Phẩm 25: Tỳ Khưu

23/08/202013:05(Xem: 10452)
Phẩm 25: Tỳ Khưu
 
buddha-524

KINH PHÁP CÚ 

Việt dịch: HT Thích Minh Châu
Thi Hóa: HT Thích Minh Hiếu

Lưu ý:
Kinh bên dưới bản gốc Việt dịch: HT Thích Minh Châu (câu đầu),
Câu theo sau là phần Thi Hóa của HT Thích Minh Hiếu (chữ nghiêng)


Phẩm Tỳ Khưu 25



360/ Lành thay, phòng hộ mắt,

Lành thay, phòng hộ tai,

Lành thay, phòng hộ mũi,

Lành thay, phòng hộ lưỡi.



360/ Lành thay, phòng hộ mắt tai !

Nghe nhìn đóng kín bỏ ngoài sắc thanh,

Lành thay, mũi lưỡi khéo hành

Nếm ngưởi phòng hộ vị hương mi ngày.



361/ Lành thay, phòng hthân,

Lành thay, phòng hộ lời,

Lành thay, phòng hộ ý,

Lành thay, phòng tt cả.!

Tỷ kheo phòng tt c

Thoát được mọi khổ đau.



361/ Lành thay, lời với thân này !

Cả hai phối hợp không gây chuyện buồn.

Lành thay, ý mã chớ buông

Dẫm đạp lúa mạ chạy tuông rung vườn.

Tỳ Kheo phòng hộ bốn phương

Khỏi vướng phải khổ, tai ương chịu sầu.



362/ Người chế ngự tay chân,

Chế ngự lời và đầu,

Vui thích ni thiền định,

Độc thân, biết vừa đủ,

Thật xứng gọi Tỷ Kheo.



362/ Nói lời khiến người xa nhau

Ý nghĩ hành đông phi câu thúc thường,

Một mình không để bận vương

Đời sống tri túc đinh nương cõi thiền.

Hướng ni xa lánh chư duyên

Tỳ Kheo xng gi chư hiền đồng tu.



363/ Tỷ Kheo chế ngự miệng,

Vừa lời, không cng cao,

Khi trình bày pháp nghĩa,

Lời lẽ dịu ngọt ngào.



363/ Nói lời hoà ái ôn nhu

Pháp âm vi diệu văn tư diễn bày,

Người nghe cảm được lời hay

Vẫn không ngo mn ta đây hơn người.



364/ Vị Tỷ Kheo thích pháp,

Mến pháp, suy tư Pháp,

Tâm tư niệm chánh Pháp,

Không rời bỏ chánh Pháp.



364/ Chính nhờ chánh pháp sáng tươi

Thm nhuần huệ mạng, dưỡng nuôi trí tài,

Nghĩ nhớ ân đức Như Lai

Trọn đời tu tập không thay tấm lòng.



365/ Không khinh điều mình được,

Không ganh người khác được,

Tỷ Kheo ganh tỵ người,

Không sao chứng Thiền định.



365/ Ít nhiu cũng giữ tâm trong

Ganh ghét nước chy gia dòng thêm dơ,

Người thành tu ta nương nh

Nếu còn phân biệt xa bờ định tâm.



366/ Tỷ Kheo dầu được ít,

Không khinh điều mình được,

Sống thanh tnh, không nhác,

Chư thiên khen vị này.



366/ Tỷ Kheo trú chốn sơn lâm

Tinh cn kham nhẫn tự trân quý mình,

Xem thường hai chữ trọng khinh

Chư thiên tán thán hin minh ở đời.



367/Hoàn toàn, đối danh sắc,

Không chấp, ta của ta,

Không chấp, không sầu não,

Thật xứng danh TKheo.



367/ Không còn sắc là của tôi

Quên đi tên tuổi mây trôi tháng ngày,

Vướng vào đâu theo gió bay

Thênh thang tự tại dấu hài cũng không.



368/ Tỷ Kheo trú từ bi,

n thành giáo pháp Phật,

Chứng cnh giới tịch tnh,

c hnh an tnh lạc.



368/ Còn chăng tnh tín trong lòng

Vào nhà chư Phật nối giòng từ bi,

c hành liễu đạt trí tri

Sum la vạn tượng khác gì huyễn hư.



369/ Tỷ Kheo, tát thuyền này,

Thuyền không nhẹ đi mau,

Trừ tham, diệt sân hận,

Tất chng đạt Niết Bàn.



369/ Con thuyn về bên chân như

Này Tỳ kheo hãy tận trừ tham sân.

t thuyền đến lúc nhẹ tâng

Niết Bàn chốn ấy trong ngần tịnh an.



370/ Đoạn năm, từ bỏ năm,

Tu tập năm tối thượng,

Tỷ Kheo vượt năm ái,

Xứng danh “ Vượt bộc lưu.”



370/ Đoạn năm căn bản di gian

Thượng phần kiết sử, năm hàng cũng buông,

Ngũ lực tối thượng cúng dường

Tháo neo trói buộc xứng hàng TKheo.



371/ Tỷ Kheo, hãy tu thiền,

Chớ buông lung phóng dật,

m chớ đắm say dục,

Phóng dật, nuốt sắt nóng,

Bị đốt, chthan khổ.!



371/Thiền định pháp môn cn theo

Chế ngự phóng dt triệt tiêu ý tà,

Đừng rơi vào lưới của ma

Đắm say dc lc phải sa ngục hình.

Nuốt hòn sắt nóng hãi kinh

Khóc than cũng chng bin minh được nào.



372/ Không trí tuệ, không thiền,

Không thiền, không trí tuệ,

Người có thin có tuệ

Nhất định gn Niết Bàn.



372/ Không thin có trí được sao

Nhờ thiền tâm định trí làu làu thông.

Có thin có tuệ vun trồng

Bồ đề quả giác không mong cũng gần.



373/ Bước vào ngôi nhà trống,

Tỷ Kheo tâm an tnh,

Thọ hưởng vui siêu nhân,

Tịnh quán theo chánh pháp.



373/ Vào ngôi nhà vắng đơn thân

Giữ lòng trong sch, giữ tâm an bình,

Tỳ Kheo an trú Tâm kinh

Hưởng pháp hỷ lạc siêu nhân trên đời.



374/ Người luôn luôn chánh niệm,

Sự sanh dit các uẩn,

Được hoan hỷ, hân hoan,

Chỉ bậc bất tử biết.



374/ Tỉnh thức không hề buông lơi

Sanh dit các un thi thi tuệ tri,

n hoan thành tựu vô nghì

Là sự bất tử không chi sánh cùng.



375/ Đây Tỷ Kheo có trí,

Tu tập pháp căn bản

Hộ căn, biết vừa đủ,

Gìn giữ căn bản giới,

Thường gần gũi bạn lành,

Sống thanh tnh tinh cần.



375/ Thường gần bạn tốt tu chung

Khuyên nhc hộ giới, tự thân hành trì.

Giới bổn và các oai nghi

Tỳ Kheo có trí thường tri túc xài.

Sống phòng hộ biết đổi thay

Tinh cn thích hp mi ngày tấn tu.



376/ Giao thip khéo thân thiện,

Cử chỉ mực đoan trang,

Do vậy hưởng vui nhiều,

Sẽ dứt mọi khổ đau.



376/ Giao thip thái độ hiền từ

Đoan trang khiêm hạ tâm tư hiếu hoà,

Như mùa xuân thêm gấm hoa

Đất trời vui vẻ, mọi nhà bình an.



377/ Như hoa Vassikà,

Quăng bỏ cánh úa tàn,

ng vậy vị Tỷ Kheo,

Hãy gii thoát tham sân.



377/ Hoa lài kia bỏ cánh tàn

Buông đi úa héo giữ nhan sắc bền,

Này Tỳ Kheo, các vị nên !

Buông đi sân nhuế giữ phần thanh cao.



378/Thân tịnh, li an tinh,

An tnh khéo thiền tịnh,

Tỷ Kheo bthế vật,

Xứng danh “ bậc tịch tịnh.”



378/ Thân khẩu ý giữ trọn lành

Là con đường tắt tiến nhanh vào thiền,

Khéo tu vất bỏ thế duyên

Ung dung thanh tnh Thánh hin cũng khen.



379/Tự mình chỉ trích mình,

Tự mình dò xét mình,

Tỳ Kheo tự phòng hộ,

Chánh niệm, trú an lạc.



379/ Ngọc kia không thể tự rèn

Nhưng Tkheo phải biết răn trách mình,

Xét dò tâm ý bất minh

Kiểm soát duyên khởi mới bình được tâm.



380/ Tự mình y chỉ mình,

Tự mình đi đến mình,

Vậy hãy tự điều phục,

Như khách buôn ngựa hiền.



380/ Không còn cầu vọng xa xăm

Tự mình nương tựa bản năng vng vàng,

Ngồi trên tuấn mã hiên ngang

Chủ nhân thun phc lên đàng thng phi.



381/ Tỷ Kheo nhiều hân hoan,

Tịnh tín giáo pháp Phật,

Chứng cnh giới tịch tnh,

c hành an tnh lạc.



381/ Chọn con đường thng mà đi

Tín sâu hiu chc nhng gì Phật ban,

Đường xưa hoa nở bạt ngàn

Tâm không cnh tnh, Lc bang hiện tiền.



382/ Tỷ Kheo tuy nhỏ tuổi,

Siêng tu giáo pháp Phật,

Soi rạng thế gian này,

Như trăng thoát khỏi mây.



382/ Tỷ Kheo tuy tui thiếu niên

Nương giáo pháp Pht cn chuyên đêm ngày.

Thế gian rực sáng quý thay!

Như trăng thoát khỏi đám mây rng ngi.

 


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
12/11/2025(Xem: 39)
Đời người là một cuộc hành trình dài, nhưng lại ngắn ngủi đến không ngờ. Ta khởi đi từ đâu và đích đến là đâu? Câu hỏi ấy không cần ở đâu xa, mà cần sự hồi quang (quay lại nhìn) vào chính tâm mình. Giữa biển đời mênh mông vô tận, con người mãi ngược xuôi tìm cầu tham ái. Có kẻ rong ruổi ngoài trần thế, tìm kiếm một miền an lạc ở tận đâu xa; có người hướng vào tâm linh, mong thấy Phật trong lời kinh, trong tiếng mõ. Lục Tổ Huệ Năng từng dạy: “Tâm mê tức chúng sinh, tâm ngộ tức Phật.” (心迷即眾生,心悟即佛。)(1) “Người mê đi tìm Phật ở phương xa, người ngộ nhận ra Phật nơi tự tâm.”
08/11/2025(Xem: 158)
Thuở đức Phật ngồi dưới cội bồ đề Đêm gần tàn sáng sao mai xanh biếc Khai mở con đường minh triết phương Đông Sư tử hống chấn động mười ngàn thế giới Giặc ngu tối rùng mình rũ rượi Người vượt thoát tử sinh đến bến bờ tịch tinh Trí tuệ quang minh bừng lên rạng rỡ
06/11/2025(Xem: 649)
Bạn thương mến, hy vọng lá thư này đến từ những người đang tiếp xúc trực tiếp với các bạn ( những người chịu nhiều thiệt hại và mất mát sau thiên tai ) như một làn gió nhẹ thổi thật dịu dàng đến những trái tim từng mất tất cả, bằng một lòng thương cảm sâu xa giúp các bạn nhìn lại sự sống bằng ánh sáng hiền hòa của từ tâm và chánh niệm.
31/10/2025(Xem: 270)
Dao Ca Trăng Nhạc & Lời: Khánh Hoàng Ca sĩ: Hạnh Nguyên Hòa âm: Thái Bảo Lộc pps: Thường Minh
25/10/2025(Xem: 382)
Ngón Tay Chỉ Trăng (tập 01) Trực Chỉ Đề Cương
24/10/2025(Xem: 865)
a bậc tài danh – Leonardo da Vinci, Baruch Spinoza và Vincent van Gogh – mỗi người là một khía cạnh của hành trình nhân loại tìm đến chân lý. Cả ba đều chứng minh rằng: trí mà không phước thì sáng mà mong manh, phước mà thiếu duyên thì nở muộn như hoa trong đêm, còn duyên mà không trí thì chỉ là hư sắc thoảng qua.
24/10/2025(Xem: 719)
Thuần nhiên, nhẹ nhàng như hơi thở là tiếng thơ của Chân Tạng Nghiêm. Một tiếng thơ lấp lánh, long lanh ngời ánh thanh cao, là nguồn thơ trong trẻo, reo ca giọng hát thiên lương trong tận đáy xanh lòng... Lòng yên, tâm lặng như vầng trăng sáng chiếu diệu kỳ. Thi ca đi về trên đôi chân trần, chất phác, nhè nhẹ khẽ chạm vào núi sông, rừng biển, suối thác, mưa nắng, trăng sương, gió mây, cây lá, chim bướm, cỏ hoa trên mặt đất thân yêu. Nhật nguyệt cũng huyền hòa chan chứa giữa ánh sáng ban sơ, diễm tuyệt, bừng lên rực rỡ trong tâm hồn vô ngại của trái Tim Thơ.
22/10/2025(Xem: 1381)
Về thôi, về mặc Cà Sa Về thôi cởi áo Ta Bà phong sương Về thăm lại tiếng chơn thường Thăm vườn lam nhả khói thiêng Cõi Thiền Ô hay, một góc trời yên Một vườn hoa toả hương miền ngàn bay Thoảng trong gió, thoảng chân đài… Gót sen thoát những cơn say bụi trần
21/10/2025(Xem: 554)
Quảng Đức từ quang chiếu cõi thiền, Tăng Ni đạo hạnh sáng tâm nguyên. Phật tử tinh chuyên bền chí nguyện, Nương theo ân đức bậc cao hiền. Ngưỡng mộ đức - tài Thầy Nguyên Tạng Chí nguyện độ sinh khắp mọi miền Lời kinh nhẹ rót như mưa pháp, Từng bước khoan thai ấm cửa thiền
19/10/2025(Xem: 846)
Kể từ ngàn xưa muôn thuở nọ, tuy xa xăm, hun hút tuyệt mù nhưng vẫn còn dư vang, thấp thoáng trong sương mờ vạn cổ, những bóng người đi giữa thiên thu vời vợi. Đó là những Thiền sư, những Thi sỹ, những đạo nhân, mặc khách, hành giả đã xuất hiện trên mặt đất, trần gian này. Họ đến rồi đi, chỉ để lại vài tiếng thơ, tiếng sáo hòa lẫn trong tiếng hét, tiếng gầm rền vang với giọng cười tiêu dao, hào sảng còn dội âm trầm hùng suốt vạn đại rung ngân...