Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

6. Điều Phục Tâm

06/01/201111:11(Xem: 9563)
6. Điều Phục Tâm

 

6
ĐIỀU PHỤC TÂM

 

Nếu bạn lơlà trong việc bảo vệ tâm
Bạn không thểđóng cửa đau khổ

và cũng khôngthể mở cửa hạnh phúc

Đừng làm nhữngđiều phi đạo đức

Hãy làm nhữngđiều đạo đức hoàn hảo

Hãy điều phụctâm của bạn

Đây là giáo lýcủa Phật.

KHI CHÚNG TÔIcùng nhau trì tụng đoạn kệ này của Đức Phật và như ngài Kirti Tsenshab Rinpochegiải thích, chúng tôi nhớ rằng đoạn kệ có chứa Tứ Diệu Đế. Bạn đang chịuđựng sựkhổ thật sự (Đế đầu tiên)–chẳng ai ước muốn khổ – và bạn cần đạt hạnh phúc tốithượng chấm dứt mọi khổ đau (Đế thứ 3), điều này tuỳ thuộc vào việc chấmdứttoàn bộ các nhân đích thật của khổ (Đế thứ 2); và việc đạt được điều nàytùythuộc vào việc làm cho toàn bộ con đường Đạo chân thật trở thành hiện thực (Đếthứ bốn).

Điều cốtlõi của đoạn kệ này là khuyên không can dự vào bất kỳ hành động phi đạo đức nàocả. Nếu nghĩ rằng nguồn gốc của khổ đau và các vấn đề của cuộc sống là từ kháchquan bên ngoài thì ý nghĩ đó chính là vấn đề. Không coi tâm là nguồn gốccủacác vấn đề và đổ lỗi cho các tác nhân bên ngoài như người khác, đối tượng khác,thái độ đó chỉ tạo thêm nhiều vấn đề hơn. Suy nghĩ theo kiểu này – và cũng chorằng hạnh phúc đến từ bên ngoài – là chúng ta chẳng đếm xỉa gì tới tâm cả. Tâmnày từ vô lượng kiếp trước đã không được điều phục giờ đây vẫn để y nguyên nhưvậy, vẫn đang không được điều phục. Chẳng có gì tốt hơn, chẳng có gì thay đổi.Chúng ta liên tục tạo ra nhân đau khổ cho các kiếp sau và tạo ra các vấnđềngay đây trong đời này.

Thật tốt khiliên hệ đoạn kệ này với các vấn đề trong qúa khứ, đặc biệt có hiệu quả khi ápdụng “ điều phục tâm của bạn” đối với sự kiêu mạn, sân hận, ganh tị, hammuốnvà sự vô minh dày đặc. Điều phục những vọng tưởng (phiền não) này là giáo lýcủa Đức Phật. Không điều phục chúng thì không phải giáo lý của Đức Phật –nóicách khác, không làm gì để giải quyết vọng tưởng nhưng lại bận rộn làm nhữngviệc khác và coi đó là tu tập tâm linh thì không phải là giáo lý của ĐứcPhật.

Vọng tưởng làmcho tâm không vui, không an, không thuần phục. Mặc dù các hành động của chúngta trông giống như Pháp và được gọi là “Pháp” hay “tu tập tâm linh” nhưng nếuchúng không phá hủy vọng tưởng thì chúng không phải là giáo lý của Đức Phật. Cómột định nghĩa về Pháp là “bất kỳ thứ thuốc nào mà chữa trị được vọngtưởng”. Nếu có một hành động được thực hiện dưới danh nghĩa Thiên Chúa giáo haymột tôn giáo nào khác mà là thuốc chữa trị vọng tưởng – điều phục sân, tham, sivà ích kỷ – thì đó là Pháp. Bất cứ cái gì mà không phải là thuốc chữa trị vọngtưởng thì không phải là Pháp. Như đức Dalai Lama có nói, Pháp là bất cứ điều gìmàsửa chữa được hay an định được tâm. Khi có một đồ dùng nào bị hư thì việc sửachữa nó là tốt bởi vì làm cho bạn vui và nó sẽ là phương tiện có ích chocuộcsống của bạn và của người khác. Cũng vậy, Pháp là sửa chữa tâm. Phương pháp nàomà không phá hủy được vọng tưởng thì không an định được tâm. Không có cách nàocải thiện được tâm mà không loại trừ vọng tưởng. Vọng tưởng cần phải được loại trừ.

Để mang lạihạnh phúc cho bản thân và cho những người khác, Pháp phải là thuốc chữa vọngtưởng. Nếu Pháp hỗ trợ vọng tưởng thì không cần biết chúng ta tu tập baonhiêu chúngta sẽ không thấy có sự cải thiện ở trong tâm; ngược lại, tâm sẽ trở nên mỗi lúcmột tồi tệ hơn: càng không được thuần phục hơn, càng khó khăn hơn. Dù chúng tacó thể luôn đang nghe giảng Pháp, thuyết Pháp, đọc Kinh điển, hay đang sốngtrong một trung tâm Phật Pháp, thậm chí cả cuộc đời luôn có liên hệ với Pháp,nhưng nếu vọng tưởng gia tăng thì việc tu tập tâm linh hóa ra là đang hỗtrợcho vọng tưởng thay vì phá huỷ chúng. Nếu kiêu ngạo, sân hận, ham muốn và nhữngthứ tương tự gia tăng thì việc tu học Pháp của bạn đang tạo ra thêm nghiệp bấtthiện thay vì tịnh hóa những nghiệp bất thiện có sẵn trước.

Để nhận đượchạnh phúc từ Pháp, việc tu tập của bạn phải làm sao phá hủy được vọng tưởng. Vídụ như dược phẩm, nếu làm cho bệnh phát sinh hay nặng thêm thì thuốc đó không chữađược bệnh mà còn làm lệch hướng việc chẩn và trị bệnh. Thuốc là thứ dùngđể trịbệnh chứ không làm bệnh trầm trọng hơn.

Câu “điều phụctâm của bạn” chỉ vỏn vẹn mấy chữ, nhưng ý nói là phải giải quyết toàn bộcác chechướng (quan niệm sai-ND) từ việc thấy những khuyết điểm của vị thầy chotớinhững quan niệm nhị nguyên vi tế về ba tri kiến liên quan đến giai đọan chuẩnbị màu trắng, giai đọan phát triển màu đỏ, giai đoạn thành tựu màu đen và ngaycả che chướng sau cùng và vi tế nhất là ngăn cản sự thành tựu tâm giác ngộ(Phật tâm). “Điều phục tâm của bạn” giải quyết toàn bộ các quan niệm saitráinày.

Câu cuối củabài kệ nói “Đây là giáo lý của Đức Phật” bởi vì điều phục tâm bạn là nguồn gốccủa hạnh phúc. Điều phục tâm bạn là giáo lý chính của Đức Phật. Từng mỗilời màĐức Phật dạy là nhắm tới việc điều phục tâm riêng của mỗi chúng sinh; ngoài rakhông có mục đích nào khác. Từng mỗi lời trong tất cả 84.000 Kinh điển –Kinhcủa Tiểu thừa, Đại thừa, Kim cang thừa – là nhằm điều phục tâm.

Hãy nhớ đến sựưu ái của Đấng Thế tôn Đại Từ Đại Bi Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni, khi giảng dạy toànbộ các giáo lý của cả hai đường Đạo: nhân thừa và quả thừa. Đức Phật đã phát lộcon đường hoàn hảo đưa đến giác ngộ thông qua nhiều mức độ giảng dạy khác nhauphù hợp với các căn cơ tâm thức của chúng sanh hữu tình. Giờ đây chúng ta có tựdo và cơ hội để lắng nghe, soi rọi và thiền định trên đường đạo vô cấu này;chúng ta có thể tạo ra nhân vô cấu cho bất kỳ mức độ hạnh phúc nào chúngta muốn.Được như vậy là nhờ vào sự ưu ái của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni khi Ngài bannhững lời giảng.

Đức Thích CaMâu Ni Phật khai mở con đường dẫn dắt chúng ta đến hạnh phúc; con đường theo đóchúng ta có được tự do để hiểu và tạo ra nhân để có hạnh phúc trong các đời sau,giải thoát và giác ngộ. Ngài giúp chúng ta phát triển tiềm năng của chúng ta,tức Phật-tánh của chúng ta. Gặp được Phật Pháp, tu tập theo đó, chúng tacó thểphát triển Phật-tánh của chúng ta và nhờ vậy mà đạt giác ngộ.

Bằng cách thiềnđịnh con đường mà Đức Phật phát lộ, từng bước chúng ta có thể phát triểnPhật-tánh của mình và do đó có thể hoàn thành ước nguyện cứu giúp chúng sinh hữutình. Chính nhờ sự ưu ái của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni mà chúng ta có thểthànhtựu trí huệ siêu việt của tâm, năng lực toàn triệt và đại bi viên mãn vìlợiích cho tất cả chúng sinh hữu tình.

Mọi sựbao gồm cả hạnh phúc lẫn khổ đau đều tùy thuộc ở tâm. Nếu không điều phục tâmthì khổ đau nổi lên; chính tâm sản xuất khổ đau này. Bằng việc điều phụctâm,bạn hưởng được hạnh phúc. Đây là lý do tại sao hạnh phúc của chúng sinh hữutình tùy thuộc vào sự hiện hữu của các giáo lý của Đức Phật.

Bởi vì mọi sựđều tuỳ thuộc vào chính tâm của chúng ta, nên chúng ta phải điều phục tâm mình.Chúng ta phải loại bỏ những suy nghĩ sai trái, chúng là nhân của khổ đauvàchúng mang vấn đề đến cho bản thân chúng ta và cho vô lượng chúng sinh khác,đời này và liên tục các kiếp sau. Nếu những suy nghĩ sai trái được loại bỏ thìchỉ còn có hạnh phúc, không còn nhân của các vấn đề, không có kẻ sáng tạo của vấnđề. Càng loại bỏ những quan niệm sai trái thì càng có hạnh phúc.

Che chở tâmcủa bạn

Trong tác phẩmBồ Tát Hạnh, Shantideva giải thích:

Cọp, sưtử, rắn, kẻ thù, người canh giữ địa ngục, các mụ phù thủy và kẻ ăn thịt người,tất cả đều bị trói lại chỉ bằng một việc là cột giữ tâm này.

Kiềm giữ tâmkhỏi suy nghĩ bất thiện, không cho phép tâm chạy theo cơn giận hay ham muốn, vôminh vân vân …, có nghĩa rằng bạn ngừng tạo ra nghiệp xấu ác. Khi bạn ngăn ngừatâm bạn khỏi bị vọng tưởng lôi kéo thì bạn không tạo ra nghiệp bất thiệndo vậybạn không chịu đựng quả mà các chúng sinh khác hại bạn và gây nguy hiểm cuộcsống của bạn.

Ví dụ,Devadatta luôn ganh tị cố tìm cách hãm hại Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Vàomột ngày, khi Đức Phật đang đi khất thực, Devadatta đem một con voi điêntớitấn công Đức Phật. Tuy nhiên thay vì gây nguy hại Đức Phật, con voi trở nênhoàn toàn bị thuần phục ở trước mặt Ngài. Tôi cũng nghe rằng con muỗi không baogiờ chích ngài Song Rinpoche. Và có một câu chuyện tương tự về thánh St.Francis ở Assisi, nước Ý; người sống cùng thời đại với Milarepa, vị đại Hànhgiả du-già Tây tạng, người đạt giác ngộ trong một đời người ngắn ngủi.

Có một con chósói sống trong rừng, nó hại nhiều người. Khi thánh Francis nghe được chuyện đó,ngài nói: “Tôi sẽ đến nói chuyện với con chó sói”. Mặc dù có người khuyên đừng đinhưng ngài vẫn giữ quyết định.

Thánh Francisđi vào rừng. Khi con chó sói đến gần ngài, thay vì hại ngài, nó bị ngài khuấtphục hoàn toàn. Giống như một con chó nuôi đi theo chủ, con chó sói trở nênthuần phục đến nằm bên cạnh và liếm chân ngài. Thánh Francis nói với conchósói rằng ngài sẽ cho nó thực phẩm và nó không được cắn người nữa. Từ đó trở đi,con chó sói không còn tấn công người dân.

Nhục thể củaThánh Francis hiện còn giữ ở Assisi, gần Trung tâm Lama Tsong Khapa ở Ý.LamaYeshe và tôi đã viếng Assisi. Lama Yeshe đã thiền định một lúc ở ngôi mộnơithân thiêng liêng của thánh Francis lưu ở đó. Có một thác nước gần Assisi và người ta nói rằngnếu nước bị cạn thì sẽ rất xui xẻo cho nước Ý. Thánh Francis có một đệ tử nữ tuvà người này có đến ba trăm đệ tử. Trong lúc ngài Francis còn sống, một trongnhững hang động bị nước từ trên mái nhỏ xuống. Một số đệ tử than phiền rằng họchẳng thiền định được vì tiếng nước rơi. Thường ngày thánh Francis gọi các đồvật là “em gái”, “em trai”. Ngài nghe học trò than phiền như vậy, liền đến hangđộng đó và nói với nước: “Em gái, hãy ngừng rơi vì học trò của tôi chẳngthiềnđịnh được”. Nước liền ngưng rơi.

Những câuchuyện như vậy là rất thông thường như trong các chuyện kể về cuộc đời các vịBồ tát. Nhiều câu chuyện kể về các hành giả du già Ấn Độ và Tây tạng yêucầunước sông ngừng chảy để họ đi qua sông sau đó nước chảy trở lại. Ở Tây tạng khicó trận lụt đang dâng nước đến gần tu viện của Bồ tát Jampa Monlam, ngàiliềnviết lên một tảng đá câu “nếu đúng sự thật tôi có bồ đề tâm thì xin nướchãythối lui”, rồi ngài đặt tảng đá ngay trước hướng nước lụt đang dâng đến;nướclụt lập tức rút đi. Những câu chuyện như vậy chứng minh được năng lực bồđềtâm, thiện tâm tối thượng.

Bằng việc cộtchặt tâm vào đạo đức, che chở nó khỏi vọng tưởng, bạn sẽ không tạo ra nghiệpxấu ác, nên sẽ không có gì nguy hại cho cuộc đời của bạn. Cũng vậy, do có bồ đềtâm, bạn sẽ điều phục được tâm mình. Cột chặt tâm bạn với đạo đức và tránh xanhững suy nghĩ phiền muộn thì giống như giam giữ hết tất cả những chúng sinh nguyhiểm như: cọp, rắn, kẻ gác cổng địa ngục, kẻ thù. Nếu bạn có bồ đề tâm ngay cảnhững hiểm họa thiên nhiên (động đất, núi lửa vân vân – ND) cũng không thể hại bạn;nhờ vào năng lực bồ đề tâm, bạn có khả năng kiểm soát được tai họa thiênnhiên.Bằng cách cột chặt một tâm này với bồ đề tâm, bạn ngăn cản được tất cả vô sốcon thú hung dữ và kẻ thù. Huấn luyện làm thuần thục một việc này thôi tức làtâm của bạn, bạn sẽ thuần hóa được tất cả những việc khác nữa.

Bạn không thểthực hiện được ý muốn giam hết tất cả các con thú hung dữ trên quả đất này vìbạn không thể sống mãi mãi. Và cho dù bạn sẽ không tái sinh ở quả đất này bạncũng sẽ tái sinh ra ở một hành tinh khác, chừng nào bạn còn nghiệp và vọngtưởng bạn sẽ gặp kẻ thù và thú hung dữ ở đó. Chừng nào tâm bạn chưa đượcđiều phụcthì luôn có sự hãm hại từ bên ngoài. Nhưng một khi tâm được điều phục, một khikhông còn sân hận trong giòng tương tục tâm thức thì sẽ không còn kẻ thùbênngoài. Khi nào cơn giận không thể nổi lên trong bạn thì bạn không còn tìm thấykẻ thù ở đâu cả. Kẻ thù bên ngoài chỉ xuất hiện khi có cơn giận ở bên trong.

Không vọngtưởng sẽ không có nghiệp bất thiện, cho nên sẽ không có ai hại bạn. Thêmvàođó, khi tâm bạn đạt được sự nhẫn-nhục-tự-tánh thì dù có ai đó chê bai, đánh haygiết bạn, bạn vẫn nhận ra được là không có kẻ thù bên ngoài. Khi bạn đạtđượcnhẫn nhục ba-la-mật (một trong sáu ba-la-mật) bạn sẽ thấy người khác là bạn tốtnhất của bạn ngay cả khi họ đang phê bình, đánh hay đang giết bạn. Chừngnàotâm bạn ở trong nhẫn-nhục-tự -tánh bạn lúc đó không thấy có kẻ thù bên ngoàiđang hại bạn mà chỉ có người đang làm lợi cho bạn. Nhưng ngay khi tâm thay đổi,chuyển sang giận dữ thì bạn thấy con người đó đang hại bạn.

Luận giảng Khaimở Cánh cửa Pháp có nói:

Có lợi gìđâu cho những lời dạy khác với lời dạy bảo vệ tâm?

Sẽ rất tốt khibạn nhớ điều này trong cuộc sống hàng ngày. Nếu bạn quên bảo vệ tâm của mìnhthì có ích gì đâu với các truyền thống giữ giới khác? Nếu tâm không đượcbảo vệbạn không thể chận đứng được khổ đau và các vấn đề của bạn. Dù cho bạn có thểtu tập hàng trăm việc khác nhưng nếu bạn bỏ qua việc tu tập quan trọng nhất này(che chở tâm – ND) thì bạn không thể chận đứng các vấn đề và không thể đạt hạnhphúc đặc biệt là hạnh phúc tối thượng. Rất cần để nhớ điều này. Có ngườitrì tụngrất nhiều kinh cầu nguyện, hàng triệu mật chú suốt ngày nhưng nếu họ quên khôngtự che chở tâm thì việc tu tập hằng ngày trở nên lãng phí vô ích. Tâm bạn lànguồn gốc của tất cả khổ đau và hạnh phúc riêng của bạn. Nếu bạn lơ là việc chechở tâm thì bạn không thể đóng cánh cửa vào khổ đau và cũng không thể mởcánhcửa vào hạnh phúc.

Ở phương tây cónhiều luật lệ: bạn không thể làm điều này, bạn không thể làm điều kia. Đôi khitôi nghĩ rằng đã có quá nhiều luật. Có một lần tôi tới Sydney ngụ trongmột nhà có hồ bơi và phòngxông hơi nóng. Có vài người đang chơi ở hồ, nhảy từ bục gỗ cao. Người láng giềngbực mình. Họ than phiền nhà chúng tôi quá ồn và họ gọi cảnh sát.

Tôi đang ởtrong phòng. Tôi không thấy bên ngoài nhà nhưng tôi nghe có cảnh sát tới. Thấykhông có gì, cảnh sát bực bội bỏ đi. Người láng giềng trước đó báo cảnh sát lànhững người ở trong hồ bơi quấy nhiễu họ. Cảnh sát cho rằng người láng giềngnói vô lý, uổng công họ từ ngoài thị trấn lái xe vào. Cũng ngay buổi chiều hômđó trẻ con nhà láng giềng đã chơi đùa ầm ĩ.

Không cần biếtcó bao nhiêu luật lệ đã được đặt ra; chừng nào việc bảo vệ tâm không được chú ýở trường tiểu học, ở đại học hay trong nếp sống văn hóa thì luôn có các vấn đềxảy ra, tiếp tục xảy ra. Mọi người phải che chở tâm của mình. Thay vì nói “mỗingày ăn một quả táo thì bác sĩ không đến nhà” chúng ta có thể nói “mỗi ngày cóche chở tâm, cảnh sát không đến nhà”!

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
28/09/2015(Xem: 10070)
Hôm chủ nhật cuối tuần ngày 20.09.2015, lớp ngành Thanh Gia Đình Phật Tử Tâm Minh tại Chùa Viên Giác, Hannover do mình hướng dẫn đã thảo luận về đề tài "Duyên Khởi và Dòng người tỵ nạn tại Âu Châu". Vì sao mình chọn đề tài nóng bỏng này cho các em thảo luận? Bởi các em là những thanh thiếu niên đã có bằng tú tài hoặc đang học đại học, cần có một cái nhìn mọi sự kiện xảy ra trong cuộc sống hàng ngày, cũng như ngay chính bản thân mình bằng lăng kính giáo lý Phật Đà, để phát lòng từ bi rộng lớn, chứ không phải từ bi "có điều kiện"! Điều này sẽ giúp cho các em tăng thêm sự hiểu biết về giáo lý thực dụng của Đức Thế Tôn khi trao đổi với bạn bè khác trong trường. Là một Phật tử, ta nên tập quán chiếu mọi pháp thế gian qua lăng kính Phật Giáo, thì sẽ nhận ra được "Phật pháp không ngoài thế gian giác!"
27/09/2015(Xem: 5741)
Chùa Đá Vàng là kỳ quan tôn giáo của người Myanmar đồng thời là câu hỏi chưa có lời giải đáp của ngành khoa học địa lý. Chùa Đá Vàng hay Kyaiktiyo là điểm hành hương Phật giáo nổi tiếng thứ ba tại Myanmar, sau chùa Swedagon và đền Mahamuni, cách Yangon 200 km. Ngôi chùa nằm chơi vơi trên tảng đá khổng lồ ở vị trí chênh vênh cạnh vách núi cao 1.100 m. Những ai lần đầu nhìn đều cảm tưởng hòn đá sẽ lăn ngay xuống vực. Truyền thuyết Myanmar lý giải cho bố cục kỳ lạ này bằng câu chuyện của Đức Phật, tương truyền bảo tháp trên hòn đá chính là sợi tóc của ngài. Dù bạn có tin vào truyền thuyết hay không, trong khoa học địa lý đây là hiện tượng không thể lý giải.
27/09/2015(Xem: 10067)
Khi sống con người hay lãng phí thời gian làm những việc vô nghĩa, bởi lòng tham lam, ích kỷ của chính mình, tích chứa tiền bạc của cải nhưng không giúp gì cho ai? Có một con cáo đã phát hiện ra một chuồng gà, nó bèn tìm cách tiếp cận nhưng vì cáo nhà ta quá mập nên không thể chui lọt vào chuồng để ăn gà. Thế là nó đành phải nhịn đói suốt ba ngày liền mới có thể vào được chuồng gà. Sau khi vào được, nó đã ăn no nê để bù lại những ngày nhịn đói, giờ đây chiếc bụng của cáo đã phình to ra, nên không thể nào ra được nữa, thế là cáo đành phải nhịn đói trở lại ba ngày mới có thể ra khỏi chuồng gà.
25/09/2015(Xem: 7805)
Đức Đạt Lai Lạt Ma nói rằng ở tuổi 80 của tôi thuộc thế hệ thế kỷ 20. Những người trẻ dưới 30 tuổi thuộc thế hệ của thế kỷ 21. Ngài thừa nhận rằng thế hệ của thế kỷ 20 đã tạo ra nhiều vấn đề, bao gồm cả thiệt hại cho môi trường. Một số ý tưởng của họ, chẳng hạn như quan điểm cho rằng vấn đề có thể được giải quyết bằng vũ lực hiện nay là hoàn toàn lỗi thời. Đức Đạt Lai Lạt Ma từ bến phà Millbank Pier đi đến The The O2 Arena, Greenwich, Luân Đôn, Vương quốc Anh. 19/09/2015. (Ảnh: Jeremy Russell)
24/09/2015(Xem: 7975)
Khi chung ta bước đi, với tâm địa Từ Bi rộng mở mang theo, làm tất cả những việc lành cho tất cả chúng sanh là chúng ta đã mở rộng biên giới hòa bình ngày một dang rộng. Những bước chân ấy đáng gọi là những bước chân Từ Bi. Có những điều khi tiếp cận với Phật học, dù với bất cứ trình độ nào, chưa chắc một sớm một chiều mình hiểu ra ngay hết được. Đôi khi phải đợi đến nhiều chục năm sau, thậm chí gần hết đời người rồi mình mới bừng tỉnh về một điều giác ngộ chưa trọn vẹn. Khi xưa mình nghe kể chuyện đức Phật Đản sanh, dưới bảy bước đi đều nở bảy đóa hoa sen. Thần thoại, truyền thuyết hay hư cấu cho lung linh một sự kiện về đấng giáo chủ của mình; hãy cứ để đó. Sau này ghé sang Làng Mai, chạm phải những công án Thiền của Ngài Nhất Hạnh, chúng ta bắt gặp câu “Từng bước nở hoa sen” thì mới vỡ òa nhiều khúc mắc ngày xưa còn kẹt lại trong một góc tối của tâm trí nào đó.
24/09/2015(Xem: 9006)
Sau tiếng ré lên của cái chuông bấm ở cửa, mình đã nghe tiếng chìa khoá lách cách tra vào ổ khoá của cánh cửa song sắt ở bên trong. Một chập sau, cánh cửa "Trại Cải Huấn Thanh Thiếu Niên Phạm Pháp" (Jugendarrestanstalt, viết tắc là JAA) tại Nienburg nặng chịt, rít lên tiếng sắt cọ sát trên thềm xi măng, mở ra. Bước chân vào, vài câu chào hỏi trao đổi với cô giám thị. Cửa chánh đóng lại. Cô giám thị hướng dẫn mình đi qua một cánh cửa song sắt. Lại đứng chờ. Sau khi nó lại khóa lại, thì có cảm giác "mình đi lại tự do trong Trại Cải Huấn" được rồi! Tiến về phòng điều hành. Từ bên ngoài đã thấy ông "xếp" trại, ba nam giám thị, cô giám thị khi nãy; hai cô tác viên xã hội (Sozialarbeiterin) và thêm bốn thiếu nữ lạ mặt. Ông "xếp" trại giới thiệu bốn thiếu nữ lạ ấy cũng là tác viên xã hội ở các tù khác đến tìm hiểu kinh nghiệm hướng dẫn của "thầy JIP" - tên là Diệp, nếu đọc không bỏ dấu và theo âm Đức thì là "Dieb"; mà "Dieb" có nghĩa là "kẻ cắp"! Còn nếu phát âm tương đối đúng thì v
24/09/2015(Xem: 9026)
Phải nói thật rằng câu hỏi này lởn vởn trong đầu tôi nhiều lần, trong nhiều năm nay. Nghe có vẻ ngớ ngẩn. Mà cũng có thể tôi là người ngớ ngẩn. Ai đời lại đi đặt câu hỏi mà đứa trẻ học tiểu học cũng có câu trả lời thế này. Ấy thế mà khi ngồi tĩnh tâm tại ngôi chùa lớn nhất thế giới Borobudur, Indonesia câu hỏi này lại hiện về. Hiện về 1 cách rất rõ nét. Đây là lần thứ 3 câu hỏi này làm tôi trăn trở nhiều nhất.
21/09/2015(Xem: 7593)
Hơn hai ngàn năm trăm năm trước, Tu Bồ Đề kính cẩn đặt câu hỏi với Phật: “...Làm thế nào để an trụ tâm, làm thế nào để hàng phục tâm?” (Vân hà ưng trụ, vân hà hàng phục kỳ tâm?) thì Phật bảo rằng không có gì khó cả, các vị Đại Bồ tát đều hàng phục tâm bằng cách như vầy... như vầy...
21/09/2015(Xem: 10084)
Tôi gặp bà lần đầu tiên trong một phiên họp thường niên lãnh đạo Hiệp hội Xuất bản ASEAN diễn ra tại thủ đô Jakarta, Indonesia. Ấn tượng của tôi về lãnh đạo cao cấp này của Hội sách lớn nhất thế giới được tổ chức thường niên vào tháng 10 là bà rất nhẹ nhàng, rất Á đông, rất gần gũi, rất nhiệt tình. Tôi cũng đặc biệt vui khi bà quan tâm đến Việt Nam. Trong phiên hop này, lãnh đạo Hội xuất bản Việt Nam bận hết nên tôi làm trưởng đoàn. Vậy là ngoài các buổi làm việc chung với trưởng đoàn của Hội xuất bản các nước ASEAN tôi có các buổi làm việc riêng với nhiều lãnh đạo các nhà xuất bản các nước, trong đó có buổi làm việc với bà Claudia Kaiser, người phó chủ tịch rất hiểu biết và thân thiện của Frankfurt Book Fair.
21/09/2015(Xem: 7996)
Khi mẹ mất, con cháu đều có mặt. Qua bao năm đất nước tang thương, chiến tranh khốc liệt, đàn con gian truân trong nghề nghiệp, trong lửa đạn. Có đứa vào quân đội, cả năm không thấy mặt, không biết ở đâu. Sau chiến tranh mọi người đều tìm cách bỏ xứ. Đứa trước đứa sau, qua rừng qua biển, rồi tìm cách đưa được mẹ sang xứ người. Các con làm lại sự nghiệp, các cháu học hành giỏi, thành công vượt mực. Ai cũng nói: “Cụ thật có phước, cụ thật có phước, được Phật độ !”
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]