Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Cần Bước Chậm Lại

20/06/202309:54(Xem: 2319)
Cần Bước Chậm Lại

CẦN BƯỚC CHẬM LẠI


Chỉ cần chậm lại một chút dành lấy thời gian để yêu bản thân mình, dành chút thời gian thảnh thơi thư giãn. Mỗi ngày nếu chúng ta cứ vội vã như thế  sẽ vuột mất những thứ quan trọng với mình. Bước đi chậm rãi trong hiện tại để ngắm nhìn rõ hơn chính bản thân mình.

 

Thiên nhiên giúp chúng ta được thả lỏng thân thể và tâm trí. Hít một hơi thật sâu, mỉm cười và nhìn trời xanh mây trắng, nó làm cho tâm trạng chúng ta được cởi mở và ta được lắng nghe lòng  mình; nhìn sâu vào những mảnh đời khốn khổ, nhìn sâu vào cuộc đời này một cách bao dung và độ lượng, như vậy cuộc đời của bạn sẽ an yên hơn.

 

Từng bước chân chậm rãi xuống đồi, thấy bước chân càng rõ nét hơn; hai bên vệ đường đầy hoa màu tím, hoàng hôn dần dần xuống hẳn, một màn đêm bao trùm lấy những tàn cây lớn, cúi đầu nhìn xuống và thấy dòng người hối hả dưới kia, ai cũng bôn ba vì cuộc sống, cũng như đang có những câu chuyện  buồn vui  của riêng mình.

 

Nếu có một đôi cánh, tôi chỉ muốn bay vào bầu trời kia không bao giờ đáp xuống nữa, nhưng mà cõi lòng của tôi vì sao vẫn còn lưu luyến như vậy. Mỗi ngày tôi đi ngang qua cánh đồng lúa mì và những đồi hoa dại vàng ươm tràn ngập lối đi, tôi chợt nghĩ thế giới này quá xinh đẹp, tôi cảm nhận được khoảnh khắc này, được tận hưởng những gì thiên nhiên ban tặng, thường nghĩ ai cũng có một góc trời cho riêng mình, đời mình là cái gì vậy? Có phải chăng mỗi ngày người ta cứ vội vả vật lộn với cuộc sống để mưu sinh, nên quên đi còn có những cái hạnh phúc mà người ta cần phải hướng tới, người ta đã để cho đôi bàn tay mỗi ngày sạm nắng đôi mắt trở nên u buồn .


ni su tam van 2
Tác giả (Ni Sư Tâm Vân) và Đoàn Sinh GĐPT Thiên Long, Sài Gòn (hình chụp đầu tháng 2/2023)

 

 

Một đời người có mặt trên cuộc đời này có thể sống hai mươi năm, ba mươi  năm, hay là một trăm năm. Ước gì chúng ta có nhiều thời gian, nhưng thời gian đi qua rồi khó mà trở lại, đời người được sinh ra kiếp này đâu biết được kiếp sau sẽ ra sao? Chúng ta đã từng đưa tiễn nhiều người thân thương và bạn bè về lòng đất mẹ.

Đưa người ta không đưa qua sông, nhưng sao nghe tiếng sóng ở trong lòng, cuộc sống là như thế đấy, dù có ai thân thương đến đâu cũng chỉ tiễn chân một đoạn đường đưa người về với cát bụi, rồi cũng giã biệt, quay lại chỉ còn ta với ta, một chút nhớ thương khi nghĩ về ai đó khiến lòng ta chùn lại.

 

  Chợt thấy ánh nắng mặt trời và những đồi hoa óng ánh màu tím dưới từng bước chân, còn được sống, còn được thở chung dưới bầu không khí trong lành mát mẻ, nghe tiếng chim hót ngoài kia và ánh mắt ta được nhìn trời xanh mây trắng, nhìn được những người mình thương yêu.

 

Rồi một ngày nào đó cảm thấy thời gian như ngắn lại, có những việc chúng ta chưa kịp làm mà thời gian thì đã hết, một ngày nữa đã trôi qua rồi. Lỗi lầm lớn nhất của con người mắc phải trong đời là gì? Sai lầm lớn nhất của đời người là bạn nghĩ rằng bạn đủ thời gian.

 

  Thời gian đi qua là cuốn đi tất cả, thời gian dạy cho ta biết trân quý sự sống, thường cái gì mà mình biết trân quý là cái đã trôi qua; cái gì mất đi rồi mới tiếc nuối. Được sống thêm một ngày nữa để yêu thương và học cách yêu thương, luôn trân quý những tháng năm còn lại, thời gian đi qua là cuốn đi tất cả, chúng ta còn có bao nhiêu năm tháng của đời người?

 

Tuổi thanh xuân của chúng ta không còn nhiều nữa, chúng ta đã đi qua cuộc đời này một cách lặng lẽ âm thầm, nhưng mỗi ngày đi qua, ngày nào là ngày bình yên, hạnh phúc? Thời gian đẹp nhất vui nhất chính là thời gian cho mình.

 

 Chúng ta rong chơi trong cuộc đời này, cần bước chậm lại, chậm lại để suy nghĩ về một đời người, rồi chợt lúc nào đó trái tim thổn thức, ngắm nhìn những chặng đường đi qua, xót xa nghĩ đến thân phận con người đáng thương. Thời gian là để cho chúng ta có cơ hội để trân quý, để hiểu nhiều hơn và nuôi dưỡng nó. Giá trị đích thực của một đời người, nó luôn ở ngay trước mắt chúng ta nhưng lại thường bị quên lãng.

 

Trong cuộc sống không đầy đủ tình cảm để dành cho ta, mà trái lại có thể đành lòng vô tình làm cho chúng ta tổn thương bằng những hành động bằng những suy nghĩ, bằng những cái nhìn lời nói...

 

 Một cái thế giới tươi đẹp đầy sự yêu thương đầy sự tha thứ cũng không thể vì người khác mà quên đi trách nhiệm của bản thân mình.

Nuôi dưỡng được trái tim bình yên thì ta không còn sợ những dông tố, ta  hiểu được đường đi lối về, ta không còn lo sợ. Trong đời sống không phải lo lắng sợ hãi điều gì là tuyệt vời nhất .

 

Giữa đêm khuya thanh tịnh giúp cho tâm trạng của chúng ta lắng đọng và  sáng suốt hơn, không gian tĩnh lặng giúp cho tâm ta định tĩnh.

 

Không một ai muốn mình đơn độc và buồn bã nhưng có những giai đoạn buộc chúng ta phải trải qua những thăng trầm và chấp nhận được nó, để chúng ta có được nụ cười lạc quan thong dong tự tại .


Nhân duyên của một kiếp người, đi qua rất nhiều chặng đường rồi để lại trong ta những cung bậc cảm xúc khác nhau
, những đau buồn thương nhớ, mỗi ngày ta được sống với những kỷ niệm đẹp, ai đến rồi ai đi tùy vào nhân duyên mình gặp.


Tạo nên một nhân duyên thiện lành đến một lúc nào đó đúng thời đúng lúc, rồi ta tự biết cách chọn cho mình một con đường để đi
, từ lâu chúng ta vẫn tin rằng không có cái gì là mãi mãi trường tồn không có cái gì là cố định cả.

Trong đêm vắng giữa màn sương u tịch thắp lên một ngọn nến và nhớ lại những người thân quen đã đi qua cuộc đời mình, tất cả chỉ còn là những hồi ức vui buồn, mỗi kỷ niệm được sót lại trong ký ức một thời để nhớ, một thời để quên.


ni su tam van-3
Tác giả (Ni Sư Tâm Vân) cùng Mẹ già Tâm Thái 91 tuổi và các đệ tử (hình chụp ngày 15/2/2023)

 

 

Nếu chúng ta chịu buông tay thì hạnh phúc sẽ đến, nhưng mà sự đợi chờ để có một sự thay đổi, một bước ngoặc mới trong cuộc đời của chúng ta, là một thứ rất dễ nói nhưng mà khó làm.

 

Với một người có thể thay đổi khi phần lớn có nhiều biến cố xảy ra trong đời, biến cố về sức khỏe, biến cố về kinh tế tiền bạc, về những nỗi đau mất mát, hay là một sự ngẫu nhiên ập đến đủ cho ta ngã quỵ, khiến cho ta không còn đủ sức mạnh chống chọi để làm bất cứ một điều gì, cho dù rằng trái tim của ta có tốt thế nào, cũng không đủ để hoàn thành mọi thứ.

 

Làm sao để chúng ta cân bằng được mọi thứ? Mỗi ngày chỉ cần làm những điều đơn giản nhưng có thể biến đổi cuộc sống, ba chiếc chìa khóa cần thiết đó là: đón  nhận, thay đổi và  rời xa.

 

Mỗi một ngày chúng ta quán chiếu nội tâm của chính mình, biết yêu thương thân tâm thì đời sống mới trọn vẹn, để thấy rõ và hiểu về mình hơn, thấy được con người thật của chính mình, trong khi cả một xã hội ngoài kia đang quay cuồng và điên đảo chạy theo những giá trị phù phiếm.

 

Chúng ta có thể đủ năng lực giải quyết những xung đột xung quanh đời sống, bên cạnh đó mỗi ngày hoàn thiện chính mình, một khi ta được hoàn toàn trở nên một con người hạnh phúc bình yên, thì ta mới đủ khả năng để góp phần làm đẹp cuộc đời.

 

Hôm nay trời thật đẹp có những hạt mưa rơi, những cơn mưa phùn, những chiếc lá rơi bay trong gió thật đẹp, tất cả mọi người đến với nhau bằng tình yêu thương, màu sắc của thiên nhiên đã cho ta những niềm hy vọng tiếp tục bước đi.

 

Với tôi, mỗi ngày thức giấc thầm luôn biết ơn, vì còn có mặt ở đây và ngồi vững chãi thảnh thơi với từng hơi thở vào ra, còn đủ sức bước đi, nhìn ánh bình minh; chiều được nhìn hoàng hôn buông xuống; tối đọc những bài kinh lời dạy của các bậc tiền bối luôn dõi theo; tôi cũng có thể đọc vài trang sách  thư giãn, như thế giúp tôi bình yên mỗi ngày không thấy đơn độc và nhàm chán. 

 

Cuộc sống vốn dĩ có rất nhiều thứ cần phải ngẫm nghĩ, ta cần phải trải nghiệm và đôi khi cần phải dùng cả đời để thấu hiểu, để thấy được những ý nghĩa quanh mình, được như vậy thì không còn gì hơn. Mỗi ngày đều là một ngày đầu tiên của phần còn lại trong cuộc sống của ta.

 

Có trải qua đau khổ và nhiều cay đắng mới hiểu ra được và nhìn nhận những sự thật, nếu ta sống một cuộc sống êm đềm và hạnh phúc ta không thể nhận ra, trong cuộc sống mỗi người phải trả giá cho những lỗi lầm của mình, những sai trái của mình và sẽ được đền đáp một cách xứng đáng với sự cố gắng cho mỗi việc làm tốt đẹp của bạn.

 

Đừng che giấu tình yêu và sự dịu dàng của bạn cho đến khi bạn lìa đời, hãy làm cuộc đời bạn tràn đầy sự ngọt ngào, hãy nói những lời thân thương khi bạn còn nghe được và khi tim bạn còn biết rung động.


 VIẾT TẠI TU VIỆN NHƯ Ý MÙA AN CƯ 2023
THÍCH NỮ TÂM VÂN
 







 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
30/03/2012(Xem: 3310)
- Bác gắng tăng thêm tốc độ. - Dạ. - Gắng tăng thêm nữa. - Dạ. Người tài xế bặm môi nhíu sát hai lông mày vào nhau. Những nếp nhăn hằn lên, khổ sở. Tôi chong mắt nhìn ra trước xe. Những cánh đồng trải rộng, trải dài, lác đác có thôn ấp nấp sau những lũy tre. Chúng nằm bất động, cản ngăn tầm mắt khiến tôi có cảm tưởng là xe vẫn còn chạy chậm. Tôi muốn giục thêm bác tài nhưng tự nhiên thấy mình khiếm nhã. Tôi đã giục nhiều lần rồi. Giục thêm, có khác nào bảo rằng bác ta thiếu thiện chí hay kém tài năng.
30/03/2012(Xem: 6218)
Ông bạn rót thêm tách trà đẩy về phía tôi: - Mời thêm tách nữa, trà này coi vậy mà uống được. Im lặng chợt ông ngước mặt nhìn tôi: - À! Chợt nhớ ra. Hôm Phật Đản cách nay mười năm, tôi lên chùa Long Sơn dự lễ. Lễ đường chật ních người. Các giáo phẩm, các đạo hữu, các khuôn hội, các thầy trò trường Bồ Đề, chuông trống vang rền, ai nấy quỳ xuống. Mà sao tôi thấy ông lẽ loi đứng chắp hai tay mắt hướng nhìn tượng Phật?
28/02/2012(Xem: 3068)
Kể từ khi khái niệm "toàn cầu hóa" ra đời, thế giới đã chuyển sự chú ý vào văn hoá. Và chỉ trong một thời gian ngắn, văn hóa truyền thống đã trở thành nền tảng cho mọi sự phát triển bền vững, toàn diện, trong khi trước đó không xa, người ta chỉ xem nó như một nét viền mờ nhạt của kinh tế. Lẽ ra thế giới phải nhận thức về vai trò quan trọng của văn hoá truyền thống từ lâu rồi mới phải. Nhưng vì sao lại có sự chậm trễ này?
18/02/2012(Xem: 12568)
Thiếu CHÁNH KIẾN trong sự tu hành chẳng khác gì một kẻ đi đường không có BẢN ĐỒ, không có ÁNH SÁNG rất dễ bị dẫn dụ đi theo đom đóm, ma trơi.
01/02/2012(Xem: 17065)
Một tấm lòng, một con tim hay một thông điệp mà Mặc Giang nhắn gởi: “Cho dù 10 năm, 20 năm, 30 năm. Năm mươi năm nửa kiếp còn dư, Trăm năm sau sỏi đá còn mềm...
01/02/2012(Xem: 10434)
Muôn nhờ Đức Phật từ bi Giải oan cứu khổ độ về Tây Phương (Nguyễn Du) Mỗi khi gặp nhau, những người Phật tử Việt Nam thường chào hỏi với nhau bằng cách chắp tay trước ngực và niệm danh hiệu Đức Phật Di Đà, và khóa tụng kinh buổi tối thì gần như hầu hết các chùa, nhất là các chùa ở miệt nhà quê không gọi là đi tụng kinh mà gọi là đi Tịnh Độ. Điều ấy chứng tỏ rằng tín ngưỡng Di Đà đã gần như được tuyệt đại đa số xuất gia cũng như tại gia, trí thức cũng như bình dân đều hết lòng tin theo và thọ trì.
24/01/2012(Xem: 13573)
Vănhọc Phật giáo nói chung, văn học Phật giáo Việt Nam nói riêng dứt khoát phải thể hiện giáo lý nhà Phật, mà cụ thể là thểhiện vấn đề về bản thể luận, về giải thoát luận và những con đường tu chứng. Để biểu lộ nội dung trên, văn học Phật giáo phải có một nghệ thuật tương xứng. Ở bài viết này sẽ đề cậpmấy nét đặc sắc về nghệ thuật của văn học Phật giáo. Khi trình bày vấn đề, chúng tôi chọn văn học Phật giáo Lý-Trần đểminh họa, bởi lẽ văn học Phật giáo Lý- Trần là kết tinh của những tinh hoa văn học Phật giáo Việt Nam.
24/01/2012(Xem: 2955)
Trong nhiều năm tôi đã nhớ mình viết bài luận văn “Khai bút” vào đêm giao thừa. Bài đó được chấm mười một điểm rưỡi trên hai mươi. Trong khung lời phê, cô giáo ghi...
23/01/2012(Xem: 17409)
Xuân hiểu là một bài thơ ngũ ngôn tứ tuyệt xinh xắn, trong trẻo, hồn nhiên, thuần túy tả cảnh buổi sớm mùa xuân thật thơ mộng. Bài thơ có lẽ được viết khi Trần Nhân Tông còn trẻ...
18/01/2012(Xem: 2957)
Mùa nhớ của tôi cũng bắt đầu khi gió bấc đổ về, gió mang theo chút se lạnh hanh hao và cả mùi Tết thoang thoảng, len khắp ngõ ngách phố phường nghe lòng nao nao.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]