CUNG TUYÊN TIỂU SỬ
HÒA THƯỢNG THÍCH GIÁC THÔNG
Trụ Trì Tịnh Xá Ngọc Thạnh - Tây Ninh
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
1. THÂN THẾ:
Hòa Thượng Thích Giác Thông, tục danh Đổ Văn Bé, sinh ngày 18 tháng 2 năm 1939 tại Mỹ Hòa Hưng, Huyện Châu Thành, An Giang, Long Xuyên. Trong một gia đình thâm tín Phật Giáo.
Thân Phụ là Cụ Ông Đổ Nhựt Thăng, Thân Mẫu là Cụ Bà Nguyễn Thị Khiên, Hòa Thuợng là người anh cả trong số 6 anh em ( 3 trai, 3 gái ), được nuôi dưỡng trong một gia đình nông dân hiền lành, có truyền thống đạo đức, nên từ nhỏ Hòa Thượng đã là người sớm có tư chất hiền lương, có tâm thương người mến vật, là con có hiếu với ông bà cha mẹ.
2. ĐẠO NGHIỆP:
Vốn có túc duyên với Phật Pháp, năm 26 tuổi vào ngày mùng 6 tháng 2 năm 1965, được sự đồng ý của song thân, Ngài được Bổn Sư là Hòa Thượng Thích Giác Giới tế độ thế phát xuất gia, theo Thầy học đạo tại Tịnh Xá Ngọc Viên, Phường 2, Thành Phố Vĩnh Long, Tỉnh Vĩnh Long.
Sáu tháng sau, ngày 22 tháng 8 năm 1965, thọ Sa Di giới tại Tịnh Xá Ngọc Viên, Vĩnh Long.
Rồi lần lượt 9 năm tu học với đạo tâm bất thối, phát túc siêu phương, dưới sự dìu dắt của Bổn Sư, trong tinh thần sống chung tu học, đến ngày 15 tháng 7 năm 1974, Ngài được thọ Tỳ Kheo giới tại Tịnh Xá Ngọc Liên, Bạc Liêu.
3. HÀNH ĐẠO GIÁO HOÁ:
Từ tháng 7 năm 1976, Hòa Thượng lãnh trách nhiệm Trụ Trì Tịnh Xá Ngọc Đồng, Huyện Gò Công Tây, Tỉnh Tiền Giang.
Vào tháng 9 năm 1991 cho đến ngày viên tịch hôm nay, Hòa Thượng được sự phân công của Giáo Đoàn, Hòa Thượng tiếp tục lãnh trách Trụ Trì Tịnh Xá Ngọc Thạnh, Tây Ninh.
Đối với công đức của Hòa Thượng đã hiến dâng trọn đời cho Đạo Pháp và Chúng Sanh, những tưởng trên bước đường phục vụ Hòa Thượng còn đóng góp nhiều hơn thế nữa, để cùng Chư Tôn Đức lãnh đạo Giáo Đoàn, cùng chư Huynh đệ vui buồn có nhau, làm hải đăng định hướng cho Phật Tử dõi buớc nói theo, làm bóng cây che mát Phật Tử giữa trời nắng hạ trên đường về bên giác. Nào ngờ đâu, một phút vô thường, huyễn thân tạm xả, ta bà hoá mãn, tịnh độ khai hoa. Nên Hòa Thượng đã thuận lý vô thường, thâu thần thị tich vào lúc 18 giờ 15 phút ngày 21 tháng 7 âm lịch năm Giáp Ngọ 2014, trụ thế 76 năm, xuất gia 49 năm, hạ lạp 40 năm. Thế là đến đây Hòa Thượng từ bỏ huyễn thân, trở về thế giới Niết Bàn vô sanh bất diệt. Quả thật:
"Sắc tướng vốn không, mượn cảnh huyễn độ người như huyễn.
Tử sinh nào có, nương thuyền từ độ kẻ trong mê".
Thế là Hòa Thượng sau 76 năm hiện hữu nơi cõi ta bà, 49 năm gởi thân vào chốn Thiền môn, 40 năm An Cư Kiết Hạ, và nhất là từ tháng 9 năm 1991 đến nay, trải qua 23 năm dài mang trên vai bao việc Phật sự nơi Tịnh Xá Ngọc Thạnh, mặc dù chí nguyện chưa thành, nhưng Hòa Thượng đã vội ra đi. Song công đức của Hòa Thượng đối với đạo pháp, Giáo Hội, Giáo Đoàn vẫn sống mãi trong tâm trí mọi người.
Tưởng Nhớ Sư Phụ
Trước cốc Sư con quì niệm Phật
Sư Phụ còn tâm nguyện chưa thành
Mặt bằng Tịnh Xá chưa đắp xong nền đất
Phật rước Sư về khi Tịnh Xá chưa hoàn thành.
Con quý tiếc thời gian dài Sư đã đợi
Thuyền cập bờ mong đón khách qua sông
Được mấy người cùng thuyền về đất Tổ
Sư Phụ độ thế nào con vẫn mải u mê.
Sáng nay về Tịnh Xá người đông mà con thấy vắng
Bóng vị Thầy đức trọng thanh cao
Ơn giáo dưỡng con nhớ lời Sư đã dạy
Đáp nghĩa Ân Sư câu niệm Phật đừng quên.
Lần cuối cùng Sư giảng Pháp
Con lặng nhìn Sư Phụ sắc đổi thay
Mắt trũng sâu, da tái, người đã gầy
Lời giảng Pháp thăng trầm như hụt hẫng.
Sư bảo oan gia nghiệp chướng nhiều đời đã tạo
Phải sẵn sàng trả nợ từ xưa
Sư nói với đạo tràng Sư nhức đầu nhiều lắm!
Bác sĩ bảo Sư nhổ răng chạm thần kinh.
Con yên tâm nghĩ rằng Sư sớm khỏe
Nặng gì đâu? chỉ nhổ mấy cây răng
Khối u nghiệp chướng nằm nghiệt ngã
Sự thật đau lòng lệ rát tâm con.
Bận việc gia đình con ít về Tịnh Xá
Nhưng vẫn luôn thăm hỏi về Sư
Dù ra sao với ít nhiều công đức
Con nguyện hồi hướng cho Sư trả nghiệp nhẹ nhàng hơn.
Con khoanh tay, lặng nhìn bức tranh có hình Sư bên cốc
Với y vàng, chân đất, giản đơn
Tướng hảo uy nghi mà cởi mở
Gần thật gần, xa cũng thật xa!
Sư Phụ ơi! vậy là...sao con chấp nhận!
Nổi nào bằng ... Vĩnh biệt thiên thu.
Thế cũng xong một đời người
Một đời người tuy ngắn nhưng dài lợi ích
Cho chúng con có được pháp tu
Sư là đuốc tri huệ soi đường con bước
"Các con ơi! luôn niệm Phật A Di Đà ".
Thế cũng xong một đời người
Một đời người lắm đổi thay
Lúc đau, lúc khỏe như thời tiết
Có gì đâu cái sự đời!.
Sư đã bao phen vì thế sự
Đủ những lời nặng nhẹ thị phi
Có nổi oan nào bằng Oan Âm Thị Kính
Trời trong mưa tạnh lộ quang minh
Sư Phụ một đời tu khổ hạnh
Có cần chi chùa lớn với cốc xinh
Đã không màng danh lợi từ lúc trẻ
Đôi chân trần hoằng pháp độ chúng sanh.
Hương Lưu.
Mùa Vu Lan 2014.