- Phẩm 1: Phẩm Song Yếu
- Phẩm 2: Phẩm Không Phóng-Dật
- Phẩm 3: Phẩm Tâm
- Phẩm 4: Phẩm Hoa
- Phẩm 5: Phẩm Ngu
- Phẩm 6: Phẩm Hiền Trí
- Phẩm 7: Phẩm A-La-Hán
- Phẩm 8: Phẩm Ngàn
- Phẩm 9: Phẩm Ác
- Phẩm 10: Phẩm Hình-Phạt
- Phẩm 11: Phẩm Già
- Phẩm 12: Phẩm Tự-Ngã
- Phẩm 13: Phẩm Thế-Gian
- Phẩm 14: Phẩm Phật-Ðà
- Phẩm 15: Phẩm An Lạc
- Phẩm 16: Phẩm Hỷ-Ái
- Phẩm 17: Phẩm Phẫn-Nộ
- Phẩm 18: Phẩm Cấu-Uế
- Phẩm 19: Phẩm Pháp Trụ
- Phẩm 20: Phẩm Đạo
- Phẩm 22: Phẩm Ðịa Ngục
- Phẩm 23: Phẩm Voi
- Phẩm 24: Phẩm Tham Ái
- Phẩm 25: Phẩm Tỷ Kheo
- Phẩm 26: Phẩm Bà-La-Môn
273. "Tám chánh, đường thù thắng,
Bốn câu, lý thù thắng.
Ly tham, pháp thù thắng,
Giữa các loài hai chân,
Pháp nhãn, người thù thắng."
274. "Đường này, không đường khác
Đưa đến kiến thanh tịnh.
Nếu ngươi theo đường này,
Ma quân sẽ mê loạn."
275. "Nếu người theo đường này,
Đau khổ được đoạn tận.
Ta dạy người con đường.
Với trí, gai chướng diệt."
276. "Người hãy nhiệt tình làm,
Như Lai chỉ thuyết dạy.
Người hành trì thiền định
Thoát trói buộc Ác ma."
277. "Tất cả hành vô thường "
Với Tuệ, quán thấy vậy
Đau khổ được nhàm chán;
Chính con đường thanh tịnh."
278. "Tất cả hành khổ đau
Với Tuệ quán thấy vậy,
Đau khổ được nhàm chán;
Chính con đường thanh tịnh."
279. "Tất cả pháp vô ngã,
Với Tuệ quán thấy vậy,
Đau khổ được nhàm chán
Chính con đường thanh tịnh."
280. "Khi cần, không nỗ lực,
Tuy trẻ mạnh, nhưng lười
Chí nhu nhược, biếng nhác.
Với trí tuệ thụ động,
Sao tìm được chánh đạo?"
281. "Lời nói được thận trọng,
Tâm tư khéo hộ phòng,
Thân chớ làm điều ác,
Hãy giữ ba nghiệp tịnh,
Chứng đạo Thánh nhân dạy."
282. "Tu Thiền, trí tuệ sanh,
Bỏ Thiền, trí tuệ diệt.
Biết con đường hai ngả
Đưa đến hữu, phi hữu,
Hãy tự mình nỗ lực,
Khiến trí tuệ tăng trưởng."
283. "Đốn rừng không đốn cây
Từ rừng, sinh sợ hãi;
Đốn rừng (1) và ái dục,
Tỷ kheo, hãy tịch tịnh."
284. "Khi nào chưa cắt tiệt,
Ái dục giữa gái trai,
Tâm ý vẫn buộc ràng,
Như bò con vú mẹ."
285. "Tự cắt dây ái dục,
Như tay bẻ sen thu,
Hãy tu đạo tịch tịnh,
Niết-Bàn, Thiện Thệ dạy."
286. "Mùa mưa ta ở đây
Đông, hạ cũng ở đây,
Người ngu tâm tưởng vậy,
Không tự giác hiểm nguy."
287. "Người tâm ý đắm say
Con cái và súc vật,
Tử thần bắt người ấy,
Như lụt trôi làng ngủ. "
288. "Một khi tử thần đến,
Không có con che chở,
Không cha, không bà con,
Không thân thích che chở."
289. "Biết rõ ý nghĩa này,
Bậc trí lo trì giới,
Mau lẹ làm thanh tịnh,
Con đường đến Niết-Bàn."
Chú thích:
(1) Dục vọng