- Nghe giọng nói của Hòa Thượng Thích Thiện Minh (1921-1978)
- Hình ảnh về Hòa Thượng Thích Thiện Minh
- Hòa Thượng Thích Thiện Minh, Một cái chết, sau 40 năm vẫn chưa sáng tỏ
- Mây Trắng Thong Dong (HT Nhất Hạnh viết tưởng niệm HT Thiện Minh)
- Ngọn Hải Đăng Thiện Minh Muôn Thuở
- Không
- Hình ảnh Lễ Tưởng Niệm 40 Viên Tịch của HT Thích Thiện Minh tại Chùa Bảo Vương, Victoria, Úc Châu
- Hoài Niệm (thơ)
Một cái chết, sau 40 năm vẫn chưa sáng tỏ - Viết thêm một bài về Ngài Thiện Minh, dù nhiều vị đã viết
Một cái chết, Sau 40 năm vẫn chưa sáng tỏ Biết bao văn thư, đòi hỏi chế độ Biết bao văn kiện, yêu cầu nhà cầm quyền Cả Đảng, cả nhà nước, miệng ngậm kín như nêm Không dám trả lời một câu thật cụ thể Một cái chết Sau 40 năm vẫn đen ngòm như bóng tối Bóng tối của vô minh, sắt máu, bạo tàn Bóng tối của ngục tù, rừng rú, dã man Của khỉ, vượn, đười ươi đội lốt con người làm đau cả nước Ngài, chỉ mặc áo nâu sồng, đầu trần, chân đất Ngài, chỉ chiếc gậy trên tay, chống đỡ tấm thân Chế độ trước, bị tù ngục phong trần Chế độ sau, bị đập đầu bức tử Vì Thầy là bộ óc cầm cân nẩy mực Vì Thầy là bộ não tuyệt thế vô song Ai nói tiếng tổ quốc tồn vong Ai nói tiếng dân tộc anh hùng Dù cây gậy hay củ cà rốt Dù tư bản đỏ hay tư bản đen Trời đất rộng nhưng không có chỗ đứng Trước 1975, vì thể chế tự do, nên Ngài còn sống Sau 1975, vì thể chế cộng sản, nên Ngài tiêu ma Cái chữ lịch sử, văn hiến, quốc gia Không thể nói với phường phi nhân vong bản Họ chỉ nói, súng với đạn Họ chỉ nói, ngục với tù Cái ô nhục, nghĩa gì với thiên thu Cái ô danh, sá chi tranh vân cẩu « Giải phóng Miền Nam », chỉ là danh từ trống rỗng « Chống Thực, phản Đế », chỉ là mị nước mị dân Họ đã là Cộng Sản từ thập niên 1930 Mà cứ chính trị sa lông, mê ngủ, lựa lần Hết Pháp, tới Nhật, rồi 9 năm kháng chiến, chui đầu vô rọ Hiệp định Genève năm 1954 Một nửa đất nước Miền Bắc, tận cùng khốn khổ Hai mươi mốt năm, một nửa Miền Nam, Quốc-Cộng mù mờ Đấu tranh là chân chính, đường đường, nhưng như đi trong mộng trong mơ Đến 30 tháng 4 năm 1975 Mắt không mở vẫn phơi bày sáng quắc Vì Phật Giáo và Dân Tộc, nên Ngài phải chết Vì Đất Nước và Quê Hương, nên Ngài cam phần Dù bức tử tại Chí Hòa, rồi ép nhẹm ra Hàm Tân Hay bất cứ nơi đâu, chỉ là địa điểm Bởi, Ngài là một trong những bậc cột trụ Bởi, Ngài là một trong những bậc cương thường Thượng sách là triệt tiêu Không có chuyện suy lường Hơn nữa, đối với Cộng Sản, đâu có hạ hồi phân giải Một cái chết, sau ba mươi năm Thịt xương Thầy, đã trả về tứ đại Một cái chết, sau ba mươi năm Thân xác Thầy, đã cát bụi mù bay Nhưng Trường Sơn, đỉnh núi tỏa cay cay Nhưng Biển Đông, sóng triều loang muối mặn Đạo Pháp và Dân Tộc, tràn đầy vị đắng Đất Nước và Quê Hương, chìm ngập niềm đau Mẹ Âu Cơ, tóc phơi bạc trắng hoa cau Cha Long Quân, cau mặt đền thờ Tổ Quốc Ba mươi năm, mà còn viết về Ngài Bởi non nước nầy vẫn chưa hết khổ Ba mươi năm, mà còn thương tiếc Ngài Bởi, phải chi Ngài sống, để thấm nỗi niềm chung Quê hương mình, chưa ra khỏi đường cùng Dân tộc mình, bình minh chưa ló dạng.
Thích Nhật Tân vọng bái,
|