Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Những ngày bên Má

26/09/201109:29(Xem: 3612)
Những ngày bên Má
Hay tin Mẹ tôi lâm trọng bệnh, tôi liền vội vả book vé máy bay về ngay. Lúc mới nhận được tin cháu tôi cho hay, rằng Mẹ tôi đang trong tình trạng hấp hối, thú thật, lòng tôi lúc đó cũng có chút thoáng buồn, nhưng sau đó, tôi lấy lại bình tĩnh ngay không có gì phải ưu tư lo lắng. Vì tôi nghĩ rằng, đời người ai rồi cũng phải bước qua cái ngưỡng cửa tử thần. Hơn thế nữa, tuổi thọ của Mẹ tôi năm nay cũng đã khá cao, chỉ còn qua một cái Tết nữa là Bà đã tròn đúng một trăm tuổi thọ. 

Như thế, kể ra bà cũng đã vượt qua cái tuổi “ nhơn sanh thất thập cổ lai hy” quá nhiều rồi. Thật đó cũng là một phước duyên của bà rất lớn.  Đời người ta sống được một trăm tuổi, đi tròn một thế kỹ thật là hiếm có! Thế là, Bà cũng đã đến cái tuổi cần phải an nghỉ cho khỏe. Người xưa nói: “ Đa thọ đa nhục”. Sống lâu chừng nào khổ nhiều chừng nấy. Khổ mình đã đành mà còn làm khổ cho những người thân ruột thịt của mình nữa. Họ vì mình mà phải lo lắng, chăm sóc ngày đêm đủ thứ. Do nghĩ thế, lòng tôi vẫn bình tĩnh thản nhiên, cứ làm theo bổn phận của mình mà lo xúc tiến công việc…

Ngồi trên máy bay, suốt 8 tiếng đồng hồ, tôi chỉ biết nhiếp tâm niệm Phật. Tuyệt nhiên, không phóng tâm nghĩ ngợi  đến chuyện bệnh trạng của Mẹ tôi. Có phải tôi vô tình lắm không? Không. Đối với thế nhân thường tình, thì người ta cho đó là vô tình, bạc nghĩa. Tại sao Mẹ mình bệnh nặng sắp chết, mà mình lại an nhiên dững dưng cho được? Có phải mình thiếu bổn phận trách nhiệm chăng? Tôi rất cảm thông cho điều họ nghĩ và trách móc đó. Tuy nhiên, cùng một sự việc, tùy theo trình độ nhận thức của mỗi người mà nó có sai khác. 

Đối với tôi, là người có chút ít hiểu biết qua những lời Phật Tổ chỉ dạy về cái lý vô thường, sanh diệt, nên tôi không có gì phải bận tâm bồn chồn lo âu bấn loạn. Bởi vì, cái đáng lo nhứt của tôi hiện giờ là chỉ một bề hướng lòng về Mẹ tôi để tiếp sức cùng Bà niệm Phật. Dù cho Bà đang trong cơn mê sảng hay tỉnh táo, tôi cũng dốc hết lòng thành chú tâm niệm Phật để hầu trợ giúp cho Bà phần nào. Tôi nhìn vào bàn tay của tôi để thầm cầu nguyện cho Bà. Tôi biết, Mẹ tôi tuy đang bệnh nặng nằm ở trên giường, nhưng đối với tôi lúc nầy Bà vẫn ở bên tôi. Đó là điều mà tôi thiết nghĩ, vừa hữu ích cho tôi trong lúc nầy và cũng vừa hữu ích cho Mẹ tôi. 

Tôi tin chắc rằng, sự nhiếp tâm niệm Phật của tôi, chắc chắn là Bà sẽ có nhận được, vì đó là thần giao cách cảm hay cảm ứng đạo giao bất khả tư nghì. Tôi cho rằng, việc làm nầy của tôi là đúng theo lời Phật Tổ chỉ dạy. Còn hơn, để tâm nghĩ tưởng mông lung, vẽ vời tưởng tượng bao nhiêu thứ chuyện không đâu, thiếu thực tế, như vậy, thử hỏi cả hai có được lợi ích gì không? Thật là vô ích. Hơn nữa, đừng quên rằng, hiện mình đang ngồi trên máy bay. Ngay cả bản thân mình lúc nầy, cũng còn chưa biết ra sao? Không biết còn hay mất, khi máy bay chưa hạ cánh đáp xuống đất an toàn. Thế thì lo nghĩ vẫn vơ mông lung chỉ thêm mệt sức và càng hao tổn tinh thần mà thôi. 

Tốt hơn hết là cứ bình tâm niệm Phật. Đó là tâm trạng của tôi khi ngồi trên máy bay. Nói lên điều nầy, tuyệt đối, tôi không dám có ý khoe khoan hay phô trương cái bản ngã đáng ghét của mình cho mọi người nể phục tán dương. Tuyệt đối trăm lần không vạn lần không. Sở dĩ tôi nói như thế, là vì thật tình, tôi muốn chia sẻ cái tâm cảnh của tôi với những ai không may có cùng hoàn cảnh tâm trạng giống như tôi lúc nầy. Tôi thiết nghĩ, chúng ta chỉ nên làm như thế là tốt hơn. Đó là điều mà tôi thành thật muốn chia sẻ cùng với quý liên hữu, bạn đọc.

Sau khi ra khỏi máy bay, làm thủ tục giấy tờ nhập cảnh ở phi trường Tân Sơn Nhứt xong, tôi được một vài người thân chờ đón sẵn rồi đưa chúng tôi lên xe chạy thẳng về quê nhà.  Từ phi trường về đến quê tôi ở  ấp Mỹ Cẩm, xã Mỹ Hòa, huyện Cầu Ngang thuộc tỉnh Trà Vinh, xe chạy tốc hành phải mất khoảng 6 tiếng đồng hồ mới tới. Thế là suốt ngày hôm ấy, tôi phải ngồi máy bay và xe hơi, cộng lai là 14 tiếng đồng hồ. Kể ra, cũng khá thắm mệt. Nhứt là sức khỏe của tôi cũng không mấy tốt lắm. Tôi tới nhà vào lúc 11 giờ đêm, tối thứ ba ngày 7/8/07.

Vừa bước xuống xe, các cháu tôi có mặt đông đảo, chúng nó đều mừng rỡ chào đón rước tôi vào nhà. Vì trong đêm tối, ánh đèn điện từ trong sân nhà dọi ra, không đủ ánh sáng để tôi nhận diện rõ từng đứa cháu một. Tôi chỉ đưa mắt nhìn qua một lượt và mỉm cười nhẹ trên môi rồi tôi vội vả bước thẳng vào nhà. Tôi đến bên Mẹ tôi, rồi nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Bà và hỏi Bà có nhận ra tôi không? Mẹ tôi rất mừng hiện rõ trên nét mặt của Bà. Mẹ tôi nói: “Có phải thầy Đại về đó không”? Bà hỏi tôi với vẻ vô cùng xúc động và giọng nói run run không được khỏe lắm. Tôi biết Bà vẫn còn đang mệt, lại thêm vì quá xúc động mừng tôi về, nên Bà nắm lấy tay tôi, rồi liền nằm xuống. Tôi phải kề sát vào tai Bà chỉ hỏi được một câu: “Má cảm thấy có mệt lắm không”? Vì Bà lãng tai hơi nặng, nên tôi phải nói lớn tiếng Bà mới nghe. Bà nói: “Má còn mệt lắm”! Thế là tôi để Bà nằm nghỉ cho khỏe. Bấy giờ, tôi quay sang  hỏi thăm các đứa cháu của tôi về bệnh trạng của Bà trong mấy ngày qua. 

Một trong những đứa cháu của tôi có mặt lúc đó là thầy Lệ  Sĩ. Thầy là người con trai thứ tư của anh hai tôi. Anh hai tôi có cả thảy là 6 người con , 2 gái 4 trai. Đã chết 2 người con trai, hiện chỉ còn 4 người: 2 gái và 2 trai. Thầy Lệ Sĩ hiện là trụ trì chùa Phước Thanh.  Tôi hỏi thầy về  diễn tiến bệnh trạng của Bà Nội thế nào. Thầy Sĩ  lần lượt trình bày cặn kẽ cho tôi biết. 

Thầy nói: Hôm con điện thoại báo tin cho thầy là Bà Nội đang trong cơn hấp hối. Bà nằm mê man bất tỉnh. Đôi chân của Bà Nội lạnh buốt từ dưới lên trên. Hơi thở của Bà rất yếu ớt, dường như không nghe hơi thở. Chúng con đứng chung quanh giường niệm Phật trợ niệm cho Bà. Con bảo tất cả đều phải giữ im lặng niệm Phật. Tất cả kẻ lớn người nhỏ đều nghe theo con mà hết lòng niệm Phật. Đèn cầy thắp sáng 4 gốc giường. Ai cũng nghĩ là Bà Nội sẽ không qua khỏi. Nhưng sau đó, thật là mầu nhiệm từ từ Bà tỉnh lại.

Đêm qua, Bà Nội lại mê sảng, la ó lớn tiếng, vùng vẫy cào cấu lung tung, một hiện tượng thật kỳ lạ, tụi con rất lo sợ.  Bà nói lung tung, không ai hiểu gì cả. Ngừng một lát, thầy lại kể tiếp cho tôi nghe. Đã mấy hôm qua, Bà đi tiểu rất khó khăn. Có rước bác sĩ đến xem. Bác sĩ nói: Bà bị nhiểm trùng đường tiểu, nên Bà bị lên cơn sốt khá nặng. 

Qua hôm sau, tôi thấy tình trạng sức khỏe của Bà quá yếu, vả lại Bà rên la nhiều hơn, vì đi tiểu bị đau và không tiểu được. Tôi tức tốc kêu xe đưa Bà đi nhà thương điều trị. Tôi đưa Bà thẳng lên bệnh viện tỉnh, vì sợ ở huyện không có đủ phương tiện dụng cụ trị liệu bằng. Sau khi làm thủ tục nhập viện, bác sĩ làm xông tiểu cho Bà. Chỉ vài giờ sau là Bà cảm thấy khỏe lại. Bác sĩ cho biết, Bà bị nhiễm trùng đường tiểu khá nặng. Ống dẫn nước tiểu bị sưng lên. Nếu lên trễ, thì Bà có thể tử vong, vì Bà sẽ bị bể bàng quang. Thật là may mắn! phước duyên Bà còn, nên tôi về kịp thời để đưa Bà đi bệnh viện trị liệu. Trước đó, không ai khuyên Bà đi được. 

Sau khi xuất viện, Bà về nhà, tôi bảo các cháu gái  của tôi phải chăm sóc cho Bà Nội thật kỹ lưỡng, cẩn thận chu đáo. Các cháu tôi làm theo lời dặn của tôi. Vài ngày sau, Bà ăn uống tuy không được bình thường như trước kia, nhưng cũng tạm  ăn uống chút ít được. Bà nói, ăn uống không biết ngon lành chi hết, chỉ ráng nuốt cho nó có trong bụng mà thôi. 

Một tuần sau nữa, Bà ăn hơi biết ngon. Thế là sức khỏe của Bà từ từ hồi phục lại. Nhìn thấy Bà hơi khỏe lại, tôi rất vui mừng. Vì Bà đã trải qua một cơn bạo bệnh như chết đi sống lại. Có thể nói, đây là lần đầu tiên Bà bị bệnh nặng nhứt trong suốt cuộc đời của Bà. Từ nhỏ tới già, Bà chưa bao giờ nằm nhà thương tới một ngày. Chỉ có lần nầy, Bà phải nằm ở nhà thương 3 ngày để bác sĩ theo dõi điều trị. Trong suốt thời gian nầy, tôi luôn túc trực bên Bà, để theo dõi bệnh trạng của Bà. Có nhiều Phật tử đến thăm. Con cháu cũng thường tới lui thăm viếng.

Tôi mua vé về 6 tuần. Thời gian trôi qua thật nhanh. Mới đó đã sắp đến ngày trở về Úc. Gần ngày về, tôi đến bên Bà nắm lấy tay Bà và nói: “Còn vài ngày nữa, con trở về Úc rồi, Má ráng ăn uống ngủ nghỉ cho có sức khỏe. Má mạnh khỏe con cháu đứa nào cũng mừng hết”. Bà nắm lấy xiết chặt tay tôi và nói: “Tuổi của Má bây giờ cũng đáng mồ mả rồi, Má muốn chết mà nó không chết. Nếu chết được, thì nó khỏe biết bao nhiêu, khỏi phải hành hạ khổ cực con cháu. Bây giờ, Má chỉ còn có một mình con thôi. Miễn sao con mạnh khỏe là Má mừng rồi! Con về Úc rồi, ở đây, Má có chết, thì có thầy Sĩ lo. Con đừng về nữa tốn hao tiền bạc lắm! Tu rồi làm gì ra tiền!

Đó là những lời rất chân tình xuất phát từ tấm lòng thương yêu của một người Mẹ già đối với đứa con ở phương xa. Nghe qua, lòng tôi cảm thấy thật chua xót se thắt chạnh lòng! Hơn lúc nào hết, lúc nầy, tôi mới cảm nhận được tình Mẹ thương con thật là thiêng liêng cao cả. Bao giờ cũng sợ con mình khổ cực và tốn kém. Quả tình, tình Mẹ thương con bao la không bờ bến. Dù còn một hơi thở tàn, cũng vẫn nghĩ thương tưởng đến con và lo lắng cho con. Tôi ngồi yên lặng nắm lấy xiết chặt tay Bà. Tôi biết giờ phút nầy, Bà rất buồn khi biết tôi sắp sửa rời khỏi nơi đây. Dù Bà có thừa can đảm chịu đựng, nhưng trước giờ phút chia tay giữa tình Mẹ con trong lúc nầy, không thể nào Bà không xúc động. Tôi biết Mẹ tôi đang nén dằn lòng xúc động không muốn để lộ ra cho tôi biết. 

Dù đã gần trăm tuổi đời, nhưng tâm trí của Bà vẫn còn minh mẫn sáng suốt chưa bao giờ nói năng lẫn lộn. Đó là một diễm phúc lớn lao cho Bà cũng như cho con cháu. Một đứa cháu gái tôi có ý hỏi chọc Bà. Nè Nội, thầy đi rồi, Nội có buồn không? Một câu hỏi tuy có ý trêu chọc Bà cho vui, nhưng vô tình đó lại là một câu hỏi xoáy mạnh vào tâm khảm đau  thương buồn tủi của Bà. Bà nói với giọng rất nhẹ nhàng: “Mầy còn phải hỏi”! Chỉ vỏn vẹn có 3 chữ thôi: “còn phải hỏi”  mà nó đã gói trọn tâm tư sâu kín của một người Mẹ già khi nghĩ đến xa con. Có bà Mẹ nào không đau lòng xót dạ khi từ biệt con mình trong giờ phút chia ly? Kẻ ra đi không buồn bằng người ở lại. Vì người ra đi bao giờ cũng có cảnh mới. Còn người ở lại nhìn cảnh cũ càng thêm chua xót hoặn thắt đau lòng!.

Ái biệt ly khổ, đó là một trong 8 nỗi thống khổ lớn của con người. Sự đời, dù biết vậy, nhưng không ai tránh khỏi. Song có điều, tôi cảm thấy không buồn lắm, vì 6 tuần qua, tôi đã có dịp gần gũi cận kề bên cạnh Mẹ tôi. Tôi có dịp nhìn Bà thật kỹ và lo cho Bà từng miếng ăn thức uống. Thỉnh thoảng, tôi nằm bên cạnh Bà. Đươc nằm bên cạnh Bà tôi cảm thấy thật là sung sướng vô cùng. Tôi có cảm giác như sống lại thời thơ ấu của tôi. Những lúc Bà khỏe, Bà kể chuyện xưa về những thân nhân kẻ còn người mất trong dòng họ bên nội bên ngoại của tôi. Tôi nằm nhắm nghiền đôi mắt lại lắng nghe Bà kể. Do đó, tôi cảm thấy, những ngày sống bên Mẹ tôi là những ngày hạnh phúc lớn nhứt trong đời tôi. Lòng tôi cảm thấy thật vô cùng ấm áp. Tôi từ biệt Bà, lòng tôi cảm thấy nhẹ nhàng như hưởng được một niềm vui lớn mà chính Mẹ tôi đã ban tặng cho tôi.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
03/08/2021(Xem: 7088)
Mùa Vu Lan Báo Hiếu lại trở về với những người con Phật trên toàn thế giới nói chung và tại Úc Châu nói riêng, trong lúc nạn dịch Covid vẫn còn đang tiếp tục hoành hành khắp nơi, gây bao cảnh đau thương tang tóc, kéo dài hơn 1 năm, nên mọi sinh hoạt xã hội vẫn chưa được trở lại bình thường. Tại tiểu bang Victoria của chúng ta lúc này tuy mức độ lây lan đã giảm thiểu, nhưng vẫn còn áp dụng biện pháp giãn cách để ngăn chận sự lây nhiễm của Corona Virus. Do vậy, số Phật tử đến chùa sinh hoạt vẫn còn hạn chế. Nhưng dù thế nào, cứ đến mùa Vu lan thì trong tận thâm tâm của người con Phật, đều bồi hồi nghĩ nhớ đến công ơn dưỡng dục sanh thành của hai đấng từ phụ, đã một đời nhọc nhằn, gian khổ vì sự lớn khôn và trưởng thành của đàn con. Công cha núi cả sánh nào Bể sâu đức mẹ biết sao đo lường Dù cho báo đáp nhiều phương Cũng không trả hết công ơn song đường.
01/08/2021(Xem: 2207)
Nước Mỹ vừa trải qua 17 tháng bị phong tỏa và được mở cửa trở lại tháng 6 năm 2021. Tuy nhiên đất nước này vẫn chưa hoàn toàn trở lại mọi sinh hoạt như xưa. Tâm lý khủng hoảng và sợ hãi vẫn còn đọng lại nơi người dân. Chùa viện Phật giáo cũng chịu đựng nhiều khó khăn suốt mùa đại dịch, đặc biệt các ngôi chùa đang xây dựng hay mới thành lập trong giai đoạn này. Giáo Hội xin cung thỉnh tất cả liệt quí vị dành một phút nhất tâm chú nguyện và chia sẻ nỗi đau thương lớn lao này, trong đó có quê hương Việt nam. Giáo hội xin cảm niệm công đức của toàn thể Tăng Ni và Phật tử đã nhẫn chịu suốt mùa dịch của thế kỷ. Đối diện với sợ hãi, tang thương và khốn đốn của cuộc sống hiện nay, xin chúng ta cùng suy nghiệm:
01/08/2021(Xem: 4245)
Điều quan tâm lo lắng nhất hiện nay của cả thế giới nhân loại, là sự kiện virus biến thể từ virus Corona Vũ Hán (Covid-19) biến dạng qua virus Delta và Delta +. Tuy rằng hiện tình tại Âu Châu đã và đang phục hồi nhịp độ sinh hoạt trở lại bình thường trên mọi khía cạnh của cuộc sống nhân sinh xã hội. Nhưng các nhà chức trách cơ quan y tế, chính phủ quốc gia, cũng không tránh khỏi lo âu, nếu virus Delta và Delta+ bùng phát tại Âu Châu. Nhìn theo định lý Nghiệp duyên, thì đây là một hệ quả, mà cả cộng đồng nhân loại đang gánh chịu. Đức Phật dạy : Dục tri tiền thế nhân, kim sanh thọ giả thị. Nghĩa là muốn biết đời trước đã tạo nhân gì, thì hãy xem kết quả đời nay mình đang thọ nhận. May mắn thay ! Dù ít dù nhiều nhân loại vẫn luôn hướng đến chân thiện mỹ với niềm tin riêng của tự thân và đã góp phần hỗ trợ trong công cuộc chống đại dịch. Những nhà Dịch Tễ học đã kịp thời phát minh những loại tiêm chủng ngừa virus lây nhiễm, nhờ vậy hiện tình có phần giảm thiểu bùng phát.
01/08/2021(Xem: 6926)
Thế giới đang trong thời kỳ hỗn loạn bất an, nào động đất, sóng thần, cháy rừng, lại đại dịch Covid-19, đang hoành hành và diễn biến phức tạp, khiến mọi người trên khắp hoàn vũ hoang mang và lo sợ. Theo thuyết duyên khởi Đức Thế Tôn dạy: “Do cái này có nên cái kia có. Cái này không, cái kia không. Cái này sinh, cái kia sinh. Cái này diệt, cái kia diệt”. Vì con người thời 4.0 này quá nóng lòng đạt cho kỳ được những phát triển khoa học, kỹ thuật hiện đại, đầy đủ phương tiện để khai thác cạn kiệt tài nguyên thiên nhiên, bên cạnh đó nhu cầu hưởng thụ vật chất quá cao, nhất là ăn uống và du lịch, cùng mọi tiện nghi, của cải vật chất cũng thi đua sản xuất; các hãng xưởng khai thác hết công suất, đặc biệt là các trại chăn nuôi và nhà máy chế biến thức ăn gia súc, đã làm tận diệt màu xanh cây cỏ, thay vào đó là những khí độc hại thải vào không khí, biển cả khiến bầu trời bị đục mờ, bầu khí quyển và môi trường nước bị ô nhiễm trầm trọng.
25/07/2021(Xem: 3127)
TƯỞNG ĐẾN ÂN MỤC KIỀN LIÊN ÂN thâm phụ mẫu sánh bằng non ĐẠI đức Mục Liên giữ vẹn tròn HIẾU thảo bát cơm dâng đến mẹ MỤC thân thấu tỏ nỗi lòng con KIỀN tâm cố giữ niềm trung hiếu LIÊN kết gắng gìn dạ sắt son BỒ phổ độ sanh tròn bổn nguyện TÁT lai vĩnh kiếp tiếng thơm còn!
25/07/2021(Xem: 3005)
Điều quan tâm lo lắng nhất hiện nay của cả thế giới nhân loại, là sự kiện virus biến thể từ virus Corona Vũ Hán (Covid-19) biến dạng qua virus Delta và Delta +. Tuy rằng hiện tình tại Âu Châu đã và đang phục hồi nhịp độ sinh hoạt trở lại bình thường trên mọi khía cạnh của cuộc sống nhân sinh xã hội. Nhưng các nhà chức trách cơ quan y tế, chính phủ quốc gia, cũng không tránh khỏi lo âu, nếu virus Delta và Delta+ bùng phát tại Âu Châu. Nhìn theo định lý Nghiệp duyên, thì đây là một hệ quả, mà cả cộng đồng nhân loại đang gánh chịu. Đức Phật dạy : Dục tri tiền thế nhân, kim sanh thọ giả thị. Nghĩa là muốn biết đời trước đã tạo nhân gì, thì hãy xem kết quả đời nay mình đang thọ nhận. May mắn thay ! Dù ít dù nhiều nhân loại vẫn luôn hướng đến chân thiện mỹ với niềm tin riêng của tự thân và đã góp phần hỗ trợ trong công cuộc chống đại dịch. Những nhà Dịch Tễ học đã kịp thời phát minh những loại tiêm chủng ngừa virus lây nhiễm, nhờ vậy hiện tình có phần giảm thiểu bùng phát.
23/07/2021(Xem: 2015)
Câu ca dao được trao truyền từ hàng ngàn năm ấy, cho chúng ta thấy một nền tảng văn hóa tâm linh của dân tộc Việt Nam. Tình nghĩa hiếu trung được đặt tuyệt đối lên hàng đầu trong tư tưởng và giữa trái tim. Đọc lại cho nhau nghe câu ca dao ấy hôm nay chính là để chúng ta cùng niệm nhớ ân đức sanh thành của Cha mẹ, thắp sáng tâm linh ta ý thức tình nghĩa và hạnh phúc giữa cuộc đời mà ta đang có. Tượng cha, thân trúc thẳng Hình mẹ, nhánh mai gầy Trúc mai cùng sóng sánh Bát thơ con thêm đầy.
24/06/2021(Xem: 2095)
Hằng ngày tưởng nhớ Song Thân Tuy đà xa vắng cận gần tâm tư Vẫn nghe tiếng nói bây chừ Lời khuyên an ủi con thư thới niềm Cha thời khuất núi nhiều niên Mẹ còn gánh vác truân chuyên lo tròn Một thân nuôi dạy các con Hết con tới cháu sắc son Mẹ Hiền
22/06/2021(Xem: 2256)
Mỗi từng giây tâm thức Nghĩ thương tưởng mẹ cha Nắng mưa trăm khổ cực Tình thương hoài ngân nga. Mỗi ngày mỗi Vu Lan Mỗi công ơn trời bể Mỗi viên dung nguyện thệ Cha mẹ hằng bảo ban.
11/10/2020(Xem: 3425)
Nói đến lễ Vu Lan thì ai cũng biết đó là mùa báo hiếu, đề cao, tưởng nhớ công ơn sinh thành của bậc cha mẹ nhất là mẹ. Có nhắc nữa chỉ phiền lòng quí bạn, than: “Khổ lắm, biết rồi, nói mãi„ nên trong bài này tôi không nhắc nữa, vì khi Quí bạn đọc bài này, Quí bạn đã là người con hiếu thảo nên mới quan tâm về lễ Vu Lan. Tuy nhiên, vì Quí bạn không tham dự nên tôi mới kể bạn nghe những diễn tiến tại Tu viện Viên Đức trong dịp lễ giữa mùa dịch bịnh còn đang hoành hành này.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567