TỪNG BƯỚC AN VUI
Thích Thông Phương
Nhà Xuất Bản Tôn Giáo PL: 2549 - 2005
V- Tóm kết:
Đức
Phật ra đời vốn đem lại ánh sáng chân lý cứu khổ
cho thế gian. Ban đầu Ngài nói rõ khổ, chỉ ra tướng khổ
, rồi chỉ rõ nguồn gốc của khổ, đế giúp người giải
tỏa khổ, được an vui. Không phải Ngài nói khổ để mà
khổ, để bi quan chán đời. Bởi vậy Bồ tát sẵn sàng hy
sinh khó khổ để cứu độ chúng sanh, làm lợi ích cho mọi
người không mệt mỏi- vì các Ngài không thấy có ta mệt,
ta nhọc!
Như
Bồ
tát Đại Tạng đã phát nguyện:
“Địa ngục vị không, thệ bất thành Phật, Chúng sainh độ tận, phương chứng Bồ đề”
Nghĩa là:
“Địa ngục chưa không, thề chẳng thành Phật. Chúng sanh độ hết, mới chứng Bồ đề.
Vậy là thấy khổ, rồi vượt thoát khỏi khổ và giúp cho người thoát khổ. Đó là con đường chuyển hóa tiến lên, đem lại niềm vui chân thật cho đời
Người học đạo khéo hiểu đúng chánh pháp, có cái nhìn sáng tỏ, cởi mở tình chấp sai lầm; nhẹ bớt chấp, là nhẹ bớt khổ ngay hiện tại. Đó là lợi ích thiết thực của Phật pháp ngay tại thế gian.
Học Phật mà vẫn cứ chấp chặt, chấp nặng khôn chịu buông, là vẫn đi con đường khổ, tự mình làm khổ cho mình chứ không cho ai khác.
Đây là câu chuyện đê thay lời kết thúc:
Xưa có người nọ có việc phải vất vả băng núi lội sông, đi qua những vách núi sừng sững, cheo leo rất nguy khốn. Bất thần, anh bị hụt chân té xuống vực sâu. Sinh mạng anh giờ chỉ còn trong chớp mắt, anh đưa hai tay quờ quạng, quơ quào trên không trung thời may chụp được một cành cây hkô trên vách núi. Anh mừng rỡ vì mình còn có cơ hội sống sót, nhưng khổ nổi ngưới anh cứ bị treo lơ lững không thể xuống hay lên.
Trong lúc vô cùng nguy cấp, anh nhìn lên bờ chợt thấy Đức Phật từ bi đứng nhìn xuống. Gặp được cứu tinh, anh vội vàng cầu xin Phật từ bi cứu vớt. Đức Phật hiến từ nói:
- Ta sẵn sàng cứu, như ngươi phải nghe theo lời ta.
Anh ta thưa:
- Bạch Ngài, đến nước này con đâu còn dám cãi lời Ngài, con nhất định nghe lời Ngài chỉ dạy.
Đức Phật nói:
- Tốt lắm! Bây giờ ngươi hãy buông tay đang nắm cành cây ra.
Người này nghe xong liền nghĩ, nếu buông tay sợ sẽ rơi xuống vực sâu muôn trượng, tan xương nát thịt làm sao bảo toàn sinh mạng đây ? Vì sợ mất mạng nên hai tay anh càng nắm chặt hơn.
Phật bảo :
- Ngươi không chịu buông cây đưa tay lên cho ta thì làm sao ta cứu ngươi được ?