Biết đến cái ngu của mình

19/01/201107:13(Xem: 10556)
Biết đến cái ngu của mình

TỪ NỤ ĐẾN HOA

(FROM NOVICE TO MASTER
Thiền sư: Soko Morinaga - Biên dịch: Thuần Bạch Ngọc Bảo
Nhà Xuất Bản: Thanh Niên 2007


Phần hai: TU LUYỆN 

Biết đến cái ngu của mình 

Tôi đã từng nghe một nhận xét châm biếm về tình yêu và hôn nhân như thế này: “Hôn nhân là chuyển đổi từ một sự hiểu lầm đẹp đẽ sang một sự thông hiểu thê thảm.” Câu nói này cũng có thể áp dụng sơ qua đối với một số chặng đường trong tiến trình tu tập thiền. Tôi xin nói lại một lần nữa là, tôi đã không nói quá khi xem cuộc đời của mình chỉ là một chuỗi của sự nhìn nhận những điều tôi đã hiểu lầm (mà không phải là sự hiểu lầm đẹp đẽ gì) và là một tiến trình nhận biết ra được cái ngu của mình. 

Ðối với người đang có nhiều ham muốn, họ luôn luôn bám víu vào kinh nghiệm và kiến thức của họ trên hết; trong thế kẹt giữa hai áp lực của những cảm giác tự tôn và tự ti, giữa ý muốn xây đắp và hủy diệt hình ảnh của một cái ngã lý tưởng … việc nhận ra sự sai lầm trong những quan niệm của mình là điều dễ nói hơn là dễ làm được. 

Xưa ở Trung Hoa có một đại thiền sư tên là Triệu Châu. Khi Triệu Châu được năm mươi tuổi, thầy của ngài là Nam Tuyền mất đi. Sau ba năm để tang, Triệu Châu, lúc bấy giờ vào tuổi sáu mươi, khởi sự hành khước khắp nước Trung Hoa. Ðến tám mươi tuổi, vị thiền sư xuất chúng này tới trụ tại một ngôi chùa tên là chùa Quan âm, ở đó ngài đã hướng dẫn đạo pháp cho tăng chúng và các cư sĩ cho đến khi ngài viên tịch vào năm một trăm hai mươi tuổi. 

Một hôm có một học tăng đến chùa Triệu Châu và hỏi ngài, “Cái gì là kiên cố nhất, không thể nào phá vỡ nổi trên thế gian này?” 

Triệu Châu trả lời, “Nếu ngươi muốn sỉ nhục ta, cứ tha hồ mà làm như ý muốn. Nếu cho là làm như vậy không đủ, cứ việc sỉ nhục thêm nữa. Nếu ngươi muốn nhổ vào người ta, cứ tha hồ mà làm đi. Nếu nhổ không chưa đủ, cứ việc đi lấy đất bùn mà ném vào người ta.” 

Thoạt tiên, câu trả lời này có vẻ như chẳng ăn nhập gì với câu hỏi. Nhưng ý của Triệu Châu muốn nói là, dù có dùng đủ mọi cách lăng mạ đến thế nào, Phật tánh, vốn bất sinh và có sẵn nơi chúng ta, vẫn không suy suyển gì, và là kiên cố nhất trong tất cả. Nhìn bề ngoài thì thấy tâm của một số người có vẻ như dễ dàng bị thương tổn. Nhưng thực sự, đó chỉ là những cái giả tạo và vẩn đục che phủ tâm ta, không phải cái tâm thanh tịnh trong sáng vốn có sẵn từ khi sinh ra là bị thương tổn. 

Hầu hết mọi người đều hay phân biệt thật sắc bén giữa cái tốt và cái xấu, mà không nhận ra rằng những phân biệt đó chỉ là những cái giả tạo vô ý nghĩa. Họ ra sức tu tập trong quan niệm sai lầm rằng tu là vứt bỏ đi cái xấu và tìm kiếm cái tốt. Làm như vậy, họ đã công phu không đúng chỗ và phí phạm năng lực của họ. Ôm ấp những hình ảnh lý tưởng trong tâm, họ cố làm sao trở thành con người lý tưởng như hằng mơ ước, mà không nhận ra giá trị của cái họ đang có sẵn. Thật vậy, không phải dễ dàng mà hướng dẫn một nhóm người như vậy cho họ có thể ngộ ra được cái gốc rễ trang nghiêm căn bản của con người! 

Vì lý do đó, trước khi gia nhập một thiền viện, người sa di sống cuộc đời của một học tăng trẻ, trong thời gian đó ông phải trải qua biết bao lần phải chối bỏ cái ngã của mình. Ý tôi muốn nói không phải làø dẹp bỏ con người nguyên thủy của mình, mà đúng hơn là đương đầu và cay đắng nhìn nhận sự non kém và giả tạo của cái ngã của mình trong tình cảnh hiện tại: chối bỏ cái ngã trong tình trạng đương thời và nhận thức được sự trang nghiêm của con người nguyên thủy của mình. 

Lục tổ Huệ Năng của thiền tông, sống từ năm 618-713, đã xuất thân từ Tân Châu thuộc Lĩnh Nam, miền nam Trung Quốc, nơi bị coi là phần đất man rợ trong thời ấy. Huệ Năng, vốn mồ côi cha từ thuở nhỏ, đã nuôi mẹ bằng cách đi lượm củi trong rừng và đem về bán trong thành phố. Một ngày kia khi đang bán dạo, Huệ Năng đi qua một căn nhà và nghe thấy tiếng người đang tụng kinh Kim Cương. Khi nghe kinh, tâm Huệ Năng bỗng mở ra, ước nguyện muốn được giác ngộ bùng lên, và thế là ngài ra đi vượt đèo lên núi Hoàng Mai đến tìm vị tổ thứ năm là Hoằng Nhẫn. 

Hoằng Nhẫn thoáng nhìn đã biết vị khách Huệ Năng này là một người phi thường từ trời đưa xuống. Nhưng khi nghe Huệ Năng nói đã đến từ tỉnh Tân Châu ở miền Nam, ngài đã cố ý sỉ nhục mà hỏi rằng, “ Làm sao con người man rợ từ Lĩnh Nam lại đòi tu mà thành Phật được?” 

Huệ Năng không hề đổi sắc mà trả lời mạnh dạn rằng: “Con người ở miền Bắc và miền Nam tuy có đời sống khác nhau, nhưng Phật tánh không có phân biệt nam hay bắc.” 

Khi Hoằng Nhẫn nghe thấy câu trả lời này, ngài biết ngay rằng Huệ Năng sẽ là người kế thừa ngài trong ngôi vị Tổ. 

Nói về tâm linh, chúng tôi những thiền tăng đúng là hậu duệ của con người man di vùng Lĩnh Nam. Tuy chúng tôi mặc áo nâu sồng và sống trong những tu viện, chúng tôi vẫn chưa sẵn sàng cởi bỏ hết những cái hào nhoáng bên ngoài và vượt qua được lớp vỏ trần cấu dễ bị thương tổn của mình. 

Bây giờ, ta hãy nói về cuộc sống của những học tăng trẻ ra sao, và những gì họ làm trong thiền viện. 




Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
14/11/2025(Xem: 131)
(1):THAM ÁI vốn là “sản phẩm” của con người. Những ai KHÔNG Tham Ái cuộc đời nhẹ tênh. Vui, Nột Thất dùng toàn những thứ Rẻ Tiền. Xe hơi không “Hàng Hiệu”, chạy bền là xong.
14/11/2025(Xem: 235)
Kính thưa chư Tôn đức, chư Pháp hữu & quý vị hảo tâm. Vào ngày 11 Nov 2025, Hội từ thiện Trái Tim Bồ Đề đã có mặt cứu trợ cho 200 hộ dân tập trung tại Thôn Bác Vọng Đông Xã Quảng Phú Huyện Quảng Điền TT Huế do Ni Sư Thích nữ Liên Nhã & quý Sư cô hỗ trợ viêc phát quà.
14/11/2025(Xem: 248)
Vào ngày 08 Nov 2025, Hội từ thiện Trái Tim Bồ Đề đã có mặt cứu trợ cho 200 hộ dân tập trung tại chùa Tam Phước Quảng Nam do Ni Sư Thích nữ Thanh Hiếu & quý Sư cô hỗ trợ viêc phát quà. Xin chia sẻ vài hình ảnh buổi Từ thiện do Ni Sư Thanh Hiếu gửi và viết lời tường trình:
14/11/2025(Xem: 264)
Vào sáng ngày 07 Nov 2025, phái đoàn của Hội từ thiện Trái Tim Bồ Đề do Phật tử Chung Nguyễn đảm trách đã có mặt cứu trợ cho 200 hộ tại khu vực Xóm Hoà, thôn Thiện Đông, xã Hải Định, Hải Lăng, tỉnh Quảng Trị. Mặc giờ nước lũ còn mênh mông nhưng với sự nhiệt tâm của đoàn nên thiện sự đã tiến hành và thành tựu viên mãn.
11/11/2025(Xem: 341)
(1):Nhiều người nghĩ: cuộc sống chỉ một đời thôi. Làm gì lại có chuyện luân hồi: khó tin. Nên họ chi tiêu đủ thứ, thỏa thích mình. Giúp người gặp khó,...họ thật tình không ưa. ***
11/11/2025(Xem: 234)
Trong những khóa lễ ở Chùa, ta thương nghe câu: “Nguyện Tiêu TAM CHƯỚNG trừ Phiền Não.” Vậy còn 3 thứ chướng nữa, đó là gì?
07/11/2025(Xem: 333)
Bồ Tát Quán Thế Âm (Avalokiteśvara) (spyan ras gzigs, nghĩa là “Đức Chủ tể nhìn thấy”) là một trong những vị Bồ Tát được tôn kính rộng rãi nhất trong thế giới Phật giáo Đại thừa, hiện thân của sự viên mãn nơi tâm đại bi (karuṇā, tiếng Tạng: snying rje) — lòng từ bi vô lượng.
07/11/2025(Xem: 240)
Niềm tin vào giáo lý Tịnh Độ phát sinh từ danh hiệu A Di Đà Đại Trí Độ Luận nói: “Giáo pháp của Đức Phật bao la như đại dương, nên chỉ có thể tiếp cận thông qua niềm tin.” Niềm tin đóng vai trò quan trọng trong việc thực hành Phật pháp.
04/11/2025(Xem: 306)
Lược giảng kinh Chiêm Sát Thiện Ác Nghiệp Báo Hán dịch: Thiên Trúc sa-môn Bồ Đề Đăng dịch vào đời Tùy Chủ giảng: Lão hòa thượng Mộng Tham Chuyển ngữ: Bửu Quang Tự đệ tử Như Hòa (theo bản đăng tải trên trang nhà Hoằng Thiện Phật giáo - https://www.liaotuo.com) Giảo chánh: Đức Phong và Huệ Trang
04/11/2025(Xem: 370)
(1):Bố thí giúp người hoặc Hộ trì: Chớ vì Danh, Lợi dẫn mình đi. Tâm luôn Hoan Hỷ và cung kính. Được vậy, Phước lành hưởng trọn y.