- 1. Tách trà - A Cup of Tea
- 2. Hạt ngọc trong bùn - Finding a Diamond on a Muddy Road
- 3. Thật thế sao? - Is That So?
- 4. Người biết vâng lời - Obedience
- 5. Hãy yêu công khai - You Love, Love Openly
- 6. Chẳng động lòng thương - No Loving-Kindness
- 7. Thông báo - Announcement
- 8. Những đợt sóng lớn - Great Waves
- 9. Vầng trăng không thể đánh cắp - The Moon Cannot Be Stolen
- 10. Bài thơ cuối cùng - The Last Poem of Hoshin
- 11. The Story of Shunkai
- 12. Hoan Hỷ Phật - Happy Chinaman
- 13. Ông Phật - A Buddha
- 14. Quãng đường lầy lội - Muddy Road
- 15. Hai mẹ con - Shoun and His Mother
- 16. Không xa quả Phật - Not Far from Buddhahood
- 17. Nói ít hiểu nhiều - Stingy in teaching
- 18. A Parable
- 19. Kiệt tác - The First Principle
- 20. Lời khuyên của mẹ - A Mother’s Advice
- 21. Âm thanh của một bàn tay - The Sound of One Hand
- 22. Trái tim bốc lửa - My Heart Burns Like Fire
- 23. Lên đường - Eshun’s Departure
- 24. Tụng kinh - Reciting Sutras
- 25. Thêm ba ngày nữa - Three Days More
- 26. Tranh biện- Trading Dialogue for Lodging
- 27. Âm hưởng của niềm vui - The Voice of Happiness
- 28. Hãy mở kho báu của chính mình - Open Your Own Treasure House
- 29. Không còn trăng trong nước - No Water, No Moon
- 30. Thiếp báo danh - Calling Card
- 31. Chỉ có loại tốt nhất - Everything Is Best
- 32. Mỗi khắc một phân vàng - Inch Time Foot Gem
- 33. Bài học bàn tay - Mokusen’s Hand
- 34. Nụ cười cuối đời - A Smile In His Lifetime
- 35. Thiền miên mật - Every-Minute Zen
- 36. Mưa hoa - Flower Shower
- 37. Ấn tống kinh điển - Publishing the Sutras
- 38. Cuộc đời Gisho - Gisho’s Work
- 39. Ngủ ngày - Sleeping in the daytime
- 40. Trong cõi mộng - In Dreamland
- 41. Thiền Triệu Châu - Joshu’s Zen
- 42. Người chết trả lời - The Dead Man’s Answer
- 43. Thiền trong kiếp ăn mày - Zen in a Beggar’s Life
- 44. Dạy dỗ kẻ trộm - The Thief Who Became a Disciple
- 45. Phân biệt đúng sai - Right and Wrong
- 46. Cỏ cây giác ngộ - How Grass and Trees Become Enlightened
- 47. Họa sĩ tham tiền - The Stingy Artist
- 48. Độ chính xác - Accurate Proportion
- 49. Tượng Phật mũi đen - Black-Nosed Buddha
- 50. Liễu ngộ - Ryonen’s Clear Realization
- 51. Thức ăn ngon - Sour Miso
- 52. Không còn sáng tỏ - Your Light May Go Out
- 53. Người cho phải biết ơn - The Giver Should Be Thankful
- 54. Ý nguyện cuối cùng và di thư - The Last Will and Testament
- 55. Vị trà sư và kẻ mưu sát - The Tea-Master and the Assassin
- 56. Con đường chân thật - The True Path
- 57. Cửa thiên đường đang mở - The Gates of Paradise
- 58. Bắt giam Phật đá - Arresting the Stone Buddha
- 59. Chiến sĩ - Soldiers of Humanity
- 60. Đường hầm - The Tunnel
- 61. Thiền sư và hoàng đế - Gudo and the Emperor
- 62. Số mệnh - In the Hands of Destiny
- 63. Giết hại - Killing
- 64. Toát mồ hôi - Kasan Sweat
- 65. Chinh phục bóng ma - The Subjugation of a Ghost
- 66. Con dân của ngài - Children of His Majesty
- 67. Con làm gì vậy? - What Are You Doing! What Are You Saying!
- 68. Nốt nhạc thiền - One Note of Zen
- 69. Nuốt cả lỗi lầm - Eating the Blame
- 70. Vô giá - The Most Valuable Thing in the World
- 71. Học cách im lặng - Learning To Be Silent
- 72. Vị lãnh chúa ngu ngốc - The Blockhead Lord
- 73. Mười người nối pháp - Ten Successors
- 74. Chuyển hóa - True Reformation
- 75. Cơn giận - Temper
- 76. Tảng đá trong tâm - The Stone Mind
- 77. Không vướng bụi trần - No Attachment to Dust
- 78. Thịnh vượng - Real Prosperity
- 79. Lư hương - Incense Burner
- 80. Phép mầu - The Real Miracle
- 81. Ngủ đi thôi! - Just Go To Sleep
- 82. Vô nhất vật - Nothing Exists
- 83. Bất tác bất thực - No Work, No Food
- 84. Tri kỷ - True Friends
- 85. Đến lúc phải chết - Time To Die
- 86. Ông Phật sống và người thợ đóng thùng - The Living Buddha and the Tubmaker
- 87. Ba hạng đệ tử - Three Kinds of Disciples
- 88. Làm thơ - How To Write a Chinese Poem
- 89. Thiền cơ - Zen Dialogue
- 90. Gõ một lần cuối - The Last Rap
- 91. Nếm mùi lưỡi kiếm Banzo - The Taste of Banzo’s Sword
- 92. Thiền đũa bếp - Fire-Poker Zen
- 93. Thiền kể chuyện - Storyteller’s Zen
- 94. Một chuyến đi đêm - Midnight Excursion
- 95. Thư gửi người sắp chết - A Letter to a Dying Man
- 96. Một giọt nước - A Drop of Water
- 97. Giảng dạy chân lý - Teaching the Ultimate
- 98. Không vướng mắc - Non-Attachment
- 99. Chua như giấm - Tosui’s Vinegar
- 100. Ngôi chùa tĩnh lặng - The Silent Temple
- 101. Pháp thiền của Phật - Buddha’s Zen
Tác giả: Thiền sư Muju - Nguyên Minh dịch và chú giải
21. Âm thanh của một bàn tay - The Sound of One Hand
The master of Kennin temple was Mokurai, Silent Thunder. He had a little protege named Toyo who was only twelve years old. Toyo saw the older disciples visit the master’s room each morning and evening to receive instruction in sanzen or personal guidance in which they were given koans to stop mind-wandering.
Toyo wished to do sanzen also.
“Wait a while,” said Mokurai. “You are too young.”
But the child insisted, so the teacher finally consented.
In the evening little Toyo went at the proper time to the threshold of Mokurai’s sanzen room. He struck the gong to announce his presence, bowed respectfully three times outside the door, and went to sit before the master in respectful silence.
“You can hear the sound of two hands when they clap together,” said Mokurai. “Now show me the sound of one hand.”
Toyo bowed and went to his room to consider this problem. From his window he could hear the music of the geishas. “Ah, I have it!” he proclaimed.
The next evening, when his teacher asked him to illustrate the sound of one hand, Toyo began to play the music of the geishas.
“No, no,” said Mokurai. “That will never do. That is not the sound of one hand. You’ve not got it at all.”
Thinking that such music might interrupt, Toyo moved his abode to a quiet place. He meditated again. “What can the sound of one hand be?” He happened to hear some water dripping. “I have it,” imagined Toyo.
When he next appeared before his teacher, Toyo imitated dripping water.
“What is that?” asked Mokurai. “That is the sound of dripping water, but not the sound of one hand. Try again.”
In vain Toyo meditated to hear the sound of one hand. He heard the sighing of the wind. But the sound was rejected.
He heard the cry of an owl. This also was refused.
The sound of one hand was not the locusts. For more than ten times Toyo visited Mokurai with different sounds. All were wrong. For almost a year he pondered what the sound of one hand might be.
At last little Toyo entered true meditation and transcended all sounds. “I could collect no more,” he explained later, “so I reached the soundless sound.”
Toyo had realized the sound of one hand.
Âm thanh của một bàn tay
Vị Viện chủ của thiền viện Kennin[32]là Mokurai, trong tiếng Nhật có nghĩa là “tiếng sấm im lặng”. Ngài có nhận giáo dưỡng một chú đệ tử nhỏ tên là Toyo, chỉ mới 12 tuổi.
Chú bé Toyo thấy các thiền sinh lớn tuổi đến phương trượng của thầy mỗi buổi sáng và tối để được thầy hướng dẫn qua hình thức tham vấn riêng (sanzen),[33]
Toyo ao ước mình cũng được dự các buổi tham vấn riêng như vậy. Nhưng thầy Mokurai nói: “Đợi đã, con còn nhỏ quá!”
Nhưng chú nhỏ một mực nài nỉ nên cuối cùng vị thầy cũng ưng thuận.
Trời vừa tối, chú bé Toyo đến đứng trước cửa phòng tham vấn của thầy vào lúc thích hợp. Chú thông báo sự có mặt của mình bằng cách đánh cồng, rồi cúi lễ ba lần từ ngoài cửa một cách cung kính và bước vào ngồi xuống trước mặt thầy, cung kính giữ im lặng.
Thầy Mokurai dạy: “Con có thể nghe được âm thanh của 2 bàn tay khi vỗ vào nhau. Bây giờ hãy cho thầy biết âm thanh của một bàn tay.”
Toyo lễ bái thầy và trở về phòng để suy ngẫm vấn đề này. Qua cửa sổ phòng, chú nghe vọng vào tiếng nhạc của những cô kỹ nữ. Chú reo lên: “A! Ta đã biết rồi.”
Chiều tối hôm sau, khi vị thầy bảo chú diễn tả âm thanh của một bàn tay, Toyo liền bắt đầu chơi nhạc như các cô kỹ nữ.[34]
Thầy Mokurai nói: “Không, không phải! Như thế hoàn toàn không được! Đó không phải là âm thanh của một bàn tay. Con chưa hiểu gì cả!”
Nghĩ rằng tiếng nhạc như thế có thể làm rối trí mình, chú bé Toyo liền dời đến ở một nơi yên tĩnh. Chú lại tiếp tục suy tư. “Cái gì có thể là âm thanh của một bàn tay?” Tình cờ, chú nghe được tiếng nước đâu đó đang nhỏ giọt tí tách. Toyo ngỡ rằng mình đã hiểu được vấn đề.
Lần tham vấn tiếp theo, chú liền bắt chước tiếng nước nhỏ giọt tí tách.
Thầy Mokurai hỏi: “Gì thế? Đó là âm thanh của nước nhỏ giọt, nhưng không phải âm thanh của một bàn tay. Hãy cố lên!”
Toyo tiếp tục suy ngẫm một cách vô vọng về âm thanh của một bàn tay. Chú nghe tiếng gió thổi rì rào. Nhưng âm thanh này cũng không được chấp nhận.
Chú lại nghe tiếng cú kêu. Âm thanh này cũng không được.
Âm thanh của một bàn tay cũng không phải tiếng động của những con châu chấu!
Đã hơn 10 lần chú bé Toyo đến trình với thầy Mokurai những âm thanh khác nhau. Tất cả đều không đúng. Rồi trong suốt gần một năm, chú nghiền ngẫm mãi không biết âm thanh của một bàn tay có thể là gì.
Cuối cùng, chú bé Toyo đạt đến trạng thái nhập vào chánh định và vượt qua được tất cả âm thanh. Về sau chú giải thích: “Tôi không thể thu thập thêm một loại âm thanh nào nữa cả, vì thế tôi đạt đến âm thanh vô thanh.”
Toyo đã nhận biết được âm thanh của một bàn tay!
tức là những lời dạy dành riêng cho từng người, qua đó họ được trao cho những công án để đối trị sự vọng động của tâm ý.
Viết sau khi dịch
Mắt thấy, tai nghe, lưỡi nếm... đều là những cửa ngõ giao tiếp giữa tâm thức với trần cảnh. Vì tâm phân biệt chịu trói buộc nên trần cảnh cũng có sự phân vạch và giới hạn. Bồ Tát Quán Thế Âm từ nơi chính cửa ngõ nhĩ căn mà đạt đến sự chứng ngộ vạn pháp viên dung, lục căn diệu dụng. Âm thanh trong tu tập được sử dụng như một phương tiện, vì thế tất yếu phải có một khoảng cách nhất định với mục đích cứu cánh. Công phu vượt qua khoảng cách ấy chính là để biến phương tiện trở thành đồng nhất với cứu cánh, âm thanh và tai nghe cũng chỉ là một, nên âm thanh trở thành vô thanh và được cảm nhận không phải bằng nhĩ căn mà bằng chính tâm thức giác ngộ. Đó là âm thanh của một bàn tay!