Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Vài Dòng Tản Mạn Về Bố

10/04/201318:51(Xem: 4586)
Vài Dòng Tản Mạn Về Bố

Tuyển tập bài viết về Vu Lan - 2009

Vài Dòng Tản Mạn Về Bố

Linh Miêu

Nguồn: Linh Miêu

Nhân ngày của Cha, tổng thống của nước Cờ Hoa không nói gì nhiều, ông chỉ nhắn ngắn gọn với các bậc làm cha hãy hòa mình vào sinh họat của các con . Chính bản thân ông cũng không thấy bóng dáng cha trong phần lớn cuộc đời của mình . Dù được ông bà ngọai thay thế cha phụ mẹ chăm sóc tử tế nhưng sự thiếu vắng của người cha trong cuộc đời của ông vẫn là lổ hổng lớn không bù đắp được .
Đó là chuyện của vị tổng thống nước Mỹ . Còn chuyện của bản thân mình, mỗi ngày gọi điện vẫn còn được nghe tiếng bố nói thì mừng lắm. Bố tôi không nói nhiều chỉ lâu lâu nhắc nhở chuyện hồi xưa chỉ có mảnh vải che thân và cái quần xà lỏn làm vốn khi theo cô di cư vào Nam lập nghiệp . Một chữ bẻ đôi không có thế mà lo cho con ăn học nên hình nên vóc. Ông luôn nhắn nhủ với anh chị em chúng tôi là nhiệm vụ của các con là cố gắng chăm lo cho con cái đặc biệt là phải duy trì kỷ luật trật tự trong gia đình, con cái phải biết lễ phép vâng lời cha mẹ và người lớn tuổi ! Đẻ con đã khó, nuôi cho thành người càng khó hơn . Chúng tôi chỉ biết luôn vâng dạ nghe lời Người.
Làm người cũng như mọi thứ trong vũ trụ này phải tuân thủ luật tạo hóa và không tránh khỏi sự già nua. Tuổi càng cao sức càng yếu, bố tôi lẫn đi từ từ . Càng ngày càng trầm ngâm ít nói, biếng luôn cả ăn. Mẹ tôi năn nỉ lắm cũng nuốt được vài và cơm, chưa được lưng chén đã buông đũa. Các con năn nỉ cũng lắc đầu không ăn thêm. Sức khỏe như ngọn đèn cạn dầu trước gió .
- Sao bố không ăn được nhiều ? - Bố đã từng bị té coi như chết đi sống lại hai lần . Bây giờ đã hơn tám mươi . Thiết tưởng đời người sống tới đó là quá đủ . Chứ sống làm chi khi miệng nhạt nhẽo không biết mùi vị gì . Ăn thứ gi cũng như nhai giẻ . Ngon lành gì nữa mà ăn . Nói thế rồi bố cứ dứt khóat lắc đầu từ chối mọi lời năn nỉ mời mọc .
Một ngày nọ tôi đi làm răng cần chích thuốc tê mất cảm giác cả hai hàm răng . Lúc nói chuyện cắn lưỡi không hay, miệng nhạt thếch. Lúc đó tôi mới hiểu tâm trạng của bố tôi như thế nào. Thế mà bố chịu đựng không phàn nàn gì bao nhiêu năm nay.
Một năm trở về sau này, bố tôi muốn bỏ luôn đi bộ tập thể dục với mẹ tôi . Cả ngày chỉ thích nằm nghỉ. Thỉnh thỏang ai đi ngang nói hơi lớn tiếng hay đụng vào người thì ông hay giật mình hốt hỏang như hồn đang ở đâu đâu bị gọi về . Tôi ở xa lâu lâu mới về thăm được . Ngày đầu gặp gỡ ông vui thì cố gắng đi bộ với con cháu . Lúc ấy mẹ tôi mừng lắm, lặng lẽ đi sau nhìn hai cha con đi bộ song song đằng trước nói chuyện rì rào . Đường hồi nào năm ngóai đi được một vòng công viên không phải nghỉ . Thế mà bây giờ bố tôi đi được nửa vòng là đòi về.
Tôi còn nhớ mãi những ngày xa xưa thường thấy bố tôi chăm chỉ ngồi trên đống ván gỗ miệt mài bào. Lúc ấy còn bé lắm chưa được vào trường học nên suốt ngày tôi chỉ quanh quẩn bên chân bố nghịch với đám dăm bào cuộn tròn quăn tít . Nghịch chán chê tôi nhẩy lên miếng ván ngồi chung với bố .
- Bố cho con bào chung với bố, nhé bố ? - Không được đâu con, cực lắm . Con sẽ mỏi . - Đâu có sao đâu bố, bố cho con phụ với . - Ừ thì làm nhưng mỏi thì đừng có than nhé . - Dạ, con sẽ không than !
Thế là hai bố con đâu đầu nhau, hì hục đẩy tới lui cái bào lướt trên mặt ván. Chẳng được bao lâu thì hai cánh tay tôi mỏi đừ. Tôi vội nhảy xuống đất chạy biến. Bố tôi chỉ lắc đầu cười rồi cặm cụi bào tiếp cho hết đống ván . Ngay ngày hôm sau thì cánh tay tôi bị mỏi đơ đến nỗi giơ lên để mặc áo không được. Lúc ấy bố tôi mới nhẹ nhàng nói với tôi: - Bố thất học nên phải lao động cực nhọc kiếm tiền, con phải ráng học để sau này không phải cực như bố !
Tôi không dám rên la một lời. Chỉ biết trong trí óc non nớt của mình bố tôi làm cực lắm không phải dễ như mình thấy.
Vì thế những ngày phép được ở gần bố mẹ, hễ rảnh là tôi xoa bóp ông. Bóp cả ngày cũng đặng. Ông nằm yên lặng vì quá nửa đời hóa gỗ thành cơm giờ thân ông từ từ hóa thành gỗ rồi !



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/04/2013(Xem: 4204)
Tại Chùa Trúc Lâm, thành phố Chicago, tiểu bang Illinois, USA, có một “Mệ” rất khỏe. Năm nay Mệ đã trên 90 tuổi. Mệ thường đi chùa với người con trai trưởng và cô dâu cả trong gia đình. Ít nhất hằng tuần Mệ cũng đi chùa 2 lần vào mỗi tối Thứ Tư hoặc Thứ Sáu và Chủ Nhật, bất kể trời mưa nắng hay tuyết rơi giá lạnh. Mệ luôn luôn vui vẻ cười nói nhẹ nhàng. Mệ có pháp danh là Bích Nhàn.
10/04/2013(Xem: 5737)
Người ta còn cho thuốc vào để chim yếu, chỉ bay được một ít trong khuôn viên chùa, và 5 phút nữa thôi, sẽ lại bị bắt về, để bán cho một người khác...
10/04/2013(Xem: 4299)
Mỗi khuya thức dậy, nghe mõ nhịp nhàng, nghe chuông nhẹ điểm, hòa trong tiếng tụng kinh nho nhỏ mà tha thiết chân thành của mẹ; gần đó, hồng chung chùa sư nữ Vạn Thạnh ngân vang, xa xa vẳng tiếng chuông Hải Đức dội về. Tất cả những thanh âm thiền vị, sâu lắng và đẹp đẽ nhất đã nuôi dưỡng tâm hồn nhạy cảm của tôi từ lúc bé thơ.
10/04/2013(Xem: 4592)
Trước tiên, xin nói tóm lược ngay rằng, trong dòng lịch sử nghiệt ngã đấu tranh chống ngoại xâm, với gần hơn một ngàn năm bị thống trị bởi phương Bắc, dân tộc ta trong nhiều mặt cũng chịu tác đông ít nhiều ảnh hưởng , trong đó có Phật giáo .
10/04/2013(Xem: 4645)
Sinh sống tại Hoa Kỳ hay những quốc gia tân tiến, xe hơi là phương tiện giao thông không thể thiếu trong đời sống hằng ngày của chúng ta. Điều này càng đúng hơn cho những người cư ngụ tại những thành phố như Los Angeles hay quận Cam, thủ đô tinh thần của người Việt tị nạn; những nơi mà hệ thống chuyên chở công cộng thiếu thốn hay không thuận lợi, không đáp ứng được nhu cầu di chuyển của đại chúng.
10/04/2013(Xem: 4477)
Cứ trưa thứ hai, tư, sáu hàng tuần, những người lao động nghèo, đạp xích lô, nhặt đồng nát, bán vé số, ăn xin… ở Nha Trang lại rủ nhau đến nhận cơm miễn phí tại nhà hàng Lanterns.
10/04/2013(Xem: 5347)
Làm người ai cũng có đấng sinh thành là Cha Mẹ. Đặc biệt nhân mùa Vu Lan báo hiếu này, tôi xin được nói về Mẹ như một bó hoa tưởng niệm Mẹ tôi đã qua đời tại Việt Nam ngày 1-3-1996. Khi đề cập đến Mẹ trong ngôn từ tiếng Việt, ta thử so sánh với nhiều ngôn ngữ khác nhau gọi Mẹ như thế nào và tìm xem có từ nào mà toàn thể các dân tộc trên thế giới nầy có tiếng gọi chung về Mẹ hay không? Mẹ trong văn hóa và tập tục của Đông Phương và Tây Phương như thế nào? Mẹ trong kinh điển Phật Giáo, và phương pháp báo hiếu ra sao?
10/04/2013(Xem: 5337)
Một phụ nữ nhà quê. Một con người luôn ném hết nghị lực ra giữa trời đất để sống. Bảy mươi ba tuổi. Tên Cao Thị Mỹ. Mỹ trong nghĩa từ Hán – Việt là "cái đẹp". Nhưng ít ai gọi cái tên ấy, người ta thường nhắc đến bà một cách nửa lạ nửa quen: bà cụ có chiếc xe chó.
10/04/2013(Xem: 5216)
Ta thương hai tiếng quê hương Nâng niu gìn giữ trên đường ta đi Không vì ăn xổi ở thì Bọt bèo nhân ngã mà suy suyển lòng
10/04/2013(Xem: 4997)
Theo Thầy hành hương Tích Lan nhân duyên thấy được danh lam, tình người Hotel nằm cạnh biển khơi cát vàng, biển trắng, lã lơi bóng dừa đêm trăng lụa trải màn thơ nghe nguồn an lạc đợi chờ... tử sinh.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]