Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Thấy gì qua việc truyền giới Ni phi pháp tại Đại Giới Đàn Tỉnh Trà Vinh ?

15/10/201706:43(Xem: 11532)
Thấy gì qua việc truyền giới Ni phi pháp tại Đại Giới Đàn Tỉnh Trà Vinh ?


THẤY GÌ QUA VIỆC TRUYỀN GIỚI NI PHI PHÁP 

TẠI ĐẠI GIỚI ĐÀN TỈNH TRÀ VINH?
Pháp Đăng




LTS: 
Giới đàn là một trong những sinh hoạt đặc thù của Tăng-già, được quy định hết sức chặt chẽ trong Luật tạngTuy nhiên, ở một số địa phương, việc thực hiện giới đàn chưa được quan tâm một cách nghiêm túc cần thiết. Sau đây là một trong những hiện tượng như thế.

Từ lá thư hoài nghi của một tân giới tử Tỳ-kheo-ni…

Vào một buổi chiều tháng 12 gần cuối nămdương lịch, người viết tới thăm Hòa thượng Luật sư Thích Minh Thông tại Giới đàn viện Huệ Nghiêm. Vì là chỗ Thầy trò, cũng là để học hỏi và trao đổi giới luật với ngài nên chúng tôi thường xuyênlui tới mỗi khi có dịp. Lần này vào thăm ngài, bàn trà chưa kịp rót ra như mọi khi thì Hòa thượng đã vội đến bàn làm việc, lục tìm trong chồng thư từ ra một bức thư chuyển phát nhanh. Hòa thượng trở lại bàn trà và mở lá thư ra đọc cho người viết nghe nội dung bức thư ấy.

“…Con có thắc mắc về giới luật mong Sư ông khai thị, chỉ dạy cho con được rõ. Vào ngày 18 - 20-11-2016, con được thọ giới Tỳ-kheo-ni tại Giới đàn Pháp Hải. Nhưng lúc làm phép yết-ma, xin cho được thọ giới Tỳ-kheo-ni thì tấn đàn một lúc 6 giới tử, cùng quỳ một hàng, để y bát trước mặt các vị thập sư. Thời gian bắt đầu là từ 9g30 đến 12g10, tức là 21g30 đến 0g10 của ngày 19-11. Sau đó giới tử được nghỉ ngơi 3 tiếng đến 3g30 sáng, chúng con được qua giới đàn bên Tăng cầu giới. 

Sau khi giới đàn kết thúc, con về chùa thì các vị tôn túc trong chùa nói là con không đắc giới. Vì theo các vị tôn túc thì một lúc chỉ lên được 3 giới tử, còn lên 6 giới tử một lúc là thành Tăng, không truyền giớiđược nên không đắc giới. Có một số vị tôn túc cho rằng vì phương tiện nên không sao, vẫn đắc giớiHiện tại con rất hoang mang, phân vân. Xin Sư ông cho con biết: con có đắc giới hay không? Nếu khôngđược thì bây giờ con phải làm sao?...”.


dai gioi dan-4


Hòa thượng đọc cho tôi nghe với cảm xúc ngỡ ngàng về sự việc xảy ra này. Ngài cho biết không thể tưởng tượng được là trong thời buổi này, khi các Đại giới đàn đã được tổ chức thường xuyên, chư vị trong hàng thập sư cũng như các vị tôn túc đều có niên cao lạp trưởng, ắt hẳn các vị đã từng học giớiluật, kinh qua các công việc truyền giới của các giới đàn trước tại tỉnh nhà, nhưng không hiểu vì sao lại để xảy ra sai sót nghiêm trọng đến vậy?

Chúng tôi thưa Hòa thượng, vậy cách giải quyết sẽ như thế nào? Ngài nói sẽ tổ chức cho các tân giới tử thọ lại Đại giới Cụ túc nếu có yêu cầuHòa thượng cũng cho biết khi các vị giới tử Ni kia thưa với các vị tôn túc của Ni bộ, các vị ấy hỏi lại “Tại sao nói đàn giới phi pháp? Giới đàn có giấy tờ hợp pháp, sao lại nói rằng phi pháp?”. Hòa thượng cười, nói với chúng tôi rằng, có lẽ họ không hiểu chữ “phi pháp” ở đây không có nghĩa là “hợp pháp - bất hợp pháp” theo kiểu giấy tờ thế gian, mà có nghĩa là “phi Chánh pháp, phi giới luật Phật chế”. 

Vừa qua đã có 10 vị xin Hòa thượng tổ chức Đàn giới phương trượng nhị bộ Tăng Ni cho họ thọ giới lại theo đúng cách thức của giới luật Phật chế. Điều Hòa thượng trăn trở là số lượng giới tử còn lại sẽ như thế nào nếu họ sanh tâm hoài nghi về sự không đắc giới của họ? Sự hoài nghi này không được giải tỏa sẽ là rào cản trên con đường tu tập của một người xuất gia.

… đến các Tăng sự phi pháp, không đúng giới luật

Xã hội hiện đại, có người quan niệm thời gian là vàng bạc, do vậy những pháp Tăng sự - việc làmcủa chúng Tăng, rất quan trọng trong đời sống Tăng-già - nên rút ngắn, chỉ cần làm “phương tiện” là được. Phải chăng đó không còn là “phương tiện” mà là sự “tùy tiện”?






Chúng tôi
 ngồi uống trà và cùng chia sẻ với Hòa thượng về các vấn đề về thực thi các pháp Tăng sự hiện nay. Thực lòng mà nói, không phải sự việc này mới diễn ra. Thỉnh thoảng chúng tôi vẫn nghe vài vị Tăng Ni kể lại ở một số địa phương, những Đại giới đàn chỉ truyền đúng luật (tối đa 3 giới tử cho một đàn giới) vài ba đàn đầu. Sau đó thì truyền tập thể số lượng lớn giới tử. Lúc đó chúng tôi vì không có điều kiện để xác minh, nhưng có thưa với Hòa thượng để ngài lưu tâm chấn chỉnh nếu có xảy ra. 


HT Thich Minh ThongHòa thượng Luật sư Thích Minh Thông 


Hòa thượng cho biết ngài có nghe chuyện đó, nhưng… “không nói được họ” phần vì “chuyện đã xong”, phần vì không thuộc thẩm quyền của mình. Bộc bạch chuyện này, chúng tôi chỉ muốn xin ngài để ý những vấn đề, mà một số không nhỏ các vị lãnh đạocoi là “tiểu tiết” hay “phương tiện”, khi ngài được mời làm Tuyên luật sư tại các Đại giới đàn. Ngài cười hiền và tâm sự: “Nhiều khi họ mời mình làm Tuyên luật sư nhưng họ không cho mình quyền gì của một Tuyên luật sư cả. Chọn thập sư thanh tịnh cũng không - vì đa phần đã chọn từ trước. Điều tiết các pháp yết-ma cũng không. Thậm chí có những giới đàn bắt mình làm cho nhanh, lược bỏ nhiều phần quan trọng trong pháp yết-ma…”. 

Tôi thưa với ngài, có lẽ các vị lãnh đạo Giáo hội cấp địa phương ấy không rõ và rành giới luật, nhất là vị trí quan trọng của vị Tuyên luật sư, nên hành xử đôi lúc vi phạm giới luật Phật chế. Vấn đề này thiết nghĩ cần có những buổi làm việc của Ban Tăng sự về công tác tổ chức giới đàn, cho đúng với những gì Phật chế về đàn giới dành cho các vị xuất gia.

Còn nhớ cách đây không lâu, khi chúng tôi gặp các anh em học tăng tại trường TCPH của một tỉnh miền Trung, các anh em cho biết vừa có một lễ tự tứ “khác những điều được học”. Lễ tự tứ tại một học viện PG lớn đã “tự tứ tập thể” vài trăm Tăng sinh. Một vị Phó Viện trưởng học viện đại diện cho tất cả Tăng sinh lên đọc danh sách toàn bộ Tăng sinh và tác bạch…tự tứ tập thể. Thầy cũng cho biết, tất cả tác pháp Tăng sự an cư và tự tứ của hai bộ Tăng - Ni mùa hạ đó đều làm “tập thể” như vậy. 

Người viết nghe được những điều này mà ngỡ ngàng và không muốn tin vào điều mình vừa được nghe. Bởi đây là môi trường giáo dục cao cấp nhất hiện nay của PGVN. Học viên của HVPG đa phần là Tỳ-kheo, Tỳ-kheo-ni. Họ đã được học giới luật Tỳ-kheo hoặc ít hoặc nhiều từ các trường TCPH. Nhưng việc hành xử Tăng sự cho họ lại không được tôn trọng một cách triệt để đúng theo giới luật Phật chế. Khi sự việc diễn ra, một số Tăng sinh có thắc mắc về việc làm phi pháp trên, thì được các vị có trách nhiệm quản lý của học viện giải thích là… “phương tiện”. Tất nhiên, có thể nhận thấy rằng lỗi phần lớn ở đây thuộc về người làm công tác giáo dục ở cấp quản lý. Và có lẽ, như trong bức thư mà vị tân giới tử Tỳ-kheo-ni kia đã “hoang mang, phân vân”khi nghe nhiều vị cho đây là “phương tiện”. 

Xã hội hiện đạithời gian là vàng bạc nên những pháp Tăng sự - việc làm của chúng Tăng, rất quan trọng trong đời sống Tăng-già - cần phải rút ngắn, chỉ cần làm “phương tiện” là được chăng? Chúng tôixin đặt câu hỏi cho các vị chủ trương trên: Đây là “phương tiện” theo tinh thần giới luật “khai giá - trì phạm” hay là sự “tùy tiện”?

Trong một lần ở một nước hải ngoại, người viết được một ngôi chùa cùng bang mời dự một “Đại giới đàn” truyền giới cho Tỳ-kheo giới tử là người Mỹ và Tỳ-kheo-ni cho giới tử người Việt. Sau khi thăm hỏicách thức tổ chức và thành phần thập sư, người viết đã tế nhị từ chối. Bởi phần nghĩ mình chưa đủ giới đức để dự vào hàng Tôn chứng, quan trọng hơn là cách thức họ sẽ tổ chức là phi pháp - nếu so với giới luậtChúng tôi từ chối vì: Tăng Ni truyền chung một giới đànTăng Ni cùng làm tôn chứng cho nhau, truyền giới cho Ni mà không có đàn giới riêng cho Thập sư Ni và tất nhiên cũng không có Chánh phápyết-ma… Ấy vậy mà có một số vị Tăng Ni được đào tạo bài bản từ các trường Phật học trong nước vẫn “cố” tham dự. Và khi người viết chất vấn thì trả lời rất “tỉnh” rằng: không biết điều đó là phạm giới luật, chỉ là “phương tiện nơi biên địa”…

Thỉnh thoảng ở đâu đó người viết vẫn nghe những kiểu làm phi giới luật về Tăng sự như vậy - trong cũng như ngoài nước. Những vụ việc ấy đã và đang diễn ra ngày càng nhiều, song chưa có một cuộc họp nào của Ban Tăng sự, Đặc trách Ni bộ hoặc vị Giám luật của HĐCM lên tiếng hay có động thái giámsát chỉnh đốn.

Giới luật - điều Phật chế để thực hiện, không phải trang sức cho có

Chúng tôi thường trao đổi với chư vị luật sư về các nạn hiện nay trong Tăng-già. Lẽ thường thì phần lớn mọi người khi nói đến giới luật đều chú trọng nhắc đến phần giới bổn - điều giới ngăn cấm chúng xuất gia làm việc này việc nọ, không đúng chuẩn mực. Những điều đó thuộc về phạm trù đạo đức, phẩm hạnh của một bậc xuất gia. Đây là nguyên tắc “chỉ trì, tác phạm”. Một nguyên tắc còn lại của giới luật là “tác trì, chỉ phạm”. Đây chính là phần trì luật của các “loại hình” Tăng sự - Tăng phải làm cho đúng pháp thì đó chính là trì luật.

Giới bổn là phần căn bản để một người xuất gia buông bỏ các tập khíhành vi xấu để dần hoàn thiệnmình thành một con người đạo đứcphạm hạnh. Bên cạnh đó hoạt động thường xuyên của chúng xuất gia cũng có những nguyên tắc sinh hoạt riêng trong cộng đồng Tăng-già. Tất cả các hoạt động ấy đều nằm trong nguyên tắc “tác trì”, mà thọ giớian cư hay tự tứ… đều là các Tăng sự quan trọng của Tăng-già và của cả cá nhân người xuất gia. Theo nguyên tắc giới luật Phật chế, một người không rành những điều cơ bản như vậy thì buộc phải y chỉ vào một vị rành giới luật dù tuổi hạ vị này có nhỏ hơn. 

Một thực tế mà người viết nhận thấy hiện nay, đa phần các trường Phật học chưa đặt nặng môn Giới luật. Có dạy đi chăng nữa cũng “lòa lòa” (chữ dùng của cố Hòa thượng Luật sư Thích Thiện Siêu khi nói về việc hành trì giới luật hiện nay), không chuyên sâu để các vị xuất gia nắm rõ mà hành trì. Từ đó dẫn đến những sai sót, phi pháp như những sự việc nêu trên trong hiện tại và cả tương lai là điều không thể tránh khỏi.

Người viết còn nhớ khi đi cầu học với các vị luật sư, một vị luật sư đã giãi bày ưu tư của mình khi đề cập đến những hoạt động của Tăng-già - các pháp Tăng sự - thường bị bỏ qua hoặc xem nhẹ. Đây là điều người viết có cùng mối suy nghĩ và chia sẻ với ngài. Đời sống sinh động nhất của Tăng-già theo giới luật chính là các pháp Tăng sự, mà ngày nay chúng xuất gia thường bỏ qua không làm hoặc coi nhẹ. Các pháp như thọ giớian cư, tự tứ… nhiều nơi không được làm đúng theo các quy củ mà giới luậtquy định; trong đó việc thọ giới đúng luật là quan trọng bậc nhất. Thiết nghĩ, đã đến lúc cần gióng hồi chuông báo động về tình trạng này. Sẽ là quá muộn và gánh lấy hậu quả nghiêm trọng trong tương lai không xa, nếu nhắm mắt và im lặng cho qua. Liệu chúng ta có can đảm nhận sai và sửa chữa điều sai ấy?



dai gioi dan-5




Thay lời kết

Câu chuyện về những giới đàn tổ chức không đúng giới luật luôn là một câu chuyện dài. HT.Thích Minh Thông trong những lần trò chuyện với chúng tôi đều không tránh những cái thở dàiHòa thượng cho biết, những giới đàn mà các tỉnh mời ngài làm Tuyên luật sư, có những nơi không rành rẽ về giới luật, không biết làm vậy thì “tội nghiệp” giới tửgiới tử không thể đắc giới, không thể sanh vô tác giới thể… Mà, ngài nói đùa với chúng tôi là giới đàn bây giờ cảm giác như là “thọ giấy” chứ không phải “thọ giới”.

Khi còn sinh tiền, đôi lần được hầu chuyện với cố Hòa thượng Luật sư Thích Đỗng Minh, người viết thỉnh thoảng bộc bạch suy nghĩ của mình, về các pháp Tăng sự thường nhật của các vị xuất gia trong truyền thống Bắc tông. Ngài luôn dạy chúng tôi câu “Giới luật là thọ mạng của Tăng-già…”. 

Với chúng tôigiới luật luôn là nền tảng, nó cũng như luật pháp của một quốc gia, có những điều có thể du di, song cũng có những điều luật bất di bất dịch. Giới luật Phật giáo là giềng mối, tạo ra cộng đồngTăng chúng đúng như pháp và là sợi dây xâu kết Tăng-già lại với nhau. Ngoài các giới điều mà một người xuất gia hành trì để từng bước bước lên các nấc thang của bậc phạm hạnh giải thoát, thì các nguyên tắc tổ chức, sản sinh chúng xuất gia hợp pháp (thọ giới như pháp), tạo nên cộng đồng Tăng-già đúng như pháp, giữ sự hòa hợp… sẽ giúp cho Tăng-già tồn tại. Để làm được điều này thì các điều kiệnvà các pháp yết-ma phải được tôn trọng, hành xử đúng pháp Phật chế. Còn bằng không, chúng ta chỉ làm trên hình thức mà không có nội dung như tinh thần giới luật

Chúng ta tổ chức các giới đàn đi chăng nữa cũng chỉ ở mức độ hành chính, mà không tạo được sự thiêng liêng khi sản sanh ra một bậc được xem là Chúng trung tôn. Ở điểm này, người viết chia sẻ sự ưu tư về khái niệm “thọ giấy” và “thọ giới” của Hòa thượng Luật sư Thích Minh Thông.


Pháp Đăng 

(Giác Ngộ)




Ý kiến bạn đọc
19/10/201722:49
Khách
Cái chính thọ giới rồu có giử được giới không . Chẳng hạn giới thứ 10 của Sa Di và Sa Di Ni là không được nắm giử tiền bạc của cải đồ quý.Còn việc đắc giới là hình thức bên ngoài , không được đắc khi này thì khi khác thôi.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
07/01/2016(Xem: 8096)
THUẬT NGỮ "ĐẠT LAI LẠT MA" có những ý nghĩa khác nhau tùy theo những con người khác nhau. Đối với một số người, thuật ngữ này tuyên bố rằng tôi là một vị Phật Sống, hóa thân trên trái đất của Quán Thế Âm, một vị Bồ tát của Từ Bi. Đối với một số người khác, nó có nghĩa rằng tôi là một vị "Thánh Vương."
07/01/2016(Xem: 9819)
Chí nguyện thứ nhất của tôi trong đời sống, như một con người, là thúc đẩy những giá trị nhân bản và những phẩm chất đó của tâm linh là những nhân tố then chốt trong một cuộc sống hạnh phúc, cho dù là một cá nhân, một gia đình, hay một cộng đồng. Ngày nay, dường như đối với tôi thì chúng ta không trau dồi những phẩm chất nội tại này đầy đủ; đó là tại sao ưu tiên của tôi là phát triển chúng.
07/01/2016(Xem: 7276)
Đức Đạt Lai Lạt Ma là vị tái sanh lần thứ mười bốn thuộc dòng truyền thừa hình thành với sự hóa thân Giác Ngộ từ bi lần thứ nhất của Gendun Drup vào năm 1391. Đức Đạt Lai Lạt Ma đàm luận về những giai thoại và những thành tựu của các kiếp sống trước của ngài một cách tự nhiên cũng như ngài liên hệ đến những ký ức thời thơ ấu của ngài.
06/01/2016(Xem: 6994)
Yêu nhau yêu cả đường đi. Ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng. (Tục Ngữ)
23/12/2015(Xem: 9946)
Phước báu hay phước đức là quan niệm đặc thù của Đông Phương. Đối với Tây Phương thì chỉ có gia tài, sự nghiệp, di sản để lại cho con cháu chứ không có chuyện phước báu hay phước đức. Quan niệm “phước báu hay phước đức” đã trở thành gần như đời sống tâm linh, gắn chặt với lối suy nghĩ và cuộc sống của con người Việt Nam và Trung Hoa. Người Việt Nam ta ai cũng mong cầu phước đức, lo vun trồng phước đức và rất sợ vô phúc.
19/12/2015(Xem: 8474)
Trong Muốn Tỏ Ngộ Là Một Sai Lầm Lớn, Thiền Sư Đại Hàn Sùng Sơn Khai Thị Anh ngữ, Thích Giác Nguyên chuyển tiếng Việt, Con Chó Giết Chết Triệu Châu: Thiền Sư Sùng Sơn và nhiều môn sinh khác đã từng được mời đến nhà của một thiền sinh tại miền quê êm ả thanh bình. Chủ nhà có một con chó lớn, hầu như nó thường nhìn ra ngoài cửa, vẫy đuôi mừng hoặc sủa bất cứ lúc nào nếu có ai đó đến gần nhà. Vào buổi tối, sau khi dùng bữa xong, mọi người nghỉ ngơi quanh lò sưởi, con chó đến ngồi bên cạnh ngài Sùng Sơn. Sư vuốt ve con chó và nói: Ta có một câu hỏi cho con mà tất cả các thiền sinh không thể trả lời được: Đức Phật nói rằng tất cả chúng sanh đều có Phật Tánh. Nhưng khi có người hỏi con chó có Phật tánh không, thì Đại Thiền Sư Triệu Châu nói: 'Không!' Vì vậy, ta hỏi con, con có Phật tánh không? Con chó cất tiếng sủa:"Gâu! Gâu! Gâu!" Sùng Sơn nói: Con tốt hơn so với Thiền sư Triệu Châu.
18/12/2015(Xem: 16677)
Thuở xưa, đức Phật với nắm lá trong tay, hỏi chư tỳ-khưu rằng: “Số lá trong bàn tay của Như Lai, so với lá trong rừng, ở đâu nhiều hơn?” Khi chư tỳ-khưu đáp“Lá trong rừng nhiều hơn”, đức Phật bèn nói tiếp: “Cũng vậy, những thấy biết của Như Lai nhiều như lá cây trong rừng, nhưng những điều Như Lai đem ra giảng nói chỉ như nắm lá ít ỏi trong bàn tay này thôi! Tại sao vậy? Vì những điều không cần thiết, những điều không đem đến cho chúng sanh thấy khổ và diệt khổ, không đem đến giải thoát tham ưu và phiền não ở đời, Như Lai không nói, Như Lai không thuyết!”
17/12/2015(Xem: 7669)
Sau khi dự đám tang của Bác Diệu Nhụy Phan Thị Nhị từ Hannover trở về nhà, không hiểu sao đêm nay tôi luôn trằn trọc thao thức mãi không ngủ yên được. Nhìn đồng hồ thấy đã gần 4 giờ sáng. Có một lực gì vô hình và lòng thương mến đã thôi thúc tôi ngồi dậy để viết lên tâm tư tình cảm của mình trong ngày tang lễ của Bác Diệu Nhụy. Bác Diệu Nhụy ơi, trong cõi hư vô hương linh của Bác còn đâu đó. Tình cảm của hai Bác đã dành cho chúng em khoảng mấy năm trước đây Bác đã nhận và xem chúng em như những người em trong gia đình. Trước giờ ra đi Bác vẫn còn sáng suốt minh mẫn, có lẽ sự giao cảm mến thương giữa hai chị em vẫn còn đâu đây.! Tôi không sao quên được, vào lúc 11 giờ sáng ngày 28.9.2015 tại nhà quàn Babst Hannover, Đức quốc; tang lễ của Bác Diệu Nhụy được cử hành long trọng trong không khí trang nghiêm đầy ấm cúng.
17/12/2015(Xem: 13246)
Trong mùa tu gieo duyên năm nay tại chùa Viên Giác Hannover bắt đầu từ ngày 1 đến ngày 10 tháng 7 năm 2015, có chừng 50 đến 70 Phật Tử tại gia khắp nơi về tham dự. Có người tu liên tục trong 10 ngày, nhưng cũng có người chỉ tham gia trong 5 ngày miên mật cuối cùng, dưới sự hướng dẫn của Thầy Hạnh Giới, Trụ Trì chùa Viên Giác. Đạo Hữu Thông Giác là một Phật Tử tại gia đến từ Neuss, có mang theo một quyển sách thật dày của Thiền Sư Nhất Hạnh do Nắng Mới tại Đức xuất bản tặng cho tôi. Tôi thấy sách dày thì không ngán, nhưng chỉ ngán là không có thời gian. Vì lẽ, tôi hay đọc Đại Tạng Kinh, có quyển dày đến hơn 1.000 trang cũng chẳng có sao cả. Rồi tôi cứ để mặc đó, nhưng kỳ nầy trước khi đi Chicago Hoa Kỳ tham dự lễ tang của Thầy Hạnh Tuấn và đi Ấn Độ, mỗi nơi chỉ có 3 ngày và tôi lợi dụng thời gian ngồi trên máy bay hay thời gian chờ đợi ở phi trường để đọc cho xong tác phẩm nầy.
17/12/2015(Xem: 8866)
Mỗi buổi sáng, sau thời công phu, đại chúng được nhắc nhở là trong suốt ngày, mỗi khi đi thì không nói năng và suy nghĩ mà phải thực tập tiếp xúc với đất Mẹ với tất cả những mầu nhiệm của sự sống. Lời nhắc nhở như sau, được đọc bằng tiếng Anh và tiếng Việt: “Đất Mẹ đang có mặt dưới chân chúng ta. Xin đại chúng khi đi đem hết thân tâm một trăm phần trăm đầu tư vào mỗi bước chân, để tiếp xúc với những mầu nhiệm của sự sống để được nuôi dưỡng và trị liệu, không nói năng cũng không suy nghĩ.Nếu cần nói một điều gì hay nghe một điều gì thì xin dừng lại để nói và để nghe trước khi đi tiếp. Xin toàn thể đại chúng thực tập và yểm trợ cho sự thực tập này.”
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]