Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Nhanh, Chậm...(Thơ của TK Thích Đồng Bổn, bút danh Quê Chiều, Chiêu Đề, Thôi Kệ, Tát Bà Ha, Ta Bà Hát)

07/02/202309:33(Xem: 4134)
Nhanh, Chậm...(Thơ của TK Thích Đồng Bổn, bút danh Quê Chiều, Chiêu Đề, Thôi Kệ, Tát Bà Ha, Ta Bà Hát)

canh dep-38



NHANH


Nhanh nhanh một chút bạn tôi ơi !
Làm cho xong việc, nghiệp tới rồi !
Mình ngắn hơn đời nên phải vội
Chần chờ không kịp chuyến đò xuôi.

Nhanh tay bắt lấy những cơ may
Đâu phải khi nào cũng thế này
Duyên đến cửa thiền nên nắm bắt
Duyên qua nẻo đạo kẻo trắng tay.

Nhanh chân tránh va chạm thế trần
Đi trước thời gian để yên thân
Đừng đợi đừng chờ cho sung rụng
Đi trước để thành bậc thánh nhân.

Nhanh mắt để không gần tai nạn
Tinh tế hơn nhau ở giác quan
Gian ngay thể hiện từ tai mắt
Phân biệt rõ ràng khỏi trái ngang.

Nhanh trí lợi căn đối đáp hay
Không ai vấn nạn được mới tài
Phản biện cuộc đời bằng lý lẽ
Nhưng đừng ngụy biện mất tánh ngay.

Nhanh chậm thắng thua mấy cuộc chơi
Đâu bằng sống chậm giữa cuộc đời
Đừng níu thời gian bằng quá khứ
Hãy để ngày qua thong thả trôi.

Ngồi thiền kẻ muốn xả thật nhanh
Người vào được định muốn cầm canh
Thời gian cứ thế vô tư thật
Chậm nhanh từ tâm nghĩ niệm thành.
Quê Chiều 30/01/23

***
CHẬM

Chầm chậm đi quanh dạo hồ sen
Thư thái tâm tình chẳng đua chen
Mặc ai hối hả đời cơm áo
Chờ đợi hoàng hôn phủ bóng đen.

Chậm bước nhường nhau chốn náu nương
Chia sẻ vui buồn lẫn yêu thương
Chậm lại đối lòng mình tự hỏi
Sau mỗi yêu thương có chán chường ?

Chậm chân lui gót khỏi giang hồ
Hơn thua giành giật mãi đuổi xô
Gác kiếm rửa tay vui cửa Phật
Để không nặng nghiệp đọa tam đồ.

Chậm nữa cõi lòng khỏi vọng tâm
Nghĩ suy chín chắn mới nên làm
Một bước sa chân không hối kịp
Lầm lỡ một đời vướng khổ tham.

Chậm nghĩ suy trí óc thành đần
Tìm tòi để hiểu biết vọng chân
Cuộc sống có bao giờ phẳng lặng
Đừng nên chậm nữa họa đến thân.

Chậm lại nguồn cơn lửa nóng sân
Sẽ thiêu đốt hết mọi phúc phần
Bao năm gầy dựng tan phút chốc
Hối tiếc lỡ làng khổ chung thân.

Chậm rãi thở ra định tâm duyên
Khoan thai kẻo phướn động nhà thiền
Điều thân, tâm, cảnh, vô sở trụ
Lắng lòng an trú cõi trời riêng.

Quê Chiều 01/02/23

***

GIỚI HẠN

Giới hạn con người đi đến đâu ?
Thử xem đo đếm được bao sâu
Có gì vượt khỏi ngoài thiện, ác
Tột cùng tánh tội vẫn mưu cầu.

Làm sao hiểu gốc cội khổ đau ?
Bến bờ hạnh phúc lạc nơi đâu
Còn thở còn thì tìm chân lý
Cho dù níu giữ chẳng bao lâu.

Thế nào là thấu tột giác, mê ?
Ranh giới ở đâu giữa khen, chê ?
Do nơi gốc rễ còn điên đảo
Biết đến khi nào tỏ lối về.

Vì đâu ai cũng nặng đúng, sai ?
Có gì đứng vững ở tương lai
Sao chẳng bây giờ trong hiện tại
Bận tâm chi với chuyện trái, ngay.

Nơi nào giới hạn của buồn, vui
Khác chăng nước mắt với nụ cười
Nhưng cũng vẫn trên khuôn mặt ấy
Khác nhau tùy chốn với tùy thời.

Những cặp phạm trù nối tiếp nhau
Loài người trăn trở đến chiêm bao
Tư duy mãi mà đâu vỡ được
Chỉ vào thiền định sẽ sáng sâu.

Phật môn không đặt giới hạn nào
Hướng nội bên trong mở lối vào
Tìm kiếm bên ngoài là hữu hạn
Ví như ngồi cửa sổ đếm sao...

Cõi nhân sinh vốn hữu hạn rồi
Nhìn đâu cũng sẽ giới hạn thôi
Bớt nghĩ ngợi chi điều không thể
Nhắm mắt tìm ta trong cái tôi.

Hỡi bạn đường xa, thôi ngại nghi
Chính con người, giới hạn phân ly
Mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý
Giam hãm trăm năm chẳng hạn kỳ.
Quê Chiều 03/01/23

***



GIÀ ĐAU CHÂN

Già cả chân đau hãy nghỉ ngơi
Để cho lớp trẻ tiếp thay thôi
Cố lắm chẳng xong thêm được mấy
Lão suy là số phận trêu ngươi.

Chân đau nên phải chịu thiệt thòi
Đi đứng đều thua hết mọi người
Đâu thể làm gì nên đại sự
Truyền trao kinh nghiệm lại cho đời.

Già thì mắt kém đứng ngả nghiêng
Đọc chữ không ra thấy quàng xiêng
Tai lãng nên đâu còn nghe rõ
Không hiểu chi nên nhắm mắt thiền.

Già rồi, buông hết nghĩ ngợi chi
Gác bỏ bên ngoài mọi thị phi
Tay lần chuỗi hạt siêng niệm Phật
Chờ ngày thanh thản sớm ra đi.

Già thêm bệnh nữa, khổ xiết bao
Đau xương nhức khớp phải lao đao
Ho hen, cao máu và tim mạch
Đường huyết không ăn cứ lên cao...

Già gọi cháu con chúng bỏ lơ
Bạn bè vắng bóng ngự bàn thờ
Còn mình cô độc thêm nghĩ tủi
Phật chưa đến rước dẫu gọi mời.

Chọn chỗ an bài ảnh tượng hình
Để xem vừa ý khỏi bất bình
Hương hoa trà quả rồi tưởng tượng
Mai kia mốt nọ cúng cơm mình...

Người thì chống gậy, kẻ lưng đau
Nhắc chuyện xưa nói trước quên sau Ai ghé đến thăm liền ca cẩm
Kiến thức giờ bay tận nơi nao.

Vào chùa thích kể chuyện xa xưa
Biết đâu nhờ Phật lắm người ưa
Tâm sự cuộc đời dài năm tháng
Gật gù Sư hỏi: bớt đau chưa !
Quê Chiều 04/02/23
***


TẦM NHÌN

Tầm nhìn là hiểu rộng biết nhiều
Nghĩ cho tường tận hết mọi điều
Nhìn thấy đâu chỉ bằng đôi mắt
Nhận diện xong, chẳng vội bước liều.

Tầm nhìn là cái thấy thật xa
Tận đến ngày mai chuyện sơn hà
Tri thức sao đo bằng nhẫn nại
Kiên trì mới thấu suốt người, ta.

Tầm nhìn để dự hướng tương lai
Đo lường chuyện sắp đến ngày mai
Nói năng, động tỉnh, đều hồi cố
Nguyên nhân, hậu quả, tính nào sai.

Tầm nhìn để tiến bước đường dài
Chớ thấy lợi gần, bỏ mặc ai
Tiểu nhân vì lợi quên chí lớn
Quân tử nặng tình nghĩa trên vai.

Tầm nhìn đọng lại ở nhân tài
Và người đã thấm khổ trần ai
Nên quyết bỏ buông tìm lý tưởng
Cứu thân ra khỏi nghiệp đúng sai.

Chỉ nhìn trước mắt, tự cứu mình
Xa hơn, rộng độ khắp nhân sinh
Hành Bồ tát đạo là đại nguyện
Giác ngộ rồi tuệ giác vô thinh.

Mấy ai có thể được tầm nhìn
Như Bồ tát hiệu Thường Bất Khinh
Thấy rõ chúng sinh đều thành Phật
Lạy người vì thấy trước tánh linh.

Làm sao vói tới được tầm nhìn
Để thoát u đồ, khỏi vô minh
Rời vòng ma chướng đầy phiền não
Không còn lẩn quẩn chốn phù sinh.

Người tu trí tuệ phải cao siêu
Tầm nhìn thoáng rộng đủ ba chiều
Mới chẳng mê lầm rơi vọng hoặc
Tự tại nào tính đếm bao nhiêu.
Quê Chiều 05/02/23
***


KỶ NIỆM

Ngày này, sáu mươi bảy năm xưa
Một sinh linh chủng tử Phật thừa
Chào đón thế gian nhiều bất hạnh
Góp thêm tiếng khóc cũng đâu thừa.

Ngày này, năm mười chín tuổi xuân
Xa nhà dõng mãnh cất bước chân
Vào thiền môn bỏ quên tuổi trẻ
Tĩnh lặng mình, mong ngộ bản thân.

Ngày này, nhìn lại quãng đường qua
Xiết bao cảm xúc ngập trong ta
Mau quá thời gian trôi nhanh chóng
Đã bạc đầu chưa nhận lối ra.

Ngày này, mấy năm trước buồn hiu
Dịch bệnh gây thương tổn quá nhiều
Người đi kẻ ở sầu hoảng hốt
Kỷ niệm nhói tim đậm sớm chiều.

Ngày này, nhung nhớ của thuở nào
Người thăm, mắt nói với môi chào
Sinh nhật biết sống thêm một tuổi
Mừng trao lời chúc tợ mai đào.

Ngày này, thiên hạ đón Nguyên tiêu
Rằm tháng giêng xong sẽ hạ Nêu
Rồi phải lao theo bao bận rộn
Quên dần mùa tết, tiếc bao nhiêu.

Thiên quan giáng phúc ở ngày này
Cầu cho may mắn suốt năm dài
Miếu, phủ, đền, chùa, đông nghịch khách
Nhưng sao ai cũng khấn lộc tài ?

Ngày này, chùa cảnh mịt khói hương
Hành khất, bán buôn, khắp ngõ đường
Thuận lợi thì mỗi xuân đều thế
Đời hanh thông, đạo mới xiển dương

Ngày này, chuông trống mõ liên hồi
Tụng kinh, dâng sớ, đứng với ngồi
Phật thánh hạ phàm nghe suốt thấu
Độ hữu duyên, Bi nguyện giúp đời.

Quê Chiều 06/02/23
***


NGHĨA

Nghĩa, là cảm nhận những điều hay
Nghĩa, ví cuộc đời có trả vay
Đáp lễ lẫn nhau cho phải phép
Thể hiện tấm lòng quảng đại thay !

Nghĩa nhân, cần thiết giữa cuộc đời
Không nhân không nghĩa, chớ thèm chơi
Tài thiếu nghĩa nhân, thêm nguy hiểm
Hữu tâm bất nghĩa, chẳng đón mời.

Nghĩa tình, ấm áp ngập muôn nơi
Xan xẻ chở che những phận đời
Ai cũng rất cần tình nghĩa ấy
Chủng loại nào cũng có tình người.

Nghĩa trọng, thâm ân của tổ thày
Nghĩa nặng mẹ cha quá cao dày
Thường giữ nơi lòng luôn ghi nhớ
Nghĩa cử này, đáp mãi không đầy.

Đừng nên bội nghĩa khiến chê cười
Cũng không bạc nghĩa trắng như vôi
Sống đời trả nghĩa là quan trọng
Chớ cho vô nghĩa uổng kiếp người.

Đại nghĩa, xả thân hiến non sông
Vì nghĩa, quên mình với cộng đồng
Hiệp nghĩa, dang tay ra giúp đỡ
Trượng nghĩa, cứu người đâu kể công.

Nghĩa ân Tam bảo chở che mình
Chính nghĩa, nơi tâm phải phân minh
Phi nghĩa, thì đừng nên theo đuổi
Có nghĩa có tình, rất hoan nghênh.

Nghĩa lý văn chương giỏi thế trần
Thao thao như pháo nổ kêu lân
Việc nghĩa không làm, đừng nói lý
Chớ nên mê muội quá thân gần.

Huyền nghĩa kinh văn chẳng nghĩ bàn
Ngữ nghĩa vượt ngoài cõi thế gian
Có tu, mới hiểu đường giác ngộ
Không tu, hiểu chỉ một tấc gang !

Quê Chiều 07/02/23
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
06/09/2010(Xem: 9852)
Phù Sinh Nhiễm Thể Ca, TNT Mặc Giang
06/09/2010(Xem: 10406)
Mùa hạ mà hơi lạnh xông ướp cả gian phòng. Tắt điện, thắp lên ngọn bạch lạp cắm vào một quả thông, nhựa sống vẫn còn mơn man đâu đây, nồng nàn. Mấy mươi năm hiên ngang sừng sững, một cơn bão thổi qua, thông bật gốc ngã quỵ, vương vãi xác xơ. Có gì tồn tại mãi đâu! Rồi tất cả, cũng bị thiêu rụi như ngọn bạch lạp đang cháy dỡ…
06/09/2010(Xem: 12032)
Được sinh ra, lớn lên, đi vào trường học, đi vào trường đời, rồi dong ruổi muôn phương, và dù có ra sao, Quê Hương vẫn Còn Đó ! Từ thuở phôi sinh xuất hiện Lạc Hồng, Hùng Vương - Văn Lang, xuyên qua chiều dài lịch sử, cấu thành mảnh dư đồ Chữ S, với Bắc Nam Trung gấm vóc, với núi non hùng vĩ, biển rộng sông dài, với những tên gọi thân yêu Huế - Sài Gòn - Hà Nội, với từng thời kỳ dù có qua đi, không gian dù có biến đổi, và dù cho vật đổi sao dời, Quê Hương vẫn Còn Đó !
06/09/2010(Xem: 10095)
Người phương tây thường nói “trẻ ước mơ, già hoài niệm”, nhưng sau khi đọc xong tập thơ Hành Trình Quê Mẹ, tôi thấy tác giả, một nhà thơ ở tuổi tri thiên mạng, nhưng lại luôn ghi lòng tạc dạ, nâng niu trân trọng các giá trị được tài bồi bởi tiền nhân; tác giả còn hoài bảo, mơ vọng một hướng sống thiết thực cho người Việt Nam nói chung. Với Mặc Giang, hoài niệm và ước mơ nào có hạn cuộc bởi tuổi tác. Hoài niệm và ước mơ ấy đã trở thành chất liệu tài bồi cho dòng thơ với chủ đề Hành Trình Quê Mẹ tuôn chảy không mỏi mệt, để nguồn thơ của thi nhân vốn nhào nặn từ cuộc sống, trở lại phụng sự cuộc sống ấy, trở thành niềm tự hào kiêu hãnh của trào lưu thi ca hiện đại.
06/09/2010(Xem: 12488)
Qua năm mươi năm, tiếp bước tiền nhân tôi trót vào con đường khảo cứu lịch sử văn học dân tộc. Tôi đã đọc rất nhiều thơ và cũng làm được một số việc cho các thế hệ thơ ca. Nhưng khi may mắn được đọc tập thơ Quê Hương Nguồn Cội (và khoảng 650 bài khác nữa) của nhà thơ Mặc Giang, một tập thơ chan chứa tình quê hương dân tộc, với tâm hồn bao la, sâu rộng bằng trái tim và dòng máu của người Việt Nam, tập thơ đã làm cho tôi hòa đồng trong tác phẩm không còn phân biệt được tâm tư và cảm giác của mình và chỉ còn là một con tim, một dòng máu chung của dân tộc trộn lẫn vào sự cấu tạo chung trải qua mấy ngàn năm lịch sử của núi sông.
06/09/2010(Xem: 10148)
Nhịp Bước Đăng Trình, TNT Mặc Giang
01/09/2010(Xem: 13515)
Theo dòng diễn tiến của những cuộc du hóa qua những quốc gia trên thế giới, giàu và nghèo, Đông và Tây, chúng tôi đã từng thấy con người say sưa với niềm vuisướng, và những con người khổ đau. Sự phát triển của khoa học kỷ thuật dường như có đạt được thêm một ít đường nét, một số cải tiến; phát triển thườngcó nghĩa thêm ít nhiều những tòa nhà ở thành thị.
31/08/2010(Xem: 12036)
Em có về cồn phượng là tuyển tập truyện ngắn của nhà văn Hoàng Ngọc Hiển.(Tên thật Trần Ngọc Hiển) Sinh năm 1942 tại Phú Lý, Hà Nam. Di cư vào Sài Gòn năm 1954. Cựu học sinh Chu Văn An. Sinh viên Luật khoa (dở dang). Sinh viên ban Triết Tây, Đại học Văn Khoa (cũng dở dang). Tốt nghiệp khả năng Sư Phạm Trung Cấp, ban Văn Chương. Giáo sư văn chương các trường trung học Côn Sơn, Ngô Quyền, Minh Đức, Trí Đức Sài Gòn và Kỷ Thuật Biên Hòa.
30/08/2010(Xem: 11124)
Nửa đời người tôi hiểu được Vô thường - ấy lẽ thường nhiên Và ta chỉ là chiếc lá Trong rừng nhân loại vô biên..
28/08/2010(Xem: 11244)
Chén cơm trong chốn lao tù, Con xin cúng Phật con tu quá đường ! Thế gian huyết hận đau thương ! Nghẹn nào lệ nhỏ vô phương kêu gào !.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]