Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Hội Ngộ Trên Đất Mỹ

02/08/201414:47(Xem: 3447)
Hội Ngộ Trên Đất Mỹ

            hoi ngo trung vuong



Hội Ngộ Trên Đất Mỹ

                                                                                                            Hoàng Thị Doãn

 

          Tôi không đủ ngôn từ để diễn tả nhưng tôi vẫn cố gắng viết để tri ân và đền đáp những bạn bè cùng học sinh Trưng Vương thân yêu đã dành cho tôi những cảm tình thương mến, những tiếp đón quá ư nồng hậu, ngoài sự mong ước của mình trong chuyến đi U.S. vừa qua.

          Qua bao nhiêu Email thăm hỏi ân cần của Kim Dung rồi của Mai Phương - Hội Trưởng Hội Cựu Nữ Sinh Trưng Vương Nam California – tôi quyết định bay qua Cali. tham dự “Đại Hội Trưng Vương Thế Giới 2014” và sau đó đi Cruise 4 ngày nữa (21 – 24.7.2014).

          Mai Phương đã gởi thư mời, chương trình “Một Thoáng Hương Xưa” qua Đức cho tôi, đọc mà lòng bồi hồi xao xuyến! Những ngày dạy Trưng Vương tuy ngắn ngủi nhưng mỗi lần qua U.S. các em đều tổ chức chương trình họp mặt với cô giáo ngày xưa, thật cảm động vô cùng!

          Ngày 20-7-2014, Lan Hoa có nhiệm vụ đưa tôi đến Đại Hội, một rừng người với những tà áo muôn màu muôn sắc đã làm tôi choáng ngợp. Tôi chỉ dạy Trưng Vương có một năm nên đa số đối với tôi đều xa lạ, tôi không khỏi ngỡ ngàng giữa một đám đông như vậy! Những giây phút đầu tiên đến đây, tôi cảm thấy vô cùng lạc lõng, nhìn đâu cũng không thấy ai quen mình, may mà có chị Đinh Thị Nại, ngày xưa cùng dạy với tôi đã đến. Mấy chục năm trời hai chị em mới gặp lại nhau vì ngày xưa tôi đã từng ở nhà chị, trên đường Phan Đình Phùng, Saigòn. Hai chị em đã ôm nhau nghẹn ngào trong phút giây hội ngộ!

          Rồi tôi đã được mời vào hai bàn dành riêng cho giáo sư, lại còn gặp được Phạm Ngọc Trâm cô giáo ngày xưa cùng dạy với tôi, dần dà tôi cảm thấy ấm lòng hơn.

          Chương trình buổi lễ thật vĩ đại, bao nhiêu công lao tập dượt mới được như vậy. Màn mở đầu với Hai Bà Trưng và quân lính, với khí thế hào hùng, với quần áo rực rỡ đã lôi cuốn quan khách ngay từ phút đầu. Sau đó là những màn văn nghệ luyện tập thật công phu, cộng thêm tiếng hát của các ca sĩ Anh Dũng, Tuấn Ngọc và Thái Thảo  làm cho chương trình càng thêm phong phú hơn.

          Rồi các Thầy Cô được mời lên ngồi trước sân khấu, nhận quà lưu niệm. Tôi  được mời lên phát biểu thêm đôi lời. Với tất cả xúc động của lòng mình, tôi đã gửi đến Đại Hội những lời xuất phát tự con tim mình khi được trở về với khung trời cũ. Sau giây phút đó, một số các em đã nhận ra tôi như Hồng Lan, Quỳnh Giao … đã tìm đến vây quanh tôi với những lời chào mừng rối rít.

          Tôi được giới thiệu với Kim Toàn - đã từng học với tôi lớp Đệ Tam - sẽ ở chung phòng với tôi trong thời gian đi Cruise nên tôi càng vui hơn.

          Ngày 21-07, vợ chồng Lan Hương - thủ quỹ của Hội đã đưa tôi đi Cruise.

          Mấy ngày lênh đênh trên tàu thật là vui, Kim Toàn đã chăm sóc tôi từng ly từng tí, còn lì xì cho cô giáo nữa. Về đây, nghe lại băng nhạc của Kim Toàn mà bồi hồi nhớ lại những ngày ở bên em! Trong chuyến đi này tôi được ngồi cùng bàn với 2 cô giáo Phạm Ngọc Trâm và Trần Lệ Khanh nên càng vui hơn.

          Bao nhiêu là sinh hoạt hằng ngày, tối đến đi coi show, đi kéo máy. Mỗi lần Kim Toàn, cô Trâm thắng đều cho tôi tiền để tôi tham gia nữa, nhưng bỏ vào đồng nào thua đồng đó mà thôi.

          Hai buổi sinh hoạt đáng nhớ là vui chơi văn nghệ, tha hồ hát hò, tha hồ trổ tài vì nhóm Trưng Vương được dành cho 2 studio riêng biệt với MC Phương Liên từ Canada qua, rất uy tín, thật dí dỏm và duyên dáng.

          Tàu đã ghé Catalina, Ensenada, tôi đã đặt chân lên khu phố của Mexico - một đất nước cách U.S. chẳng bao xa mà trông nghèo nàn đến tội nghiệp. Phố xá bụi bặm, đường xá loang lổ, những đứa bé bán hàng rong xác xơ giữa nắng cháy, những người mẹ bồng con ngồi ăn xin la liệt ngoài đường phố.  Mexico đã lưu lại lòng tôi nhiều xót xa bùi ngùi.

          Những ngày đi Cruise đã làm cho tôi sống lại trong bầu không khí vui tươi náo nhiệt với các em, nhìn đâu cũng thấy những nụ cười rạng rỡ, những khuôn mặt thương yêu, dù các em không học với tôi nhưng đã dành cho tôi nhiều cảm tình thương mến.

          Rồi cuối cùng cũng phải chia tay sau 4 ngày lênh đênh trên biển cả, các em đã giã từ tôi trong luyến lưu bịn rịn trong đó có Vũ Mai Khanh, trưởng ban Văn Nghệ.

          Lan Hương và anh Khoa đưa đón tôi tận tình, trên đường từ Cảng Long Beach về còn được đãi đi ăn phở nữa.

Những ngày còn ở Cali. một số các em Trưng Vương lại muốn gặp tôi, những em không đi Cruise như Kim Dung, Quỳnh Giao, Hồng Lan chẳng hạn nên đã tổ chức một buổi hội ngộ tại nhà hàng Seafood World vào trưa ngày 3-8-2014.

          Phạm Dung có nhiệm vụ đón tôi như năm ngoái, thay vì với một giỏ lựu xinh xắn, lần này em mang cho tôi những quả táo Tàu ngọt lịm. Lại có thêm chị Đinh Thị Nại nên các em càng vui hơn vì có 2 cô giáo, chị Nại còn mang quà cho tôi nữa.

          Tôi đã ngồi chung bàn với các em: Điển, Minh Loan, Phong, Hoàn, Phượng, Thu và Hoàng Oanh. Bàn bên kia có chị Nại, Kim Dung, Phạm Dung, Quỳnh Giao, Hồng Loan, Diệp, Lợi, Phan, Vinh, Hải và Phương Kim.

          Thật là vui và ấm cúng, nhất là Minh Loan lại nhắc những kỷ niệm xa xưa về tôi, còn hát lại những câu hát mà ngày xưa tôi đã hát, đã từng mộng mơ đứng bên cửa sổ như thế nào!  Ngày đó Điển là em học sinh thương tôi nhiều nhưng chỉ biết im lặng đứng bên tôi như hình với bóng.  Bây giờ nghe Minh Loan nhắc lại, em chỉ biết cười trừ với nụ cười vô cùng an lạc.

          May mắn nhất là tôi luôn ao ước được đi xem “Đại Nhạc Hội Cám Ơn Anh” một lần trong đời, không ngờ Phương Kim sẵn lòng đưa tôi đi, còn cho Cô mấy cái bánh Trung Thu do tự tay em làm.

          Chiều đến Phương Kim đưa tôi về tiệm ăn Royal để đự buổi sinh nhật của 3 em Trưng Vương nữa, tại đó tôi đã gặp lại Kim Nguê đã từng đi Cruise với tôi. Các em dù không học với tôi nhưng đã dành cho tôi sự tiếp đón nồng hậu, còn tặng tôi một bó hoa lan tuyệt đẹp.

          Cám ơn các em, tất cả những người trong hình : Thu Thảo, Diễm Phúc,  Thuý Liễu, Kim Dung, Phạm Nga (biệt hiệu Nga C), Tâm Đạt, Hồng Mai, Kim Thái, Kim Nguê, Nga Nguyễn(vợ cố nhạc sĩ Lê Trọng Nguyễn), Thuý Hiền, Quỳnh Giao và cuối cùng là Phương Kim riêng Sue Công và Tâm Đan  bận chụp hình vì vậy hai em này không có mặt trong hình. Đặc biệt cám ơn Phương Kim đã đón đưa cô giáo hết lòng.

          Ôi! ân tình các em dành cho tôi quá đậm đà, hành trang này tôi mang về xứ Đức làm sao chuyên chở cho hết đây?

          Gặp nhau mấy ngày trong chuyến đi Cruise chưa đủ, Mai Phương còn muốn tôi dành cho em một ngày trọn vẹn. Em đã đưa tôi đi mua sắm, mua tặng tôi một chiếc áo quá đẹp, đi ăn trưa rồi về nhà em vì chiều còn có một buổi họp mặt nữa. Lần lượt các em mang thức ăn đến, cười nói rộn ràng, có Hồng Tước, Lan Hương Ngà, vợ chồng Như An, Tâm (từ VN), Vân và anh Kính (cũng từ VN), Thu Hương và anh Sơn, Diễm Khanh, Minh Hà, Thúy Hòa, Vĩnh Hảo và Đại còn tặng tôi một cái bóp đầm thật đẹp.

          Cám ơn Hồng Tước đã chụp cho tôi rất nhiều hình kỷ niệm, cám ơn ổ bánh với hàng chữ chào mừng tôi đến Cali.

          Chiều xuống dần, chúng tôi quây quần bên nhau ngoài sân nhà Mai Phương, trên cao trời lồng lộng gió. Lâu lắm rồi tôi mới được sống lại bầu không khí vui tươi náo nhiệt như vậy. Nhìn đâu cũng thấy toàn những nụ cười rạng rỡ, những khuôn mặt thương yêu, những trận cười ngả nghiêng vì các em đã yêu cầu tôi kể chuyện tiếu lâm. Tôi đã đắm chìm trong những chuỗi ngày trong vắt để thấy tuổi đời được quên đi.

          Lan Hương lại làm tài xế đưa tôi về. Cuối cùng rồi cũng đành chia tay thôi!

          Sau buổi họp ở nhà hàng Seafood World - Kim Dung lại muốn mời tôi đến nhà chơi. Đến ngày hẹn, Kim Dung và con gái Lan Chi đến đón tôi về nhà, chụp với nhau biết bao tấm hình với vườn hoa xinh đẹp của Kim Dung rồi đưa tôi qua nhà Quỳnh Giao, trên đường đi ghé đón Minh Loan nữa. Đến nơi, Hồng Lan đã chờ sẵn; Quỳnh Giao làm những món ăn ngon để đãi cô giáo. Vậy là 5 thầy trò lại vui bên nhau trong căn phòng ấm cúng của Quỳnh Giao, không muốn rời xa! Rồi mẹ con Kim Dung lại đưa tôi về, chia tay nhau lúc nào cũng bùi ngùi xót xa, không biết đến bao giờ mới gặp được lại nhau đây!

          Đêm cuối cùng ở Cali. tôi về ở nhà Lan Hương để trưa mai em đưa tôi ra phi trường. Chỉ còn có một buổi sáng mà Mai Phương cũng cố mời tôi đến tiệm phở Quang Trung, lại còn mua thức ăn cho tôi mang theo nữa. Cuối cùng, Lan Hương và anh Khoa đưa tôi đi, chia tay nhau ở phi trường mà nước mắt rưng rưng cũng như khi nhìn Mai Phương một mình ra về, mắt tôi cũng muốn nhạt nhòa.

          Các em ơi! những ngày Trưng Vương được sống lại, lòng Cô cảm thấy ấm áp vô cùng và hãnh diện mình đã chọn cái nghề “cho chẳng bao nhiêu nhưng nhận lại rất nhiều”!

          Những tình cảm của học trò đã an ủi và tôi vô cùng trân quý trong những ngày xa quê này. Nắng ấm và phong cảnh, cỏ cây xinh đẹp của Nam Cali. đã làm tôi mê mẩn. Nắng lung linh, những hàng cây xanh ngắt, nhìn đâu cũng thấy tràn đầy sức sống chứ không u buồn trầm mặc gần như quanh năm của cái xứ Đức lạnh lẽo này.

          Trước mắt tôi những khuôn mặt khả ái của bạn bè, học trò cứ hiện rõ mãi như những cánh phượng đỏ thắm dễ thương của những ngày xưa thân ái, chuyến đi của tôi nhờ vậy thêm phần đáng nhớ hơn.

          Xin cám ơn tất cả đã cho tôi những ngày vui qua mau, 30 ngày trên đất Mỹ là 30 ngày gặp gỡ hân hoan đầy tình thương yêu mặn nồng.

          Tôi nhớ nhiều thứ quá, nhớ đêm Đại Hội tưng bừng, những ngày trên tàu Carnival, đường vào căn nhà của Mai Phương trên đồi cao thơ mộng, khu vườn với hồ bơi xinh đẹp của Lan Hương, với hoa nở ngập tràn quanh nhà Kim Dung, căn phòng ấm cúng của Quỳnh Giao, nhớ cả công viên êm đềm mỗi khi chiều xuống.

          Biết nói gì đây nữa hỡi các em học trò yêu dấu! Khi không gian đã qua rồi, các em cũng như tôi lại tiếp tục cuộc sống thường nhật của mình.

          Tôi trở về Đức, bỏ lại khung trời nắng ấm của miền Nam California, những chiều gió se lạnh ngoài công viên, bỏ lại những con đường, những khu phố, bỏ lại tất cả những vòng tay thương yêu, tia nhìn trìu mến, bỏ lại tất cả, chỉ còn mang theo dư âm của những kỷ niệm từ một lần gặp gỡ.

          Chúc tất cả bình yên. Bây giờ tôi chỉ biết giữ gìn những kỷ niệm đẹp để làm vui cho những tháng năm còn lại bởi vì kỷ niệm làm cho con người giầu có và vô giá!!

                   Tôi đi gởi lại màu hoa Nhớ,

                   Nắng ấm, tình người vương lối đi.

                                                                                              Muenchen,

tháng 8-2014

 


pdf
Xem bài PFD có đầy đủ hình ảnh minh họa:

Hội Ngộ Trên Đất Mỹ, Hoàng Thị Doãn

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
01/03/2018(Xem: 12402)
- "Động Cửa Thiền" (ĐCT) là truyện ngắn đắc ý nhất của Tâm Không Vĩnh Hữu (TKVH), đã được rất nhiều trang web đăng tải, được người khác chuyển thể thành thơ lục bát, được vài tổ chức phi chính phủ đưa vào audio "đọc truyện", được đến 2 nhóm điện ảnh tự ý chuyển thể kịch bản phim để tham dự Liên hoan Phim Ngắn Quốc Tế, và cũng được nhiều tác "giả" tự tiện cải tên đổi hiệu lấy làm sáng tác của chính mình...
28/02/2018(Xem: 8634)
Ở đời có những người không đức lại tự cho rằng quá nhiều đức; không tài lại nghĩ mình kỳ tài không ai bằng; làm lợi ích cho người không được bao nhiêu mà nghĩ mình làm quá nhiều; thành tựu không lớn mà nghĩ là thành tựu chưa từng thấy… là bởi “cái tôi” quá lớn. Cái tôi (the Self, the Ego) ấy vượt khỏi giới hạn của thân xác, đóng cọc cắm rào khắp nơi nào nó hướng đến. Nó vô hình nhưng lại mượn cái hữu hình để tự thể hiện sự hiện hữu của nó. Và sự hiện hữu theo cách thế bành trướng, lấn lướt của một cái tôi lớn, làm cho không gian chung quanh chật chội, tù túng. Ngay cả môi trường sống của gia đình, trường học, làng xóm, tổ chức tôn giáo, quốc gia, cho đến thế giới, trước sự hung hăng hãnh tiến, tự tin, tự mãn của một “cái tôi đáng ghét,” (1) sẽ bị ô nhiễm, khó thở. Cái tôi ấy nếu là người bình thường thì chỉ gây khó chịu, hoặc làm trò cười cho hàng thức giả trong vài phút giây; còn như cố gắng giành lấy trách nhiệm lãnh đạo tập thể nữa thì mới là hiểm họa cho nhiều người, trong một
08/02/2018(Xem: 7552)
Ta lỗi hẹn rồi với Huế xưa Với chiều phai nắng, với cơn mưa Với đường hoa xứ hương thoang thoảng... Có lẽ.. hồn quê vẫn đợi chờ ?
08/02/2018(Xem: 8567)
Hỏi: Thế nào là tâm bị ô nhiễm ? Đáp: Tâm gồm hai phần chính là tâm và sở hữu tâm (tâm sở). Sự thấy biết cảnh thuần khiết gọi là tâm. Sự pha màu vào thấy biết cảnh thuần khiết làm nó biến dạng gọi là tâm sở. Cả hai tâm này đồng sinh, đồng diệt, đồng cảnh, đồng trú căn. Cho nên rất khó biết được tâm (thuần khiết) mà chỉ biết được tâm sở. (Tâm sở là tâm nhận diện cảnh theo chức năng riêng của nó, như tâm sở Tham có chức năng là khao khát cảnh, tâm sở Sân có chức năng huỷ diệt cảnh). Giống như đường hoà vào nước, người uống chỉ biết vị ngọt của đường mà không thế biết sự không vị của nước tinh khiết trong nước đường. Nước bản chất là H2O, nếu lẫn cặn thì gọi là nước đục, lọc cặn đi gọi là nước trong, nhưng bản chất nước là nước, không trong, không đục. Tâm cũng như vậy. Vì lẫn vào sự khao khát, ham muốn cảnh của tâm sở Tham nên gọi là Tâm Tham nên chẳng ai còn biết đến Tâm nữa, chỉ bị thu hút bởi Tham tâm sở mà thôi.
08/02/2018(Xem: 4459)
Nhân dịp qua Houston dự Đại hội Phượng Vỹ, một chị bạn đã rủ tôi về Florida chơi cho biết. Nghe đến Florida tôi đã hình dung ra một miền nắng ấm, cây cỏ xanh tươi và sóng biển rì rào như mời gọi khách phương xa. Mà thật vậy, con đường từ phi trường về nhà chị đã quá quyến rũ du khách bởi những hàng cây, những thảm cỏ xanh um, trải dài ra tận chân trời. Bước xuống nhà chị, tôi bàng hoàng vì phong cảnh quá đẹp, trước nhà là một bãi cỏ mượt như nhung với những hàng cây cọ cao thẳng tắp, đẹp như trong tranh vẽ làm tôi cứ đứng ngẩn ngơ như người từ trên rừng thượng du về. Đứng trước cổng nhà, tôi đã reo lên: - A! bông cẩn Huế đây! Thanh thanh năm cánh mỏng uốn cong về phía sau làm bông hoa như cái lồng đèn tròn nhỏ, ôm lấy dây nhụy vươn dài có những hạt phấn nhỏ li ti màu vàng; khác với bông cẩn tây, hoa lớn hơn, dày, nhiều cánh xoắn xít lấy nhau, tràn sức sống mà thiếu nét mềm mại, ẻo lã... rất Huế.
02/02/2018(Xem: 14321)
Báo Chánh Phap - số 75 - Giai Phẩm Xuân Mậu Tuất 2018
29/01/2018(Xem: 4863)
Quan hệ gắn bó Nghệ An – Quảng Nam không chỉ thể hiện ở mặt Văn học mà còn để lại những dấu ấn sâu sắc nơi Võ học. Bên cạnh các thầy Đồ Nghệ dày công vun đắp cho văn học Quảng Nam phát triển rực rỡ còn có các võ sư xứ Nghệ đã giúp cho nền võ học Quảng Nam trở nên lừng lẫy một thời với các võ sĩ “bất khả chiến bại” trên võ đài và đóng góp nhiều vào sự nghiệp chống ngoại xâm của dân tộc.
27/01/2018(Xem: 4014)
Tác phẩm “Thong Dong Khắp Mọi Nẻo Đường” chỉ dài khoảng 360 trang, nhưng chứa đựng rất nhiều tâm lực – đó là những suy nghĩ của tác giả Bạch Xuân Phẻ (Tâm Thường Định) từ nhiều năm đứng dạy trong trường học Hoa Kỳ và nhiều thập niên hoạt động trong cương vị Huynh trưởng Gia Đình Phật Tử. Đó cũng là những chiều dài địa lý, qua những đại dương trên địa cầu, những nơi tác giả đã đi thật xa trên đường tìm học Thiền và rồi cũng đi thật xa trên đường hoằng pháp. Nói như người xưa là, cuốn sách quý độc giả đang cầm trên tay đã được viết từ người cư sĩ đã đi mòn biết bao nhiêu đôi giày và đã ngồi mòn biết bao nhiêu bồ đoàn để thâm nhập Phật pháp, và rồi hoằng pháp.
20/01/2018(Xem: 5104)
Ngày nay trái đất đã thu hẹp lại, đó là nhờ phương tiện di chuyển và phương tiện thông tin. Người ở bên này trái đất có thể rất gần gũi với người ở bên kia trái đất, giống như hai người kề cận nói chuyện với nhau, như cùng một nhà hay hàng xóm láng giềng. Cho nên quan niệm xa-gần chỉ là tương đối. Ngày xưa mẹ tiễn con, em tiễn chị lấy chồng ở bên kia sông (sang ngang) coi như “nghìn trùng xa cách” với những câu ca dao nghe đứt ruột: Chiều chiều ra đứng ngõ sau. Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều. Ngày nay câu ca dao “gả chồng xa” được các màn hài kịch/chọc cười sửa lại rất vui và rất thấm thía như sau: Mẹ ơi đừng gả con xa. Gả con đi Mỹ, Con gửi đô-la mẹ xài. Xin nhớ Việt Nam cách Mỹ 19 giờ bay của máy bay phản lực, chứ không phải là chuyến đò qua bên kia sông. Như vậy tiền bạc và tình cảm đã làm cho xa thành gần và gần thành xa mà Phật Giáo cho rằng mọi chuyện trên cõi đời nay do Tâm mình tạo ra “Nhất thiết duy tâm tạo”. Cho nên mặc dù ở xa vạn dặm, chưa một lần gặp mặt, Thượn
19/01/2018(Xem: 3685)
Hôm nay, tôi hân hạnh được Hội Đồng Giám Khảo Giải Viết Về Đạo Phật của Viet Ananda Foundation ủy thác nói vài lời. Bản thân tôi không có gì đặc biệt, chỉ do cơ duyên trong 3 thập niên gắn bó với báo chí trong đạo và ngoài đời thường, và là một người luôn luôn hối thúc các bạn đạo phải tu, phải học, và phải cầm bút viết. Bởi vì, tôi thường nói với bạn hữu rằng hãy hình dung, nếu nhiều thập niên trước, không có sách của quý Thầy như Thích Nhất Hạnh, Thích Thanh Từ, Thích Minh Châu và nhiều vị khác, Đạo Phật bây giờ đã không phong phú như hiện nay.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]