Commemoration for Kyabje Khensur Kangurwa Lobsang Thubten Rinpoche
With my heart full of my beloved Rinpoche, I would very much love for you to come to TBI so that we can commemorate the life and times of our Precious Teacher.
Please come and feel the spirit, held in the lotus of compassion, of our cherished and adored spiritual guide and mentor, to TBI on Saturday 31st May, 2.00 – 5.00 pm. In our sacred gompa you will be able to pay homage to our dear founder and mentor Kybje Khensur Kangurwa Lobsang Thubten Rinpoche, who passed away peacefully on 22nd January 2014 in his home at Sera Jey Monastery, South West India.
There will be short addresses by Geshe Jampa Gyaltsen, and Nawang Thubten (Tenzin), Chanzoe and Founders Representative, followed by the recitation of prayers, refreshments, and the viewing of a DVD which includes:
The visit by His Holiness 14th Dalai Lama to Khensur Rinpoche’s bedside
Long Life Pujas held in Rinpoche’s Prayer Hall in Sera Jey Monastery
the visit by Ling Rinpoche at Rinpoche’s bedside
Rinpoche’s cremation
Viewing of Rinpoche’s relics
We will conclude with recitations of The Supplication for the Swift Return of Kyabje Khensur Lobsang Thubten Rinpoche.
I would love to see you on this very special occasion.
Kind regards, Nawang Thubten Tenzin
Nawang Thubten (Tenzin) On behalf of Management Committee
Kyabje Khensur Kangurwa Lobsang Thubten Rinpoche,
Kyabje Khensur Kangurwa Lobsang Thubten Rinpoche, or simply Rinpoche as his thousands of students around the world affectionately call him, is a Buddhist Monk and also the founder of TBI.
He was born in December 1925 to a farming family in the small village of Rinda in a mountainous valley of eastern Tibet (Kham) in what is now the Kartse (Ganzi) Prefecture of Western Sichuan. This area was the birthplace of many great lamas of contemporary times, including Khensur Rinpoche Urgyen Tseten, the late Geshe Ngawang Dhargye and the late Geshe Rabten, teacher of many leading western scholars of Tibetan Buddhism.
Khensur Lobsang Thubten Rinpoche was not a recognized reincarnation (tulku). However, at a very early age, he displayed signs that he very likely was the reincarnation of someone of great spiritual attainment. Among these were an affinity for religious ceremonies such as pujas and for playing with torma, the ritual cakes offered in such ceremonies. One incident, in particular, impressed the people of his village. A man had become very sick, and was close to death. According to tradition, a fire and an arrangement of stones was placed outside his home. One day, the small child that would become Rinpoche, passed by the stone and fire arrangement, stopped and urinated on them, putting out the fire and spattering the stones. Miraculously, the man began to recover from that day.
He came from a family in which several members were ordained. When his mother died in his infancy, he was raised by an aunt who was a nun. At age seven, he entered Dhargye Gonpa to become a monk. There he studied well under the instruction of the renowned teacher Jampa Khedrup Rinpoche, teacher to many great lamas of contemporary times. At age 18, he made the arduous journey to Lhasa to further his education at the great monastery of Sera, one of the “three seats” of Tibetan Buddhist learning in the Gelukpa tradition founded by Tsong-khapa and headed by His Holiness, the Dalai Lama. He entered the college of Sera Je.
His education was interrupted in 1959, when an uprising against the increasingly oppressive Chinese occupation of Tibet failed, and His Holiness escaped to exile in India. Like tens of thousands of monks, nuns and lay people at that time, Rinpoche followed his spiritual leader into exile – in his case, into the refugee camps at Buxa.
The Indian Government was extremely generous to the Tibetan refugees, but still the conditions in the camps were hard. Used to high altitudes and cool climates, the Tibetans were physically shocked by the heat and dust of India, especially after the long trek out of Tibet. Most grew sick; many died. Monks from the four schools of Tibetan Buddhism were thrown together for the first time. While just trying to stay healthy or alive, the monks continued their study. Because it looked as though their stay in India might be a long one, some of the older students, such as Rinpoche, were also required to assist in planning the new monasteries that would be established in southern India. It was in these conditions that Rinpoche completed his Lharampa Geshe (Doctorate of Philosophy), the highest degree in the Tibetan system.
The new site for Sera Monastery was to be in Karnataka State, in southern India. The monastery, and the agricultural fields that would initially sustain it, literally had to be hacked out of a thick forest. The work was unbelievably hard. Disease was common and moved swiftly among the tents in which the monks lived. For the first few years, all they did was labour. Then a study curriculum was established and more and more monks were freed to study. Monks live in house groupings (khangsten) organized on the basis of their home region in Tibet. As a senior student and geshe, Rinpoche had a large role in establishing Tehor Khangsten, the house grouping for his region of eastern Tibet (Kham). Today, the monks of Tehor Khangsten comprise over half of the total population of monks at Sera Je.
Rinpoche distinguished himself, not only as a scholar and administrator but also as a meditator. On the insistence of His Holiness’ Junior Tutor, His Eminence Trijang Rinpoche, Khensur Rinpoche made the great (three and a half year) retreat on Vajrayogini.
His scholarly achievements were recognized by His holiness the Dalai Lama, who asked Rinpoche to provide the oral transmission (in 1972) of the complete Tibetan canon, the Kangyurwa, to an assembly of monks at Dharamsala – a feat that is done about once a generation and takes about six months. The title Kangyurwa reflects this honour.
His administrative achievements include his election first as the Sera Je disciplinarian and then, in 1982, his appointment by His Holiness to be the monastery’s abbot. The abbot is normally elected by the senior monks of the monastery and then formally appointed by His Holiness. In this case, Rinpoche came second in the balloting, but His Holiness over-ruled the popular choice and selected Rinpoche. Khensur Rinpoche are both titles. Khensur means “Precious Teacher” and Rinpoche means ” former abbot”.
In 1984, during his time as abbot, he restructured Sera Je School, which has resulted in an extremely high standard and diverse curriculum, achieving very exemplary results in examinations. He planned to come and teach at Buddha House in Adelaide for a year, but stayed as the resident spiritual teacher for over a decade because he was begged by his beloved students to continue. Under Rinpoche’s guidance, Buddha House grew in stability, prosperity and educational strength. Because of his extremely high qualifications, advanced knowledge and spiritual insights so rarely found in Lama’s today, Rinpoche is often requested to teach interstate, overseas and at Sera monastery, where thousands of monks flock to hear him speak.
Whilst teaching at in Adelaide, Rinpoche did not neglect his monastery, however. In response the many requests from senior monks for assistance, Rinpoche established a monk sponsorship scheme. With over 950 monks, nuns, lay Tibetans in India and Gyalten Charity School in Tibet on the scheme (December 2005) and over 550 sponsors from 6 countries, the Khensur Kangyurwa Rinpoche Sponsorship Schemes is perhaps the largest and is certainly among the most successful schemes in the world today.
Rinpoche has also successfully helped to raise funds to rebuild his first monastery in Kham, Dhargye Gonpa, which was destroyed twice during the Chinese invasion and occupation. In addition, he has raised money to support the important philosophical debating program at Sera Je.
A major heart project of Rinpoche’s is Gyalten Charity School in Tibet for the poor uneducated Tibetan children in the region. Approximately 280 children are enrolled in the school.
Mostly monks are sponsored in Rinpoches schemes, however there are also nuns in India as well as nuns at Nyagye Nunnery in Tibet and many Lay Tibetans in India.
Khensur Rinpoche also set up the Emergency Medical Fund, which was established for any monk or lay Tibetan in India that is in urgent need of medical assistance.
NAM MÔ TIẾP DẪN ĐẠO SƯ A DI ĐÀ PHẬT
CÁO PHÓ
Gia đình Tang Quyến Chúng Con, Chúng Tôi vô cùng thương tiếc báo tin đến Chư Tôn Đức
cùng Quý Thân Bằng Quyến Thuộc, Bạn Hữu gần xa, Chồng, Cha, Ông chúng con, chúng tôi là:
Cụ Ông NGUYỄN NGỰ
Pháp danh: NGUYÊN BỬU
Sinh năm: Quý Dậu (1933) tại Cố Đô Huế
Mãn phần lúc 11 giờ tối ngày 27 tháng Chạp năm Quý Tỵ
(Nhằm ngày 27-01-2014) tại Sài Gòn, Việt Nam
Chương trình Tang Lễ:
- Lễ Nhập Liệm lúc 7am ngày 29-01-2014 tại Sàigòn
- Lễ Thọ Tang lúc 7pm (29-1-2014) tại Tu Viện Quảng Đức, Úc Châu
- Lễ Di Quan từ Sàigòn về Huế: 6am ngày mùng 2 Tết Giáp Ngọ (01-02-2014)
- Lễ Động Quan và đưa đi an táng tại Huế lúc 6am ngày mùng 6 Tết Giáp Ngọ (05-02-2014)
Chúng con đề đầu đảnh lễ và cúi xin Tôn Đức Tăng Ni
cùng Quý Phật tử thân hữu gia tâm niệm Phật
để giúp trợ niệm cho Thân Phụ chúng con sớm vãng sanh Tây Phương Cực Lạc Quốc.
Từ Úc Quốc xa xôi, thay mặt toàn thể Tăng Tín đồ Phật Tử Tu Viện Quảng Đức, một nơi mà chính Trưởng Lão HT Thích Phước Thành đã về chứng minh lễ Khánh Thành năm 2003, Chúng con thành kính ngưỡng vọng về Thiên Phước Tổ Đình, Quy Nhơn, Bình Định, nhất tâm đảnh lễ Giác linh Hòa Thượng, Nguyện cầu Giác linh Hòa Thượng Cao Đăng Phật Quốc, thượng phẩm thượng sanh, hồi nhập ta bà, phân thân hóa độ, lợi lạc quần sanh.
Kính nguyện Giác linh Hòa Thượng thùy từ chứng giám.
Thành kính chia buồn đến HT Thích Nguyên Phước cùng chư Tôn Đức & Môn Đồ Pháp Quyến trước sự mất mát lớn lao này.
Vở Cải Lương:
Chuyện Tình Liên Hoa Hòa Thượng
Tác giả: HT Thích Như Điển
Chuyển thể cải lương:
Soạn giả Dương Kinh Thành
Chủ trương và thực hiện:
Nghệ sĩ Út Bạch Lan và Nghệ sĩ Tô Châu
Thành phần diễn viên gồm những nam nữ nghệ sĩ gạo cội tiếng tăm trong nước như:Nghệ sĩ (NS) Út Bạch Lan, NS Thoại Mỹ, NS Tô Châu, NS Phượng Loan, , NS Điền Trung, NS Quốc Kiệt, NS Hồng Lan, NS Chí Cường, NS Thanh Sử, NS Trần Kim Lợi, NS Hữu Tài, NS Hồng Sáp, NS Hoàng Phúc, NS Hoàng Quân, NS Hoàng Điệp và những vai phụ khác.
Tổ thường hay nói trong những ngày trước khi viên tịch: “Ta ra đời nhằm ngày Đản Sinh của đức Từ Phụ thì sau ta cũng chọn ngày ấy mà viên tịch”. Ngày mồng 8 năm Quý Mão (1963), Ngài không thấy trang hoàng cờ phướn để đón mừng Phật Đản như mọi khi và khi biết Giáo Hội chủ trương dời ngày lễ Phật Đản vào đúng ngày rằm, Tổ nói: “Rứa thì ta cũng đợi đến ngày rằm...”.
Trang nhà Quảng Đức vừa nhận được tin buồn: Thầy Đặng Ngọc Chúc, pháp danh: Tịnh Minh, sinh năm 1947 tại Phù Cát, Bình Định, vừa mãn phần lúc 9 giờ tối ngày 12/11/ Kỷ Tỵ (14-12-2013), hưởng thọ: 67 tuổi. Lễ Nhập Liệm lúc 2 giờ chiều ngày chủ nhật 15/12/2013 (13-11-AL); Lễ Động Quan lúc 6 giờ sáng ngày thứ tư 18-12-2013 (16-11-Al)
tại Sài gòn, Việt Nam. Liên lạc vói tang quyến: [email protected]
Người làm vườn chậm rãi quét lá. Cuối đông, những cây phong - lá đổi mầu từ xanh tươi sang đỏ, vàng - đang rụng những chiếc cuối. Thời gian không âm thanh, không hình tướng mà lại hiện hữu rõ rệt ở mọi nơi, mọi vật qua những đổi thay, luân chuyển của đất trời. Hoa ấy rực rỡ đầu hè, đã úa tàn cuối thu; mầm ấy trồi xanh tháng lạnh, cành lá đã xum xê khi nắng ấm; quỳnh nẩy nụ ngày xuân, đêm trăng rằm tháng hạ đã chợt ngạt ngào hương sắc…….
Trong lịch sử Thiền Tông Việt Nam, vị thiền sư ni đầu tiên, người trưởng lão ni tuyệt vời, còn lưu lại bài kệ thị tịch, những lời nói sau cùng, những lời nhắn bảo cuối cùng, những lời nói thật, gây chấn động mãnh liệt nơi nội tâm, thức tỉnh chúng ta trên dòng sinh tử, để lại dấu ấn đậm sâu, thắm đượm mãi trong lòng người đến tận hôm nay và mai sau. Ni Sư Diệu Nhân, và cũng là vị nữ sĩ ban đầu trong nền Văn Học Việt Nam
Từ Tam Kỳ tôi về lại Đà Nẵng năm 1965 để hầu ôn Phổ Thiên và tiếp tục đi học tại trường trung học Phan Châu Trinh. Ôn cư ngụ tại Chùa Diệu Pháp, nhưng thường xuyên sinh hoạt tại Chùa Phổ Đà. Hai chùa cách nhau năm bảy căn nhà
Hòa thượng pháp danh Thị An, pháp tự Hành Trụ, pháp hiệu Phước Bình, thuộc dòng Lâm Tế Chúc Thánh (1) đời thứ 42. Ngài thế danh là Lê An, sinh năm 1904 trong một gia đình trung nông tại làng Phương Lưu, huyện Đồng Xuân, tỉnh Phú Yên. Thân phụ là cụ Lê Uyển, thân mẫu là bà Nguyễn Thị Sử. Ông bà có bốn người con, cả ba người con trai đều xuất gia đầu Phật. Ngày xuất gia năm 12 tuổi ở chùa làng. Ðến năm 19 tuổi, được Hòa thượng Giải Tường chùa Phước Sơn thế độ làm đệ tử và học tại đây. Năm 22 tuổi Ngài thọ Cụ Túc giới và giữ chức thư ký trong chùa.
Hòa Thượng Thích Trí Nghiêm thế danh là Phan Diệp, sinh ngày 9 tháng Giêng năm Tân Hợi (1911) tại Thôn Chánh Lộc, Xã Xuân Lộc, Huyện Đồng Xuân, (thuộc Huyện Sông Cầu ngày nay), Tỉnh Phú Yên. Thân phụ là Cụ Ông Phan Châm. Thân mẫu là Cụ Bà Nguyễn thị Tham. Ngài là người con thứ hai trong gia đình có năm anh chị em. Gia đình Ngài là một gia đình có truyền thống nhiều đời uy tín Tam Bảo.
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường, nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.
May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland, Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below, may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma, the Land of Ultimate Bliss.
Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600 Website: http://www.quangduc.com
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.