Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Người còn lại của nhóm tao nhân mặc khách

19/11/201617:35(Xem: 5950)
Người còn lại của nhóm tao nhân mặc khách
Sư ông Thích Phước An:

Người còn lại của nhóm tao nhân mặc khách

Tác giả Thích Phước An vừa có cuộc hội ngộ vào sáng 18-11 cùng  bạn đọc tại Sài Gòn trong cảm xúc hướng về văn hóa Phật giáo Việt Nam, nhân dịp tập sách Đường về núi cũ chùa xưa được tái bản.

HT Thich Phuoc An
Tác giả Thích Phước An (thứ 2 từ trái) cùng trò chuyện
 với nhà nghiên cứu Bùi Văn Nam Sơn (thứ 2 từ phải qua) - Ảnh: L.ĐIỀN



Nhưng việc ra mắt sách chỉ là cái cớ, bởi bản thân dòng thông tin ngắn gọn rằng nhà sư Thích Phước An từ đồi Trại Thủy (Nha Trang) vào Sài Gòn đã có một sức quyến rũ đặc biệt đối với bạn bè, người đồng đạo và giới quan tâm.

Quyến rũ bởi tính cho đến nay, sư ông Thích Phước An là người còn lại của nhóm tao nhân mặc khách - những trí thức một thời lừng lẫy của miền nam trước kia với tên tuổi vẫn còn được nhiều bạn trẻ hiện nay tìm đọc như Phạm Công Thiện, Bùi Giáng, Quách Tấn, Tuệ Sỹ...

Về đường đạo, những vị này ít nhiều gắn bó với Hòa thượng Thích Trí Thủ như một lớp môn đệ.

Còn trong không gian sinh hoạt trí thức thời bấy giờ, những tên tuổi này không chỉ tiêu biểu cho những con người tiên phong trong khám phá và trải nghiệm chân lý, mà còn rất mực tài hoa trong sáng tác và nghiêm cẩn trong hành trình nghiên cứu, khảo nghiệm các giá trị văn, triết giao thoa giữa bản sắc Việt Nam và tinh hoa Đông Tây.

Nay, những tên tuổi một thời hầu hết đều quá vãng, câu thơ “Mưa chiều thứ bảy tôi về muộn/ cây khế đồi cao trổ hết bông” của Phạm Công Thiện có còn gợi cho ai nhớ đến tên đồi Trại Thủy - nơi tọa lạc ngôi chùa Hải Đức nổi tiếng một thời không?

Hay đọc bài thơ của Quách Tấn “Chùa ẩn non mây trắng/ Bóng in hồ liễu xanh/ Mai chiều chuông đã tạnh/ Vòng sóng còn long lanh”, hẳn khách yêu thơ sẽ lại bồi hồi liên tưởng đến mái chùa Hải Đức một thời là điểm hẹn của nguồn thơ...

Duong ve nui cu
Sách do NXB Hồng Đức cấp phép xuất bản, phát hành trên cả nước từ ngày 26-11 - Ảnh: L.ĐIỀN




Và rồi mừng rằng sư thầy Thích Phước An vẫn còn khỏe mạnh.

Mừng rằng giữa Sài Gòn oi ả ồn ào vẫn còn một khoảng không gian để mọi người đến và nghe vị sư già kể chuyện nhà thơ Trần Nhân Tông vào năm 1308 từ Yên Tử trở về kinh đô thăm người chị bị bệnh, thăm xong, trên đường về lại núi, ông ghé nghỉ lại một ngôi chùa ở làng Hương Cổ Châu.

Sáng hôm sau trước khi rời chùa ông vua Trần ghi lại một bài thơ trên vách tường mà trong đó có câu “khi cung ma bị quản chặt/ thì cõi Phật xuân không kể xiết”, thật là ý vị.


Cái ý vị của chuyện xưa dường như được nối liền với những người hôm nay.

Chính một nhóm bạn trẻ có lòng với văn hóa Việt, với lòng hâm mộ đạo Phật nghìn năm in đậm ở Việt Nam, đã chung tay in lại tác phẩm Đường về núi cũ chùa xưa như một cách kêu gọi mọi người hãy chung tay gầy dựng lại những mối giềng trong đạo lý và cách sống của người Việt mình, bắt đầu từ những bài học mềm mại của Phật giáo.


Và thật đáng quý làm sao, những người có mặt tại buổi gặp nhau đều cho rằng: điều này cần thiết lắm.

Nhạc sĩ Tuấn Khanh kêu gọi mọi người hãy cùng nhau sống và viết theo tinh thần Phật giáo, nhà nghiên cứu Bùi Văn Nam Sơn còn gợi mở thêm rằng mỗi chúng ta hôm nay nên nghĩ đến việc tự mình góp phần vào công cuộc phục hưng văn hóa dân tộc, chứ không nên giới hạn ở một tôn giáo nào.

Và rằng trong quá trình gọi nhau hãy làm điều gì đó có ích cho văn hóa Việt Nam hôm nay, còn phải nhìn rộng ra để học thêm từ phương Tây, từ những kinh nghiệm và thành tựu của thế giới văn minh, “chúng ta hoàn toàn có thể bắt tay nhau để hồi sinh sức mạnh của dân tộc” - ông bày tỏ niềm tin tưởng.


Xin cảm ơn nhà sư Thích Phước An, cảm ơn tập sách mang nhiều bài học về Phật giáo Việt Nam, những câu chuyện, những tồn nghi, những giá trị một thời... mà nếu không nhắc lại, không xới lên, không chia sẻ bằng tinh thần gợi mở hẳn nó sẽ chìm vào quên lãng trong đáng tiếc.

Thầy ngồi đó, kể chuyện và nghe những bạn đọc trẻ tâm sự, nghe những chuyện vui buồn đang ngày ngày diễn ra rất xa mà cũng rất gần với ngọn đồi Trại Thủy bấy nay thầy gắn bó.


Ôn bảo, "sắp tới tôi sẽ ra tiếp quyển sách Hiu hắt quê hương bến cỏ hồng, viết về những người bạn bè văn thơ xưa, những nhận vật một thời quen thuộc với mọi người và ít nhiều đều có giao tình với tôi...".

Vậy là chúng ta vẫn còn có thể chờ tin bút mực từ đồi Trại Thủy, chẳng phải vui sao!


Lam Điền (TTO)

www.giacngo.vn



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
04/03/2016(Xem: 13731)
Đọc sách là niềm vui của tôi từ thời còn đi học cho đến nay, chưa bao giờ ngơi nghỉ. Nếu sách hay, tôi chỉ cần đọc trong một hay hai ngày là xong một quyển sách 500 đến 600 trang. Nếu sách khó, cần phải nhiều thời gian hơn thì mỗi lần tôi đọc một ít. Còn thế nào là sách dở? xin trả lời ngắn gọn là: Sách ấy không hợp với năng khiếu của mình. Dĩ nhiên khi một người viết sách, họ phải đem cái hay nhất, cái đặc biệt nhất của mình để giới thiệu đến các độc giả khắp nơi, cho nên không thể nói là dở được. Cuối cùng thì dở hay hay tùy theo đối tượng cho cả người viết lẫn người đọc, là tác giả muốn gì và độc giả muốn học hỏi được gì nơi tác phẩm ấy. Tôi đọc Đại Tạng Kinh có ngày đến 200 trang nhưng vẫn không thấy chán, mặc dầu chỉ có chữ và chữ, chứ không có một hình ảnh nào phụ họa đi kèm theo cả. Nhiều khi nhìn thấy trời tối mà lo cho những trang Kinh còn lỡ dở chưa đọc xong, phải vội gấp Kinh lại, đúng là một điều đáng tiếc. Vì biết đâu ngày mai đọc tiếp sẽ không còn những đoạn văn hay tiếp
01/03/2016(Xem: 14041)
Thầy Tuệ Sỹ là một vị danh Tăng, một thạch trụ già lam, vị tu sĩ uyên bác mà cả hàng triệu người trên thế giới biết đến. Hồn thơ và sắc thái của Tuệ Sỹ vốn thanh tao và giải thoát, vốn lai láng và cao siêu—đã và đang làm nhiều người say mê, học hỏi và thả hồn mình trong nguồn suối từ miên viễn này.
24/02/2016(Xem: 14304)
Bình Định Quê Hương Tôi
01/02/2016(Xem: 22704)
Nguyệt San Chánh Pháp, bộ mới, số 51 , tháng 2 năm 2016, • THƯ TÒA SOẠN, trang 2 • NGÀY XUÂN - LỄ PHẬT ĐẦU NĂM (Nguyên Siêu), trang 3 • HUYỀN NGHI, ÂM HƯỞNG, HOÀI CẢM (thơ Phù Du), trang 4 • Ý NIỆM VỀ MÙA XUÂN DI LẶC (Tuệ Như), trang 5 • TRÀ KHUYA & TRĂNG (thơ Mặc Phương Tử), trang 6 • ĐẦU NĂM NÓI CHUYỆN HÁI LỘC (Pháp Hỷ), trang 7 • ĐẦU XUÂN KÍNH NGUYỆN (thơ ĐNT Tín Nghĩa), trang 8 • MÙA XUÂN HOA NGHIÊM (Nguyễn Thế Đăng), trang 9 • BẢN HOÀI CỦA TU SĨ (Ns. Thích Nữ Trí Hải), trang 11 • BIỂN VÀ THƠ (thơ Minh Lương), trang 12 • SÁU PHÁP MÔN MẦU NHIỆM (Thích Thái Hòa), trang 13
22/01/2016(Xem: 5451)
Trong lịch sử văn hóa TQ (Trung Quốc), phải công nhận là các học giả Hán xưa kia rất chịu khó viết lách và đã để lại nhiều tài liệu phong phú cho hậu thế. Tuy nhiên, các chủ đề được ghi nhận qua chữ Hán không có nghĩ là chúng có xuất xứ từ TQ, mà đa số từ quá trình giao lưu văn hóa ngôn ngữ theo dòng thời gian - càng lâu bao nhiêu thì lại càng khó truy nguyên và xác định nguồn bấy nhiêu.
09/01/2016(Xem: 14901)
Thiên nhân hỏi: - Thanh kiếm nào sắc bén nhất? Chất độc nào tàn hại nhất? Ngọn lửa nào dữ dội nhất? Bóng đêm nào đen tối nhất? - Đức Phật trả lời: Lời nói trong lúc giận dữ là thanh kiếm sắc bén nhất, dục vọng là chất độc tàn hại nhất, đam mê là ngọn lửa dữ dội nhất, vô minh là bóng đêm đen tối nhất.
27/12/2015(Xem: 11838)
Có chàng lãng tử lưu lạc giang hồ từ thuở thiếu thời, bỗng một hôm nghe hung tin người cha già rời bỏ trần gian, lòng bồi hồi nhớ đến lời dặn dò năm xưa của cha, lời rằng, “Dù vui, buồn giữ mãi cái tâm trong.” Chàng lãng tử đó là nhà thơ Nguyễn Hoàng Lãng Du, một trong mười nhà thơ -- gồm Bạch Xuân Phẻ, Hàn Long Ẩn, Huyền, Nguyên Lương, Nguyễn Hoàng Lãng Du, Nguyễn Phúc Sông Hương, Nguyễn Thanh Huy, Phan Thanh Cương, Trần Kiêm Đoàn, và Tuệ Lạc -- có mặt trong tuyển tập thơ Tâm Trong vừa mới được nhà sách lớn nhất thế giới Amazon phát hành vào trung tuần tháng 12 năm 2015.
22/12/2015(Xem: 3792)
Năm cũ của nhân loại được khép lại với nhiều xáo trộn, bất ổn trong đời sống chính trị, kinh tế, xã hội… của mỗi quốc gia, và cộng đồng quốc tế, của mỗi dân tộc và từng cá thể. Nơi nầy nơi kia, chiến tranh, khủng bố, độc tài, kỳ thị, áp bức, bất công… vẫn tiếp tục gieo rắc sự chết chóc, tù đày, bất an và sợ hãi. Khổ đau của con người có khi dâng cao cùng tận, đến độ có thể đẩy xô hàng trăm nghìn, cho đến hàng triệu người phải gạt lệ rời bỏ quê hương, hoặc chối bỏ quyền làm công dân bình thường trên chính đất nước của mình.
18/12/2015(Xem: 7227)
Mỗi chuyến đi đều có mỗi nhân duyên khác biệt. Chuyến đi Ai Lao lần nầy của ba huynh đệ: tôi, thầy Hạnh Giới và chú Hạnh Tuệ cũng có nhân duyên thật là đặc biệt. Thông thường chương trình của Thượng Tọa Phương Trượng được sắp đặt trước một năm, năm nay chúng tôi sang Úc với Thượng Toạ thời gian ba tháng, từ đầu tháng 10 đến đầu tháng 1 năm 2004. Chuyến đi nầy sẽ ghé Bồ đề Đạo tràng, vì thương quý thầy cô học tăng Việt nam, sinh viên trường Đại học Delhi, Thượng Toạ sang thăm Ấn độ mỗi năm một lần, để quý vị có cơ duyên được gần gũi, được nghe những lời huấn từ của Thượng Toạ và được tu tập bù lại phần lớn thời gian sống đời lưu học sinh, không chùa, phải ở ký túc xá sinh viên hoặc ở nhà trọ.
17/12/2015(Xem: 13472)
Trong mùa tu gieo duyên năm nay tại chùa Viên Giác Hannover bắt đầu từ ngày 1 đến ngày 10 tháng 7 năm 2015, có chừng 50 đến 70 Phật Tử tại gia khắp nơi về tham dự. Có người tu liên tục trong 10 ngày, nhưng cũng có người chỉ tham gia trong 5 ngày miên mật cuối cùng, dưới sự hướng dẫn của Thầy Hạnh Giới, Trụ Trì chùa Viên Giác. Đạo Hữu Thông Giác là một Phật Tử tại gia đến từ Neuss, có mang theo một quyển sách thật dày của Thiền Sư Nhất Hạnh do Nắng Mới tại Đức xuất bản tặng cho tôi. Tôi thấy sách dày thì không ngán, nhưng chỉ ngán là không có thời gian. Vì lẽ, tôi hay đọc Đại Tạng Kinh, có quyển dày đến hơn 1.000 trang cũng chẳng có sao cả. Rồi tôi cứ để mặc đó, nhưng kỳ nầy trước khi đi Chicago Hoa Kỳ tham dự lễ tang của Thầy Hạnh Tuấn và đi Ấn Độ, mỗi nơi chỉ có 3 ngày và tôi lợi dụng thời gian ngồi trên máy bay hay thời gian chờ đợi ở phi trường để đọc cho xong tác phẩm nầy.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]