Thế gian luôn dành cho ta nhiều cảm ngộ!
Có đôi khi chúng đến,
không biết nên khóc hay cười
Có đôi lần cần phải nhìn rộng cuộc đời
Về lý tưởng, lối sống con đường mình đang hướng tới!
Một triết gia cho rằng : “Bản chất con người
là tổng hòa các mối quan hệ xã hội”.!
Nên hãy tự nguyện
“mang ánh sáng của tình thương”
Luôn để tâm phát xuất những ý niệm kính nhường
Đấy phương pháp tối ưu thanh lọc phiền não.!
Thế gian rộng lớn, hà cớ gì ganh đua điên đảo
Mù quáng cố chấp nắm giữ chặt mãi trong lòng
Năm tháng trôi qua ..với kinh nghiệm hẳn thông
Cuộc đời là chuỗi nối tiếp những sự lựa chọn!
Đừng chấp thế gian,
chỉ những gì mình vốn có, nên tôn trọng!
Đừng ganh tỵ nhỏ nhen, biết mình đang cần gì
Chỉ khi biết mộng rồi, hãy tỉnh cơn mộng đi.
Phát huy điểm mạnh dễ hơn khắc phục điểm yếu!
Vì sở hành tâm quá lớn, biến hiện mọi năng khiếu
Đừng để đời sống bên trong quá hời hợt, nghèo nàn
Bất cứ vấn đề nào phải chuyên sâu, rõ ràng
Kiên trì trải nghiệm, chấp nhận vượt mọi gian khó
Sống với nhiệt huyết thì ….
Tình chấp thế gian, so đo sẽ được loại bỏ !
Huệ Hương
***
Như gió thoảng, mây qua
Hãy sống thật và chậm để cảm nhận cuộc đời là thế!
Đừng để ước mơ, mục đích, hướng đến bị trôi nhanh
Bằng kiên trì, dũng cảm khi còn mái tóc xanh
Nhưng “nếu quá mệt mỏi với trò chơi đuổi bắt.
Cứ để mặc cho pháp tự do vận hành
thì pháp lại hiền lành và trở về bản chất” (1)
Lại học được :
“Nếu biết đủ thì phiền não chẳng vương”(2)
Dặn lòng sống đẹp tỏ tường sự vô thường
Không tìm kiếm
cảm giác bền chắc đè nặng lên tâm thức !
Cũng chẳng vì áp lực ai
mà rập khuôn theo một công thức !
Hãy cởi trói tự thân theo gió thoảng mây qua
Con đường duy nhất
để mỗi khoảnh khắc, mỗi sát na
Không còn tự thán,
ôm đầy hối tiếc trong con tim , đáy mắt!
Tự nhủ :
“cuộc sống là hành trình đầy thử thách”
Đừng vô tri vô cảm, cũng đừng quá bon chen
Tập tu theo hạnh Phật : “khuyến khích kẻ yếu hèn,
Gắng đoàn kết lại những người chia rẽ”
Cần sách tấn nhau
“luật nhân quả đừng xem nhẹ ! “
Làm sao để tâm mình trong sạch,
lời nói mình chân thật, bạn nhé !
Huệ Hương
*************
(1) trích lời dạy của HT Viên Minh “ Nếu thực sự nhận ra từ khi có cái thấy của sự chiêm nghiệm và trải nghiệm của chính mình rằng “ cuộc đời mình chỉ là trò chơi đuổi bắt của bản ngã và pháp. Khi có một pháp xuất hiện thì cái ta ảo tưởng liền được khởi lên chạy theo nắm bắt nhìn nhận rồi đánh giá phản ứng. Pháp liền biến hóa muôn hình vạn trạng. Để cố đuổi bắt pháp, bản ngã cũng cố biến đổi để chạy theo. Quá trình diễn ra liên tục đan xen chồng chất làm cho bản ngã không ngừng giải quyết nhưng đến khi nó quá mệt mỏi với trò chơi đuổi bắt. Cứ để mặc cho pháp tự do vận hành thì pháp lại trở nên hiền lành và trở về bản chất thật của nó.” Thì đây là là một bước ngoặc rất lớn trên hành trình giác ngộ, đó là thấy ra sự sinh diệt của ngã và pháp.
(2) “Điều cần có bao nhiêu, sao mong muốn lại quá nhiều “ HT Thích Thánh Nghiêm