Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Bên Lề Việc In Và Ra Mắt Sách Những Cây Bút Nữ 2

05/11/201222:01(Xem: 2883)
Bên Lề Việc In Và Ra Mắt Sách Những Cây Bút Nữ 2
Họ, bắt đầu gồm 7 người, chúng tôi hay gọi đùa là “thất tiên„. Nhưng toàn là tiên…bị đọa, là đà dưới đất mấy chục năm rồi, dễ chừng đã trên 50, 60 có tiên còn trên 70 năm. Các tiên không ở…cõi trên múa lụa, chỉ nằm dưới trần múa bút (đã bảo bị đọa mà!). Vâng, đúng vậy, họ là những cây bút nữ báo Viên Giác Đức quốc chuyên cầm bút múa may quay cuồng trên báo Viên Giác. Rồi một ngày đẹp trời, họ được Hòa Thượng Phương Trượng cùng anh chủ bút Phù Vân gom lại “múa chung„ qua tác phẩm “Những Cây Bút Nữ Báo Viên Giác „ (đó là cuốn 1) cay-but-nu-1

Nhờ tác phẩm này, cùng “sinh„ chung một đứa con, đứa con tinh thần, họ dễ dàng xích lại gần nhau để thân thiết.

Thất tiên còn có danh hiệu “Đàn chim Việt„ với tên của những loài chim: Chèo Bẻo, Tu Hú, Bồ Câu, Két, Hạc, Ngỗng, Công. Sau này còn thêm Vịt Bầu, Đại Bàng, Bìm Bịp, Cúc Cu…

Những danh xưng này cũng có nhân duyên của nó, từ ngẫu hứng mà ra.

Số là một ngày, Hoa Lan, Thi Thi Hồng Ngọc và tôi do nhân duyên “Thiên cơ bất khả lậu„ ( nhân duyên của riêng ba nàng, không thể bật mí) hẹn gặp nhau bên hồ Bodensee, hồ giáp ba nước Aó, Đức, Thụy Sĩ, nơi Thi Thi mới dọn về, cảnh sắc hữu tình thơ mộng, tôi và Hoa Lan hẹn nhau đến đó, ngoài du lịch ngắm cảnh còn là ngày để ra mắt làm quen nhau.

Vì cùng tâm hồn văn chương thi phú, nhạy cảm, ướt át, lãng mạn, chỉ vài ba câu chuyện, chúng tôi đã rất thân nhau như chị em. Ba người với ba vóc dáng khác nhau khá rõ rệt. Cũng chính điểm đó, chúng tôi nãy ra lời ví von: Nếu Thi Thi là chim sẻ vì dáng người bé bỏng nhỏ nhắn lại liến thoắng linh lợi, thì Hoa Lan bụ bẫm, đủng đỉnh tròn tròn, chúng tôi gọi là Bồ Câu. Riêng tôi ở giữa, hay “hót„ đặt là sáo sậu. Từ đó, chúng tôi hay liên lạc gọi nhau bằng tên chim hơn là tên người.

Cho đến một ngày kia, sau khi tác phẩm “Những Cây Bút Nữ„ ra đời, chúng tôi lại có cơ may gặp lại nhau, hẹn tại nhà anh chủ bút Phù Vân, không chỉ riêng ba chim tung cánh mà qui tụ tất cả những cây bút có mặt trong cuốn sách. Lần đó, rất tiếc thiếu mặt chị Ngọc Nga bên Ý vì lý do sức khỏe.

Ối dào, một bầy…đàn bà con gái tụ lại, cứ mỗi người một câu tranh nhau nói cứ nổ như bắp rang. Hết chuyện trên trời dưới đất xuống tới cả biển sâu. Hết ăn, ngủ rồi đi chơi…kể lể bao tâm tình, từ chuyện nhà sang chuyện hàng xóm. Cuối cùng, không quên mục nói về tên chim. Biết ba chúng tôi đã có tên đặt, những người không tên còn lại tự chọn cho mình một tên theo sở thích dựa theo vóc dáng, tính tình hoặc bất cứ điều gì có thể.

Anh chủ bút và 8 cây bút nữ báo Viên Giác

Chị Doãn (Nguyên Hạnh) chọn cho chị là quạ, vì chị có nước da ngăm ngăm bánh mật. Nhưng ai nỡ chấp nhận cái tên xấu xí, xui xẻo để đặt cho người có vóc dáng thanh cảnh như…hạc, thế là tất cả quyết định gọi chị là chim Hạc.

Chị Phương Quỳnh có làn da trắng, mịn màng, thân hình múp múp bụ bẩm trông như thiên nga, nhưng tên Thiên Nga nghe thông thường quá vì đó là tên hay của thế gian, và là tên gọi của thế gian trong khi chúng tôi cần cái tên dzui dzui nên đổi gọi chị là Vịt Bầu.

Hương Cau, cô này tuy đạo Phật nhưng ít đi chùa nhất, hay nói mà ít tu (hú nhiều hơn tu) nên có tên là Tu Hú.

Anh Phù Vân là đầu đàn, người qui tụ nhóm bút nữ để có cuốn sách nên được gọi là Đại Bàng.

Thi Thi, sau một thời gian làm chim Sẻ, muốn chuyển mình làm Sơn Ca, mặc dù chả ca bao giờ, không mấy ai chấp nhận vì trùng với ca sĩ Sơn Ca, nhưng cô nàng một mực cố thủ sự lựa chọn của mình. Tôi cũng bị đổi lại tên Công trong dịp này thay cho Sáo vì tôi hay ngủ, thức dậy là nhún nhẩy múa!

Cuối cùng, đặt tên chim cho chị Hồng Nhiên là sôi nổi nhất. Số là, ngày chị Hồng Nhiên chịu rời gót ngọc đi phó hội cũng là lần đầu trong đời chị rời xa vòng tay…bảo hộ của lang quân. Chị vốn hiền lành, nhu mì, nhút nhát như cây tầm gởi luôn quấn chặt vào đại thụ. Ngày dứt tầm gởi rời đại thụ “họp mặt chỉ phụ nữ thôi, không cho chồng đi theo„ chị Hồng Nhiên đành khăn gói quả mướp đi một mình, chao ôi, cứ như thể chị chuẩn bị một cuộc đại chiến với cuộc sống không bằng. Lang quân sắp xếp cho chị nào vé bay, hành lý, sắm cả cái di động và hướng dẫn cách sử dụng phòng khi…bị lạc. Thế rồi đúng ngày giờ, chị lên đường. Lang quân đưa chị ra phi trường, tiễn chị như tiễn một chiến sĩ dũng cảm sắp sửa xông pha trận mạc.

Chuyến bay nội địa trong nước Đức, bay một vèo từ tỉnh này sang thành phố nọ, đơn giản như vậy mà chị đã xanh mặt khi đến nơi.

Bây giờ đặt tên chim cho chị, hỏi chị thích chim nào, chị buột miệng nói: “Con nào màu xanh xanh„. Cả đám cùng đồng thanh: “Con két!„. Thế là từ đó chị có tên chim Két.

Bây giờ năm năm đã trôi qua, bầu trời xanh vẫn là không gian cho đàn chim Việt tung cánh. Chim cũ bay đi thì chim mới lại nhập bầy. Chúng tôi có thêm chị Phương Quỳnh (Vịt Bầu), cô Bìm Bịp, tức Song Thư TTH (em gái của Trần Thị Nhật Hưng). Cô em này thấy chị bay nhảy…dzui quá thì theo chị nhập bầy luôn.

Nhung_Cay_But_Nu_2

Cuốn sách “Những Cây Bút Nữ 2„ ra đời, chúng tôi gom lại cả thảy là tám tiên, lại xôn xao bàn chuyện. Trước tiên là lo bài vở. Chu mẹc ơi, từ khi có lịnh ra sách đến lúc nộp bài, vì lý do đặc biệt, anh chủ bút chỉ cho thời gian hơn tuần, mỗi người được phép múa may trong mảnh đất mình chỉ 50 trang.

Lịnh đưa ra, chị em chúng tôi thức đêm thức hôm chống con mắt dán vào máy, vắt giò lên cổ chạy có cờ mà vẫn không kịp theo hạn định. May sao có…chiếu chỉ của Hoà Thượng Phương Trượng hãy nên thư thả để bài viết chuẩn xác hơn, nội dung phong phú mà hình thức cũng phải đâu ra đó. Ai nấy thở phào nhẹ nhõm, như kẻ ngồi tù được lịnh ân xá. Thế là chị em ta đủng đỉnh…nhã ngọc phun châu! Phần, muốn cuốn sách 2 phải hoàn hảo hơn cuốn 1( cuốn một đã rất thành công), sóng vỗ lớp sau cao hơn sóng trước chứ, phần nữa tôn trọng và quí mến độc giả, tất cả chị em chúng tôi cùng nỗ lực hết mình, vận dụng nội công, tim óc chạy đua cho tới đích. Mỗi người phát huy tiềm năng của mình, sao cho mười phân vẹn…(điều này để dành cho Quí vị độc giả đánh giá sau khi đọc sách!)

Song song với bài vở, chúng tôi còn lo hình thức của cuốn sách.Trong nhóm có “họa sĩ„ Hương Cau được lịnh vẽ bìa, Hoa Lan layout cắt gọn bài vở vào tiêu chuẩn 50 trang cho mỗi người. Sau đó đưa về…tổng hành dinh cho anh chủ bút quyết định cùng viết lời tựa. Sau rót chuyển về…Hoà Thượng Phương Trượng như triều đình tâu lên…Hoàng Thượng để nhận…chiếu chỉ tối thượng. Ôi, cả công trình nói nghe đơn giản như đang giỡn, thế nhưng sự việc không dễ dàng như mọi người tưởng. Nếu xưa nay ai cũng bảo, chả có việc gì đưa đến…(chưa biết kết quả thế nào) mà không trải gian lao mồ hôi và nước mắt, thì chúng tôi cũng vậy; nước mắt, vốn đối với phái nữ dường như có thừa mà còn dư cho những tâm hồn mẫn cảm vì lỡ mang nghiệp cầm bút, cho nên, ngay việc lựa chọn tấm tranh cho cuốn sách cho đến cắt xén bài vở từ nội dung cho phù hợp báo chùa đến đạt tiêu chuẩn không ai được lấn sang đất người khác cũng…chí choé, mổ nhau (chim mà), ôi thôi đủ chuyện không khỏi khiến anh Đại Bàng Phù Vân, một thân một mình là nam nhi lạc giữa vườn hoa phải nhức đầu!

Nhưng mà chúng tôi vốn dĩ “thương nhau lắm cắn nhau đau„ tánh mỗi người mỗi khác mà TÂM lại như nhau nên cuốn sách cuối cùng đã đến tay quí vị vào ngày lễ ra mắt sách 16.02.2014.

Đó là ngày nhằm vào Rằm Tháng Giêng, lễ vía Đức Phật Di Lặc của chùa Viên Giác Đức quốc.

Nhung_Cay_But_Nu_2_bia_sauGiữa không khí trang nghiêm nơi chánh điện, dưới chân tôn tượng Đức Như Lai, Hoà Thượng Phương Trượng chủ tọa và ban đạo từ. Phật tử trong những chiếc áo tràng lam hiền hòa ngồi xếp lớp bên dưới. Ở một góc của chánh điện, một bàn sách Những Cây Bút Nữ 2 đang nằm yên chờ đợi. Chúng tôi, “bát tiên“ tha thướt trong những chiếc áo dài truyền thống đầy màu sắc, lần lượt được anh chủ bút Phù Vân giới thiệu từng người ra trình diện khán, độc giả. Hoà thượng dành cho nửa tiếng để chúng tôi tự…quảng cáo sách của mình. (Tự biên rồi tự diễn luôn!)

Sau những lời trân trọng chào hỏi, chúc Tết rất đĩnh đạc từ giọng Huế trầm bổng vang vang ngọt ngào của Chị Nguyên Hạnh Hoàng thị Doãn, từng là cô giáo dạy toán, đến vài câu chân tình mộc mạc giọng Nam của chị Phương Quỳnh, là giọng Bắc duyên dáng thân thiện gần gũi của Hoa Lan. Trọng điểm là ở đây, cho Hoa Lan huyên thuyên quảng cáo đi sâu vào nội dung của sách.

- Nếu ai muốn về thăm Huế mộng mơ, hoài niệm những kỷ niệm của tình thầy trò thì đọc văn chị Doãn.

- Tình đạo nghĩa đời là truyện chị Phương Quỳnh.

- Trái với những chuyện tình không lối thoát của Hương Cau là những chuyện tình có lối thoát của Hoa Lan. (Hoa lan là Phật tử thuần thành, thấm nhuần Phật Pháp biết dùng Phật Pháp hoá giải những nan đề).

- Tình lãng mạn ướt át kiểu “tân„ Quỳnh Giao, tiểu thuyết gia Trung Hoa một thời làm mưa làm gió văn đàn Việt Nam, là ngòi bút của Song Thư TTH.

- Vinh danh tình yêu thương và lòng hy sinh của cha mẹ dành cho con cái và ngược lại, thể hiện bàn bạc trong những truyện hiếu đạo, thiêng liêng phụ mẫu, gắn bó gia đình hãy tìm đến Trần thị Nhật Hưng.

- Những cuộc tình hoang dại rừng rú liêu trai chí dị là ngòi bút của Hùynh Ngọc Nga.

- Cuối cùng, cây bút trẻ nhất của nhóm: Thi Thi Hồng Ngọc, ngoài tình yêu lứa đôi, những trăn trở trong cuộc sống, cô không quên những chuyện tình cửa thiền qua bóng dáng mấy cô Thị Mầu, Ma Đăng Già.

Vâng, thưa quí vị, cuốn sách là hội tụ đủ mọi thứ tình trong đời, kể cả tình thương nhớ quê hương đất nước qua bài “Những Con Đường Thay Tên„ của chính Hoa Lan mà Hoa Lan quên nhắc để khiến một độc giả tới khiếu nại.

Hoa Lan còn nhấn mạnh thêm, chúng tôi viết văn là làm công quả cho báo chùa, với cuốn sách 420 trang giá chỉ 10 Euro “rẻ như bèo„ chúng tôi mong được sự ủng hộ của Quí vị để lên tinh thần, cùng nhau duy trì tiếng mẹ đẻ nơi trời Tây, tuy nhiên, sách đọc không ưng ý, Quí vị cứ tìm Hoa Lan níu áo đòi lại tiền, hoặc nơi xa cần liên lạc thì cứ theo điạ chỉ Email: Hoa Lan @ vãngsanh.com.
cay-but-nu-2

Mọi người đã cười ồ qua lời quảng cáo di dỏm của Hoa Lan. Và cuối cùng, cuốn sách đã được tiếp đón một cách nồng nhiệt với sự ủng hộ chân tình của Quí vị. Điều đó đã khích lệ chúng tôi không ít. Chúng tôi chân thành cám ơn.

Săm soi cầm cuốn sách trên tay, ngắm hết trang bìa trước, bìa sau và lướt cả trang trong, có vị vui miệng đùa: “Ủa, các...bác in sách mà sao đem hình...con gái của mình ra đăng thế?„ Vâng, đó là câu “khen„ những hình trong sách quá…trẻ đẹp mà sao bên ngoài như…bà ngoại thế, có khác nào vuốt má cuốn sách nhưng… tát nhẹ vào má tác giả.

Số là, nơi bìa sau cũng như bên trong sách có mục tiểu sử. Mục nào cũng cần có hình để đăng, mỗi người hai hình, và tiêu chuẩn đặt ra, ảnh phải rõ mới chụp 5 năm trở về sau, không được…ăn gian tuổi đăng hình hồi trẻ. Thế là các tiên lại đua nhau tìm hình, chụp hình. Tâm lý chung ai cũng vậy, cũng muốn chọn hình đẹp nhất, ưng ý nhất của mình để trình làng. cay-but-nu-1

Mọi người tới tấp chụp hình, chọn hình, truyền cho nhau xem để hỏi ý kiến. Riêng tôi, lục xục khắp album, chả có tấm nào ưng ý ngoài tấm cận ảnh làm diễn viên đóng vai “Thị Mầu„. Đây là tấm ảnh do một khán giả chụp cho khi tôi diễn ở khóa Tu Học Âu Châu. Tấm ảnh nhờ khá rõ nét đã được anh chủ bút chấp thuận mặc dù đã lắm “lời bàn Mao Tôn Cương„ khiến tôi nãn lòng. Nào là…xí xọn quá, nào là lòe loẹt, diêm dúa (Thị Mầu mà!)…chỉ thích hợp báo văn nghệ chứ không hợp báo văn chương! Cuối cùng, để giảm thiểu sức tấn công của miệng thế gian, tôi đã nhờ Hoa Lan cắt bớt “râu ria„ (đóa hoa cài trên mái tóc) để bớt làm…ngứa mắt đối với những vị khó tính. Lời trần tình của tôi hôm nay, mong Quí vị thông cảm nha.

Đúng thời hạn nọp để gởi đi in, tất cả nội dung cũng như hình thức, bìa ngoài bìa trong đều đã hoàn thành. Nhìn dung nhan ảnh, tiên nào cũng tươi roi rói, chỉ thua…hoa hậu với người mẫu chút thôi! Chỉ tiếc là, hình trong sách...thì vậy mà sao bên ngoài ...lại rứa?!



Thưa Quí vị, tôi xin kết thúc bài viết tại đây. Chúng tôi trước sau, chỉ muốn đóng góp một chút gì đó cho đời, cho đạo; nỗ lực hết mình, thành tâm mong đem lại niềm vui tinh thần cho Quí vị và cả cho chúng tôi nữa.

Thân chào Quí vị. Mong nhận được sự ủng hộ từ Quí vị. Kính chúc Quí vị có những ngày vui.


Trần Thị Nhật Hưng

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
20/01/2013(Xem: 2507)
Cuộc đời bầm dập nổi trôi của một em học trò cũ đã thôi thúc tôi viết nên truyện này. Người ta thường bảo „sông có khúc, người có lúc“ nhưng phải nhìn nhận cả cuộc đời của em đã phản ảnh lại nhận xét trên. Bao đau thương đã dồn dập lên đôi vai yếu ớt của em, nhiều lúc tưởng chừng như không còn gượng đứng dậy được nữa, nhưng em vẫn phải sống, vẫn phải đương đầu với mọi khổ đau tràn ngập vây quanh.
15/01/2013(Xem: 4960)
Chiến tranh và hòa bình (tiếng Nga: Война и мир) là nhan đề một tiểu thuyết của Lev Nikolayevich Tolstoy, xuất bản rải rác trong giai đoạn 1865 - 1869.
30/12/2012(Xem: 3601)
Bước lên chiếc Lambretta hàng, tôi tự nhiên thấy Trâm ngồi thu hình ở một góc xe. Tôi quen Trâm một tháng trước. Nàng là y tá viên điều dưỡng vừa ra trường chưa được một năm. Đang làm việc ở Đà Nẵng thì có giấy đổi vào Nha Trang. Hôm mới vào nàng tìm đến địa chỉ tôi do lời dặn của anh Hiệp, anh rể nàng. Hiệp là bạn học của tôi hồi ở trường Khải Định. Có một cô em làm việc bị đổi đi tỉnh xa Hiệp viết thư giới thiệu cho tôi, gián tiếp thay anh để tuỳ cơ giúp đỡ cô em nhút nhát. Sau khi đọc thư của Hiệp, tôi hỏi:
17/12/2012(Xem: 3506)
Cách đây mấy năm, trên một chuyến xe đò muộn về thăm quê. Khi xe đi ngang qua cầu Ngân Sơn, thì lúc ấy đã 5 hay 6 giờ chiều. Dù đã nhiều lần đi qua đây, nhưng có lẽ buổi chiều cuối xuân năm ấy, là buổi chiều mà tôi đã nghĩ nhiều nhất về Võ Hồng. Tôi tưởng tượng rằng, hồi còn nhỏ chắc mỗi chiều ông vẫn thường ra đứng ở nơi này, để nhìn ráng đỏ nơi rặng núi phía Tây kia ? Rồi nhìn bóng chiều xuống chậm trên dòng sông này? Chắc phải vậy! Vì trong tác phẩm của Võ Hồng thì cái đẹp của thiên nhiên và cái đẹp của đất trời, tôi cho là những cái đẹp mà Võ Hồng đã viết hay nhất. Nhưng trong cái đẹp đó, Võ Hồng luôn luôn đưa vào thiên nhiên một chút sầu, hay ngậm ngùi cho một cái gì đó đã hay đang sắp mất đi trên cuộc đời này. Tại ông bi quan chăng? Hay tại vì cái đẹp mong manh của những buổi chiều tà trên dòng sông tuổi thơ dạo nào cứ ám ảnh ông mãi.
10/12/2012(Xem: 2544)
Đúng là những ngày tháng không quên thật! Sau 30.4.75, tôi bị ở lại Việt Nam là một điều quá ngu xuẩn rồi. Tự mình làm hại mình và hại cả tương lai con cái nữa. Niềm đau này thật không làm sao phôi pha được với thời gian, vết thương trong lòng tôi cứ chua xót ngậm ngùi!
05/12/2012(Xem: 2898)
Khách là một đại hán vạm vỡ, vận chiếc trường bào màu xám tro, nước da đen sạm; ngựa là một loại thiên lý câu sắc hung sẫm, bờm cao, bụng thon, lưng dài. Cả hai hình như đã vượt qua hằng ngàn dặm đường nên khi đến địa phận Trấn ma lâm, vó gõ trên mặt dốc sỏi không còn ngon trớn nữa mà chậm dần, chậm lại dần... Đến góc núi, bỏ đường lớn, người và ngựa thong thả nước kiệu qua ngọn đồi tràm và thông mọc lưa thưa chen lẫn đá hoa cương và đá tổ ong.
28/11/2012(Xem: 4236)
Trong tác phẩm Những tư tưởng gia vĩ đại của Phương Đông (Great thinkers of the Eastern world) tác giả IAN P. Mc GREAL đã nhận định rằng: “Toàn bộ thơ Tagore là những lời tình và ông đã tự nhận là người tình của nhân loại.”[1]
10/11/2012(Xem: 3232)
Đến bây giờ, tôi vẫn còn nhớ như in, hồi nhỏ sống trong căn nhà tranh nơi một làng quê nghèo khổ ở miền Trung. Vào những buổi xế chiều cuối tháng 6 hoặc đầu tháng 7 âm lịch, mẹ tôi hay vắng nhà, bà đi ra đồng nhổ cỏ ruộng hoặc hái rau. Còn lại một mình ở nhà, không biết làm gì, tôi thường leo lên nằm trên chiếc võng treo ngay nơi cửa chính ra vào. Tôi nằm yên nhìn những đám mây đen đang tụ lại nơi những rặng núi xa ở phía Tây, những đám mây đó như báo hiệu những ngày đông giá rét lê thê đang sắp đến nơi làng quê nghèo khổ này. Thỉnh thoảng tôi còn nghe những tiếng sấm từ chân trời xa vọng lại.
03/11/2012(Xem: 2806)
Nhưng nếu trước khi xuất gia, Toàn Nhật đã từng làm tướng rồi sau đó mới “tuốt dép lánh xa khỏi nơi doanh liễu”. Vậy thì bây giờ ta thử xem Thiền sư Toàn Nhật đã làm tướng cho triều đại nào? Theo tác giả Toàn Nhật Quang Đài, trong những tác phẩm đã tìm lại được thì chỉ có tác phẩm Xuất gia tối lạc tỉnh thể tu hành vãn là Toàn Nhật có nhắc đến triều đại nhà Nguyễn: Ấy triều đại cổ kim thật lục Nối truyền qua bản quốc Nam thiên Những vì thánh chúa tôi hiền Tượng kinh tôn trọng chùa chiền nghiêm trang.
02/11/2012(Xem: 3142)
Cách đây hơn một năm, nhân dịp vào Sài gòn, tội nhờ một người thân, dù sanh ra và lớn lên sau 1975 nhưng lại rất say mê thơ Hòai Khanh ( thầy NM) Chở tôi đi Biên Hòa để thăm Hòai Khanh. Mặc dù đã đọc thơ và quen biết từ nhữnng năm đầu thập niên 70 của thế kỷ trước, nhưng tôi chưa có dịp nào đến Biên Hòa để thăm ông, dù những câu thơ của ông nói đến đất Biên Hòa thì tôi đã đọc từ lâu lắm rồi: Tôi về vun xới vườn hoa Cho em là gái Biên Hòa, Hàm Tân Cho tôi là kẻ cô thần Nằm đây gởi mộng dậy ngàn sương xanh
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567