Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Câu 40 đến 77

09/08/202117:46(Xem: 3230)
Câu 40 đến 77

buddha-403
Các câu trích dẫn giáo lý của Đức Phật

 

Hoang Phong chuyển ngữ


  Các lời "trích dẫn" (quotation, citation) thường bị hiểu lầm với các câu "châm ngôn" (maxim), "tục ngữ" (proverb), "ngạn ngữ" (saying) hay "cách ngôn" (aphorism). "Châm ngôn" là các câu ngắn gọn nêu lên một quan điểm đạo đức nào đó; "tục ngữ" cũng khá gần với châm ngôn, nhưng thường mang tính cách phổ cập và đại chúng hơn; "ngạn ngữ" là các câu nói xưa, nêu lên một sự thật hiển nhiên trong cuộc sống hay một sự tin tưởng mang tính cách đại chúng; "cách ngôn" là những câu thật ngắn với mục đích khuyến dạy đạo lý thường tình. Tất cả các các thể loại này, từ châm ngôn, tục ngữ, ngạn ngữ đến cách ngôn, đều không có tác giả, cũng không được trích dẫn từ một tư liệu nào cả, mà chỉ là những câu được truyền tụng rộng rãi trong dân gian.

 

 

          

 

Câu 40

           

Người nông dân cày ruộng,

người làm vũ khí vót các mũi tên,

người lợp nhà uốn cong các thanh gỗ,

chỉ có kẻ hiền nhân là biến cải con người của chính mình.

 

Câu 41

 

Những điều lợi to lớn nhất mà mình có thể gặt hái được

là những gì mình hiến dâng cho kẻ khác.

Sự mất mát to lớn nhất là nhận của kẻ khác nhưng không biết ơn.

 

(trong cuộc sống chúng ta mang nợ rất nhiều: nào là cơm áo, nhà ở, thuốc men, giáo dục, học vấn, sự chăm lo của cha mẹ, tình thương và sự giúp đỡ của những kẻ chung quanh. Đôi khi chúng ta cũng nên tự hỏi mình đã hồi đáp được gì đối với những món nợ to lớn đó. Nếu mình không còn dịp nào để trả các món nợ ấy cho những người trực tiếp giúp đỡ mình thì hãy cứ trả cho kẻ khác. Thế nhưng thật ra đấy là cách dành dụm cho mình một chút vốn liếng trong tương lai)

   

Câu 42

 

            Hạnh phúc trong thế giới này phát sinh từ cách mở rộng lòng mình; khổ đau phát sinh từ thái độ ngoảnh mặt đi với kẻ khác.

 

Câu 43

 

Sự an bình chỉ có thể hiện ra bên trong chính mình,

không nên tìm nó trong bối cảnh bên ngoài. .

 

Câu 44

 

Kẻ hiền nhân tỏa hương thơm đạo đức của mình ra khắp miền không gian..

 

Câu 45

 

Không có bất cứ ai có thể cứu giúp được mình ngoài chính mình.

Không có bất cứ ai có thể làm được việc đó cho mình.

Và thật ra cũng chẳng có ai đứng ra thay mình làm việc đó cả.

Chính mình phải tự bước đi trên con đường mà mình đã chọn.

 

Câu 46

 

Dù là trên trời, giữa đại dương, dưới đáy biển, trên đỉnh núi

hay trong bất cứ một xó kẹt nào của thế giới mênh mông này,

không có bất cứ một nơi nào có thể giúp con người trốn tránh được

hậu quả mang lại từ các hành động của chính mình.

 

(nghiệp là các vết hằn ghi khắc và lưu lại trên dòng tri thức của chính mình)

 

Câu 47

 

Sự ân cần chiến thắng được sự giận dữ,

sự độ lượng chiến thắng được sự hung bạo,

sự thật chiến thắng được sự lừa dối.

 

Câu 48

 

Khi đã hiểu được kiếp người ngắn ngủi thì gây gổ với nhau để mà làm gì?

 

Câu 49

 

Những kẻ khước từ không thiết tha mong cầu sự thật (có  nghĩa là không lo tu tập)

là những kẻ chẳng có một chút ý niệm nào về ý nghĩa của sự sống.

 

(những kẻ không bao giờ nghĩ đến tại sao lại có những lúc mình cảm thấy khổ đau, tại sao mình lại già đi trong từng ngày, cái chết ngày càng gần lại với mình hơn, là những kẻ không hề mong cầu tìm kiếm sự thật ẩn nấp phía sau những thứ đó).

 

Câu  50

 

Một con tim không thèm khát

là một viên ngọc hiếm hoi trong thế gian này.

 

Câu 51

 

Hãy nên xem kẻ trỏ cho mình trông thấy những lỗi lầm của mình

là kẻ mang lại cho mình cả một kho báu.

 

Câu 52

 

Sự cảnh giác là con đường đưa mình đến cõi bất tử,

sự phân tâm dẫn mình vào cõi chết.

 

Câu 53

 

Tâm thức rất thất thường và khó chủ động.

Nó chạy theo hướng nào tùy sở thích của nó, do vậy phải chủ động nó.

Một tâm thức được khắc phục sẽ mang lại hạnh phúc cho mình.

 

Câu 54

 

Nếu muốn biết quá khứ của mình

thì hãy cứ nhìn vào hoàn cảnh của mình trong hiện tại.

Nếu muốn biết mình sẽ như thế nào trong tương lại

thì hãy cứ nhìn vào những gì mình đang làm trong hiện tại.

 

Câu 55

 

Nếu vấn đề đã có sẵn giải pháp thì chẳng cần phải lo lắng làm gì,

thế nhưng nếu không có một giải pháp nào cả thì lo lắng cũng chỉ vô ích mà thôi.

 

Câu 56

 

Một kẻ đần độn, dù có sống bên cạnh sự hiểu biết (một hiền nhân) qua những năm tháng dài,

cũng sẽ không thể hiểu được hương vị của sự hiểu biết là gì.

Điều đó cũng tương tự như một cái thìa, dù cắm ngập trong tô nước xốt,

thế nhưng nó sẽ chẳng bao giờ có thể nếm được hương vị của nước xốt trong tô.

 

Câu 57

 

Lời nói có thể mang một khả năng tàn phá hay chữa lành.

Vì thế hãy nói lên những lời đúng đắn và bao dung,

những lời nói ấy có thể biến cải cả thế gian này.

 

Câu 58

 

Không có kẻ thù nào đáng sợ hơn là tư duy của chính mình.

Vì thế khi đã khắc phục được tư duy của mình

thì sẽ không có bất cứ một ai có thể giúp mình đắc lực hơn là tư duy của chính mình.

 

Câu 59

 

Sự đau đớn không sao tránh khỏi được,

thế nhưng khổ đau thì có thể hóa giải được nó.

 

(các thứ đau đớn trên thân thể thật khó tránh vì đó là các hiện tượng vật lý, trong khi đó khổ đau là các sự tạo dựng của tâm thức, do đó có thể hóa giải được chúng bằng tâm thức của chính mình).

 

Câu 60

 

Một người bạn thiếu chân thật hay hung dữ đáng sợ hơn là một con thú.

Bởi vì một con thú có thể gây thương tích trên thân thể mình,

thế nhưng một người bạn xấu có thể gây ra tổn thương bên trong nội tâm mình.

 

Câu 61

 

Không nên bám víu vào những gì mình đang có trong ngày hôm nay,

bởi vì mình có thể sẽ mất nó vào ngày hôm sau.

 

Câu 62

           

Sự nghi ngờ sẽ chia rẽ con người,

đó là một thứ thuốc độc làm phân tán tình bạn hữu và tàn phá sự giao hảo,

tương tự như một cái gai làm mình bực bội hay bị đau,

thế nhưng sự nghi ngờ cũng có thể trở thành một thanh kiếm giết người.

 

Câu 63

 

Nếu không tìm được một hiền nhân làm bạn để cùng bước đi với mình

với tất cả lòng quyết tâm và kiên trì,

thì cũng cứ hãy bước lên một mình tương tự như một vị đế vương vừa thắng trận,

hoặc như một con voi giữa chốn rừng hoang.

 

Câu 64

 

Chỉ nên tin vào những điều mà mình xét đoán là đúng

sau khi đã được chứng nghiệm bằng ngọn lửa kinh nghiệm của bản thân mình.

Hãy tự xem mình là ngọn đuốc soi đường cho chính mình.

 

Câu 65

 

Các câu châm ngôn thật đẹp quý giá hơn cả một kho tàng của cải.

 

Câu 66

 

Những gì cần học hỏi là phải làm như thế nào để mang lại cho mình

một cuộc sống tốt đẹp hơn.

 

Câu 67

 

Hãy chấp nhận những gì đang xảy ra,

quên đi những gì trong quá khứ

và tin vào những gì sẽ xảy đến trong tương lai

 

(tin vào những gì sẽ xảy đến trong tương lai có nghĩa là tin vào kết quả sẽ mang lại từ sự tu tập trong hiện tại của mình).

 

Câu 68

 

Sự đổi thay (vô thường) tự nó không phải là một sự đớn đau nào cả.

Tìm cách chống lại sự đổi thay mới chính thật là cách mang lại khổ đau cho mính.

 

Câu 69

 

Những gì mà mình suy nghĩ trong tâm trí sẽ khiến mình trở thành như thế.

Những gì mình cảm nhận được (qua ngũ giác và tâm thức) sẽ khiến mình bám víu vào chúng. Những gì mà mình hình dung (trong tâm trí) sẽ khiến mình tạo ra chúng (một cách cụ thể).

 

Câu 70

 

Bất cứ khó khăn nào dù từng xảy ra với mình trong quá khứ,

thế nhưng ngày hôm nay chúng ta vẫn có thể bắt đầu bằng con số không.

 

(quên đi các khó khăn và khổ nhọc trong quá khứ để nhìn ra trước mặt)

 

Câu 71

 

Tương tự như một con rắn lột da,

chúng ta nên thường xuyên loại bỏ ra khỏi chính mình những gì trong quá khứ.

 

Câu 72

 

Biết tha thứ trước hết sẽ mang lại cho mình sự nhẹ nhõm,

bởi vì đấy là cách mà mình đặt xuống cái gánh nặng của hận thù.

Thế nhưng không phải vì thế mà mình cứ mặc cho các sự bất công tái diễn.

 

Câu 73

 

Để cho nước yên lặng thì nó sẽ trở nên trong suốt.

Cũng vậy, nếu để cho tâm thức hoang mang của mình được nghỉ ngơi,

thì những gì cần phải làm sẽ hiện ra minh bạch hơn với mình.

 

Câu 74

 

Hãy cố gắng tối đa để tránh không đồng hành với những kẻ sống trong ảo giác.

Nếu không làm được thì hãy cứ dựa vào tư duy của chính mình.

 

Câu 75

 

Trong lãnh vực kinh doanh nên dành ra một phần lợi nhuận để đầu tư trở lại.

Cũng vậy, trong cuộc sống hãy dành một phần những gì mà mình đang có

để chia sẻ với những ai đang thiếu thốn.

 

Câu 76

 

Nếu nắm giữ một trọng trách nào đó thì hãy cư xử độ lượng với tập thể (dưới quyền mình),

hãy tỏ ra là một người đáng kính qua từng hành động, và chân thật qua từng lời nói.

Ngoài ra không cần phải nghĩ đến bất cứ một điều gì khác cả.

 

(không cần phải quan tâm và chờ đợi những gì sẽ xảy ra, nhất là không nên mưu đồ và tìm mọi cách bảo vệ và củng cố quyền lực của mình).

 

Câu 77

 

Hãy giữ tư thế ngồi thật thẳng, hít thở thật khoan thai và thoải mái,

bấy nhiêu đó cũng thừa đủ để mang lại cho mình một sự khác biệt thật lớn lao

(đối với các kẻ khác).

 

 

 

 

Bures-Sur-Yvette, 08.08.21

 Hoang Phong chuyển ngữ

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
01/02/2015(Xem: 8409)
Mùa hè tôi về thăm quê, nhân tiện ghé Viện Phật Học Vạn Hạnh để thăm và đảnh lễ Cố Đại Lão Hòa Thượng Minh Châu. Sau khi vào Tổ Đường Hòa Thượng Chơn Nguyên thắp hai cây hương và trao cho tôi. Hai cây hương rất lạ, dài gần gấp tư cở thường mua ở chợ bây giờ và tỏa mùi thơm ngào ngạt. Tôi vốn đã bị bệnh dị ứng nhiều năm nay, thường ngửi mùi hương là phải hách xì liên miên. Ở nhà, ngay cả những hộp hương thơm có người mang từ Nhật về biếu hay mua tại các cửa hàng bên Mỹ, loại hương cây ít khói, đựng trong hộp và không có que bên trong
01/02/2015(Xem: 7838)
Sinh ra không được lạnh lặn, thiếu đi đôi bàn tay nhưng Hạnh đã vượt lên số phận để vươn lên và ông trời đã không phụ lòng Hạnh. Sinh ra đã không có tay, nhiều người lại đồn thổi rằng Hạnh bị “ma ám”, tuy nhiên, vượt qua mọi khó khăn, cậu bé Hạnh khiến nhiều người phải cảm phục nghị lực của em khi em dùng chân viết chữ, chải đầu, chạy xe và hơn cả là em đã đoạt huy chương bơi lội. Đó là cậu bé Hồ Hữu Hạnh (16 tuổi, ngụ xã Gia Canh, huyện Định Quán, Đồng Nai). Là con trai đầu trong gia đình có bốn anh chị em nhưng Hạnh lại là người khác biệt nhất. Khi sinh ra Hạnh không có tay. Nhưng điều gia đình và mọi người xung quanh ngạc nhiên là khi lên 3 tuổi, Hạnh đã dùng chân cầm nắm những vật nhỏ như lược chải tóc, đồ chơi...
31/01/2015(Xem: 7926)
Như một thiện duyên, tôi khởi sự viết tản văn khi đã lớn tuổi. Dầu cho tâm thế là nhẹ nhàng khi viết, nhưng nhiều lúc cứ tự trách mình, sao trí nhớ mình dở để đến nỗi những gì mình đọc, những gì mình nghe bị cuốn đi đâu; thế là khi viết, phải đi tìm tài liệu, rồi đi hỏi. Vì vậy, tôi rất phục những người có trí nhớ tốt, lại càng khâm phục những người nghiên
30/01/2015(Xem: 9929)
Hôm mồng 08 tháng 12 Âm lịch (27/01/2015), Tổ đình Thiền tông Thiếu Lâm Tự tổ chức nấu Cháo Bát Lạp, để dâng cúng dường Kỷ niệm ngày đức Thích Ca Mâu Ni thành Phật, hoạt động này đã thu hút hàng trăm Phật tử tham gia chế biến món truyền thống với hương vị đặc trưng này. Hôm nay cũng là Lễ hội Cháo Bát Lạp nhân Kỷ niệm ngày đức Thích Ca Mâu Ni thành Phật, được gọi là “Pháp Bảo Tiết”. Vào buổi sáng lúc 08 giờ 30 phút, Hòa thượng Thích Vĩnh Tín, Phương trượng Thiếu Lâm Tự, cùng đại chúng vân tập Đại Hùng Bửu điện cử hành cung phụng Pháp hội, những tình nguyện viên, thiện nam tín nữ Phật cầu Phúc.
26/01/2015(Xem: 9792)
Bất cứ tổ chức nào muốn tồn tại lâu dài và muốn phát triển mục đích, cũng như tôn chỉ của mình đến với đa số quần chúng, thì tổ chức đó phải có nhân sự. Nhân sự là một trong những yếu tố quyết định sự tồn tại và phát triển hay suy vong của tổ chức. Đào tạo nhân sự thiếu phẩm chất Bi Trí Dũng, đó là nguyên nhân suy thoái của Tổ chức GĐPT. Đào tạo nhân sự có đầy đủ phẩm chất Bi Trí Dũng, đó là nguyên nhân tồn tại và phát triển của Tổ chức GĐPT.
20/01/2015(Xem: 7876)
Đến bây giờ mới thấy đây. Câu nói này của ai mà nghe quen thuộc thế? Của Nguyễn Du rồi. Ô hay! Cái ở đây chỉ có thể thấy được khi mình trở về được với cái bây giờ. Đến được cái bây giờ thì mới thấy được cái ở đây. Cái ở đây là cái không gian. Cái bây giờ là cái thời gian.
20/01/2015(Xem: 7205)
Một trong những nguyên tắc quan trọng nhất của Phật Giáo Tây Tạng là tương duyên sanh khởi hay duyên sanh. Không điều gì có thể tồn tại hay có thể xảy ra trên chính nó mà không liên hệ và nương tựa vào những nhân tố khác. Hơn thế nữa, mọi thứ sinh khởi từ một phức hợp của nhiều nguyên nhân và hoàn cảnh; không thứ nào sinh khởi từ việc chỉ dựa trên một nguyên nhân hay từ hoàn toàn không nguyên nhân. Thí dụ, một thân thể khỏe mạnh sinh khởi, trên trình độ nội tại, lệ thuộc trên tất cả những nội tạng và hệ thống chức năng của nó biểu hiện trong sự hòa điệu với nhau.Về trình độ ngoại tại, sức khỏe tốt cũng tùy thuộc vào thuốc men, dinh dưỡng, sự săn sóc ân cần từ người khác, môi trường, và v.v… Tương tự thế, một xã hội lành mạnh sinh khởi, trên trình độ nội tại, lệ thuộc vào toàn thể những nhóm thành viên của nó hợp tác với nhau và hoạt động hòa hiệp với nhau. Ở trình độ ngoại tại, xã hội lành mạnh cũng tùy thuộc vào những nhân tố kinh tế, chính trị môi trường, cũng như hoàn cảnh thế giới
20/01/2015(Xem: 7189)
Một nhóm 50 người đang tham dự một seminar, đột nhiên diễn giả ngừng lại và đề nghị nhóm tham gia một hoạt động, ông ta đưa cho mỗi người một quả bóng bay và yêu cầu từng người viết tên của mình lên quả bóng bay. Sau đó, những quả bóng bay được đưa tới một căn phòng khác. Những người tham dự bước vào căn phòng có những quả bóng và phải tìm ra quả bóng có tên của họ trong vòng 5 phút. Mọi người đều cố gắng tìm quả bóng có tên của mình, xô đẩy những người khác và đẩy các quả bóng khác sang một bên. Khung cảnh rất hỗn độn.
18/01/2015(Xem: 7836)
Đức Đạt Lai Lạt Ma từng dạy rằng tiền bạc không mang lại hạnh phúc, vì hạnh phúc thuộc về lãnh vực tinh thần, con người không thể mua được, kể cả máy móc cũng không thể cung cấp cho chúng ta chút hạnh phúc nào cả: “Tiền bạc và giàu sang chỉ mang lại cho con người một phần nào hạnh phúc, chứ không thể có hạnh phúc trọn vẹn. Không ai có thể ban phát cho chúng ta hạnh phúc, hạnh phúc đến từ trong tâm của chính chúng ta. Tâm bình an chính là nguồn hạnh phúc tuyệt vời nhất. Nó không tùy thuộc vào ngoại cảnh. Cuộc sống của chúng ta dù tiện nghi vật chất không đầy đủ, học vấn thời tầm thường hay sự nghiệp công danh không mấy thành công thời cũng chẳng sao, miễn là tâm chúng ta an lạc.” (Live In A Better Way.)
17/01/2015(Xem: 14492)
Trong kinh A Hàm lại kể một câu chuyện như sau: Có một người ngoại đạo tên Tu Nhàn Đề đến yết kiến Đức Phật để bài bác chủ trương xa lìa ngũ dục của Phật giáo. Sau khi Đức Phật dùng đạo lý giáo hóa thì ông tỉnh ngộ và bấy giờ Đức Phật mới nói cho ông nghe bài kệ: Không bịnh lợi bậc nhất Niết bàn vui bậc nhất. (Tịch diệt vi lạc)
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]