Ba loại đệ tử

19/01/201107:13(Xem: 9281)
Ba loại đệ tử

TỪ NỤ ĐẾN HOA

(FROM NOVICE TO MASTER
Thiền sư: Soko Morinaga - Biên dịch: Thuần Bạch Ngọc Bảo
Nhà Xuất Bản: Thanh Niên 2007

Phần một: SA DI

Ba loại đệ tử 

Trong tu thiền, có một điều cần làm là phải “phá vỡ bản ngã” … không có cách nào có thể né tránh điều đó được. Hơn nữa, nếu rụt rè không dám phá vỡ bản ngã của mình … cái thường hay chống trả lại dữ dội khi có nguy cơ bị phá vỡ … thì coi như sẽ chẳng có hi vọng đạt tới Ðạo được. Những người không biết nghiến răng chịu đựng, nhất quyết không sờn lòng dù là bị đá đấm bầm dập, bị đánh đuổi tàn nhẫn, sẽ không thể tồn tại được trong cái gọi là tu thiền này. Vì lý do đó, có thể nói rằng những đệ tử học thiền được chia làm ba loại, tùy vào sự liên hệ của họ với thầy của họ: “Những người xuất sắc nhất ràng buộc với thầy họ trong sự căm ghét, người tầm thường trung bình trong lòng thương xót, và những người yếu kém nhất là trong sự khuất phục quyền lực.” 

Những người xuất sắc nhất là những đệ tử hạng nhất, hay là người có đức hạnh lớn. Nếu nhìn bề ngoài, những đệ tử này trông còn có vẻ hằn học nữa. Thầy càng đối xử với họ nghiêm khắc chừng nào, họ càng cố gắng tiến sâu hơn, thề quyết phải vượt qua cho bằng được, để tỏ cho thầy họ thấy khả năng của họ đạt được như thế nào. Không có điều gì làm những đệ tử này có thể buông lơi ra được. 

Những đệ tử tầm thường trung bình là những người thực sự gặp khó khăn trong sự tu tập và muốn rút lui, nhưng cảm thấy họ không thể bỏ cuộc được, khi thấy Thầy đã hết sức tử tế và yểm trợ cho họ. Những đệ tử loại này được lôi kéo nhờ tình thương của người Thầy. 

Sau hết, loại đệ tử yếu kém nhất, khi cảm nhận thấy quyền lực độc tôn của người Thầy, họ muốn nương dựa vào “bóng mát cây cổ thụ” ấy. Ðiều đó có nghĩa là, đối với họ nếu phải nương dựa vào một người nào, thì tốt nhất là người ấy phải có nhiều quyền lực. Câu nói, “Những kẻ thấp kém hay bị hấp dẫn bởi quyền lực” không chỉ dừng lại ở trong cánh cổng của một thiền viện, mà còn đúng với xã hội nói chung. 

Tất cả những điều trên nhắc tôi nhớ lại một trong những lỗi lầm mà tôi đã phạm phải khi tôi đã vào tu được một thời gian. Trong một dịp, có một người đã nêu ra một trong những khuyết điểm của tôi, và tôi nổi đóa lên: “Anh biết gì mà nói!” rồi mắng cho anh ta một trận. Tôi đã biểu lộ sự ngã mạn mà người ta đôi khi gặp phải trong bước đường tu, một loại “đầu óc đã bị rỉ sét trong sự tu.” 

Khi câu chuyện này đến tai Thầy tôi, người gọi tôi vào trong phòng ngay lập tức, để nói rằng tôi bị đuổi ra khỏi chùa. Người nói bằng cách là: “Thu dọn hành lý đi.” 

Ap trán xuống đất, trong ba mươi phút tôi khẩn khoản xin lỗi hết lời, nhưng những lời van xin tha thứ của tôi chẳng có công hiệu gì. 

“Con làm điều đó vì con đã không suy nghĩ kỹ càng. Cái đó xẩy ra chỉ vì con chót lỡ, trong một phút sơ xuất của con thôi.” Tôi nại cớ ra bào chữa như vậy. 

“Nếu đó là một điều mi làm sau khi đã suy nghĩ kỹ càng, và rồi sau đó thấy sự sai lầm của mình, thì điều đó sẽ không xẩy ra lại,” thầy đáp lại, “nhưng nếu nó “xẩy ra vì chót lỡ” trong một phút sơ xuất của mi, thì tức là nó đã khởi lên từ một cái gì thâm căn trong tâm của mi, trong tánh khí của mi. Nếu thật như vậy thì lại càng không đáng để được tha thứ!” 

Tôi đã dùng hết cách để xin lỗi mà vẫn không được. Cuối cùng, tôi ngẩng người lên, cái thân hình mà từ nẫy giờ đã quỳ mọp xuống như một con nhện đang bám lấy sàn, và rồi tôi nhìn thẳng vào mặt lão sư. Mắt của người vốn đã to, mà khi ngài nhìn trừng trừng vào tôi lúc đó, trông như là cả bộ mặt của ngài chỉ còn là hai con mắt khổng lồ. Tôi trừng mắt lại, không chịu thua chút nào. 

“Không có chỗ nào cho con đi cả, chỉ có chỗ ở với thầy thôi. Thầy có ném con ra ngoài một ngàn lần hay mười ngàn lần, con cũng tuyệt đối không bao giờ rời thầy ra đâu!” Tôi hét lại. 

Ðáng ngạc nhiên thay, nước mắt bỗng dâng lên trong mắt thầy, và tôi tưởng chừng như những giọt lệ to long lanh sắp rơi xuống má người. Rồi tôi nghe thầy nói, “Ta tha cho mi đó. Ði ra ngoài lo công việc đi.” 

Khi nhớ lại câu chuyện này, tới lúc này, tôi vẫn còn rưng rưng nước mắt. 

Người thầy đem sự khắc nghiệt ra đối với đệ tử để làm khơi động ý chí chống trả, kể cả sự căm ghét, nghĩ rằng làm như vậy người đệ tử sẽ bằng cách nào đó vượt qua được tới đích cuối cùng. Nhưng thật sự không phải thế, khi áp dụng sự đối xử nghiêm khắc với đệ tử, người thầy luôn luôn cầu nguyện cho đệ tử của mình sẽ có thể vượt qua hết được mọi sự. Nếu ngày nay có một đệ tử nào đến nói với tôi rằng:”Dù cho có giết con, con cũng không bao giờ rời xa thầy,” chắc chắn rằng tôi cũng sẽ khóc. 

Vì vậy, bạn có thể thấy được tại sao tôi cảm thấy biết ơn khi nghĩ đến cung cách vị Thầy mà hiện nay đã ra người thiên cổ đối xử với tôi. Từ đầu đến cuối, ngài đã hành xử như ø thể là tôi, một kẻ không ra gì, là một loại đệ tử xuất sắc nhất vậy. Nếu Lão sư lượng định về tôi một cách khác, nếu người đã nghĩ rằng, “Nếu mình không nương tay, thì chắc người này sẽ bỏ cuộc”, thì có lẽ ngài đã đối xử với tôi nhẹ nhàng hơn. 


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
14/11/2025(Xem: 124)
(1):THAM ÁI vốn là “sản phẩm” của con người. Những ai KHÔNG Tham Ái cuộc đời nhẹ tênh. Vui, Nột Thất dùng toàn những thứ Rẻ Tiền. Xe hơi không “Hàng Hiệu”, chạy bền là xong.
14/11/2025(Xem: 213)
Kính thưa chư Tôn đức, chư Pháp hữu & quý vị hảo tâm. Vào ngày 11 Nov 2025, Hội từ thiện Trái Tim Bồ Đề đã có mặt cứu trợ cho 200 hộ dân tập trung tại Thôn Bác Vọng Đông Xã Quảng Phú Huyện Quảng Điền TT Huế do Ni Sư Thích nữ Liên Nhã & quý Sư cô hỗ trợ viêc phát quà.
14/11/2025(Xem: 229)
Vào ngày 08 Nov 2025, Hội từ thiện Trái Tim Bồ Đề đã có mặt cứu trợ cho 200 hộ dân tập trung tại chùa Tam Phước Quảng Nam do Ni Sư Thích nữ Thanh Hiếu & quý Sư cô hỗ trợ viêc phát quà. Xin chia sẻ vài hình ảnh buổi Từ thiện do Ni Sư Thanh Hiếu gửi và viết lời tường trình:
14/11/2025(Xem: 240)
Vào sáng ngày 07 Nov 2025, phái đoàn của Hội từ thiện Trái Tim Bồ Đề do Phật tử Chung Nguyễn đảm trách đã có mặt cứu trợ cho 200 hộ tại khu vực Xóm Hoà, thôn Thiện Đông, xã Hải Định, Hải Lăng, tỉnh Quảng Trị. Mặc giờ nước lũ còn mênh mông nhưng với sự nhiệt tâm của đoàn nên thiện sự đã tiến hành và thành tựu viên mãn.
11/11/2025(Xem: 319)
(1):Nhiều người nghĩ: cuộc sống chỉ một đời thôi. Làm gì lại có chuyện luân hồi: khó tin. Nên họ chi tiêu đủ thứ, thỏa thích mình. Giúp người gặp khó,...họ thật tình không ưa. ***
11/11/2025(Xem: 207)
Trong những khóa lễ ở Chùa, ta thương nghe câu: “Nguyện Tiêu TAM CHƯỚNG trừ Phiền Não.” Vậy còn 3 thứ chướng nữa, đó là gì?
07/11/2025(Xem: 330)
Bồ Tát Quán Thế Âm (Avalokiteśvara) (spyan ras gzigs, nghĩa là “Đức Chủ tể nhìn thấy”) là một trong những vị Bồ Tát được tôn kính rộng rãi nhất trong thế giới Phật giáo Đại thừa, hiện thân của sự viên mãn nơi tâm đại bi (karuṇā, tiếng Tạng: snying rje) — lòng từ bi vô lượng.
07/11/2025(Xem: 238)
Niềm tin vào giáo lý Tịnh Độ phát sinh từ danh hiệu A Di Đà Đại Trí Độ Luận nói: “Giáo pháp của Đức Phật bao la như đại dương, nên chỉ có thể tiếp cận thông qua niềm tin.” Niềm tin đóng vai trò quan trọng trong việc thực hành Phật pháp.
04/11/2025(Xem: 304)
Lược giảng kinh Chiêm Sát Thiện Ác Nghiệp Báo Hán dịch: Thiên Trúc sa-môn Bồ Đề Đăng dịch vào đời Tùy Chủ giảng: Lão hòa thượng Mộng Tham Chuyển ngữ: Bửu Quang Tự đệ tử Như Hòa (theo bản đăng tải trên trang nhà Hoằng Thiện Phật giáo - https://www.liaotuo.com) Giảo chánh: Đức Phong và Huệ Trang
04/11/2025(Xem: 334)
(1):Bố thí giúp người hoặc Hộ trì: Chớ vì Danh, Lợi dẫn mình đi. Tâm luôn Hoan Hỷ và cung kính. Được vậy, Phước lành hưởng trọn y.