Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Vô thường quanh ta mỗi ngày

27/05/201420:12(Xem: 7941)
Vô thường quanh ta mỗi ngày

Buddha_200


Tôi tiễn tuần cũ với 2 sự kiện quan trọng: thứ 7 là buổi nói chuyện với mấy trăm bạn trẻ mới đi làm tại Trung tâm Hội nghị Quốc gia Mỹ Đình về chủ đề “Tư duy để thành công” và chủ nhật là chia sẻ với vài trăm phật tử tỉnh Hòa Bình về chủ đề “Giàu và nghèo”. Niềm vui thật giản đơn khi bằng cách này hay cách khác tôi đã chia sẻ những lời Phật dạy với bất cứ ai có thể. Đối với tôi, việc này cũng như ăn, cũng như cách mình nạp năng lượng, nhưng chỉ có khác là không ăn bằng miệng mà bằng não, bằng tâm.

Đầu tuần tôi nghe tin nhạc sỹ Thuận Yến qua đời và đám tang diễn ra sáng thứ 3. Giật mình!

Tôi may mắn được quen biết gia đình cô chú Thuận Yến – Thanh Hương cách đây hơn chục năm và thật sự yêu quý cô chú. Một cách sống rất giản dị của chú Thuận Yến. Một tình yêu thương lớn lao và sự hy sinh cao cả của cô Thanh Hương. Tôi nhớ những bữa ăn, những buổi uống trà ở nhà cô chú. Tôi nhớ những nụ cười rất vang của nghệ sỹ Thanh Hương. Tôi nghĩ về dọng nói nhẹ nhàng và ân cần của nhạc sỹ Thuận Yến. Rồi những bàn tay, những ánh mắt, những bước chân. Rất gần. Rất gần.

Ấy vậy mà chú Thuận Yến không còn nữa. Khi tôi ngồi gõ những dòng chữ này thì tấm thân tứ đại của chú đã nằm sâu dưới đất. Chú đã nằm trong đất và hình như đã bắt đầu hòa với đất. Nhạc sỹ nổi tiếng đã chính thức trả thân về cho đất thật rồi.

Mấy năm nay nhạc sỹ Thuận Yến bệnh. Mà cũng đến mấy năm nay tôi không qua thăm chú và cô cùng gia đình. Cứ đổ lỗi cho bận công việc, cho đủ thứ. Để rồi hôm nay ngồi nhớ lại bài kinh nói rằng cái chết đến bất thường, không từ bất cứ ai. Cũng mừng rằng chú Thuận Yến đã sống tốt cả đời mình để tôi tự nhủ, chắc chắn chú sẽ sinh về cõi lành. Tôi mở cuốn sách nhạc chú tặng năm xưa ra và nhẩm hát lại bài “Chia tay hoàng hôn”. Tôi chia tay chú như chia tay người thân, như lìa xa bạn đạo.

Cũng đầu tuần tôi nghe tin một anh bạn của tôi đã nhập viện tâm thần và cả gia đình đang rối bời. Anh là một doanh nhân khá kín đáo và thành đạt. Tại sao nên nông nỗi này! Tôi phi xe đến ngay thăm anh.

Anh nhận ra tôi ngay. Tôi hỏi thăm và thấy anh vẫn tự xác nhận rằng anh khỏe. Tôi cùng vợ anh và mẹ anh dẫn anh đi làm các xét nghiệm và chụp chiếu cũng như test tâm lý. Tôi bất ngờ khi anh đi lại khá chậm chạp và đúng là có những biểu hiện không được bình thường lắm như lần lượt đi các phòng đóng tất cả cửa sổ của các phòng bệnh lại. Người nhà nhắc thì anh bảo, đóng giúp người ta.

Tôi tâm sự với vợ anh, với mẹ anh, với em gái anh. Có đến đây mới cảm nhận được nỗi lo của những người thân. Có lắng nghe mới cảm thông với những gia đình có người bệnh nhất là khi đó lại là người trụ cột. Vợ anh cho biết vẫn đang dấu các con, bởi anh luôn là thần tượng của 2 con, nếu biết tin anh bị bệnh thế này chắc các con sẽ suy sụp mất.

Người mẹ 80 tuổi của anh rất quý tôi và nắm chặt tay tôi cầu cứu, cứ như rằng tôi là bác sỹ tài năng. Bà rất thương và lo cho con trai bà. Tôi lại càng hiểu hơn tấm lòng quá tuyệt vời của những người mẹ. Dáng người mảnh mai, khuôn mặt đầy lo lâu và khắc khổ của bà làm tôi càng thấy xót xa cho anh.

Vợ anh đã hầu như không ngủ 10 đêm nay vì đêm nào anh cũng thức và thu dọn nhà cửa, bật hết điện sáng trưng lên rồi xếp, kê lại đồ đạc suốt đêm. Nhắc và thậm chí bắt anh đi ngủ anh đều nói rằng, muốn ngủ thì cũng phải dọn nhà đã chứ. Có hôm anh ra mở cửa nhà ra hành lang hàng xóm và cởi trần ngủ vậy luôn đến sáng. Có hôm anh ôm cả cục tiền đi mua đủ thứ về chất đầy nhà…

Chuyện anh bạn tôi nhập viện tâm thần làm tôi nhớ đến một anh bạn khác cũng đang nằm viện vì ung thư mà tôi mới đến thăm cách đây 1 tuần. Anh bạn này cũng rất thành đạt, có học thức, có địa vị, giàu có, được nể trọng trong xã hội. Với cái tuổi này lẽ ra phải đang khỏe mạnh, vui tươi, sống và cống hiến cho đời. Tôi biết rằng, sức ép đang rất lớn, gánh nặng đang đè lên hai vai các doanh nhân. Nặng đến mức có khi sức người không chịu nổi nữa.

Vô thường – tôi và bạn nghe mãi rồi. Nhưng hôm nay thêm 1 lần nữa vô thường chạm đến tôi, ngấm vào tôi. Biết là 1 chuyện, hiểu lại là chuyện khác. Và hiểu rồi, chúng ta cần làm gì đây. Mà làm gì thì làm ngay, đâu có đợi đến ngày mai. Bởi chắc gì đã có ngày mai. Bởi mỗi ngày có đến hơn 30 người sáng ra khỏi nhà đi làm mà tối không về nhà nữa – đấy mới là con số chết bởi tai nạn giao thông đó thôi nhé.

Trong tai tôi vọng lên nguyên vẹn bài kệ “vô thường”. Rằng “Ngày nay đã qua; Đời sống ngắn lại; Hãy nhìn cho kỹ; Ta đã làm gi? Đại chúng hãy cùng tinh tấn; Thực tập hết lòng; Sống cho sâu sắc và thảnh thơi; Hãy nhớ vô thường. Đừng để tháng ngày trôi đi oan uổng”.

Tôi giật mình và nghĩ rằng ngay việc mình viết ra đây để chia sẻ với quý vị cũng là 1 cách thực tập, môt cách tu, một cách sống sâu sắc, rằng bài chia sẻ cũng giúp ngày hôm nay của tôi trôi đi ý nghĩa.

Chúng ta hãy nhắc nhau sống trọn vẹn với mỗi phút giây hiện tại nhé. Chúng ta cùng nhắc nhau sống tốt, sống thiện, sống có ích mỗi ngày nhé bạn. Để không bao giờ nuối tiếc. Đời sống là vô thường mà.

TS Nguyễn Mạnh Hùng

Công ty sách Thái Hà

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/10/2015(Xem: 9048)
Đây là hình ảnh Đức Đạt Lai Lạt Ma thứ 14 và chư Tôn Đức Tăng Ni lãnh Đạo Phật Giáo trên Thế giới tham dự đại hội về việc thọ giới Tỳ kheo ni, theo tin thần Tứ Phần Luật cho những vị ni cô tu theo truyền thống Phật giáo Tây Tạng tại Đại học Hamburg Đức Quốc ngày 20/7/2007. Trong đại hội này có HT Phương Trượng Thích Như Điển, HT Thích Quảng Ba (đến từ Úc), Giáo sư tiến sĩ Trí Siêu Lê Mạnh Thát, Sư Bà Thích Nữ Diệu Tâm, và SC Thích Nữ Hạnh Trì đồng phó hội.
09/10/2015(Xem: 9808)
Khi đến chùa bạn hãy nhớ những điều dưới đây không được nghĩ tới và cũng không được cầu khẩn mong muốn thành hiện thực nhé, những điều này là không nên.
09/10/2015(Xem: 8871)
Suy cho cùng, chính bạn chứ không phải ai khác là người chịu trách nhiệm cho việc bạn sử dụng số ngày còn lại của mình trong cuộc đời này ra sao. Thù hận hay yêu thương, hạnh phúc hay thảm hại đều chỉ là những sự lựa chọn.
09/10/2015(Xem: 7195)
Chúng ta hãy kiểm lại ba điều. Một là mạng sống trong hơi thở. Hai là thân này hư dối tạm bợ, không có gì quan trọng. Ba là tâm là ông chủ nhân của bao điều họa phúc. Ta thường nhớ và thấy như vậy thì sẽ dễ dàng tập trung vào việc tu học để chuyển hoá, gạn lọc tâm buồn thương, giận ghét thành tâm thanh tịnh, sáng suốt. Làm chủ được thân tâm rồi thì các thứ hình thức vật chất trong cuộc sống không thể hấp dẫn và lôi kéo ta được nữa.
09/10/2015(Xem: 9057)
Con Bobby bị bệnh hiểm nghèo, phải mổ mắt, và bị mù cả hai mắt. Nhưng nó có bạn. Đứa bạn bùi ngùi sẻ chia. Luôn luôn ở bên cạnh săn sóc, tuy nét mặt không tránh khỏi nỗi buồn rầu.
09/10/2015(Xem: 17307)
Tu không cần đi chùa nhiều, đọc kinh nhiều, ăn chay giỏi, làm công quả chuyên cần, xây chùa cất miếu…nếu làm được những điều này thì tốt. Nhưng vấn đề chính yếu của tu là thấu hiểu và “quyết tâm” ứng dụng những điều Phật dạy vô đời sống hằng ngày của mình.
08/10/2015(Xem: 17184)
Khi chim còn sống trên đời Chim ăn kiến nhỏ thấy thời khó chi, Nhưng khi chim bị chết đi Kiến thời ăn nó có gì khó đâu.
08/10/2015(Xem: 7021)
Chúng ta muốn được phước báo tốt, sống đời hiền thiện, đạo đức, thì phải cố gắng tu trong mọi hoàn cảnh, đừng chờ đến chùa rồi mới tu. Tu như vậy là không thực tế. Một tháng chúng ta đến chùa được mấy ngày? Không lẽ không đến chùa là không tu được hay sao?
07/10/2015(Xem: 9515)
Câu hỏi đặt ra là vì sao bệnh viện mở ra ngày càng nhiều mà lúc nào cũng “quá tải”? Vì sao con người bây giờ tiện nghi dồi dào mà đau ốm triền miên? Vì sao bệnh nhiễm gia tăng và bệnh do hành vi lối sống ngày một phát triển trong khi khoa học y học tiến như vũ bão? Rõ ràng sức khỏe không phải là chuyện của y tế. Sức khỏe là chuyện của mỗi người, của mọi người. Đời sống càng tiện nghi, nhu cầu vật chất càng được thõa mãn thì con người càng xa lạ với tự nhiên, với chính mình. Stress chính là nguyên nhân của 60-90% bệnh lý đưa người ta đến bác sĩ. Mà bác sĩ thì chỉ chữa được cái đau chứ không chữa được cái khổ, chữa được cái bệnh, chứ không chữa được cái hoạn.
06/10/2015(Xem: 53689)
Từ Bi, có nghĩa là tình thương yêu rộng lớn đối với muôn loài hữu tình chúng sanh(loài người và súc vật). Tình thương rộng lớn này được xuất phát từ trong tâm, thể hiện qua lời nói và hai hành động: TỪ và BI : Bang vui. Cứu khổ.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]