Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Tinh thần hiếu thảo

08/08/201116:17(Xem: 8405)
Tinh thần hiếu thảo

TINHTHẦN HIẾU THẢO

HoàThượng Thích Thanh Từ

Theophong tục Việt Nam thì ngày Rằm tháng Bảy là ngày trung nguyên,là một trong ba ngày lễ cổ truyền của dân gian. Đối vớiPhật giáo thì ngày Rằm tháng Bảy có nhiều ý nghĩa nên cónhiều tên: ngày chúng Tăng Tự Tứ, ngày Phật hoan hỷ, ngàyVu Lan báo hiếu, ngày xá tội vong nhân v.v.. Mỗi tên đềucó mang ý nghĩa riêng của nó.

NgàyRằm tháng Bảy được gọi là ngày chúng Tăng Tự Tứ làthể theo sinh hoạt của Tăng đoàn thời đức Phật. Thờitiết ở Ấn Độ từ tháng Tư đến tháng Bảy là mùa mưa,đất ẩm ướt, trùng kiến bò lên đầy đường. Chúng Tăngđi khất thực thì dẫm đạp côn trùng làm tổn hại sinh mạngcủa chúng và làm tổn giảm lòng từ bi của mình, nên đứcPhật dạy từ Rằm tháng Tư đến Rằm tháng Bảy, tất cảTăng Ni họp lại một chỗ để tu học, gọi là kiết hạan cư: kiết là kết, tức là nguyện trước Phật và chúngTăng suốt ba tháng ở yên một chỗ đã qui định để tu học,không ra khỏi phạm vi ấy. Đến ngày Rằm tháng Bảy làm lễTự Tứ: tự là mình, tứ là mặc tình, tức là qua ba thángở yên tu học, chư Tăng Ni đối trước những bậc trưởngthượng, cấu xin các Ngài từ bi chỉ lỗi, nếu các Ngài cóthấy, nghe hay nghi mình có lỗi, để mình nhận lỗi và sámhối cho ba nghiệp được thanh tịnh. Tinh thấn Tự Tứ củaPhật dạy rất là đặc biệt. Vì tất cả chúng ta, ai ai cũngmang cái bệnh tự cao ngã mạn, lúc nào cũng thấy mình hơnngười, có định kiến cho mình là đúng, nên ít khi chịunghe lời nhắc nhở xây dựng của ai, dầu người đó là bậccha mẹ hay thầy bạn. Ngày Tự Tứ, Tăng Ni tự mình cầu xinbậc trưởng thượng chỉ lỗi và dạy bảo để sám hối,sửa đổi. Đó là việc làm rất hay và hữu ích cho việctu tiến. Người lớn chỉ lỗi, người nhỏ giác ngộ nhậnlỗi và sửa đổi thì mới thành người tốt, làm cho Tăngđoàn lớn mạnh. Do đó, đức Phật rất vui, nên ngày TựTứ cũng gọi là ngày Phật hoan hỷ.

Vínhư trong một gia đình, nhân ngày giỗ tổ tiên, có một đứacon đối trước cha mẹ, anh chị thưa rằng: "Hôm nay là ngàysum họp gia đình, xin ba má, anh chị nếu thấy con, em có lỗilầm, xin ba má, anh chị thương xót mà chỉ cho con sửa đổiđể trở thành người tốt". Là bậc cha mẹ, thấy con làmnhư vậy có vui không? Chắc chắn là vui lắm! Cũng vậy, chưTăng Ni đệ tử Phật biết cầu xin những bậc huynh trưởngchỉ lỗi để sửa thì đức Phật rất là hoan hỷ. Tuy nhiên,trên nguyên tắc là như vậy, nhưng ngày nay vì Tăng Ni quáđông, mặc dù có thực hiện vẫn còn sơ sót.

Tạisao gọi ngày Rằm tháng Bảy là ngày lễ Vu Lan? Chữ Vu Landịch âm tiếng Phạn là Vu Lan Bồn, dịch nghĩa là giải đảohuyền. Giải là mở, đảo huyền là tội treo ngược, giảiđảo huyền là thoát khỏi tội treo ngược, nghĩa là lễ cầunguyện cho những người bị tội ở địa ngục ngạ quỷđược thoát khỏi. Có nhiều người hiểu lầm "bồn" là cáichậu, nên đến ngày Rằm tháng Bảy mua sắm hương hoa, bánhtrái để vào chậu, đem đến giữa bàn Tổ cúng lạy. Hiểuvà làm như thế là sai lầm. Lệ thường đến gần Rằm thángBảy là các chùa tổ chức tụng kinh Vu Lan để cho Phật tửbáo hiếu ông bà, cha mẹ. Kinh Vu Lan kể rằng: Ngài Mục KiềnLiên tu, sau khi chứng A La Hán, Ngài muốn độ mẹ. Ngài nhớthuở còn sinh tiền, bà đã tạo nhiều nghiệp bất thiệnvới người tu, nên dùng thiên nhãn quan sát xem bà thác sanhở cõi nào, thì thấy bà sanh ở cõi ngạ quỷ đói khổ vôcùng. Động lòng từ hiếu, Ngài bèn xin một bát cơm, dùngthấn lực đưa đến dâng cho mẹ dùng. Mẹ Ngài vừa đưatay bốc cơm ăn thì cơm hóa thành than lửa, bà ăn không được.Ngài rất thương xót nhưng không biết làm sao cứu, bèn đếncầu xin Phật từ bi chỉ dạy. Nhân ngày chúng Tăng Tự Tứ,Phật dạy Ngài sắm lễ vật thỉnh chúng Tăng cúng dường,nhò sự cầu nguyện của chúng Tăng mà mẹ Ngài được thoátkiếp ngạ quỷ. Chúng Tăng mà Phật dạy Ngài thỉnh cúng dườngvà cầu nguyện cho mẹ Ngài là những vị ở sơn lâm thiềnđịnh, hoặc kinh hành dưới cội cây, là bậc đắc quả ALa Hán; hàng chúng Tăng này mới có đủ thần lực cứu mẹNgài. Ngài đã thực hành y theo lời Phật dạy, chúng Tăngcầu nguyện, mẹ Ngài thoát kiếp ngạ quỷ được sanh cõitrời.

Cóphải do chúng Tăng cầu nguyện mà mẹ Ngài được sanh lêncõi trời không? Chỗ này phải hiểu cho thật kỹ. Chúng Tăngkhông thể đưa bà Thanh Đề từ cõi ngạ quỷ lên cõi trời.Sở dĩ bà thoát được kiếp ngạ quỷ là vì xưa bà khởitâm ác, tạo nghiệp ác nên chết mới đọa làm ngạ quỷ.Nay nhờ các bậc Thánh Tăng với tâm thanh tịnh, chí thànhhướng về bà cầu nguyện, thần lực của các Ngài khiếntâm bà tương ứng và chuyển tâm niệm ác thành tâm niệmthiện, nên bà được sanh về cõi trời. Ngang đây coi nhưNgài Mục Kiền Liên cứu được mẹ đền được ơn sanh dưỡng,ơn hiếu nghĩa Ngài đã đền xong. Do giai thoại này mà ngàyRằm tháng Bảy được gọi là ngày Vu Lan hay ngày báo hiếu.

Ngàynay, chúng ta theo gương hiếu của Ngài Mục Kiền Liên, thỉnhchư Tăng cúng dường để cầu siêu hay cầu an cho ông bà,cha mẹ. Việc làm của chúng ta ngày nay có được kết quảnhư Ngài Mục Kiền Liên không? Hiện tại chúng ta tu chưa chứngquả nên không biết ông bà, cha mẹ sanh ở cõi nào. Chư TăngNi ngày nay cũng chưa chứng quả A La Hán, tâm chưa thanh tịnh.Như vậy, người cúng dường và người cầu nguyện chưa hộiđủ điều kiện Phật dạy, làm sao ông bà, cha mẹ đượcsiêu thoát? Tôi nói đây không phải phủ nhận rằng sự cầunguyện của đạo Phật, mà nói để trình bày sự thật chomọi người thấy, và tránh những việc làm theo thông lệmà không biết có kết quả hay không. Điều này chúng ta phảigan dạ mà nhìn để thấy được lẽ thật. Ngày nay, đa sốTăng Ni tu hành lôi thôi, Phật tử thì không biết ông bà,cha mẹ mình sanh ở đâu. Cả hai đều không thông làm sao cầucó kết quả? Tuy nhiên vì lòng hiếu thảo, quý vị cầu thìcầu, còn siêu hay không thì tùy theo nghiệp của người đượccầu, chớ không bảo đảm, đó là lời thành thật của tôi.

Hiệntại, quý Phật tử muốn theo gương hiếu thảo của NgàiMục Kiền Liên thì phải làm ngay lúc cha mẹ còn sanh tiền.Nghĩa là lúc cha mẹ còn sống, chúng ta phải tạo điều kiệncho cha mẹ hiểu Phật pháp để tu hành. Nếu hiện tại chamẹ tu, tạo nghiệp lành, khi lâm chung chắc hắn sanh cõi lànhrồi, có cầu cũng dư. Nếu chúng ta không lo phụng dưỡng,không tạo cho cha mẹ diều kiện tránh dữ làm lành, khi chếtmời Tăng Ni cầu nguyện cho sanh cõi lành; việc làm này thiếuthực tế e không kết quả.

Tấtcả kinh sách của thánh hiền để lại đều dạy, làm conphải hiếu thảo với cha mẹ, thế mà có người làm được,có người không làm được. Mọi người trên thế gian này,ai ai cũng từ tinh huyết cha mẹ mà hợp thành. Thân thể chúngta là một phần thân thể của cha mẹ. Khi ra đời nếu chúngta không nhờ cha mẹ nuôi dưỡng thì đã chết mất, đâu cósống và trưởng thành đến ngày nay. Thế mà khi khôn lớncó gia đình chỉ biết thương vợ con, cha mẹ thì quên mất.Trong kinh, Phật dạy tội lớn nhất là tội bất hiếu, phướclớn nhất là phước hiếu thảo. Cha mẹ là người mang nặngđẻ đau, khổ nhọc nuôi dưỡng chúng ta nên vóc nên hình.Ơn cha mẹ lớn nhất mà chúng ta quên được thì có nghĩa ơnnào chúng ta nhớ, do đó mặc tình làm việc bất nhân bấtnghĩa. Ngược lại, hiếu kính cha mẹ thì cũng vui làm điềunhơn nghĩa với mọi người.

LúcThái Tử trốn vua cha đi tu, người đời cho ngài bất hiếu.Nhưng khi thành đạo, Ngài trở về cung thuyết pháp độ vuacha, di mẫu, hoàng tộc tu hành được an lạc, lợi ích lớn.Nếu không tu thì Ngài không làm được việc này. Ngài MụcKiền Liên đi tu đâu có quên ơn cha mẹ, nhờ Ngài tu mớicứu được mẹ thoát kiếp ngạ quỷ. Người tu đã chứngquả hay chưa chứng quả đều là những người con có hiếu.Người đời khi lập gia đình, tình thương thường thườngdồn cho vợ con, có khi quên mất cha mẹ, không nhớ lo cho chamẹ lúc tuổi già. Ngược lại, người tu thấy cha mẹ cànggià, biết không còn sống bao lâu nữa, nên lo lắng và nhắcnhở tu nhiều hơn để phút ra đi được nhẹ nhàng, an ổnvà được sanh vào cõi lành.

Trongcuộc sống phải biết dung hòa với nhau, bậc làm cha mẹ phảidễ dãi cho con cháu dễ gần gũi để nó làm tròn bổn phậnlàm con. Phận làm con cháu phải thương kính hiếu thảo vớicha mẹ, ông bà. Sống như vậy, gia đình mới an vui, hạnhphúc. Trong kinh, Phật có nói bài kệ về công ơn cha mẹ nhưsau:

Chamẹ gọi Phạm Vương
Bậcđạo sư hiện đời

Xứngđáng được cúng dường

Vìthương đến con cháu

Dovậy người hiền triết

Kínhlễ và tôn trọng

Thứcăn và thức uống

Vảimặc và giường nằm

Xoabóp khắp thân mình

Tắmrửa cả chân tay

Vớisở hành như vậy

Đốivới mẹ cùng cha

Hiệnđời người hiền khen

Đờisau hưởng thiện lạc

Theotriết lý Ấn Độ thì Phạm Thiên là bậc trên hết, nên Ngàinói thờ cha mẹ như thờ Phạm Thiên, và Phật là đạo sưtên đời nên Ngài nói thờ cha mẹ như thờ Phật vậy. Phậtso sánh lòng hiếu kính cha mẹ ngang với lòng tôn kính Phậtvà lòng quý kính Phạm Thiên. Có nhiều người nghĩ rằng đichùa cúng Phật mới có phước, nên lơ là không lo phụng dưỡng.Đó là ý nghĩ sai lầm. Ở đây, Ngài nói cha mẹ mới thậtlà người xứng đáng cúng dường. Có một lần, Phật đikhất thực ở một xứ mất mùa, Ngài đi cả buổi mà khôngcó thức ăn, có một thày Tỳ kheo đổi lá y được một bátcơm dâng lên Phật, Ngài hỏi: Ngươi còn cha mẹ không?

Tỳkheo đáp: Bạch Thế Tôn, con còn mẹ.
--Mẹ ngươi có cơm ăn chưa?
--Bạch Thế Tôn, con đổi lá y chỉ được một bát cơm dânglên Thế Tôn, mẹ con vẫn chưa có cơm ăn.
--Ta không dám nhận bát cơm này, người đáng nhận bát cơmnày là mẹ của ngươi. Hãy đưa cơm về cúng dường cho mẹngươi.

Phậtphước đức vô lượng mà Ngài nói người đáng nhận bấtcơm cúng dường là mẹ của người cúng dường chứ khôngphải là Phật. Thái độ của Phật cho chúng ta thấy Ngàirất trọng ơn sanh thành dưỡng dục của cha mẹ. Như vậy,lo cho cha mẹ ấm no, tạo điều kiện cho cha mẹ tu hành màkhông cúng chùa cũng có phước. Lo cúng chùa mà để cha mẹđói lạnh, khổ sở, mắc phải tội bất hiếu, chẳng đượcphước bao nhiêu. Tại sao? Vì cha mẹ là người thân thiếtvà thương con nhất. Thế nên ai là người hiền trí thì đốivới cha mẹ phải kính lễ, tôn trọng, cung phụng đầy đủbốn món cần dùng và còn phài xoa bóp, tắm rửa cho cha mẹnữa. Tại sao Phật dạy kỹ như vậy? Vì khi chúng ta còn nhỏ,cha mẹ đã từng làm những việc đó cho chúng ta, bây giờcha mẹ đã già yếu, chúng ta phải chăm sóc lo lắng lại chamẹ để đáp cái ơn sanh dưỡng sâu nặng đó vậy. Chúngta lưu tâm chăm sóc cha mẹ là tạo nguồn an ủi cho cha mẹđược an vui lúc tuổi già, khiến tuổi thọ của cha mẹ đượctăng thêm. Nếu chúng ta lơ là không nuôi dưỡng cha mẹ, làmcho cha mẹ buồn, cha mẹ buồn mắc bệnh và mật sớm thìchúng ta phải tội bất hiếu. Ở đời cũng có những ngườicon bất hiếu, chẳng những không nuôi dưỡng cha mẹ còn đầyđạo, đánh đập cha mẹ. Lúc tôi còn ở Chơn Không, có mộtông già mù hay lên núi chặt củi. Ông có một người con traivà mấy đứa cháu nội. Con ông bắt ông phải đi chặt củivà gánh nước. Hôm nào ông không gánh nước là nó không choăn cơm. Nếu ông cãi lại thì nó đánh ông bằng roi mây. Xómgiềng ai thấy cũng bất nhẫn. Nhưng truy nguyên ra thì trướcđây ông cũng từng đánh cha ông bằng roi mây! Như vậy, đốivới cha mẹ, chúng ta tàn nhẫn bao nhiêu thì con nó trả lạibấy nhiêu. Do đó, chớ bảo con cháu hiếu thảo với mình,mà mình phải có hiếu với cha mẹ trước, con cháu mới bắtchước làm theo. Mình bảo con cháu hiếu thảo với mình màmình bất hiếu với cha mẹ, làm sao con cháu hiếu thảo vớimình được!

Vậymuốn thành người tốt, vừa tròn chữ hiếu với cha mẹ,vừa được người hiền trí quý trọng trong hiện tại vàhưởng phước lạc ở mai sau, vừa được con cháu hiếu kínhvới mình thì phải hiếu thảo với cha mẹ để làm gương,vì đây là nền tảng đạo đức. Người Phật tử có hiếu,nhân ngày lễ Vu Lan hối tưởng lại công ơn cha mẹ, nếucha mẹ còn hiện tiền hãy đem hết lòng thương kính, chămsóc cho cha mẹ được no ấm an vui. Nếu phụng dưỡng cha mẹno ấm rồi mà cha mẹ chưa biết tu thì phải khéo khuyên chamẹ ăn ở hiền lành, quy y Tam Bảo, giữ năm giới, làm điềuphước thiện cho cha mẹ có đủ công đức, khi nhắm mắtsanh vào cõi lành. Đó là điều thiết thực nên làm, bảođảm kết quả tốt.

Nhânngày Vu Lan Tự Tứ, chúng tôi mong tất cả quý Phật tử ứngdụng ý nghĩa của ngày này qua hai lĩnh vực: Thứ nhất làlấy tinh thần Tự Tứ của chúng Tăng Ni ứng dụng trong cuộcsống của mình, tức là tập nghe và nhận lời khuyên rănnhắc nhở của người lớn để sửa chữa lỗi lầm đểtrở thành người tốt. Thứ hai là noi theo gương hiếu thảocủa Ngài Mục Kiền Liên mà hiếu kính cha mẹ. Nếu cha mẹcòn tại thế thì chăm sóc, phụng dưỡng cho cha mẹ no ấm,và nếu cha mẹ chưa biết tu thì khéo nhắc nhở cho cha mẹlàm lành lánh dữ để sau sanh vào cõi lành. Nếu cha mẹ đãqua đời rồi thì chính mình thành tâm cầu nguyện và thỉnhTăng Ni nguyện phụ, kết quả được bao nhiêu tốt bấy nhiêu.

ThíchThanh Từ (1997)

Source: thuvienhoasen

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
20/09/2015(Xem: 11768)
Tâm dục được xếp hạng trên tất các sắc tướng, gọi là Sắc Dục, mà mê đắm sắc đẹp đưa đến dâm dục là điều cốt yếu của mọi vấn đề trên cõi Ta Bà. Tham dâm dục thôi thúc trong lòng khiến con người phải hành động để được thoả mãn ham muốn. Khi cái luồng chân khí ái dục này dâng lên thì si ái tình, khi đi xuống thì tham nhục dục. Mà ái có nghĩa là yêu thương thuộc tình cảm với cảm giác cao thượng. Dục là sự si mê, thèm khát thể xác. Khi dâng lên khi hạ xuống bất thường thì bị tẫu hỏa nhập ma, thất tình lục dục, đưa đến hành động phi luân, phạm pháp, vô đạo tai hại khôn lường cho mình cho người. Dục gồm có lục dục hay ngũ dục. Lục dục là sự ham muốn của sáu căn đối với sáu trần; mắt thích nhìn những sắc đẹp, tai thích nghe âm thanh êm dịu, mũi thích ngửi mùi thơm, lưỡi thích nếm những vị ngon, thân thích đụng chạm êm ái, ý thích nghĩ tới tham si. Ngũ dục là năm thứ ham muốn của người đời không dễ gì loại bỏ. Kinh Phật nói về Ác Dục, Niệm Dục: Chư hiền, nếu ai có ác dục, niệm dục th
20/09/2015(Xem: 8362)
Hôm nay là ngày rằm, từ sáng sớm bà chủ đã ngỏ lời: “Hây, tối nay kính mời khách thưởng trà ngắm trăng với chúng tôi trong vườn nhà”. Khi ráng chiều vừa tắt, bà chủ đưa cho khách bộ Yukata (Kymono mặc mùa hè), một đôi tất trắng, một đôi guốc xỏ ngón và một cái hoa vải màu hồng nâu. Thấy khách lúng túng, hiểu ý, bà chủ ân cần hướng dẫn khách sử dụng từng loại. Bà chủ chia sẻ: “Mặc Yukata khó nhất và đẹp nhất là cái đai quanh thắt lưng”. Miệng nói, tay làm, bà giúp khách hoàn thiện cái đai này. Bà lại hồn hậu: “Búi tóc kiểu Nhật cũng không là việc dễ”, rồi đôi tay bà chủ thoăn thoắt, chỉ mươi phút mái tóc của khách đã được búi cao lại còn giắt thêm cái hoa vải màu hồng nâu sau gáy. Khách nghĩ, mình đã tươm tất lắm rồi, thì nghe bà chủ nhắc khéo: “Mặc Yukata đôi chân phụ nữ phải được bọc trong đôi vớ trắng và bước đi với đôi guốc xỏ ngón”. Nghe lời, khách mang vớ, mang guốc rồi thử bước đi; xong, khách thầm nhủ “mang đôi guốc này mà không té là điều kỳ diệuJ”.
19/09/2015(Xem: 9328)
Đối với người Phật tử, dù ở bất cứ phương trời nào, không phải chỉ mùa Vu Lan mới là thời điểm để người con Phật thể hiện lòng báo đức tri ân. Ân Chư Phật, ân Thầy Tổ, ân cha mẹ giáo dường, ân đàn na thí thí, ân xã hội, ân chúng sanh …. mà ân kia, đức đó phải luôn phát nguyện bằng thiện tâm: “Hiếu là độ được song thân, Nhân là cứu vớt trầm luân muôn loài” Theo tinh thần trùng trùng duyên khởi trong kinh Hoa Nghiêm thì muôn người, muôn loài đều thầm lặng vì nhau mà sinh diệt. Cái này vì cái kia mà hiện hữu, cái này ra đi để cái kia tồn tại. Như lá rụng mà thực chẳng diệt, vì lá lại thành đất nuôi cây. Như mây tụ lại mà thực chẳng tan, vì mây chỉ chuyển hóa thành mưa tươi mát, tắm đẫm cỏ nội hoa ngàn ….
18/09/2015(Xem: 8915)
Được sự đồng ý của tác giả, Cư sĩ Diệu Nhung, Cư sĩ Tâm Thành và các Cư sĩ khác hùn phước ấn tống và gửi tặng sách GIA TÀI CỦA NGƯỜI TỈNH THỨC (Thực tập Kham nhẫn) phiên bản tiếng Việt cho các đối tượng sau đây: 1. Đọc giả người Việt đang sinh sống và làm việc trong khu vực VIỆT NAM và CHÂU Á. 2. Các tu sĩ Phật giáo người Việt không phân biệt tông phái. 3. Các cư sĩ người Việt đang nghiên cứu và thực tập Phật giá
13/09/2015(Xem: 7826)
Giáo dục là gì? Hiện nay khó mà định nghĩa dứt khoát; có rất nhiều định nghĩa khác nhau, ví dụ: Như trong cuốn "The Educator’s encyclopedia" của ba học giả Mỹ E.W. Smith, S.W. Krouse và M.M. Atkinson, 1969, USA, cho rằng khái niệm giáo dục chuyển tiếp từ Phương Đông đến thái độ Phương Tây và trong Larouse Universelle của Pháp định nghĩa: "Giáo dục là toàn thể những cố gắng có ý thức để giúp tạo hóa trong việc phát triển các năng lực thể chất, tinh thần và đạo đức của con người, hướng về sự toàn thiện, hạnh phúc và sứ mạng xã hội của con người". (Trích dẫn từ Sư Phạm Lý Thuyết, nhiều tác giả, nhà xuất bản trẻ năm 1971).
12/09/2015(Xem: 7332)
Những ngôi Chùa nổi tiếng ở VN
12/09/2015(Xem: 16866)
Nếu có người nào đó bảo rằng: “Tại sao Thầy viết nhiều và không chịu nghỉ ngơi, hãy để dồn viết một tác phẩm có giá trị vẫn hay hơn là những bài tạp ghi như vậy“ thì tôi sẽ trả lời rằng: “Nếu viết được thì cứ viết, chứ chờ viết hay mới viết thì biết bao giờ mới viết được một bài. Có nhiều người chờ cả đời không viết, đến khi muốn viết thì không còn sức khỏe nữa“. Quả cuộc đời nầy nó có nhiều cái khó như thế, mà chúng ta thì không tự làm chủ thời gian cũng như sức khỏe của mình được. Do vậy tôi chủ trương rằng: “Cái gì làm được trong ngày hôm nay thì hãy nên làm, chứ chờ đến ngày mai thì nhiều khi ngày mai ấy không còn ở lại với mình nữa. Dầu ta có già, có sống lâu bao nhiêu năm trên thế gian nầy đi nữa, rồi một ngày nào đó chúng ta cũng phải ra đi, mà thời gian thì chẳng thương tiếc gì ta, dầu ta có cố níu kéo nó lại. Ngay cả những người thân trong gia đình, mình cứ ngỡ rằng họ luôn ở gần mình và họ thuộc về một phần của cuộc sống mình, nhưng điều ấy ta đã lầm. Cuối cùng rồi chẳng có
12/09/2015(Xem: 9288)
Phật Giáo Việt Nam và vấn đề bảo vệ mội trường
10/09/2015(Xem: 10496)
Mẹ tôi năm nay 83 tuổi, mẹ đã bị bệnh mất trí nhớ (dementia) trong vòng năm năm nay. Bốn năm trước đây, khi tôi gặp mẹ, cánh cửa của căn chung cư mẹ tôi ở đã mở toang, và mẹ tôi đã đi lang thang ra ngoài đường. Bệnh mất trí nhớ của mẹ tôi phát ra rất nhanh, nhanh đến nỗi mẹ đã không còn nhớ đến ai cả.
06/09/2015(Xem: 9381)
Các nhà sư thuyết giảng cho người thế tục là chuyện bình thường, thế nhưng nếu một nhà sư đứng ra thuyết giảng cho các nhà sư khác thì quả là một chuyện hiếm hoi khi gặp. Dưới đây là một bài nói chuyện của nhà sư Thanissaro Bhikkhu với các bạn đồng tu trong một ngôi chùa mà nhà sư này có ý gọi chung các ngôi chùa là "bệnh viện của Đức Phật". Bài nói chuyện được trích dẫn từ một tập sách mang tựa "Thiền định 1: Bốn mươi bài thuyết giảng Đạo Pháp" (Meditation 1: Forty Dhamma Talks, Access to Insight, 2003), gom góp các bài thuyết giảng của ông. Thanissaro Bhikkhu là một nhà sư người Mỹ tu tập theo truyền thống "Tu Trong Rừng" của Phật Giáo Theravada, một nhà sư thật đáng kính, uyên bác và tích cực, vô cùng xứng đáng để hàn huyên với các nhà sư và thuyết giảng cho tất cả chúng ta nghe.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]