Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Nghiệp lực, mi là ai?

24/06/202307:38(Xem: 9034)
Nghiệp lực, mi là ai?

dau hoi

Nghiệp lực, mi là ai?


 

Trong kiếp sống nhân sinh đầy gió bụi này, ai cũng mang trên người một chữ NGHIỆP. Chả thế sao có người lúc nào cũng than vãn: "Trời ơi! Sao nghiệp tôi nặng thế này! ". Nếu than mà đỡ khổ hay nghiệp giảm bớt đi thì ông trời cũng chịu khó cho thiên hạ réo tên. Riêng tôi có lẽ kiên cường hơn, ít khi nào ngửa mặt lên trời kêu khổ, mặc dù nghiệp quả của tôi chất đầy, đã có vị trưởng lão đặt cho tôi danh hiệu: "Người nhìn đâu cũng thấy nghiệp". Cuộc đời của tôi quá ly kỳ và đặc biệt! 

 

Tôi sẽ không mất thì giờ kể lể ỉ ôi nỗi khổ niềm đau của mình, chỉ khoanh vùng trong bốn chữ T to đùng: "Tình, Tiền, Tù, Tội", có bốn chữ mà tôi đã nhận đủ cả hai chữ đứng đầu bảng, còn hai chữ cuối nhờ khéo Tu nên tôi chưa bị vướng vào. Vậy các bạn hãy theo dõi câu chuyện chuyển hóa khổ đau của tôi, cũng đồng nghĩa với sự chuyển nghiệp, làm vô hiệu hóa các nghiệp quả mà tôi đã gánh chịu. Biến bốn chữ T to đùng thành "Tu, Tấn, Tịnh, Tuệ", nghe thoải mái và an lạc hơn! 

 

Câu hỏi "Nghiệp lực, mi là ai?", từ đâu tới, cứ lẩn quẩn mãi trong đầu, chắc chắn mi đến từ kiếp trước hay nhiều nhiều kiếp trước, chứ kiếp này chưa kịp làm điều gì sai trái đã nhận quả rồi! Lúc ấy tôi rất muốn biết kiếp trước tôi đã gây ra nhân gì, nhưng đường tu quá thấp chưa chứng được Túc mạng thông nên chỉ đoán mò và cuối cùng không buồn nghĩ nữa, chỉ cố gắng tu tập để giải nghiệp. 

 

Trong tám vạn bốn nghìn Pháp môn, tôi chỉ chọn ra hai hướng thích hợp với căn cơ của tôi, đó là Niệm Phật và Lạy Sám hối Hồng danh các vị Phật, quán tưởng đến các công hạnh của các Ngài. Có người hỏi tôi, sao lại chọn câu Niệm Phật có vẻ thụ động và dễ dàng thế, chỉ dành cho các cụ lớn tuổi là thích hợp? Các cụ đã trả gần xong nợ tình lẫn nợ đời, nên Niệm Phật nghiêm mật để Phật A Di Đà phóng quang rước về Cực Lạc Cảnh Giới như mong đợi. Còn tôi mới bước chân vào đời, mải lo cơm áo gạo tiền nuôi một lúc đến ba cậu con trai hay ăn chóng lớn, nếu Phật Di Đà có khuyến mãi với chương trình "Đới nghiệp vãng sanh" thật hấp dẫn, chưa chắc tôi đã sẵn sàng! 

 

Ấy là do nghiệp duyên và nghiệp quả của tôi dẫn dắt, cho tôi yêu và lấy một anh chồng độc đáo! Anh ấy luôn là phe đối lập của tôi, chúng tôi tranh cãi về tất cả các đề tài, bên tám lạng người nửa cân, nhưng anh ấy luôn lấy quyền gia trưởng "Chồng nói thì vợ phải nghe!" ra lấn áp tôi. Nghĩ mình là đệ tử của Phật, không thể bắt chước đệ tử của Bà La Môn tối ngày đi tranh cãi mất hết cả hòa khí, tôi âm thầm Niệm Phật giả vờ lắng nghe giọng điệu "Mèo trắng nói thành mèo đen" của Chàng cho êm cửa êm nhà! Thì trong Kinh Pháp Hoa, phẩm Phổ Môn có ghi rõ "Một niệm Quán Âm hầm lửa sẽ biến thành hồ Sen", tôi cứ việc hành trì.

 

Chàng lúc nào cũng tỏ ra mình là một người Tri thức, thông minh, trên thông thiên văn, dưới làu địa lý, lúc nào cũng đứng trên đỉnh núi Tu Di cao chót vót. Tôi trái lại chỉ muốn mình là một người có Trí tuệ, nên nghĩ mình chỉ là giun dế lủi xuống đất chẳng bị té đau. Từ đó trong nhà có hai phép tu của Chàng Trí Thức và Nàng Trí Tuệ:

 

. Thông minh là năng lực của Chàng Trí Thức, tâm lúc nào cũng nặng chuyện được mất hơn thua. Trí Tuệ là cảnh giới của tâm hồn, xem nhẹ và xả bỏ như câu thơ của Thiền Sư Vạn Hạnh, mọi chuyện thịnh suy xem như hạt sương trên đầu ngọn cỏ. 

 

. Thông minh không dễ để mình bị thiệt, thế nên Chàng Trí Thức chẳng biết nhường nhịn ai. Thấy Nàng Trí Tuệ chịu thua thiệt, chàng nổi nóng mắng nàng ngu dốt. 

 

. Thông minh biết bản thân làm được gì? Trí Tuệ biết bản thân không làm được điều gì? Thế nên Chàng Trí Thức rất tự cao tự đại cho tài tán gái trẻ của mình mà lăn trôi mãi trong sáu nẻo luân hồi. 

 

. Thông minh biết nắm bắt cơ hội, tận dụng thời cơ để ra tay, còn Trí Tuệ biết khi nào nên buông tay. Chữ Buông tưởng đơn giản, nhưng có người đến chết vẫn còn nắm chặt hai tay. Tóm lại, cầm lên được là thông minh, còn bỏ xuống được là trí tuệ. 

 

. Thông minh thể hiện thế mạnh, bộc lộ hết tài năng. Còn Trí Tuệ thật khiêm nhường, biểu lộ giống như khờ khạo. Trong 36 phép biến hóa của Tôn Tẩn có chiêu "Giả dại qua ải", khiến đối phương coi thường mà chuyển bại thành thắng. 

 

. Thông minh cố tìm cách thay đổi người để theo ý mình, còn Trí Tuệ thì thuận theo lẽ tự nhiên. Giống như câu "Đất không chịu trời thì trời phải chịu đất".

 

. Thông minh có nhiều tri thức hơn, nhưng Trí Tuệ có văn hóa. 

 

. Thông minh là bản tính trời sinh, nhưng Trí Tuệ là do tu dưỡng mà thành. 

 

Chàng Trí Thức chỉ cầu tài nhờ thông minh, nhưng Nàng Trí Tuệ có thảnh thơi an lạc nhờ trí tuệ. 

 

Sau một thời gian dài tu tập, nghiên cứu biết bao kinh điển, dùng Duy thức học để phân tích các loại tâm, biết cách đối trị với Tâm Vương rồi Tâm Sở. Tuy chỉ chạm vào vỏ ngoài của các loại Tâm, nhưng tôi cũng biến cái "Địa ngục" nho nhỏ của mình thành tro bụi, không cho nó cháy thường xuyên nữa. 

 

Tưởng đâu nhẫn nhịn Ba La Mật là yên ổn, tôi sẽ sống bình yên và hạnh phúc trong vòng tay êm ấm của gia đình. Nhưng nghiệp quả của tôi quá lớn, đến tuổi gần sáu mươi tôi vẫn đón nhận một loại "Oan gia trái chủ" vào sống trong nhà. Đến đây tôi đã hiểu, chỉ có Pháp môn Lạy Sám Hối mới làm tiêu nghiệp của tôi một cách từ từ, một kiểu "Có còn hơn không" như bài hát "Thà như giọt mưa" của nhà thơ thất tình Nguyễn Tất Nhiên. Sáng nào thức dậy tôi cũng quyết tâm lạy đủ một trăm lạy, hôm nào bận việc tối về phải lạy bù. Nếu không lấy sự tinh tấn và lòng dũng cảm ra đối phó với các con ma lãi đãi, chắc nghiệp của tôi vẫn còn nguyên. Tôi không thể sáng suốt nghĩ ra đường hướng khả thi để gỡ rối tơ lòng cho một mối bòng bong vào thời điểm ấy! 

 

Hôm đầu tiên thực hiện quyết tâm, tôi đạt được trạng thái ê ẩm khắp toàn thân, đôi chân như đeo đá khi leo cầu thang lên xuống trong nhà. Để Bồ Đề Tâm được kiên cố, tôi phải hạ xuống lạy chỉ ba mươi, cho cơ thể quen đi với những đổi thay, rồi gia tăng tốc độ từ từ cho đến khi đạt đúng chỉ tiêu rồi đi vào quỹ đạo hằng ngày. 

 

Thời gian thấm thoát thoi đưa, quay đi ngoảnh lại tôi đã Sám hối được mười năm và đã thuộc lòng tên các vị Phật theo thứ tự trên dưới ghi trong kinh sách, không cần phải nhìn bài bản. Điều này rất quan trọng, vì tôi hay đi du lịch xa, nhiều lúc phải trải chiếu ngoài biển vắng lạy Phật. Cho đến một hôm tôi tình cờ biết được cái nhân đau thương từ bao kiếp trước, để bây giờ phải chịu quả đắng cay! Có một kiếp nào đó, tôi đã không chung thủy với chồng, đã phụ bạc một ông Quan Phủ quyền cao chức trọng, để yêu thương một anh Kép Hát trăng hoa. Rồi tương tư sầu muộn đến sinh bệnh mà chết như câu:

Khối tình mang xuống tuyền đài.

Hận tình đến thác vẫn còn vương tơ.

Eo ơi! Thật là ghê sợ, khi kiếp này gặp lại đầy đủ cả hai: Người tình kiếp trước trở thành người chồng và người chồng kiếp trước dĩ nhiên thành người tình. Khi tôi kể lại câu chuyện này, bạn Đạo cũng như bạn Đời đều cho tôi thuộc loại "Madame de hoang tưởng" không chịu tin. Nhưng cũng chẳng sao, miễn tôi tin là được! Nhờ câu chuyện hoang tưởng ấy, tôi biết tội lỗi từ kiếp trước của mình nên không than van trách móc gì về tính tình phong cách của người chồng định mệnh mà tôi đã ước hẹn. Mình làm nhân xấu thì phải vui vẻ để người ta đòi nợ, bụng làm dạ chịu chớ có than van!

 

Tuy vậy tôi cũng chịu nhiều áp lực từ mọi phía đổ ập vào, ai cũng lắc đầu ngao ngán cho cái NGHIỆP kỳ quái của tôi. Ai cũng cho kế sách để tôi hạ cánh được an toàn, dùng kế thứ 36 của Tôn Tẩn: "Tẩu vi thượng sách", nhưng nghiệp cũ, nghiệp mới chất đầy, nợ tình, nợ tiền lời lãi gia tăng, chủ nợ đâu dễ dàng cho mình xù nợ! Thôi, cứ hiên ngang trả nợ, nhìn ngọn sóng cao thấp như thế nào mà nhảy lên, chớ đừng quay lưng sẽ bị sóng đánh ụp thiệt thôi! 

 

Nhớ lời Sư Ông Thiền Chánh Niệm: "Này con, có một thứ hành trang giúp con thanh thản đi qua những ngày giông bão của kiếp người, đó là TỪ TÂM...". Vâng, chỉ có thứ hành trang này mới làm tôi đón nhận được các "Oan gia trái chủ" rồi rước về nhà. Với lòng từ tâm tôi có thể làm được những việc mà ít ai có thể làm được. 

 

Bây giờ tôi đã tìm được an bình trong tâm hồn, ở vào tuổi khi quỹ thời gian không còn nhiều nữa, đó cũng có thể là niềm mơ ước của nhiều người. Tôi nghĩ, tôi có quyền hãnh diện về điều đó! 

 

 

Hoa Lan - Thiện Giới. 

Mùa Xuân 2023.

 






Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
05/03/2016(Xem: 12052)
Chiều xuống giữa ngàn cây, Sương lam hòa trong mây Cỏ dại lấp lối đi Lữ khách dừng chân nghỉ Lắng nghe tiếng nước chảy Lần theo suối đi mãi Hết đường – một hồ vắng Nước lặng loáng trăng vàng
04/03/2016(Xem: 13739)
Đọc sách là niềm vui của tôi từ thời còn đi học cho đến nay, chưa bao giờ ngơi nghỉ. Nếu sách hay, tôi chỉ cần đọc trong một hay hai ngày là xong một quyển sách 500 đến 600 trang. Nếu sách khó, cần phải nhiều thời gian hơn thì mỗi lần tôi đọc một ít. Còn thế nào là sách dở? xin trả lời ngắn gọn là: Sách ấy không hợp với năng khiếu của mình. Dĩ nhiên khi một người viết sách, họ phải đem cái hay nhất, cái đặc biệt nhất của mình để giới thiệu đến các độc giả khắp nơi, cho nên không thể nói là dở được. Cuối cùng thì dở hay hay tùy theo đối tượng cho cả người viết lẫn người đọc, là tác giả muốn gì và độc giả muốn học hỏi được gì nơi tác phẩm ấy. Tôi đọc Đại Tạng Kinh có ngày đến 200 trang nhưng vẫn không thấy chán, mặc dầu chỉ có chữ và chữ, chứ không có một hình ảnh nào phụ họa đi kèm theo cả. Nhiều khi nhìn thấy trời tối mà lo cho những trang Kinh còn lỡ dở chưa đọc xong, phải vội gấp Kinh lại, đúng là một điều đáng tiếc. Vì biết đâu ngày mai đọc tiếp sẽ không còn những đoạn văn hay tiếp
01/03/2016(Xem: 14053)
Thầy Tuệ Sỹ là một vị danh Tăng, một thạch trụ già lam, vị tu sĩ uyên bác mà cả hàng triệu người trên thế giới biết đến. Hồn thơ và sắc thái của Tuệ Sỹ vốn thanh tao và giải thoát, vốn lai láng và cao siêu—đã và đang làm nhiều người say mê, học hỏi và thả hồn mình trong nguồn suối từ miên viễn này.
24/02/2016(Xem: 14334)
Bình Định Quê Hương Tôi
01/02/2016(Xem: 22739)
Nguyệt San Chánh Pháp, bộ mới, số 51 , tháng 2 năm 2016, • THƯ TÒA SOẠN, trang 2 • NGÀY XUÂN - LỄ PHẬT ĐẦU NĂM (Nguyên Siêu), trang 3 • HUYỀN NGHI, ÂM HƯỞNG, HOÀI CẢM (thơ Phù Du), trang 4 • Ý NIỆM VỀ MÙA XUÂN DI LẶC (Tuệ Như), trang 5 • TRÀ KHUYA & TRĂNG (thơ Mặc Phương Tử), trang 6 • ĐẦU NĂM NÓI CHUYỆN HÁI LỘC (Pháp Hỷ), trang 7 • ĐẦU XUÂN KÍNH NGUYỆN (thơ ĐNT Tín Nghĩa), trang 8 • MÙA XUÂN HOA NGHIÊM (Nguyễn Thế Đăng), trang 9 • BẢN HOÀI CỦA TU SĨ (Ns. Thích Nữ Trí Hải), trang 11 • BIỂN VÀ THƠ (thơ Minh Lương), trang 12 • SÁU PHÁP MÔN MẦU NHIỆM (Thích Thái Hòa), trang 13
22/01/2016(Xem: 5462)
Trong lịch sử văn hóa TQ (Trung Quốc), phải công nhận là các học giả Hán xưa kia rất chịu khó viết lách và đã để lại nhiều tài liệu phong phú cho hậu thế. Tuy nhiên, các chủ đề được ghi nhận qua chữ Hán không có nghĩ là chúng có xuất xứ từ TQ, mà đa số từ quá trình giao lưu văn hóa ngôn ngữ theo dòng thời gian - càng lâu bao nhiêu thì lại càng khó truy nguyên và xác định nguồn bấy nhiêu.
09/01/2016(Xem: 14936)
Thiên nhân hỏi: - Thanh kiếm nào sắc bén nhất? Chất độc nào tàn hại nhất? Ngọn lửa nào dữ dội nhất? Bóng đêm nào đen tối nhất? - Đức Phật trả lời: Lời nói trong lúc giận dữ là thanh kiếm sắc bén nhất, dục vọng là chất độc tàn hại nhất, đam mê là ngọn lửa dữ dội nhất, vô minh là bóng đêm đen tối nhất.
27/12/2015(Xem: 11865)
Có chàng lãng tử lưu lạc giang hồ từ thuở thiếu thời, bỗng một hôm nghe hung tin người cha già rời bỏ trần gian, lòng bồi hồi nhớ đến lời dặn dò năm xưa của cha, lời rằng, “Dù vui, buồn giữ mãi cái tâm trong.” Chàng lãng tử đó là nhà thơ Nguyễn Hoàng Lãng Du, một trong mười nhà thơ -- gồm Bạch Xuân Phẻ, Hàn Long Ẩn, Huyền, Nguyên Lương, Nguyễn Hoàng Lãng Du, Nguyễn Phúc Sông Hương, Nguyễn Thanh Huy, Phan Thanh Cương, Trần Kiêm Đoàn, và Tuệ Lạc -- có mặt trong tuyển tập thơ Tâm Trong vừa mới được nhà sách lớn nhất thế giới Amazon phát hành vào trung tuần tháng 12 năm 2015.
22/12/2015(Xem: 3799)
Năm cũ của nhân loại được khép lại với nhiều xáo trộn, bất ổn trong đời sống chính trị, kinh tế, xã hội… của mỗi quốc gia, và cộng đồng quốc tế, của mỗi dân tộc và từng cá thể. Nơi nầy nơi kia, chiến tranh, khủng bố, độc tài, kỳ thị, áp bức, bất công… vẫn tiếp tục gieo rắc sự chết chóc, tù đày, bất an và sợ hãi. Khổ đau của con người có khi dâng cao cùng tận, đến độ có thể đẩy xô hàng trăm nghìn, cho đến hàng triệu người phải gạt lệ rời bỏ quê hương, hoặc chối bỏ quyền làm công dân bình thường trên chính đất nước của mình.
18/12/2015(Xem: 7237)
Mỗi chuyến đi đều có mỗi nhân duyên khác biệt. Chuyến đi Ai Lao lần nầy của ba huynh đệ: tôi, thầy Hạnh Giới và chú Hạnh Tuệ cũng có nhân duyên thật là đặc biệt. Thông thường chương trình của Thượng Tọa Phương Trượng được sắp đặt trước một năm, năm nay chúng tôi sang Úc với Thượng Toạ thời gian ba tháng, từ đầu tháng 10 đến đầu tháng 1 năm 2004. Chuyến đi nầy sẽ ghé Bồ đề Đạo tràng, vì thương quý thầy cô học tăng Việt nam, sinh viên trường Đại học Delhi, Thượng Toạ sang thăm Ấn độ mỗi năm một lần, để quý vị có cơ duyên được gần gũi, được nghe những lời huấn từ của Thượng Toạ và được tu tập bù lại phần lớn thời gian sống đời lưu học sinh, không chùa, phải ở ký túc xá sinh viên hoặc ở nhà trọ.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]