Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Vu Lan nhớ Mẹ

12/08/202219:33(Xem: 2367)
Vu Lan nhớ Mẹ

me hien
Vu Lan nhớ Mẹ

 

 

 

Nhiều đêm nghe tiếng gọi của Mẹ, sáng nay con đã thu xếp để trở về quê nhà, một sự xúc cảm lan dài trong con; chỉ còn có 16 tiếng nữa thôi là con đã có mặt ở bên Mẹ.

 Con trở về đầu xóm nghèo nơi Ba Mẹ đã nuôi con cho đến ngày khôn lớn. Một đàn em nhỏ trong xóm chạy ra và bu quanh con; con chia cho các em nhỏ những quả táo, một két táo vỏn vẹn mà con mang theo. Nhìn xa xa, con thấy lối xóm bu quanh căn nhà nhỏ của mình, linh cảm như có điều gì không hay xảy đến, con chạy nhanh và rẽ vào đám đông bước vào căn nhà, 2 chiếc quan tài của Ba Mẹ nằm đó, con đứng sững! tim con nan nát thành những mảnh vỡ, cùng lúc đó, con lại nghe tiếng réo gọi của các con con „Mẹ ơi, mình nhớ Mẹ! chừng nào Mẹ về với con?“

 Con như ngây dại, thẫn thờ con chạy ra phi trường… chiều xuống ảm đạm; giật mình con tỉnh dậy, thì ra đó chỉ là một giấc mơ. Con nghe lòng thổn thức và rồi con chợt nhận ra lời kinh Phật: „trong lục đạo luân hồi, sữa Mẹ mà các Thầy thọ nhận còn nhiều hơn nước biển trong Đại Dương“. Hôm nay nhân ngày Vu Lan, con xin được đọc lên bài thơ về mẹ, như một món quà để dâng lên Mẹ, lên tất cả những người làm Mẹ:

 

Trước tượng Phật ngàn mắt ngàn tay

Mái Tam Quan vang dội tiếng chuông chiều

Mẹ lên chùa dâng hương ngày hội

Nhành mẫu đơn ai vừa đánh gẫy

Tượng Phật bà ngàn mắt ngàn tay

Áo dài nâu thắt vạt, đổi vai

Tay mẹ chắp như đài hoa ngọc bút

Nghìn tay Phật ngọc ngà óng chuốt

Tỏa như vầng ánh nắng mặt trời

Trên đài sen ngàn mắt sáng ngời

Đều tụ lại trong ánh nhìn của Mẹ

Mẹ và Phật bên nhau lặng lẽ

Những bàn tay nói với bàn tay

Phải, nghìn ta này là của Mẹ đây

Tay cấy lúa lên những mùa xanh biếc

Tay bồng con ru lời tha thiết

Con lớn lên trong êm ấm bàn tay

Nghìn tay này là của Mẹ đây

Công việc một đời, Mẹ làm xong tất cả

Những ngón đẹp như bút cây thon nhỏ

Một đời dầm trong đất, một đời

Phép nhiệm màu từ đấy Mẹ ơi!

Tay Phật tụ theo hình tay Mẹ

Mẹ và Phật bên nhau lặng lẽ

Những bàn tay nắm lấy bàn tay

(Nguyễn Phan Hách)

 

Mẹ ơi! Mẹ có biết những giấc mơ về Mẹ, về những ngày còn ở quê nhà đã mang theo con suốt đời, có những giấc mơ cứ lập đi lập lại trong con: con thấy gia đình mình chạy loạn, nhà cháy, cháy lớn lắm vì loạn lạc, con chạy theo đám đông và rồi con chợt nhận ra Mẹ không có bên con, con chạy ngược trở lại về xóm nhà, lửa bốc cao ngùn ngụt, con khóc và rồi con thấy Mẹ, Mẹ đã quay lại căn nhà để lấy theo những vật cần thiết cho các con của Mẹ mà quên cả hiểm nguy, run rẩy con ôm Mẹ và gục vào lòng Mẹ con òa khóc! Mẹ của con đó, suốt đời chịu cực nhọc hy sinh vì chồng, vì con mà không quản thân gầy yếu của mình…

dieu danh va me
Tác giả & Mẹ





Mẹ ơi! Con yêu Mẹ, vì Mẹ là Mẹ của con chỉ đơn giản vậy thôi và con tìm thấy trong Mẹ hình ảnh Đức Phật Quán Âm  như bài thơ trên con vừa đọc

Cứ mỗi lần Vu Lan về hay ngày giỗ Mẹ, con thường đọc kinh Đại Báo Phụ Mẫu Trọng Ân trong đó Đức Phật đã nêu ra 10 công đức sâu dày của người mẹ:

 

1)    Chín tháng cưu mang khó nhọc

2)    Sợ hãi đau đớn khi sanh

3)    Nuôi con cam đành cực khổ

4)    Nuốt cay, mớm ngọt cho con

5)    Chịu ướt, nhường ráo con nằm

6)    Nhai cơm sú mớm cho con

7)    Vui giặt đồ dơ cho con

8)    Thương nhớ khi con xa nhà

9)    Có thể tạo tội vì con

10)  Nhịn đói cho con được no

 

là con khóc. Giờ con cũng đã là mẹ, mẹ của các con con, các cháu ngoại của Mẹ nên con đã cảm nhận được những lời Đức Phật dạy, mà ngày xưa còn bé theo Mẹ lên chùa cứ mỗi lần tụng kinh là con buồn, con sợ mất Mẹ, khi đó con chưa hiểu, chưa cảm nhận được lời Phật dạy, chưa thấu hiểu được những nhọc nhằn, chịu đựng mà Mẹ đã cho chúng con, con chỉ biết 1 điều duy nhất là con muốn được sống hoài cùng Mẹ, cùng Ba. Hằng đêm nhìn lên bầu trời đầy sao, con khấn nguyện Mười Phương Chư Phật cho Ba Mẹ sống với con đến 100 tuổi. Tuổi nhỏ con nào biết 100 tuổi rồi cũng qua như  một giấc mơ...

Mẹ kính thương, ngày xưa Mẹ sanh con biết bao điều lo lắng, và khổ cực chứ không như con bây giờ ở giữa xã hội này, có điều khi con sanh con con con không thấy sợ hãi, mà con chỉ thấy nỗi vui mừng, cảm động, con cảm nhận được đây là nguồn sống, là sự an ủi cho con.

Cô mụ để con con nằm áp vào lòng ngực của con, 2 dòng nước mắt của con tuôn chảy, lời ru và gương mặt dịu hiền của Mẹ lại hiện ra trong con « ạ ơi, ạ ời, con tôi buồn ngủ buồn nghê, buồn ăn cơm nếp ơ ...cháo khê thịt gà », con nhớ tới công ơn Mẹ đã nuôi dưỡng sanh thành ra con, nhè nhẹ con xoa trên lưng mỏng manh, nhỏ bé của cháu ngoại Mẹ, bàn tay Mẹ ngày nào đó xoa lưng cho con trong những buổi trưa hè nắng gắt ru con ngủ, giờ tay con tiếp nối tay Mẹ, truyền hơi ấm tình thương của Mẹ cho con con... « Mẹ có con, con có Mẹ Mẹ ơi ! ». Cuộn phim ngày nhỏ diễn ra trước mặt, Mẹ cầm tay con dắt và đón đưa con những ngày con mới cắp sách đến trường, con nhớ hoài hình ảnh, trời mưa, mưa thật lớn, Mẹ đón con rồi hai mẹ con cùng trú mưa ăn bánh bèo, con nhoẻn cười với Mẹ, Mẹ nhìn con tình thương tràn đầy, ước mong sao con có một cuộc đời tươi đẹp, công thành danh toại...

 Ngày xưa chắc Mẹ cũng vui mừng như con phải không Mẹ ? Mẹ ơi ! cháu của Mẹ, dòng máu của Mẹ đang tiếp nối... Hạt giống của lòng thương, của sự chất phác từ nơi Mẹ. Con mong, con mong ước 1 điều các cháu của Mẹ có một tấm lòng nhân ái, biết chia sẻ những khổ đau của một kiếp con người, biết dâng niềm vui cho sự sống Mẹ ơi ! và con tin chắc hạt giống lành sẽ nối tiếp mãi từ nơi Mẹ...

Con còn nhớ năm 1982, thời gian đó Quê Hương mình quá nghèo khổ, người dân đói ăn khát uống, thuốc men thiếu thốn mà Mẹ lại bị xuất huyết bao tử rất nặng, Mẹ nằm nhà thương Saint Paul bị tiếp máu lộn, con cung thỉnh quí Thầy về nhà cúng trai Tăng cầu cho Mẹ hết bệnh. Nhiệm màu thay, có 1 vị bác sĩ lo cho Mẹ cấp tốc qua bệnh viện Bình Dân để xúc máu ra và cho máu khác vô cho Mẹ khỏe lại với chúng con. Ân của quí Thầy, của vị BS đó con suốt đời không bao giờ quên. Hằng đêm con thường khấn nguyện trước Ngôi Tam Bảo

-  Con nguyện dứt bỏ các điều xấu ác

-   Con nguyện đời đời kiếp kiếp tu hạnh lành, và làm tất cả việc lành

-   Con nguyện đời đời kiếp kiếp khi thấy những ai khổ đau lâm nạn, con xin đem hết khả năng con ra mà giúp đỡ cho họ

 

Mẹ ơi ! giờ này mua Vu Lan nơi xứ lạ quê người, con nhớ về Mẹ. Với con mỗi ngày, mỗi phút đều là Vu Lan. Mẹ nghe con hát cho những người con thiếu hình bóng mẹ trong cuộc đời nha Mẹ :

 

« Hôm nay thu về, nghe lòng bâng khuâng tái tê, chân vương lá vàng chìm sâu trăng Vu Lan về. Mẹ hiền ơi ! hoa hồng đã úa tàn rồi. Màu hoa xinh tươi nhất đời, con tìm hình bóng nơi đâu ? Lạc loài đây chỉ còn màu hoa trắng này, suốt đời trên thân áo con. Nhìn màu hoa nghe lòng nhung nhớ ngập tràn, tuổi vui trôi xuôi về ngàn, Mẹ ơi suốt đời lìa tan

Thu nay con về, giữa mùa Vu Lan nắng vui, bâng khuâng giữa ngàn cành hoa tươi xinh nhất đời. Chiều dần trôi âm thầm xa xót nhiều rồi, ngày xưa yêu thương mất rồi bây giời tìm kiếm nơi đâu. Và chiều nay con về tìm đâu dáng Mẹ, nhắc thầm niềm xa xót về nghe mùa thu chết đâu đây. Từng hồi chuông ngân dài đêm vắng bàng hoàng. Lòng con xót xa ngập tràn, hoàng hôn lắng sâu chìm tan....

 

Mẹ ơi ! hình ảnh Vu Lan nơi quê nhà lại hiện về với con sau mùa Tự Tứ. Mọi người đều vui mừng trong ngày thắng hội, con nghe như tiếng vui cười từ các ngục được mở, tất cả đều thánh thiện, đều hiền hòa, các loài quỉ đói đều được ấm no. Tất cả đều an bình, không còn chiến tranh và thù hận....

 

Con xin được dâng lòng thành kính lên đến Thân Mẫu Đức Mục Kiền Liên

Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát Ma Ha Tát tác đại chứng minh

 

 Mùa Vu Lan 2013

Diệu Danh 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/04/2013(Xem: 4510)
Trong tất cả lễ hội của Phật giáo, chúng ta thấy rằng Vu-Lan Báo Hiếu là một lễ hội được quần chúng biết đến, quan tâm nhiều, dù người đó là Phật tử hay không phải Phật tử. Dân gian quen gọi ngày rằm tháng bảy là ngày lễ Trung Nguyên, ngày “Xá tội vong nhân” qua khẩu truyền.
10/04/2013(Xem: 5918)
Khi nghĩ về công ơn sanh thành dưỡng dục, thì chúng ta đã tạo nên một mạch nguồn của ân đức, của nghĩa trọng tình sâu, của dòng tâm thức luân lưu bất diệt. Một suối nguồn của thơ ca, của tiếng nhạc trầm hùng, lúc sâu lắng lúc thì nhẹ nhàng đi vào nhân thế vừa bất hủ vừa rung động thức tỉnh. Thế mới biết, giấy mực trần gian chẳng viết lên nỗi hai chữ “Mẹ ơi” cho trọn vẹn.
10/04/2013(Xem: 5012)
Giáo pháp của đạo Phật sâu thẳm được ví như đại dương mênh mông. Cửa vào đạo có muôn ngàn lối, hành giả khi bước vào nếu không trang bị đức tin vững vàng chắc sẽ choáng ngợp bởi sự uyên áo, sâu kín và pháp mầu vi diệu. Nếu thế thì con đường vào đạo của chúng ta thì sao, những người đầy nghiệp lực và hệ lụy của tham ái?
10/04/2013(Xem: 4680)
Với cái nhìn tuệ giác, Đức Phật quán chiếu trong vòng nghiệp duyên của chúng sanh, Ngài đã thấy được không có một chúng sanh nào tồn tại độc lập, mà ngược lại lưu chuyển trong vòng tương duyên với nhau. Tất cả vì vô minh, mà chúng sanh không thấy được Ngài. Trong kinh Báo Phụ Mẫu Ân diễn tả, có lần Đức Phật đi trên đường và thấy bên lề đường một đống xương khô, Ngài đã lễ lạy đống xương ấy.
10/04/2013(Xem: 4743)
Là Phật tử, mỗi người chúng ta luôn mang tâm nguyện tiến tu trên con đường giải thoát và giác ngộ, việc trước nhất thể hiện ý nghĩa đó là cần phải học Phật. Có học Phật cặn kẽ, rõ ràng và căn bản, chúng ta mới có cơ hội để tiếp nhận ánh sáng của đức Phật tỏa chiếu muôn nơi mà không e sợ đi lạc đường, lầm lối, dẫn vào tà đạo, và mới có thể mang lại nhiều lợi ích thiết thực trong cuộc sống cho chính mình và cho tha nhân.
10/04/2013(Xem: 4360)
Truyền thống giáo dục của Phật giáo có ba hình thức căn bản, gồm: khẩu giáo, thân giáo và ý giáo. Tùy theo căn cơ của người đệ tử mà các bậc thầy có thể sử dụng nhiều phương thức hướng dẫn khác nhau, nhưng thân giáo vẫn là quan trọng hơn cả cho thầy lẫn trò. Trở về khoảng thời gian Đức Phật còn tại thế, sự thuyết giảng của Ngài chưa bao giờ có hình thức giảng dạy như hình thức viết lách như chúng ta hiện nay.
10/04/2013(Xem: 5192)
Ánh sáng giác ngộ được hiểu như là một sự dập tắt vô minh, vọng tưởng điên đảo trong tâm trí của con người, là sự biết rõ sự thật về nguyên nhân và kết quả, nhận thức và hành động, con người và môi trường xung quanh. Giác ngộ là sự hiểu biết chân chánh, thấy rõ bản chất như thật của sự vật, vạn pháp. Giác ngộ còn có nghĩa là đoạn tận khổ đau, dứt trừ những tập khí phiền não bao trùm đời sống của con người trong nhiều kiếp sống, là sự thoát ly những con đường dẫn chúng sanh lên xuống trong sáu nẻo luân hồi trong vô minh bừng cháy.
10/04/2013(Xem: 5422)
Bát Chánh Đạo hoặc Bát Thánh Đạo là giáo lý căn bản của Đạo đế (trong Tứ Đế) gồm ba mươi bảy phẩm trợ đạo. Đây là những phương tiện hành trì phổ biến sâu rộng chung cho Ngũ thừa Phật giáo. Trong bài pháp Tứ đế đầu tiên đức Phật giảng tại vườn Lộc Uyển, về phương pháp hành trì hay Đạo đế, con đường dẫn đến an vui Niết bàn. Đức Phật đã long trọng chỉ Bát thánh đạo cho năm bạn đồng tu là nhhóm Kiều Trần Như.
10/04/2013(Xem: 4505)
Chúng ta thấy rất rõ, từ cái nhìn của một người dù không phải là Phật tử , khi họ thấy chiếc y màu vàng đắp trên người của các vị Tăng Phật giáo, họ vẫn dễ dàng nhận biết được đó là tu sỹ Phật giáo, một cái nhìn quán tính, đã ăn sâu trong ký ức của mọi người. Đó là hình ảnh hiện thân của Đức Phật, và ngày này vẫn được tiếp nối trong Phật giáo. Ít nhất, hình bóng này, người bình thường cũng dễ dàng nhận biết và phân biệt được. Như Phật tử chúng ta có dịp thấy chư Tăng Nam tông ở các nước theo truyền thống Nam tông như Thái lan, Tích Lan, Miến điện, Lào và Campuchia v.v... và một bộ phận nhỏ ở Việt nam.
10/04/2013(Xem: 4714)
Đức Phật thường được ca tụng như một bậc vĩ nhân. Nhưng như thế vẫn chưa đủ, bởi vì vĩ nhân thường được hiểu như những bậc kỳ tài xuất chúng trong một lĩnh vực nào đó, hoặc có thể là nhiều lĩnh vực, mang lại lợi lạc cho con người trong một mức độ nào đó. Có thể là một vĩ nhân ở phương Đông nhưng chưa hẵn là kỳ tài ở phương Tây.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]