Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Thư viết lần cuối gửi Anh Bốn và Chị Năm (của HT Bảo Lạc & HT Như Điển)

17/09/202013:10(Xem: 8279)
Thư viết lần cuối gửi Anh Bốn và Chị Năm (của HT Bảo Lạc & HT Như Điển)


Thư viết lần cuối gửi Anh Bốn và Chị Năm

 

Hôm nay là tuần một trăm ngày của Anh Bốn và cũng tiện thể Gia Đình làm lễ cầu siêu tuần 49 ngày cho Chị Năm. Từ xa xôi hơn nữa vòng trái đất Hòa Thượng Bảo Lạc và tôi có mấy lời để tiễn đưa Anh Chị lần cuối

 

Chúng ta vốn sinh ra trong một Gia Đình trung nông tại Mỹ Hạc, có Cha sinh năm 1898 và Mẹ sinh năm 1908. Cha Mẹ đã sinh ra chúng ta có tất cả 5 trai và 3 gái. Người thứ 8 ra đi sớm nhất sau đệ nhị thế chiến năm 1945, kế tiếp là Anh Sáu ra đi vào đầu năm 1966 khi chưa đến tuần 49 ngày thì Mẹ và Bác cũng đã  ra đi vào ngày 27.3 năm Bính Ngọ, nhằm ngày 17 tháng 4 năm 1966. Rồi Chị Ba, Chị Hai cũng đã ra đi. Đến bây giờ Gia Đình chúng ta lại một lần nữa đón tin chẳng vui là Anh Bốn ra đi chưa được 49 ngày thì Chị Năm cũng đã ra đi vào ngày 2 tháng 8 năm 2020 vừa qua.

 

Hòa Thượng Bảo Lạc đã xuất gia từ năm 1957 và tôi tiếp nối con đường cao rộng ấy cũng từ bỏ Cha Mẹ và Gia Đình ra đi xuất gia đầu Phật từ năm 1964. Bây giờ nhìn lại trong Huynh Đệ của chúng ta, chỉ còn lại hai người thân cận nhất; nhưng cũng ở xa nhất với khoảng cách kể cả thời gian và không gian. Mọi việc ở tại quê hương đã có cháu con lo liệu. Tuy nhiên người xưa cũng thường nói rằng: “Huynh Đệ như thủ túc”. Nên dẫu sao đi nữa khi hay tin Anh Chị quá vãng thì chúng tôi cũng bị chi phối không ít như tay chân bị đau, thân thể cũng phải cảm nhận nỗi đau ấy là nỗi đau toàn thân thể mình. Anh Bốn ra đi ở tuổi 88, Chị Năm ra đi ở tuổi 86 là những tuổi đại thọ của thế gian, không còn mong gì hơn nữa; nhưng để tỏ tình Huynh, Tỷ với Anh Chị nên chúng tôi có mấy lời viết cho Anh Chị, xem như đây là bức thư cuối cùng gửi cho Anh Chị, vì mãi mãi Anh Chị sẽ không còn đọc được nữa, mà hôm nay chính  tôi đọc lên cho Anh Chị nghe và tiễn biệt Anh Chị lần cuối cùng vậy.

 

Nếu chúng ta không có nhân duyên thì đã không sinh ra cùng chung trong một Gia Đình, cùng một huyết thống và cùng một dòng tộc họ Lê. Tất cả đều ảnh hưởng bởi quá khứ và ngay cả tương lai nữa; nếu chúng ta vẫn còn sinh ra ở thế giới Ta Bà nầy. Cha Mẹ chúng ta không giàu về tiền bạc, của cải; nhưng Cha Mẹ đã nuôi Anh Em chúng ta bằng bầu sữa ngọt của chốn ruộng đồng cùng với 4 mùa mưa nắng. Cha Mẹ đã dùng đạo đức của tiền nhân và nhân quả của nhà Phật để nuôi chúng ta thành người. Khi quý Anh Chị lớn đi lấy chồng hay cưới vợ, sinh con đẻ cháu thì Cha Mẹ vẫn canh cánh hỏi han những đứa cháu nội ngoại của mình. Chỉ trừ hai người xuất gia thì Cha Mẹ không cần nghĩ đến nữa. Bởi vì chúng tôi đã gửi thân nơi cửa chùa đã có Thầy Tổ, Bồ Tát và Chư Phật hộ trì rồi. Người xuất gia không có con cháu như Anh Chị; nhưng Tử Đệ xuất gia cũng là những người mang trọng trách truyền trì mạng mạch cho Phật Pháp. Đó cũng là cách báo hiếu cho Cha Mẹ như trong Kinh Phật có đề cập đến là: “Nhứt nhơn hành đạo cửu huyền thăng”; nghĩa là một người xuất gia có thể làm siêu thăng nhiều đời Ông Bà Cha Mẹ. Trong khi đó Gia Đình mình có đến hai người xuất gia và hiện là hai Hòa Thượng được nhiều người biết đến ở Hải Ngoại. Đây cũng là một phước báu mà Anh Chị và Gia Đình cũng hưởng được lây. Có người cháu trong tộc Lê tuyên bố rằng: “Nếu người ta mơ thành triệu phú hay tỷ phú không khó, nếu người ấy mua vé số cầu may tối hôm nay, biết đâu sáng hôm sau trúng số và họ sẽ trở thành triệu phú hay tỷ phú; nhưng mơ để trở thành Hòa Thượng thì không đơn giản, mà trong Gia Đình của mình lại có đến cả hai vị Hòa Thượng”.

 

Hòa Thượng Bảo Lạc và tôi xa quê cũng đã gần 50 năm, chưa một lần trở lại thăm quê. Do vậy trong những năm trước đây chúng tôi đã tìm đủ mọi phương tiện để mời Quý Anh Chị sang thăm chúng tôi ở Lào, Thái Lan, Úc cũng như Đức v.v… được như thế chắc Quý Anh Chị cũng đã mãn nguyện và hãnh diện lắm rồi. Bởi lẽ nếu không có hai người em đi xuất gia, rồi du học và ở ngoại quốc lâu năm thì chắc gì Quý Anh Chị hưởng được những phước báu hữu lậu ấy. Gương sáng nầy Con Cháu trong nhà nên hãy soi chung. Bởi lẽ người xưa thường nói: “Một người làm quan cả họ được nhờ”. Còn ở đây quý Thầy đi xuất gia hành đạo, không tước vị; nhưng chúng ta cũng có thể hãnh diện để nói rằng: “Một người đi tu, cả họ đều thấm nhuần được giáo pháp của Phật Đà”. Nếu không có Phật Pháp thì Quý Thầy cũng không thể tồn tại cũng như phát triển cho đến ngày hôm nay. Nên ân Tam Bảo đó, con cháu phải nên ghi nhớ vào lòng.

 

Khi nghe tin Anh Bốn Lê Văn An Pháp Danh Như Khương qua đời vào ngày 24 tháng 6 năm 2020 vừa qua cả chùa Viên Giác ở Hannover, chùa Pháp Bảo tại Úc cũng như Tăng Ni và Phật Tử mỗi người góp vào một lời cầu nguyện cho Anh, nghĩa cử Sư Đệ, tình Thầy trò kia đã làm cho chúng tôi phải mũi lòng. Đến khi Chị Năm Lê Thị Đấu Pháp Danh Như Lý ra đi thì mọi người ở hai nơi Úc cũng như Đức đều ngỡ ngàng, vì nghĩ rằng cái chết sao mà nó nhanh và dễ dàng như thế ! Cả hai sự kiện kia không cách xa là bao nhiêu ngày mà hai người thân đã ra đi một cách rất đột ngột. Nhưng được một niềm an ủi là những tuần thất của Anh Bốn, Con Cháu đều cúng chay cũng như các cháu ăn chay suốt 49 ngày để cầu nguyện cho Anh. Còn Chị Năm vì liên hệ với dịch bệnh Corona 19, nên mãi đến những ngày gần đây mới đem hình hài sau khi hỏa thiêu về Gia Đình để làm lễ tưởng niệm cũng như chôn cất. Các Con, Cháu tộc Văn Công bên nhà chồng Chị cũng rất đau buồn; nhưng niềm an ủi là các Con Cháu của Chị cũng rất hiếu thảo lo báo đền ơn dưỡng dục cù lao cho Anh Văn Công Y Pháp Danh Như Chí cũng như Chị Năm trong những tháng ngày vừa qua. Điều ấy hẵn rất đáng tán dương và trân quý.

 

Nhân dịp này tôi và Thầy Bảo Lạc có đôi lời tâm cảm gởi đến anh Như Khương và Chị Như Lý, vì hai vị đã có pháp danh cao quý này, phải còn tiếp tục lộ trình tu tập để đạt đến giác ngộ giải thoát, cho dù ở cõi này hay sanh về thế giới khác, nếu giữ đúng tâm nguyện sẽ được viên thành. Xin chắp tay ngưỡng nguyện Đức Từ Phụ A Di Đà Phật phóng quang tiếp dẫn chân linh nhị vị siêu sanh Tây Phương Tịnh Độ.

 

Thêm những nhân duyên kế tiếp nữa là nhân việc ra đi của hai người thân trong Gia Đình; nên Con Cháu còn lại ai chưa Quy Y thì nhân dịp nầy đã phát tâm Quy Y Tam Bảo, do Thầy Thích Như Tịnh Trụ Trì chùa Viên Giác tại Hội An làm Bổn Sư truyền Tam Quy Ngũ Giới. Điều nầy làm cho Quý Thầy rất an vui và Cha Mẹ của các Con, các cháu cũng rất là hạnh phúc. Bởi vì Các Con, Các Cháu đã nối tiếp được hạt giống Phật mà Ông Bà Nội, Ngoại đã gieo vào chủng tử tâm thức của Quý Thầy, nay đến Cha Mẹ của Các Con và cháu con của các con nữa. Xin niệm ân Thầy Như Tịnh thật nhiều về việc trợ duyên nầy.

 

Chúng tôi từ xa xôi không về tham dự những lễ lộc tang sự trong thời gian vừa qua được ; nhưng tại quê hương xứ Quảng nói chung và tại Hải Ngoại chư Tôn Hòa Thượng, chư Thượng Tọa, Đại Đức Tăng Ni đã từ mẫn quang lâm chủ lễ cầu siêu cúng vong, thuyết linh cũng như có lời phân ưu v.v…là những nghĩa cử vô cùng cao quý của những người Tăng Sĩ cùng chung tình Linh Sơn cốt nhục như vậy. Chúng tôi xin cảm ân tất cả chư Tôn Đức Tăng Ni hiện diện cũng như khiếm diện trong buổi lễ nầy.

 

Người ta thường nói: “Bà con xa, không bằng láng giềng gần”. Câu nói nầy thật là có ý nghĩa vô cùng khi Anh Bốn và Chị Năm của chúng tôi nằm xuống, mỗi người hàng xóm một tay, mỗi người một việc chung lưng góp sức vào lo cho những tang lễ thật trang nghiêm trong thời gian vừa qua tại quê nhà. Ân đức ấy của bà con chòm xóm không phải nhỏ. Chúng tôi xin tạc dạ ghi ơn.

 

Cuối cùng hai Thầy khuyên Con Cháu trong Gia Đình hãy noi theo tấm gương Đạo Đức của Ông Bà Cha Mẹ mà sống cho đúng với Nhân Nghĩa và Đạo Lý của con người, dầu con người ấy có sống ở bất cứ nơi đâu và làm cho đến chức phận gì thì cũng không thể quên công ơn sanh thành dưỡng dục của Mẹ Cha được.

 

Bây giờ thì những cánh cửa của nhà mồ đã phủ kín thể xác của Anh Bốn và Chị Năm, rồi mỗi năm cứ đến ngày cúng giỗ Con Cháu lại tụ hội về, không phải để vui chơi, gặp gỡ, mà để bái sám tụng kinh, nguyện cầu cho người mất sanh về thế giới an lành và người còn được an lạc. Ngoài ra ngày kỵ giỗ cũng là ngày con cháu nhớ đến công ơn sanh thành dưỡng dục của Mẹ Cha, của Ông Bà Tiên Tổ và đó là một bài học không lời, các Con, các Cháu trong Gia Đình phải luôn luôn ghi nhớ vậy. Có như thế câu: “Ẩm thủy tư nguyên” “uống nước nhớ nguồn” mới tương hợp vậy.

 

Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật.

Tỳ Kheo Thích Bảo Lạc và Tỳ Kheo Thích Như Điển

kính tiễn biệt Anh, Chị lần cuối cùng.


hoa_sen (24)

Hậu bối chúng ta học được gì ?

Cảm nghĩ của một Phật Tử khi đọc và nhuần ôn lời trong thư của hai Đức Hoà Thượng Thích Bảo Lạc và Thích Như Điển khi tiễn biệt Anh Bốn và chị Năm của mình đã vĩnh viễn ra đi nà nhắn nhủ lại vài lời tâm huyết cốt nhục đến con cháu trong gia đình hương linh .
Kính thưa Hai Đức Hoà Thượng,
Từ lâu con học được rằng : “ Người có đức sẽ được thiện báo và phúc thọ . Đời này chưa được thì đời sau sẽ được và con cháu cũng sẽ được hưởng phúc đức từ Ông Bà Tổ Tiên”

Con cũng được học “ Sinh mệnh của một người trong luân hồi sinh tử, đời đời, kiếp kiếp sướng khổ đều do ĐỨC nhiều hay ít quyết định “


Chúng con rất cảm ơn quý Hoà Thương đã kể lại gia thế của đại gia đình mình để minh chứng lại điều mà chúng con đã học... đó là “ Nếu không có duyên trong nhiều đời thì không thể được làm anh em với nhau, không có nhân duyên thì đã không sinh ra cùng chung trong một gia đình , cùng một huyết thống và cùng một dòng tộc” nhưng cũng tuỳ vào biệt nghiệp của mỗi người anh chị em đó mà họ sẽ thừa hưởng tiềm năng giác ngộ và phẩm chất tự nội theo hoàn cảnh khác nhau.

Và hai Đức Hoà Thượng đã vận dụng , phát huy được tất cả phẩm chất tốt đẹp trong chính mình nên mới có thể thực hành thất độ ba la mật trong thập độ Ba La Mật mà con đã học đó là Hạnh Xuất Gia và đã “ tác Như Lai xứ, hành Như Lai sự “ hơn 50 năm nay .

le van an-1
Cụ Ông Lê Văn An, pháp danh: Như Khương
le thi dau-nhu ly
Cụ Bà Lê Thị Đấu, phá danh:Như Lý



Trong lời tiễn biệt lần cuối với Anh Bốn và Chị Năm của hai Đức Hoà Thương, các Ngài đã nhắn gửi lại cho thân quyến của hương linh đúng như lời dạy của Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật trong kinh Tăng Chi Bộ về “8 nguồn nước công đức không gì khác hơn là Quy Y Phật, Pháp, Tăng và giữ ngũ giới” .

Và hai Ngài đã nhắn gửi cho thân quyến mình rằng tuy “ Sinh ly tử biệt là Luật Tạo Hoá mà con người không thể nào thay đổi được nhưng con cháu phải biết chuyển biến những gì đã xảy đến cho mình để cuộc sống sau ngày người thân ra đi sẽ trở nên tốt nhất, hoàn thiện nhất vừa được âm siêu dương thới bằng cách cảm niệm tất cả ân đức và sự giúp đỡ từ chòm xóm tới người bạn đạo , Thầy Tổ .


Con nhợt nhớ đến bài thơ Thiền của HT Viên Minh ngày nào ...mà nghe lòng xao xuyến lạ khi đọc hết bức thư của hai Đức Hoà Thượng:

Có đi rồi đến
Chừ đến rồi đi
Có đến mà đến
Chừ đi mà đi
Biết chăng chẳng đến
Biết chăng chẳng đi
Nghìn năm mộng ảo
Như nhiên đến đi.


Con cũng vô cùng cảm ơn đại Phước duyên trong đời con khi được cộng tác với trang nhà Quảng Đức và được sự hướng dẫn của TT chủ biên và Trụ trì Tu Viện Quảng Đức Thích Nguyên Tạng, bản thân của con học được bao phẩm chất tốt đẹp từ Thầy đối với nhị vị Hoà Thượng mà tăng lòng ngưỡng mộ và quyết chí noi gương để hành xử đúng vai trò người Phật Tử tại gia trong Đại Gia Đình với truyền thống Phật Giáo Việt Nam tại hải ngoại .


Đây là những lời chân thật nhất của con khi đọc được bức thư trên và con kính cảm niệm công đức của hai Ngài qua lời đạo từ ban cho thân quyến mà nhờ đó chúng con lấy đó để truyền trao lại cho con cháu mình ngay bây giờ mà không phải chờ tới khi có một sinh ly tử biệt nào khác .

Kính nguyện hương linh Cụ Ông Lê Văn An, pháp danh Như Khương và hương linh Cụ Bà Lê Thị Đấu, phá danh:Như Lý được vãng sanh Tây Phương Cực Lạc .

Con thành kính phân ưu cùng hai Đức Hoà Thượng, nhân tuần một trăm ngày của Cụ Ông và tuần 49 ngay của Cụ Bà .
Kính dâng đến Hai Đức Hoà Thượng tâm trạng con ngay lúc này sau khi được xem qua bức thơ trân quý trên:

Có những lúc thấy Vũ Trụ sao nhỏ bé 
Dù nửa vòng trái đất vẫn không xa
Tình người có Đạo chan chứa thiết tha
Giữ trong đôi búp tay sen chấp lại !
 

Trong cuộc sống trân quý phút giây nào tồn tại ,
Một lần chia cách, tỉnh ngộ để thăng hoa
Tìm về Phật Pháp trải nghiệm ý chí ta
Gió mát hay mưa phùn đều tao nhã

 
Trí tuệ bậc hiền triết tăng chiều sâu đạo quả
Cảm nhận năm tháng đời người cứ sống thiện lương
Thản nhiên mất,còn, đi đến vô thường
Khoan dung độ lượng, mộc mạc và chất phác !

Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật
Huệ Hương
Melbourne 17/9/2020







***

Covid-19, Message from Moreland City Council


***
Tu Viện Quảng Đức Youtube Channel

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
27/10/2010(Xem: 20474)
Mục đích của chúng tôi trong khi sưu tập những mẫu chuyện kể này là để mọi người thưởng thức những tinh hoa hay đẹp của giáo – lý qua những câu chuyện tươi sáng đẹp đẽ. Nếu công việc sưu tập ca – dao là một việc khó thì công việc sưu tập và trình bày những mẩu chuyện cổ của đạo Phật cũng là một việc khó khăn và đòi hỏi sự hợp lực của nhiều người. Hàng chục ngàn mẫu chuyện đạo, nào thuộc loại tiền thân, nào thuộc loại lịch sử, nào thuộc loại thí dụ, nào thuộc loại triết lý. . . những câu chuyện đó thật là phong phú và chứa đựng những tinh hoa của giáo - lý, từ - bi và trí tuệ. . . Ðọc những mẫu chuyện đạo ấy, không ai thấy chán nản cả. Các em thiếu nhi thích đã đành, người lớn chúng ta cũng vẫn thích và hơn thế nữa, lắm lúc cũng phải suy nghĩ nhiều để có thể hiểu được triết – lý của một câu chuyện. Chúng tôi sức lực không bao lăm thành thử trông mong rất nhiều ở các vị học giả thâm uyên và dày công nghiên cứu. Chúng tôi chỉ muốn làm công việc nói lên những nguyện vọng, và tr
22/10/2010(Xem: 4007)
Tại biên giới của tỉnh Tây Khương sát với Tây Tạng, có một bà lão sống cô độc, chồng và đứa con trai duy nhất của bà đã qua đời. Bà sống nhờ một thửa đất nhỏ trồng những hạt ngũ cốc. Vì cuộc đời đã trải qua nhiều gian truân từ nhỏ, bà lão cảm thấy nghiệp chướng trong người rất nặng nên đã cố công tìm hỏi những người chung quanh phương pháp chuộc tội để cầu xin cho tâm hồn được bình yên.
21/10/2010(Xem: 8930)
Bị xổng một lần trong khóa tu học kỳ 6 tại Bỉ, vì chọn ngày hè trật đường rầy (hãng tôi làm việc phải chọn hè từ đầu tháng 2); năm sau, tôi quyết tâm canh ngày giờ cho đúng để tham dự cho bằng được khóa tu học kỳ 7 tại Đan Mạch, do Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Âu Châu tổ chức.
19/10/2010(Xem: 8583)
Khi xe chúng tôi đến nơi, đồng hồ chỉ đúng 12 giờ khuya. Phòng ốc dành cho 300 giường đã không còn chỗ trống. Ban Tổ Chức đành trưng dụng phòng họp, phòng học - một cho phái nữ, một cho phái nam - với các tấm nệm lót dưới đất cho chúng tôi ngủ tạm. Giải quyết một lúc cho phái đoàn Thụy Sĩ 30 người - chưa kể các nước khác - đâu phải dễ. Vả lại đi chùa thì phải chấp nhận "ăn chay nằm đất". Nằm "đất" còn phải chịu, lựa là nằm "nệm", nên chúng tôi vui vẻ nhận lời, không than van gì cả. Mà than van nỗi gì được khi đã hiểu giáo lý (dù chút chút) của đạo Phật. Mọi sự phải do "duyên" mà có. Và "duyên" này khởi từ "nhân" chiều nay.
17/10/2010(Xem: 10017)
Hơn 6 tiếng xe lửa từ Aschaffenburg, tôi trở về đến nhà gần 10 giới tối. Lục đục tắm rửa, ăn chén súp nóng (do chồng nấu cho) huyên thuyên kể chuyện, rồi đánh răng... mãi gần 12 giờ khuya tôi mới lên giường đi ngủ. Sáng sớm hôm sau 6 giờ thức dậy sửa soạn đi... cày. Công việc ứ đọng của 2 ngày thứ 5, thứ 6 (lấy hè, cộng với công việc của thứ 2 đầy ắp trên bàn. Tôi một mình chịu trách nhiệm một phòng không ai thay thế). Ông xếp trước khi về văn phòng còn đứng đó chờ đợi, vẻ lo âu. Tôi trấn an ông:
17/10/2010(Xem: 4993)
Tết Trung Thu ăn vào ngày rằm tháng 8. Nguyên cuối đời nhà Tây Hán (206 trước 23 sau D.L.), Vương Mãng nhân được cầm giữ chính quyền...
17/10/2010(Xem: 3034)
Một vị thương gia lập nghiệp từ tay trắng, sau kiếm được rất nhiều tiền nhưng vì buôn bán trong thời kinh tế không ổn định, khiến anh ta trở nên phá sản, nợ nần chồng chất. Nghĩ mãi không tìm ra cách giải quyết, anh ta bèn ra bờ sông tự tử. Vào lúc canh ba một đêm nọ, anh ta đến trước bờ sông, bỗng nhiên nhìn thấy một thiếu nữ đang ngồi khóc thảm thiết, anh bèn đến hỏi cô gái: - Có chuyện gì mà đêm hôm khuya khoắt cô ngồi khóc một mình ở đây?
16/10/2010(Xem: 4208)
Hàng ngàn năm trước tây lịch, khi thổ dân Dravidian còn ngự trị khắp lãnh thổ Ấn Độ cổ thời, vùng phía tây Hy Mã Lạp Sơn là lãnh địa của rắn. Vốn là vùng rừng núi bạc ngàn nằm trên nóc nhà thế giới, Hy Mã Lạp Sơn là nơi thâm u bí hiểm với sơn lam chướng khí trùng trùng và vô số loài thú dữ cư ngụ sẵn sàng lấy mạng người để làm thức ăn. Thời đó, thổ dân Dravidian không có đủ vũ khí hùng mạnh để chống cự với các loài mãnh thú và tự bảo vệ mình. Từng người vào rừng săn tìm thức ăn đã không thấy trở về. Độc địa nhất không phải chỉ là những hổ, cọp, gấu, beo nằm lồ lộ chờ mồi bên bờ suối, dưới gốc cây hay trong khe đá, mà ngay bên dưới lớp lá khô mục của đường rừng là những loài rắn nguy hiểm chực chờ bước chân người.
16/10/2010(Xem: 3881)
Trong thiền không có đầu đuôi, khúc chiết, lý luận. Nó đập vỡ lý luận. Đó là thế giới lý tưởng của câu thơ lớp ba mồ côi luận lý. Thế giới của những câu cuối lấc cấc, mẹ gà con vịt. Đừng bắt tôi giải thích; hãy lang thang với tôi trong câu cuối của dăm ba chuyện thiền nổi tiếng.
16/10/2010(Xem: 3884)
Trong đời, tôi đã thấy mặt trăng lần nào chưa? Nhìn trăng, tôi nhìn cả đời. Nhưng thấy trăng, tôi không dám nói chắc. Khi tôi nhìn trăng trước mắt, tôi nghĩ đến trăng nửa khuya loáng thoáng trên tàu lá chuối sau vườn cũ. Tôi nghĩ đến đèn trung thu lúc nhỏ. Tôi nghĩ đến cái chõng tre giữa sân trên đó, ngày xưa, tôi nằm nhìn mây bay. Nhìn trăng, tôi không thấy trăng. Chỉ thấy lá chuối, chõng tre. Thấy cả tôi với trẻ con hàng xóm nô đùa. Có lần tôi trốn tìm với chúng nó, bị lộ, tôi nhảy bừa vào bụi tre, bất ngờ có đứa con gái đã ngồi sẵn trong đó. Tôi sợ hoảng, toan vọt ra thì nó kéo tay tôi lại, ấn vai tôi xuống, cười đồng lõa. Trong loáng thoáng của cây lá, tôi thấy hai cái răng cửa của nó sáng ngời ánh trăng. Bây giờ, nhìn trăng non, tôi thấy cái miệng và hai cái răng. Tựa như hai cái răng của nó phát ánh sáng và in hình miệng nó lên bầu trời.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]