Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Einstein nói về Đạo Phật và đời sống hằng ngày

04/06/201406:10(Xem: 10104)
Einstein nói về Đạo Phật và đời sống hằng ngày

Einstein_Albert

EINSTEIN NÓI VỀ ĐẠO PHẬT
VÀ VỀ ĐỜI SỐNG HÀNG NGÀY

Vi Tâm

 

 

 

Các bạn chắc đã đọc rất nhiều lời khuyên của các vĩ nhân, có thể thấy chán. Nhưng tôi vẫn muốn viết về một người, là ông Einstein. Ông Einstein là một trường hợp rất đặc biệt.

Khi Einstein viết về những thuyết tương đối của ông, thì thật rất it người hiểu. Về thuyết tương đối hẹp, có người quả quyết nếu Einstein không viết ra, thì người khác, như Henri Poincaré, cũng sẽ tìm ra. Nhưng về thuyết tương đối rộng, thì cách suy nghĩ của Einstein vượt xa những nhà bác học đương thời, không ai có thể so sánh được. Trước khi mất, ông viết bài về thuyết trường thống nhất, rồi ra đi. Mười năm sau cũng không ai hiểu thuyết này, rồi thiên hạ không tìm tòi nữa, và không ai khảo cứu thêm về thuyết tương đối sau cùng của ông.

 

Einstein viết nhiều về tín ngưỡng và đạo Phật. Câu này của ông rất nối tiếng :
« Nếu có một đạo giáo nào có thể thích hợp với những đòi hỏi của khoa học hiện đại thì đó là Phật Giáo ».
Bởi vì đạo Phật bao trùm cả vũ trụ, coi con người, tất cả sinh vật, và trời đất, là một, không tôn thờ một Thượng Đế, và khi tìm hiểu về tâm linh, nguồn gốc của khổ đau và cách sống trong đời này, đạo Phật cũng theo những phương pháp thực nghiệm như những phương pháp thực nghiệm của khoa học. Đức Thế Tôn nhiều lần nhắc nhở các Phật tử là đừng răm rắp nghe những lời Người đã nói chỉ vì lòng tôn trọng đối với Người, mà phải suy nghĩ thực nghiệm những lời đó vào bản thân thời đại và hoàn cảnh quanh mình. Luôn luôn đặt câu hỏi về những khám phá của người đi trước, để tìm tòi và học hỏi khám phá những điều mới, thích hợp hơn với những khả năng quan sát hiện đại, đó chính là phương pháp căn bản của khảo cứu khoa học.

 

Hai chữ « đặc biệt » tôi muốn nói ở trên, là khi Einstein viết về đời thường, thì lời ông lại hết sức giản dị, và những điều ông nhắn nhủ rất thực tế. Ai cũng hiểu và cũng có thể áp dụng những lời ông nói trong hoàn cảnh của mình. Đôi khi mình có cảm tưởng đã một phần nào làm theo như ông khuyên. Lúc đó thấy rất phấn khởi thích thú.

 

Bây giờ tôi xin nhắc vài câu ông nói :

 

1. Einstein : « Tôi chẳng có tài năng gì đặc biệt. Tôi chỉ là một đứa tò mò và đam mê ».

Ông viết thế là vì khiêm tốn đó thôi. Mình đâu dám nói về tài năng với ông, phải không bạn. Nhưng bạn có cho mình là một người tò mò và đam mê không ?

Khi mình có chánh niệm về một vấn đề hay một sự vật gì, thì thể nào cũng muốn hiểu biết thêm. Nếu là một vấn đề quan trọng thì « hiểu biết thêm » có thể viết là « khảo sát thêm». Nếu là chuyện hay sự vật nhỏ thì « muốn hiểu biết thêm» nên viết khiêm tốn là « tò mò ». 

Tò mò là một đức tính mình nên khuyến khích và bồi bổ. Có khi chỉ tò mò về chuyện tưởng là nhỏ mà đi đến những khám phá lớn.

Nói về tò mò thì tôi phải kể về hai đứa con. Khi còn nhỏ, cái gì chúng cũng hỏi. Vợ chồng tôi có một nguyên tắc, là khi chúng hỏi cái gì thì dù bận đến đâu cũng phải ngưng việc để trả lời cho chúng. Vấn đề là nhiều chuyện chúng tôi không biết rõ. Vừa trả lời xong đã thấy mình nói như thế thì các con không thể hiểu được. Và chúng tôi đã mất nhiều thì giờ tìm tòi thêm. Nhờ con cái mà học được nhiều thứ, và phải học cho thấu đáo, vì khi cắt nghĩa điều gì mà người khác không hiểu thì lý do là vì chính mình chưa hiểu rõ, chứ không phải vì người khác tối dạ. Khi các con khôn lớn ra khỏi gia đình thì tính tò mò đã để lại cho bố mẹ. Giữ mãi được cái tính tò mò của các con hồi chúng còn nhỏ là điều rất quý đó các bạn !

Về chuyện đam mê thì tới nửa đời người tôi vẫn cho đam mê là tính trời cho. Ai đi làm mà đam mê công việc mình thì quả là hạnh phúc. Nhưng ít người được như vậy. Riêng phần tôi, học hành có chăm chỉ, đi làm có tranh thủ. Nhưng đó là vì tham vọng, muốn lên chức, muốn thêm thu nhập, chứ không thể nói là vì đam mê. Tôi sẽ viết thêm dưới đây về điều này.

2. Einstein : « Tôi thành công không phải vì tôi thông minh. Mà là vì tôi không nản lòng trong công việc. »

Thời buổi này, phải kiên trì trong công việc làm ăn là chuyện dĩ nhiên. Không kiên trì là bị sa thải. Còn về những chuyện khác, không phải vì miếng cơm, thì mình có kiên nhẫn không ?

Khi công việc kiếm ăn ổn định, ngoài việc đi làm, tôi học thêm cái này cái kia. Học vẽ, sơn dầu, làm tượng, học viết văn, và khám phá ra là… mình cũng có nhiều tài mọn.
Đọc ông Einstein, mỗi khi tôi có linh tính là điều gì có thể thích, tôi rất kiên trì. Quả là khi kiên trì thì thế nào cũng có ít nhiều kết quả. Có điều là khi nào thành công dễ dàng tôi chẳng học được gì mấy. Khi nào phải trầy da sứt vẩy mới thành đạt thì tôi lại học hỏi được nhiều. Tôi đã chứng nghiệm thành công và say mê sẽ đến khi mình biết kiên nhẫn trong những bước đầu ! Khám phá ra điều đó thì đã quá nửa đời người rồi.

 

3. Einstein : « Khả năng tưởng tượng quan trọng hơn là nhiều hiểu biết ».

Điều này rất sâu xa. Hồi bé các thầy cứ bắt học đủ thứ và học thuộc lòng như con vẹt. Bây giờ mới thấy là khả năng phát minh không bắt buộc phải biết nhiều hiểu rộng. Mình phải « học cách học », chứ không cần thuộc lòng càng nhiều thứ càng tốt. Thời đại mới có ông Google, hỏi gì cũng cho cả triệu tài liệu để đọc, thành ra vấn đề là phải biết cách chọn tài liệu để đọc, không cần giữ đủ thứ trong đầu nữa !

Khả năng tưởng tượng là chuyện khác. Vì tưởng tượng đi đến phát minh. Thời buổi này rất khó biết những tưởng tượng của mình là mới hay có người đã nghĩ đến rồi. Dù sao điều quan trọng là cái óc tưởng tượng và phát minh của mình. Một người bạn tôi khi viết xong luận án mới đọc được một bài khảo cứu trong đó một người khác vừa tìm ra kết quả của anh, trong một phạm vi rộng hơn. Không thể trách ông thầy hướng dẫn luận án bạn tôi được, vì ông thầy, tuy rất uyên bác, cũng không ngờ có người vừa thành công về chủ đề này rồi. Hội đồng giáo sư, sau khi bàn bạc, đã đồng ý cho bạn tôi trình luận án. Lý do là anh đã có óc phát minh, óc phát minh là điểm chính của nhà khảo cứu. Chuyện đến với anh là một trường hợp rất hãn hữu. Sau này anh đã viết cả trăm bài khảo cứu khác.

Tất cả các nghệ sỹ thành công đều có tưởng tượng và phát minh ! Bạn có đồng ý không ?

 

4. Einstein : « Học phải hành. Lý thuyết không đủ ».

Cái này thì phải áp dụng trong đời cũng như trong đạo. Kinh nghiệm riêng cho thấy cái gì tôi chưa thực tập thì tôi chưa hiểu. Chuyện công việc thì dĩ nhiên rồi. Nhưng chuyện nhỏ trong đời cũng vậy. Bạn thích ăn mà chỉ đọc sách thì không đủ. Làm bếp một chút thì khi ăn một món ngon sẽ thấy thú vị hơn nhiều. Vẽ một chút thì khi xem tranh thấy thích thú hơn. Mê hoa mà chỉ đọc sách hay ra vườn ngắm thì mau chán. Bà xã tôi có khi đứng cả giờ ngắm một bông hồng trên ban công mà tôi không thấy gì quyến rũ cho lắm. Khi tôi đóng góp vào việc trồng cây thì mới hiểu : cây hồng đó bà đã chăm chút từ hồi nó còn bé, và bông hoa này bà đã đặc biết cưng nó từ hồi nó mới nở ra.

Khi muốn ngồi thiền cho tới định tôi đọc rất nhiều bài và sách. Lúc đầu hành rất khó khăn. Sau nhiều cố gắng mới tìm ra một số thủ thuật, kiên nhẫn từ từ giảm từng bước một những cảm nhận với các giao động bên ngoài và bên trong. Bây giờ nhờ các thủ thuật đó tôi có thể ngồi yên ả trong nửa giờ bốn mươi lăm phút, và khi xả thiền ôn lại thấy quả là trong thời gian ngồi thiền đầu óc mình không suy nghĩ gì cả. Sau đó tôi trở lại đọc sách thì hiểu về ý nghĩa và hiệu quả của ngồi thiền một cách sâu sa hơn. Tôi nói cách ngồi của mình cho một người bạn để anh thử tập. Rồi hỏi kết quả ra sao, thì anh bạn nói không hoàn toàn đồng ý với phương pháp của tôi nhưng anh tìm ra cách khác không giống hẳn, rất hợp với anh và rất thành công. Anh đang tham khảo thêm. Thật là tuyệt !

 

5. Einstein : « Mỗi ngày nên có một cái gì mới. Đừng sống hôm nay như ngày hôm qua ».

Khi các con còn trẻ, trong bữa tối gia đình tôi đặt lệ phải kể cái gì mình làm hôm nay coi là mới mẻ không giống hôm qua. Ai cũng thi đua rất vui. Với bọn trẻ thì rất dễ vì ngày nào chúng cũng có bài học mới. Người lớn thì nhiều khi phải suy nghĩ mới tìm ra điều đáng nói, có khi còn gượng gạo ! Tôi nhớ một cuốn phim có kể chuyện một người mẹ gặp tai nạn có nguy cơ bị mất trí. Các con phải thay nhau vào nói chuyện dài dài với bà để giữ cho bà tỉnh táo không bị u mê. Các con nói : « dễ lắm chỉ cần kể với mẹ hôm qua con làm cái này cái kia là thiếu gì chuyện ! ». Đến lượt người con dâu. Người này nói với bà một chút rồi ngồi yên...Rồi bật lên khóc nức khóc nở. Bởi vì bấy giờ người con dâu mới nhận ra rằng, ngày này qua ngày kia, mình chỉ có ngần ấy việc, cứ làm đi làm lại, kể ra chỉ trong năm phút là hết không còn gì mà nói nữa.
Các bạn nên cẩn thận, nếu hôm nay mà chỉ làm như hôm qua thì hôm nay bạn đã sống một ngày thừa.

 

Vi Tâm

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
27/07/2011(Xem: 9121)
Khuyến Phát Bồ Đề Tâm Văn của Đại Sư Thật Hiền, Thật Hiền tôi là kẻ phàm phu Tăng bất tiếu ngu hèn, khóc ra lệ máu cúi đầu kính lạy, đau buồn khẩn thiết thưa với chư đại chúng hiện tiền, cùng với chư thiện nam tín nữ có đức tin trong sạch trong hiện đời. Cúi mong quý vị thương xót, lưu ý một chút mà nghe và xét cho.
27/07/2011(Xem: 9043)
Hỏi: Tại sao đạo Phật lại đề xướng ăn chay? Đáp:Người ăn chay thì dục niệm nhẹ. Kẻ ăn mặn thì dục niệm nặng nề. Có tôn giáo cho rằng động vật được sanh ra là để cho loài người ăn, cho nên ăn mặn là một việc hợp lý trời đất. Song le, Phật Giáo đề xướng tinh thần "mọi vật đều cùng một thể, đó gọi là Đại Bi," và xem mọi loài chúng sanh đều có Phật-tánh, đều sẽ thành Phật; cho nên chủ trương giới sát, phóng sanh.
27/07/2011(Xem: 8464)
Mỗi người đều có nhân quả báo ứng của riêng mình. Hễ tạo nghiệp gì thì chịu quả báo đó. Không những chỉ có loài người là phải chịu quả báo mà tất cả chúng sanh cũng vậy; tạo nghiệp từ xưa, ngày nay gặt quả. Điều đó không dễ hiểu đâu. Ví như bị đọa làm súc sinh hoặc ở nơi ác đạo thì rất khó khôi phục lại thân người; nên nói rằng:
26/07/2011(Xem: 8447)
Quyển “MỚI VÀO CỔNG CHÙA” ra đời trước, chúng tôi hướng dẫn độc giả vừa mới làm quen với mùi tương dưa, còn ngỡ ngàng khi bước chân vào cổng chùa. Đến quyển “VÀO CỔNG CHÙA”, chúng tôi nhắm đến những độc giả đã quen thuộc với những chiếc mái vốn cong, từng nghe tiếng mộc ngư nhịp đều buổi tối và tiếng chày kình ngân nga buổi khuya. Tuy nhiên vẫn còn là khách thấy nghe thân cận nhà chùa, chưa phải là người sống trong chùa.
24/07/2011(Xem: 8233)
Ngày nay, việc tổ chức đám cưới tại chùa có lẽ không mấy ai còn cho là lạ, nhưng đây là điều đã được mong muốn từ nửa thế kỷ trước, mà Ni trưởng trụ trì chùa Phước Hải hiện nay – ngày đó là sư cô Tịnh Nguyện, là một trong những vị tu sĩ mở đầu cho truyền thống tốt đẹp này. Một số người vẫn hình dung nhà thờ là nơi để tổ chức đám cưới với tiếng đàn Organ sang trọng, âm vang dưới mái vòm trang nghiêm phủ xuống cô dâu chú rể. Còn nhà chùa chỉ là nơi tổ chức đám tang, với những “vãng sanh đường” leo lét ánh nến, nhang khói mờ mờ, âm âm tiếng mõ trầm buồn.
22/07/2011(Xem: 6860)
Bạn bè là sự thể hiện sinh động cho mối quan hệ đặc thù giữa người với người. Mối quan hệ đó được thiết lập căn bản trên sự đồng đẳng hoặc bất đồng đẳng về giới tính, tuổi tác, chí nguyện, đam mê, sở thích,… là tiêu chí quan trọng để khẳng định nhân cách hoặc quan điểm sống của một con người. Với Phật giáo, sống là sống với. Do đó, bạn bè là một thuộc tính riêng có của các loài chúng sanh nói chung và của con người nói riêng, và là một trong những nhân tố quan trọng, có thể ảnh hưởng tích cực hoặc tiêu cực lên bối cảnh sống cũng như khả năng thăng hoa tâm linh của một con người. Sống phải có bạn bè. Không có bạn bè, được xem là một trong năm điều bất hạnh đã được Đức Phật cảnh báo(1).
22/07/2011(Xem: 7038)
Bên cạnh sự ảnh hưởng trực tiếp của gia đình, trong cuộc sống chúng ta, mối tương giao với bạn bè cũng đóng vai trò rất quan trọng cho sự thành bại của mình. Trong mối quen biết ngoài xã hội, hay trong đoàn thể cùng sống chung, ta có nhiều loại bạn hữu; nhưng tìm được người bạn tốt, chân thật hiểu được ta, để có thể chia sẻ tâm tư là điều khó, huống chi là hỗ trợ ta vượt qua những khó khăn trong đời sống thì càng khó gấp bội phần.
22/07/2011(Xem: 6750)
Suốt ngàn năm bị nội thuộc Trung Quốc dân tộc Việt không ngừng nỗi dậy đấu tranh giành lại quyền độc lập, tự chủ. Năm 968 (Mậu Thân) Đinh Bộ Lĩnh dẹp yên nạn cát cứ 12 sứ quân, thống nhất non sông xưng là Đại Thắng Minh hoàng đế. Nhà Đinh đóng đô ở Hoa Lư (Ninh Bình), lập nên triều đại quân chủ đầu tiên của nước Đại Việt.
22/07/2011(Xem: 7242)
Có những biện giải Phật học mà đôi khi ý nghĩa thực tiển vượt thoát khỏi cái võ ngôn từ. Đó là khi hiện thực nương gá vào sự biện giải đó bị biến dạng theo lịch sử, thời gian. Gần gũi hơn, có những phạm trù, khái niệm mà khi vận dụng, ta vô tình quên mất nghĩa gốc ban đầu của chúng. Vấn dề Phật sự là một trường hợp như vậy.
16/07/2011(Xem: 7772)
Lúc này chúng ta hãy quan sát điều gì đang thực sự xảy ra trong thế giới; có bạo lực thuộc mọi loại; không chỉ phía bên ngoài mà còn cả trong sự liên hệ lẫn nhau của chúng ta.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]