- 01. Cô Gái Hạ Tiện Yêu Tôn Giả Ānanda
- 02. Nguyên Nhân Đức Phật Cho Thọ Y Kaṭhina
- 03. Cây Bồ Đề Ānanda
- 04. Người Đàn Bà Đau Khổ
- 05. Vị Tỳ Khưu Mắt Mù
- 06. Con Ngỗng Oan Nghiệt
- 07. Cho Xin Hạt Cải
- 08. Triệu Phú Keo Kiệt
- 09. Cô Gái Nô Lệ Đội Nước
- 10. Ni Trưởng Mahā Pajāpatī Gotamī Niết-bàn
- 11. Miếng Giẻ Chùi Chân
- 12. Tên Thợ Săn Độc Ác
- 13. Vị Tỳ Khưu Ni Sinh Con
- 14. Đổi Chiếc Xe Mới
- 15. Con Số Đen Bất Hạnh
- 16. Devadatta Muốn Chưởng Quản Tăng Đoàn
- 17. Thái Tử Ajātasattu Hành Thích Vua Cha
- 18. Đức Phật Tẩy Chay Lễ Đăng Quang
- 19. Giết Phật Bằng Cung Nỏ Và Lăn Đá
- 20. An Tịnh Trong Ngục Tối
- 21. Giết Phật Bằng Voi Dữ Nālāgiri
- 22. Chiêu Bài Cuối Cùng Của Devadatta
- 23. Trưởng Giả Cấp Cô Độc Ra Đi
- 24. Củng Cố Pháp Và Luật
- 25. Binh Lửa
- 26. Tôn Giả Mahā Moggallāna Báo Hiếu Mẹ (bài của HT Minh Đức Triều Tâm Ảnh, do Phật tử Chánh Trí diễn đọc)
- 27. Tội Ác Cuối Đời Của Đức Vua Pāsenadi
- 28. Cảnh Giới Cho Thái Hậu Videhi
- 29. Tình Phụ Tử Thiêng Liêng
- 30. Cái Gốc Của Ghẻ Lở, Mụn Nhọt
- 31. Đêm Thanh, Trăng Sáng
- 32. Tiễn Chư Trưởng Lão Lần Lượt Ra Đi
- 33. “Pháp Truyền Thống” Của Đức Vua Pāsenadi
- 34. “Cái Thấy Sự Thực” Hóa Giải Hận Thù
- 35. Ngọn Lửa Thù
- 36. Lời Của Bậc Trí
- 37. Quả Báo Của Devadatta
- 38. Dòng Sākya Tiêu Vong
- 39. Tôn Giả Sāriputta Viên Tịch
- 40. Tôn Giả Mahā Moggallāna Niết-bàn
- 42. Nhân Quả Công Minh
- 43. Có Đủ Bảy Pháp Này, Đất Nước Không Thể Bại Vong!
- 44. Bảy pháp bất thối khác
- 45. Lại Lên Đường, Lại Ra Đi!
- 46. Phật Hứa Với Ma Vương
- 47. Cả Đêm, Rừng Sālā Không Ngủ
- 48. Bụi Tan Thành Ngọc
- 49. CẢM BẠT
Lời Của Bậc Trí
Đức vua Pāsenadi nghe được cũng nổi trận lôi đình, quát lớn: “Giỏi thay cái dòng Sākya ngạo mạn, dám đánh tráo con một nữ nô lệ làm công chúa để bán gả cho ta. Vậy chúng có coi ta ra cái thá gì đâu!”
Hôm sau, việc đầu tiên, đức vua xuống chiếu phế truất ngôi vị hoàng hậu của bà Vāsabhakkhattiyā và phế truất luôn ngôi vị thái tử của Viḍūḍabha. Việc thứ hai, là do không dằn được khí tức của mình, ông ra lệnh chuẩn bị binh mã để hỏi tội đức vua Mahānāma và triều đình Sākya. Tuy nhiên, khi vừa ngồi lên con vương tượng, chợt dưng, đức vua nghĩ đến đức Phật. Rồi sau một hồi đăm chiêu, thay vì xuất quân, đức vua lại ghé Kỳ Viên tịnh xá với một ít quân hộ giá.
Đức Phật đã biết chuyện gì, ngài tiếp đức vua một cách thân tình tại hương phòng. Đức vua Pāsenadi bình tĩnh kể lại mọi chuyện cho đức Phật nghe rồi xin ngài một lời khuyên!
Đức Phật nhập đề:
- Khá khen cho đại vương đã rất trầm tĩnh khi ghé thăm Như Lai. Sự sáng suốt của một bậc minh quân rất cần thiết trước bất kỳ một tình huống khó xử nào, trước bất kỳ một quyết định trọng đại nào – vì nó liên hệ đến mạng sống con người!
- Tri ân Thế Tôn!
Rồi đức Phật ôn tồn nói:
- Việc này rất oan uổng cho họ, tâu đại vương! Cô gái Vāsabhakkhattiyā trước khi bán gả cho đại vương đã được triều đình Sākya chuẩn phong là công chúa, chứ không phải mạo danh công chúa đâu. Như Lai xác nhận sự thực này!
Đức vua nhè nhẹ gật đầu:
- Thế Tôn đã xác nhận sự thực thì việc kia đúng là sự thực rồi. Nhưng còn việc khác, việc thứ hai, Vāsabhakkhattiyā vẫn là con gái của Mahānāma với nữ nô lệ Nāgamuṇḍā(1), giai cấp hạ tiện – thì sao, thưa Thế Tôn! Họ đã coi thường trẫm một cách quá đáng!
Đức Phật không trả lời câu hỏi, mà lại đặt câu hỏi:
- Một nữ nô lệ lấy một nam sát-đế-lỵ, sau đó, con trai, con gái được sinh ra, theo pháp luật của đại vương thì chúng là sát-đế-lỵ hay là nô lệ, tâu đại vương?
- Là sát-đế-lỵ, vì bao giờ cũng lấy họ trai!
- Vậy là đại vương đã tự trả lời – Đã tự trả lời rằng, công chúa Vāsabhakkhattiyā trước khi về hầu đại vương thì cô ta đã là một nữ sát-đế-lỵ rồi – do từ dòng máu sát-đế-lỵ của đức vua Mahānāma, dù bà mẹ Nāgamuṇḍā là nữ nô lệ.
Đức vua Pāsenadi nín họng, không mở miệng được trước lý luận chặt chẽ của đức Phật.
Ngài còn nói tiếp:
- Nếu Vāsabhakkhattiyā là một nữ sát-đế-lỵ, đại vương là chúa của sát-đế-lỵ, một hoàng nam được sanh ra - thì rõ ràng Viḍūḍabha là một sát-đế-lỵ chính thống rồi!
Đức vua lại phải nín lặng nữa.
Đức Phật vẫn chưa chịu dừng:
- Thuở xưa có một vị đại vương oai danh hiển hách, thương yêu một thiếu nữ bần hàn, một cô gái rách rưới hằng đi mót củi khô trên núi; ông ta thản nhiên trước sự phản đối của triều đình, tấn phong cô ta làm hoàng hậu. Từ mối “nghịch duyên” này, họ hạ sanh một trai tuấn tú, phi phàm, về sau, nối ngôi vua và thống trị cả một quốc độ mênh mông, tất thảy chư hầu đều triều phục – tâu đại vương!
- Trẫm rõ rồi, bạch Thế Tôn! Quan trọng nhất, quyết định nhất là dòng máu của vua, trẫm hiểu rồi!
Đức Phật mỉm cười:
- Còn nữa, tâu đại vương! Người mà đại vương thương yêu nhất, nể trọng nhất hiện nay, thuộc giai cấp thủ-đà-la; vậy nếu một tiểu hoàng tử, một tiểu công chúa được sinh ra, chẳng lẽ lại không mang dòng máu của đại vương? Đại vương giả vờ quên hay sao đó chứ?
Thật không còn lời nào để nói nữa, đức vua nghĩ: “Ồ, hậu của ta, Mallikā, con của người làm tràng hoa, là giai cấp thủ-đà-la mà! Tại sao ta lại tối tăm đến vậy!”
Lạy tạ đức Phật với cái tâm vô cùng tôn kính, đức vua Pāsenadi về triều, xóa bỏ lệnh phế truất, phục lại ngôi vị cho hoàng hậu Vāsabhakkhattiyā và thái tử Viḍūḍabha.
Quả thật là lời của bậc trí giải tan được cả một trận binh đao máu lửa!