Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Chuyện Của Đàn Và Sách

29/09/202007:36(Xem: 5564)
Chuyện Của Đàn Và Sách

Tiểu phẩm

CHUYỆN CỦA ĐÀN VÀ SÁCH

 Chuyện Của Đàn Và Sách

         Hai cây đàn gỗ, thường gọi là đàn thùng, được chủ nhân treo gần bên nhau trên chung một vách gần bên kệ kinh sách.

         Sáng sớm, cây Đàn Mới Đẹp được chủ mang đi hòa tấu ở đâu đó đến trưa mới mang về treo lại bên cây Đàn Cũ Kỹ. Gần bên nhau hơn cả giờ đồng hồ, thấy Đàn Cũ Kỹ vẫn im thin thít không hỏi han gì, Đàn Mới Đẹp ấm ức hỏi:

         "Sao anh không hỏi gì?"

         "Hỏi gì?"

         "Hỏi thăm vài câu xả giao cũng được mà!"

         "Hỏi làm gì?"

          "Hứ, chắc là anh ganh tức tui nên làm lơ, làm bộ như không biết chuyện gì đã xảy ra, để khỏi nghe tui khoe, tui kể thành tích chớ gì?"

         "Ủa, vậy sao?"

          "Vậy chớ còn gì nữa?! Chủ mang tui đi chơi chỗ tiệc tùng tửu hội cả buổi sáng nay, đến đó đụng độ đến tám cầm thủ, mà tay nào cũng mang theo cây đàn cục cưng ác chiến của mình để đấu ngón đấu âm nhau... Ai cũng khen tui đẹp, tui tốt bền, âm ngân vang hay và ngọt hơn hết. Anh sợ nghe kết quả thắng lợi vẻ vang của tui, nên anh không dám mở miệng hỏi thăm..."

         "Ồ, thiệt vậy sao? Xin chúc mừng, thiệt tình chúc mừng cả ông chủ và cậu em hén!"
"Hứ! Bây giờ nghe tui nói trúng cái bụng dạ hẹp hòi chứa đầy sự đố kỵ của mình nên anh mới lật đật chúc mừng, giả dối quá, trễ rồi!"

        "Ừm... sao cũng được..."

         "Tui nói không đúng sao? Nếu không đúng thì anh hãy giải thích cho thông tại là tại sao anh im ỉm không hỏi han tui tiếng nào khi tui được chủ mang đi mang về?"

         "À ừm... muốn biết thiệt sao?"

         "Rất muốn biết!"

         "Vậy nghe đây: Thứ nhất, ông chủ mang cậu em đi không phải để khoe cái mã mới đẹp mà là để thử cái âm cái tiếng, so sánh đối chiếu với thanh âm của mấy cây đàn khác. Thứ hai, cậu em được mang đi hòa tấu hòa âm với cầm hội là để trải nghiệm, để giao lưu đặng thấy rõ được ưu điểm, tìm được khuyết nhược điểm ở cậu em, rồi về chỉnh sửa, chứ không phải để đấu điếc thi đua giành ngôi vị thứ hạng gì đâu nghen. Không tin, hỏi lại ông chủ đi!"

        "Khỏi hỏi. Mà nếu vậy rồi thì sao? Sao anh không hỏi thăm tui? Sao anh không mở miệng ra nói thiệt bụng mình, rằng thì là anh là cây đàn cũ mèm cũ ngoét, xấu quắc rồi, hết thời rồi, nên bị ông chủ bỏ ở nhà thui thủi tủi thân; còn tui được ông chủ cưng như trứng hứng như hoa, vuốt ve sờ sẫm, và tự hào hãnh diện khi mang tui đi gặp bạn bè trong làng đàn ca hát xướng?"

        Đàn Cũ Kỹ bật cười rổn rảng:

       "Kha kha kha... tội nghiệp cậu em ghê. Nói nhỏ cho nghe nè, cậu em được ông chủ mang đi đây đi đó là do đang trong quá trình thử nghiệm, trải nghiệm để từng bước hoàn chỉnh, hoàn thiện, hoàn hảo, chứ nếu cứ treo cậu em trên vách này với cây đàn cũ ngoét xấu xí này quanh năm suốt tháng thì sao biết được cậu em dở hay hay, lỗi hay chuẩn, dỏm hay xịn?"

        "Hứ, vậy sao không mang anh đi mà mang tui?"

         "Vì đây vốn chuẩn rồi, không phải chỉnh phải sửa phải thêm bớt bất cứ thứ gì nữa, nên đây cứ được an nhàn thư thái trên vách, chờ ngày thuận duyên sẽ được phát âm ngân tiếng hòa cùng bạn đàn khác!"

         Đàn Mới Đẹp nghe vậy sững sờ, sáu dây rung lên bàng hoàng, rồi xấu hổ không phát lên được tiếng nào nữa. Đàn Cũ Kỹ liền dỗ dành:

        "Tại cậu em cứ nằng nặc muốn nghe biết sự thật nên đây mới nói, chứ ngay từ đầu đây im lặng rồi. Đừng lấy làm buồn..."

        Bỗng nghe một tiếng tằng hắng rõ to. Hai cây đàn liếc mắt nhìn ngang qua kệ kinh sách, mới hay đó là tiếng của Quyển Sách Cổ bằng giấy dó mềm èo. Đàn Mới Đẹp cau có hỏi:

        "Gì đó cha nội?"

        Quyển Sách Cổ khẩy cười hiền từ, nói với giọng ồm ồm già nua:

         "Cái thằng Đàn Cũ Kỹ nói chí lý. Ta đây vốn già nua lão cỗi rồi, nên mấy chục năm qua cứ nằm hoài một chỗ trên kệ này, là do sao?Là do từ trong ra ngoài, từ da vào máu, từ hình hài bên ngoài vào bên trong cốt tủy vốn đã chuẩn không cần chỉnh rồi, nên cứ an vị một chỗ mà dưỡng lão thanh nhàn!"

         Hai cây đàn "Ồ" lên đồng thanh, vừa ngạc nhiên vừa phấn khích. Quyển Sách Cổ từ tốn nói tiếp:

        "Nhưng, tinh túy cốt tủy siêu việt của ta đã trải qua bao đời, cả trăm năm rồi, được xác định tiêu chuẩn mẫu mực rồi, vậy mà ta vẫn bị mấy thế hệ tân thời hiện đại sau này mang ra đòi chỉnh sửa, đòi phải thay đổi ý nghĩa câu kia chữ nọ, gây nên những cuộc tranh cãi, tranh luận... để rồi rốt cuộc không đi đến đâu, ta vẫn còn là ta, ha ha ha ha..."

        Đàn Mới Đẹp bực bội:

        "Đã gọi là chuẩn không chỉnh mà sờ đụng vô nữa làm gì vậy trời?!"

        Đàn Cũ Kỹ ngân lên:

        "Bất cấu bất tịnh, bất tăng bất giảm..."

         Vừa lúc đó, thấy từ ngoài sân ông chủ nhà bước vào cũng một vị lão hòa thượng, cả sách và đàn đều ngạc nhiên câm nín, theo dõi. Ông chủ nhà cung kính mời vị hòa thượng an tọa trên ghế sofa, rồi bước lại kệ sách, khẽ khàng cầm lấy Quyển Sách Cổ, kính cẩn mang đến dâng bằng hai tay lên vị hòa thượng. Vị hòa thượng trân trọng nhận lấy sách, nhẹ nhàng lât từng trang một, mắt cứ nhướng lên sáng quắc, miệng há hốc rồi trầm trồ trong lúc ông chủ nhà đã quỳ xuống dưới sàn nền gạch hoa...

         Một hồi lâu, vị hòa thượng xếp gập sách lại, nhẹ nhàng vuốt từng nhịp lên bìa sách, bỏ vào chiếc đãy, rồi đỡ ông chủ nhà cùng đứng lên, giọng xúc động nói:

        "Thầy cảm ơn con đã cũng dường quyển sách quý báu này. Phước đức vô lượng!"

         Ông chủ chắp tay xá ba lần, rồi tiễn vị hòa thượng bước ra khỏi cửa, ra đến sân ngoài...Bên trong nhà, hai cây đàn kinh ngạc ngó nhau, cùng thắc mắc hỏi nhau:

        "Quyển Sách Cổ tên thiệt là gì vậy ta?"

        "Thấy có viết tiếng Hán nên không hiểu được..."

         Bên kệ sách lại nghe vang lên mấy tiếng tằng hắng. Hai cây đàn liếc nhìn, thấy đó là quyển sách cón mới đẹp, bìa cứng, áo khoác, mang tên "Tâm Hồn Cao Thượng". Sách mới mỉm cười, hỏi:

        "Mấy người không biết tên thiệt của Cụ sao?"

        "Không biết. Biết thì nói cho hay đi!Cụ tên gì?"

         Tâm Hồn Cao Thượng buông chắc từng tiếng:

         "Bát Nhã Tâm Kinh!"

 Viết xong lúc 18h30 ngày 28/9/2020

 Tâm Không – Vĩnh Hữu


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
27/05/2019(Xem: 6757)
Vào mỗi lần đại gia đình nhà tôi khi có dịp gặp mặt đầy đủ vào những ngày giỗ lễ lớn quan trọng và phù hợp với School holiday, tôi thường lắng tai nghe các con tôi trao đổi kinh nghiệm sống khi tiếp xúc và xã giao với các bạn bè hay trong công việc của chúng ( hai đứa con tôi mỗi gia đình ngụ tại hai thành phố khác nhau của Australia- Sydney / Melbourne) .
25/05/2019(Xem: 7992)
SỐNG TRỌN VẸN NHƯ THẾ NÀO Nguyên bản: How to practice the way to a meaningful life Tác giả: Đức Đạt Lai Lạt Ma Anh dịch: Jeffrey Hopkins, Ph. D. Chuyển ngữ: Tuệ Uyển
20/05/2019(Xem: 8257)
Đến tận giây phút này, giờ phút ngồi trước máy tính gõ bàn phím, khi tóc đã bạc sương vào tuổi sáu mươi của đời người ngắn ngủi, tôi vẫn còn nhớ như in buổi học môn Văn của lớp 9/5. Thầy, tôi nhớ không lầm là thầy dạy thế, tạm thời đứng lớp thay cho thầy Xuân mới chuyển công tác, nên cái duyên kết dính với lớp của tôi rất mỏng manh. Buổi học đó thầy giảng đến bài “Các thể loại Thơ”, cứ mỗi thể thơ nhắc đến đều được thầy đưa ví dụ một bài thơ tiêu biểu, và đến thể thơ “Ngũ ngôn” thì thầy đọc ngâm: “Mỗi năm hoa đào nở Lại thấy ông đồ già Bày mực tàu, giấy đỏ Bên phố đông người qua…”
17/05/2019(Xem: 7261)
Theo Yahoo News ngày 19/11/2018, nữ dân biểu Hồi Giáo ILhan Omar vừa đắc cử ở Minnesota (nơi đông đảo sắc dân Somalia) nói rằng bà sẽ tranh đấu để hủy bỏ lệnh cấm mang khăn trùm đầu tại phòng họp của Hạ Viện kéo dài đã 181 năm. Các dân biểu của Đảng Dân Chủ tuần rồi loan báo (vào Tháng Giêng 2019) họ sẽ thay đổi luật cấm choàng khăn tại đây mà điều luật này cũng có nghĩa là cấm đội khăn trùm đầu mà Bà Omar đang đội. Bà Omar còn nói rằng, không ai trùm chiếc khăn này lên đầu tôi. Đó là lựa chọn của tôi và nó được Tu Chính Án Số Một bảo vệ. (No one puts a scarf on my head but me, Omar wrote. “It’s my choice - one protected by the First Amendment.)
16/05/2019(Xem: 8603)
Từ Bi là căn bản của đạo, căn bản của tất cả pháp lành, như đã được Đức Phật thuyết trong kinh Đại Bát Niết Bàn: “Nếu có người hỏi gì là căn bổn của tất cả pháp lành? Nên đáp: Chính là tâm từ… Này thiện nam tử (Ca Diếp Bồ Tát)! Tâm từ chính là Phật tánh của chúng sanh, Phật tánh như vậy từ lâu bị phiền não che đậy nên làm cho chúng sanh chẳng đặng nhìn thấy. Phật tánh chính là tâm từ, tâm từ chính là Như Lai (Đại Bát Niết Bàn, Tập I, Phẩm Phạm Hạnh (1999, PL2543), tr.520, Hòa Thượng Thích Trí Tịnh dịch, Nhà xuất bản Thành Phố Hồ Chí Minh). Vì thế, người con Phật không thể không thực hành hạnh từ bi.
14/05/2019(Xem: 17023)
Ở tuổi 65 của năm nay là tuổi bắt đầu đi xuống. Bệnh tật đã thể hiện ở thân và từ từ thì giờ dành cho Bác sĩ cũng như Nha sĩ nhiều hơn những năm trước; nhưng trong tâm tôi vẫn luôn cố gắng là lạy cho xong quyển 2 của bộ kinh Đại Bát Niết Bàn mỗi chữ mỗi lạy trong mỗi mùa An Cư Kiết Hạ tại chùa Viên Giác Hannover. Đó là tâm nguyện của tôi, mong rằng sức khỏe sẽ cho phép để thực hiện xong nguyện vọng đã có từ hơn 30 năm nay tôi vẫn cùng Đại chúng chùa Viên Giác tại Hannover trong mỗi mùa An Cư Kiết Hạ thường thực hành như vậy. Đây không phải là việc khoa trương, mà là một pháp tu, một hạnh nguyện. Do vậy tôi vẫn thường nói rằng: Nếu sau nầy tôi có ra đi, mọi việc khen chê hãy để lại cho đời; chỉ nên nhớ một điều là từ 50 năm nay (1964-2014) trong suốt 50 năm trường ấy tôi đã hành trì miên mật kinh Lăng Nghiêm vào mỗi buổi sáng tại chùa, tại tư gia hay trên máy bay, xe hơi, tàu hỏa v.v… và cũng trong suốt 30 năm (1984-2014) vào mỗi tối từ 20 giờ đến 21 giờ 30 trong mỗi mùa An Cư Kiết Hạ
12/05/2019(Xem: 8950)
Trong một kinh về tuệ trí hoàn thiện (bát nhã), Đức Phật đã đưa ra tuyên bố thậm thâm như sau: Trong tâm, tâm không tìm thấy được, bản chất của tâm là linh quang.
12/05/2019(Xem: 6659)
Kinh luận của Phật giáo nói với chúng ta rằng trên việc thực chứng tánh không, vọng tưởng về sự tồn tại cố hữu yếu đi, nhưng điều này không phải như sau một sự thực chứng đơn lẻ, ngắn gọn.
10/05/2019(Xem: 5877)
Y vàng thanh thoát chốn chùa chiền, Tỏa sáng niềm tin tỏa ánh thiêng Pháp lữ huân tu nền định tuệ Tăng thân trưởng dưỡng giới hương thiền An Cư thúc liễm ngời hoa giác Kiết Hạ tu trì rạng sắc liên K Nhưng tại sao lại khó như vậy ?có phải chăng, vì muốn được thân người, phải cả đời giữ gìn ngũ giới nghiêm ngặt:(1/ không sát sanh, 2/ không trộm cướp, 3/ không tà dâm. 4/ không nói dối, 5/ không uống ruợu). Nhưng vì sự hấp dẫn của “ngũ dục”(tài, sắc, danh, thực, thuỳ) để rồi thuận theo dòng vô minh, xem những tiện nghi vật chất trên thế gian này là trường tồn vĩnh viễn, là hạnh phúc muôn đời, xem những thành công về hình tướng là sự thành tựu chí nguyện, nên mặc sức để cho dòng đời lôi cuốn vào đường “thị phi”, “danh lợi” xem việc hưởng thụ “ngũ dục” là lẽ đương nhiên, là vinh dự và hạnh phúc. Từ đó lơ đểnhnăm điều cấm giới.Một khi sức giữ năm giới cấm, một cáchlơ là,mãi “lang thang làm kiếp phong trần, quê nhà ngày một muôn lần dặm xa”thì cơ hội kiếp sau làm lại được thân người,
09/05/2019(Xem: 7781)
Bà La Môn Giáo là Đạo giáo có xuất xứ từ Ấn Độ và Đạo nầy đã tồn tại ở đó cho đến ngày nay cũng đã trên dưới 5.000 năm lịch sử. Họ phân chia giai cấp để trị vì thiên hạ, mà giai cấp đầu tiên là giai cấp Bà La Môn, gồm các Giáo Sĩ, rồi Sát Đế Lợi gồm những Vua, Chúa quý Tộc. Kế đó là Phệ Xá gồm những thương nhơn, Thủ Đà La và cuối cùng là hạng cùng đinh . Những người có quyền bính trong tay như Bà La Môn hay Giáo Sĩ, họ dựa theo Thánh Kinh Vệ Đà để hành xử trong cuộc sống hằng ngày; nghĩa là từ khi sinh ra cho đến khi lớn khôn, học hành, thi cử, ra làm việc nước và giai đoạn sau đó là thời kỳ họ lánh tục, độ tuổi từ 40 trở lên và họ trở thành những vị Sa Môn sống không gia đình, chuyên tu khổ hạnh để tìm ra chân lý.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]