Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Khủng bố và áo đen

02/12/201506:26(Xem: 7230)
Khủng bố và áo đen

KHỦNG BỐ VÀ ÁO ĐEN 
Thích Pháp Cẩn (*)

 

Hôm thứ 6 ngày 13 tháng 11 năm 2015 vừa qua, ở Paris có xảy ra vụ khủng bố lớn ai cũng kinh hoàng. Liền chỉ ba ngày sau, thứ 2 ngày 16, ngay đầu tuần, Rollins College có tổ chức buổi hội thảo về Hoà Bình. Họ kể về biến cố tang thương và mời chia sẻ quan điểm mỗi người. Ngay từ khi bước vào phòng mình đã thấy vui vì trong phòng còn dán một poster lớn về sự kiện Thiền Đi do giáo sư Maroon tổ chức mời mình hướng dẫn ngày 11 tháng 11. Sau buổi hội thảo, nhân viên trong phòng này bảo sự kiện đã xảy ra rồi nhưng họ có tham dự và thấy trân quý buổi thiền ấy nên vẫn còn giữ lại ít lâu, chưa vội tháo xuống dù đang có mấy sự kiện cũng quan trọng.

Đến lượt mình nói, mình giới thiệu tôi là một tu sĩ Phật Giáo. Mình bắt đầu bằng việc sáng nay gặp một cô gái Hồi Giáo không mặc màu nâu đen, khăn choàng cũng không màu nâu đen. Mình hỏi thì cô bảo đổi màu để khỏi bị người ta hiểu lầm là khủng bố. Lý do nữa là để tỏ rõ thái độ không ngầm đồng tình với những người khủng bố. Rồi mình nói tiếp là tôi đã đổi màu áo từ lâu rồi. 


Khung bo va ao den
Tác giả khi ở chùa mặc áo nâu



Trước kia tôi mặc màu nâu và đen. Nhưng khi qua Mỹ sống tôi không muốn bị nghi là khủng bố. Ở sân bay, nếu tôi mặc đồ nâu đen và không tóc, họ sẽ xét tôi kĩ hơn. Tôi không muốn bị phiền phức. Hơn nữa, dân Mỹ đây thấy áo đen trọc đầu là họ có thể sợ hãi hay hận thù vì khủng bố. Ít nhất họ cũng kém thiện cảm. Bản thân mình hiện tại khi đi chùa hay hướng dẫn Phật Tử tu học, mình vẫn mặc đồ nâu đen; khi đi học hay hướng dẫn người không phải Phật Giáo, mình đổi sang màu sáng. Phật Giáo đi đến đâu có thể học hỏi để thích ứng với văn hoá nơi đó. Ở Ấn Độ quý thầy quấn y vàng (thời Phật); đến Trung Hoa tăng ni có kiểu y phục phù hợp với văn hoá nước này. Tương lai, ở Âu Mỹ, có lẽ người xuất gia Phật Giáo nên có y phục kiểu hợp với văn hoá xứ này, khác truyền thống Á Châu? Dù sao, màu y phục có lẽ không nên dùng màu nâu đen để tránh bị hiểu nhầm là khủng bố vì người xuất gia Phật Giáo đã không tóc.

Rồi mình nói về sự tuyên truyền tiêu cực về thế giới Hồi Giáo. Mình kể về thí nghiệm của Pavlov về phản xạ có điều kiện. Bình thường mỗi khi thổi còi thì chó không tiết nước miếng. Mỗi khi cho chó ăn, chó tiết nước miếng. Thí nghiệm xảy ra là mỗi khi đưa thức ăn cho chó thì thổi còi và nhìn thấy chó tiết nước miếng. Cứ lặp lại nhiều lần. Sau đó, Pavlov chỉ thổi còi mà không đưa thức ăn. Chó vẫn tiết nước miếng. 

khung bo va ao den 2
Tác giả không còn mặc áo nâu và 
cô bạn Hồi Giáo không còn mặc đồ đen


Rồi liên hệ với tình hình khủng bố. Mỗi khi có một vụ khủng bố thì kèm theo “Hồi Giáo.” Cứ “khủng bố” và “Hồi Giáo” lặp lại nhiều lần. Riết rồi nhiều người có ác cảm với Hồi Giáo. Cứ khủng bố xuất hiện với áo đen trọc đầu nên riết dân Mỹ này có ác cảm với trọc đầu áo nâu đen. Mình nói tiếp là mình không biết chính trị. Mình chỉ muốn nói rằng người Hồi Giáo, trong số những người mình gặp, là những người mình cảm nhận rất hiền hoà thân thiện. Họ mong muốn an ổn và chẳng hiếu chiến gì đâu. Ví dụ là trong số những người Hồi mình gặp, mình đã từng nói chuyện với một cô gái Hồi Giáo khi cùng lớp năm ngoái. Sau đó cô này vào thực tập với Câu Lạc Bộ Thiền mình mở nên có nói chuyện nhiều hơn. Cô cũng buồn, bảo tôi đâu muốn khủng bố ai đâu. Nhóm người nào đó gây ra những vụ khủng bố rồi bảo Hồi Giáo chứ tôi đâu biết. Sự tuyên truyền (propaganda) đã quá lớn nên tôi cũng chả biết nói sao nữa.

Rồi mình nói về việc thực tập để có hoà bình. Hoà bình trước hết nên bắt đầu nơi chính mình. Mình có nhắc rằng thầy mình, ngài thiền sư Nhất Hạnh, không bao giờ uống sữa; thiền sư nhai sữa. Hoà Thượng dùng lát bánh mì chấm sữa và nhai cho nhuyễn rồi nuốt. Nếu uống ực một ly sữa, dạ dày mình sẽ rất mệt. Nó sẽ giận lên. Nhai sữa hay nhai những thức ăn khó tiêu vài chục lần mới nuốt là cách để giảm thiểu cơn giận hay để nuôi lớn hoà bình trong ta. Đây là Đoàn Thực, một trong bốn loại thức ăn theo nhà Phật. Mình tiếp tục trình bày về Xúc Thực, những loại thức ăn mình đưa vào bằng các giác quan  như mắt, tai,...Hãy nhớ đừng nghe nhạc bạo động; đừng xem phim ảnh bạo động. Hãy cảnh giác Hollywood! Đừng chơi games điện tử bạo động. Đây không phải chuyện chơi cho vui; nó sẽ làm mình gia tăng bạo động.

Loại thức ăn thứ ba là Tư Niệm Thực. Khi mình nghĩ về điều gì thì mình đang ăn thức ăn. Hãy cố gắng suy nghĩ tích cực. Hãy suy nghĩ trong tình thần phi bạo động. Thí dụ, theo Phật Giáo, dù kẻ sát nhân kia có giết vài trăm người; khi kẻ đó bị xử tử, ta không nên tán thán cái hành động xử tử. Ta không nên nghĩ rằng tử hình gã kia là đáng! Nhìn sâu để thấy gã khủng bố kia có thể là nạn nhân của một hệ thống giáo dục tuyên truyền cuồng tín. Hắn có thể làm lại cuộc đời nếu may mắn được lọt vào một hệ thống giáo dục khác. Phật giáo chúng tôi mong bãi bỏ án tử hình. Loại thức ăn cuối là Thức Thực. Loại này chia làm hai là Chánh Báo (thân tâm mình) và Y Báo. Cái Y Báo rất quan trọng. Nó là một loại thức ăn. Nếu ta tiếp xúc với bạn bè hung bạo dù chỉ trong lời nói hay tư duy, ta cũng bị ảnh hưởng. Chẳng những bè bạn mà còn gia đình, học đường, công sở, xã hội...là thức ăn cho thân tâm ta cả. Hãy cố gắng dựng xây một cộng đồng có lối sống văn minh, hiền hoà, có hiểu biết, có thương yêu, có lắng nghe, có nhìn lại như cộng đồng hôm nay mời chúng ta tới đây ngồi nói chuyện trao đổi. 

(*) Thầy Thích Pháp Cẩn là Tăng sĩ Phật Giáo hiện đang theo học tại trường đại học Rollins Colleges Winter Park, Florida, phía Bắc thành phố Orlando.


Source: thuvienhoasen.org


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
19/12/2010(Xem: 9327)
Năm 1996, nhà xuất bản Le Pré aux Clercs có phát hành một quyển sách gồm những lời phát biểu của Đức Đạt-lai Lạt-ma được chọn lọc từ các bài diễn văn, phỏng vấn, các buổi thuyết giảng và các sách của Ngài. Sách gồm VI chương, dày 192 trang và sau đây là chương V của quyển sách mang tựa đề "Cẩm nang cho cuộc sống".
18/12/2010(Xem: 9344)
Nghiệp: Trong đạo Phật thường nói ý là căn bản của hành động và lời nói. Khi suy nghĩ điều thiện thì lời nói sẽ lành và hành động khắc đẹp. Nghiệp là một thói quen, có tất thảy ba nghiệp: nghiệp thân, nghiệp khẩu và nghiệp ý. Nghiệp có thể là nghiệp nhân, nguyên nhân của hành động, nhưng cũng có thể là nghiệp quả, kết quả của hành động. Nghiệp nhân giống như là hạt giống, nghiệp quả ví như là quả. Khi tư duy (khởi tâm) thì nó trở thành một năng lượng, và năng lượng đó chỉ mới là hạt giống. Nhưng hạt giống thì thế nào cũng sẽ thành cây và kết trái.
16/12/2010(Xem: 10285)
Chúng ta, người Phật tử, nên hoan hỷ với Noel, và “vui” Noel theo cách chủ động của chúng ta, đồng thời cũng hết sức thận trọng trong thời gian “cận điểm” cải đạo này. Chân thành cảm ơn quý bạn đọc Phật tử đã gợi ý cho chúng tôi đề tài này.
14/12/2010(Xem: 8546)
Buổi sáng khi chúng ta thức dậy, chúng ta nhận ra là mình đang còn sống và sự sống đang có mặt xung quanh ta. Chúng ta nhận ra 24 giờ là một món quà của sự sống và chúng ta nguyện sống thật sâu sắc với những giờ phút quý báu này.
13/12/2010(Xem: 10049)
Cách nay hơn 20 năm, qua giới thiệu của một người bạn làm ở chi nhánh địa phương của cơ quan từ thiện Thiên Chúa giáo Hoa Kỳ (thường gọi là hội USCC), vị linh mục tuyên úy xã hội giáo phận Richmond (tiểu bang Virginia) yêu cầu tôi viết một bài về Phật giáo để đăng trên số Xuân tờ báo tiếng Việt do ông chủ trương.
08/12/2010(Xem: 17861)
Bởi vì niềm hạnh phúc và chính sự tồn tại của chúng ta là kết quả của sự giúp đỡ bảo bọc của mọi người, chúng ta phải phát huy thái độ cư xử tốt đẹp của mình đối với mọi người xung quanh.
08/12/2010(Xem: 10904)
Mỗi giây phút trong cuộc sống đều tượng trưng cho một giá trị vô biên. Thế nhưng chúng ta lại cứ để cho thời gian trôi đi như những hạt cát vàng lọt qua kẻ hở của bàn tay
08/12/2010(Xem: 10624)
Từ thuở năm vị Tỳ Kheo nơi vườn Nai đắc pháp, Tăng già Đạo Phật nơi trần thế ứng thân. Phật thuyết “Thiện Lai Tỳ Kheo” bậc cụ duyên đại đức liền thọ tâm giới đủ tướng Tỳ Kheo, còn trần thế chúng sanh tùy theo nghiệp cảnh nên ứng trí, lượng tâm nên có chổ không đồng.
07/12/2010(Xem: 8309)
Chúng ta cần biết ý nghĩa Giáo Pháp là gì. Giáo Pháp hay Pháp bảo là một từ ngữ tiếng Phạn mà có nghĩa đen là một “phương sách phòng ngừa”.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]