Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Phật về nhà.

09/04/201312:52(Xem: 5481)
Phật về nhà.

PHẬT VỀ NHÀ

Hạnh Chiếu

Được tin Đức Phật về thăm nhà, vua Tịnh Phạn mừng biết bao nhiêu. Không chỉ vì nỗi nhớ thương khôn nguôi người con trai yêu quý đã cách xa bao năm nay được gặp lại, mà đức vua còn nôn nóng gặp con vì nghe nói Thái tử đã thành Phật.

Đến khi Thế Tôn xuất hiện cùng Tăng đoàn, tay ôm bát vào thành khất thực, lặng lẽ đến từng nhà đàn việt, cúi đầu nghiêm cẩn, cử chỉ khiêm hạ, nhà vua hết sức ngỡ ngàng. Thành Phật là như vậy sao? Thành Phật rồi đi xin ăn sao? Vua buồn quá đi, giận quá đi. Nhưng mà thôi, không dám làm kinh động đến Thái tử nữa, sợ Ngài lại bỏ đi. Đợi đến khi Đức Phật ngự vào cung đâu đó đàng hoàng, Tịnh Phạn vương đến gần, trực tiếp diện kiến Phật, nhỏ nhẹ trao đổi: - Nhà ta có thiếu cơm cháo chi đâu, con làm chi chuyện khó coi vậy? Đức Phật mỉm cười và sau đó giải thích cho vua cha biết tam giới là nhà của Như Lai. Chư Tăng đi khất thực là gieo duyên với chúng sanh, chuyển tâm vị kỷ nhỏ nhen của họ thành tâm vị tha rộng lớn bao dung. Gieo duyên với chúng sanh không kể thân sơ, để mở tâm Phật của họ ra là hạnh nguyện của mười phương Như Lai.

Tịnh Phạn vương hiểu ra, lập tức ngay hôm sau vua thân thỉnh Như Lai cùng 1.250 vị Tỳ kheo cho vua được cúng dường tứ sự trong suốt thời gian Tăng đoàn lưu trú tại Ca Tỳ La Vệ. Thật hay! Đức Phật đã tạo duyên lành cho vua cha ngay từ buổi đầu tiên, qua đời sống phạm hạnh, bát cơm ngàn nhà, tình yêu thương không biên cương của một Bậc Giác ngộ, trí tuệ và từ bi mãn túc. Nhà vua thật sự biết mở rộng lòng ra, đón nhận và yêu thương tất cả, cung kính và cúng dường tất cả, kể cả người con trai yêu quý nhất đời mình cũng cúng dường chúng sanh nốt. Để rồi sau đó, vương đã nhận được sự đền bù xứng đáng, đó là quả vị A na hàm do Đức Phật khai thị mà nhà vua thân chứng. Không gì trân quý bằng!

Chuyện Phật về nhà còn nhiều điều đáng nói, trong sử có đủ. Ở đây, tôi nghĩ về đời mình mà nhắc chuyện người xưa.

Chúng mình cũng xuất gia đi tu, cũng về thăm nhà mà sao không giống Phật. Dĩ nhiên chúng ta không thể so sánh với Đức Phật rồi, nhưng ít ra ta là đệ tử Phật, cũng nên hao hao với Đấng Cha lành một chút cho đỡ tủi thân. Mình về nhà chẳng ai nể nang, chẳng ai thiết trai cúng dường, chẳng ai chịu hỏi han đạo lý, chẳng ai giác ngộ chút nào. Có bao giờ mình giật mình hỏi lại, tại sao như vậy không? Bây giờ dù có hỏi hay không hỏi, ta cũng phải thú thật một điều, mình về nhà rất khác Phật.

Trong chúng ta, vẫn còn sót lại những bạn đồng tu trẻ cứ hay về nhà, đòi đủ thứ, xin đủ điều, phàn nàn đủ chuyện, không để lại ấn tượng đẹp của đời sống đạo đối với người thân. Chúng ta không giống Thế Tôn thì làm sao ba má, anh chị em mình giống vua Tịnh Phạn và hoàng thân cho được. Ta về một cái là cả nhà phải lo lắng đủ thứ, chạy đôn chạy đáo nào thuốc men, áo quần, tập vở… rồi lại còn phải tháo gỡ phụ những chuyện trần gian không có, Phật pháp cũng chẳng nghe! Thật ra tất cả chúng ta không ai muốn thế. Khi mình phát nguyện đi tu là mình rất thích đời sống giải thoát, an vui của một người thoát tục. Thích mới tu chứ. Tổ Qui Sơn nói: Là kẻ xuất gia, cất bước siêu việt, tâm hình khác tục, nối thịnh dòng Thánh, chấn nhiếp ma quân để đền đáp bốn ân, cứu giúp ba cõi. Thành ra đời sống của một tu sĩ rất cao thượng, rất có ý nghĩa, rất đẹp nhưng đồng thời trách nhiệm cũng rất nặng.

Tâm ban đầu của chúng ta dĩ nhiên là mạnh mẽ, nhưng đường xa kẻ lữ hành mệt mỏi, lắm lúc buông cương là chuyện khó tránh khỏi. Song cương đã buông, chân đã quỵ thì ba đường sáu nẻo mở ra, tránh sao khỏi nỗi thống khổ luân hồi. Cho nên phải tự nhắc mình thật nhiều, tự giữ cương lĩnh thật vững. Tu hành không gặp thiện hữu tri thức, không gặp thiện duyên là một thiệt thòi lớn, rất dễ lạc bước. Nếu lòng không quyết, chí không vững, chúng ta sẽ đánh mất phương hướng, không còn nhớ mình là người tu nữa. Vĩnh du lãng đãng phong trần khách, nhật viễn gia hương vạn lý trình (Lang thang làm khách phong trần, quê nhà ngày một muôn phần cách xa - Trần Thái Tông). Như thế thì buồn lắm. Đáng tiếc lắm!

Chúng ta xuất gia đã là gan rồi, cần phải giữ cái gan ấy từ thủy cho tới chung. Phải lập nguyện hoàn thành sự nghiệp giác ngộ giải thoát là chính. Ngoài ra không có gì quan trọng hơn. Chúng ta không được như Phật, xong việc mới về nhà thì cũng đợi tâm đạo vững vàng, ngôn hạnh thuần hậu, về nhà sẽ tốt hơn. Không độ được người thân, ít nhất cũng đừng làm quyến thuộc mất tín tâm, đau lòng. Sao ta không nghĩ đến chuyện đền đáp bốn ân mà buông xuống hết mọi nỗi niềm, để tâm gần với Phật hơn, gần chúng sanh hơn? Chừng ấy nhất định cả nhà sẽ đón ta như một vị Phật tương lai hoàn cố hương.

Được thế, bạch Thế Tôn! Chúng con xin theo Phật về nhà.

---o0o---

Nguồn: www.chuyenphapluan.com

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
24/10/2011(Xem: 3208)
Tiểu thuyết Hồn bướm mơ tiên đã là cuốn sách làm say mê độc giả một thời, ấy là vì nó là lời tự bạch của một thế hệ, trong số đó có Khái Hưng là đại diện - một thế hệ bị khủng hoảng tinh thần, khủng hoảng niềm tin trước thời cuộc, hoang mang trước cái nguy cơ tự đánh mất mình, tự huỷ hoại và đã tìm thấy niềm tin, sự tế độ trong đạo Phật.
07/10/2011(Xem: 8214)
Chúng ta đã và đang thấy trong kỷ nguyên hiện đại những sự phát triển vượt bậc trong lĩnh vực phát triển vật chất. Như một kết quả, có một sự cải thiện đáng kể trong đời sống của con người. Tuy thế, cùng lúc ấy, chúng ta cũng cảnh giác rằng sự phát triển vật chất đơn thuần không thể trả lời cho tất cả những ước mơ của nhân loại... Tôi nghĩ nhiệm vụ quan trọng nhất của bất cứ một hành giả của một tôn giáo nào là thẩm tra chính họ trong tâm hồn của chính họ và cố gắng để chuyển hóa thân thể, lời nói
03/10/2011(Xem: 7849)
Tại sao ông quá quan tâm? [cười] Không, một cách nghiêm chỉnh, tôi cảm thấy rằng người Hoa Kỳ quan tâm bởi vì họ cởi mở. Họ có một nền giáo dục đã dạy họ tìm kiếm cho chính họ tại sao mọi thứ là như thế, trong một cung cách như thế. Những người cởi mở có khuynh hướng quan tâm đến Đạo Phật bởi vì Đức Phật khuyến khích họ khảo sát mọi vật - Ngài không chỉ ra lệnh họ tin tưởng.
21/09/2011(Xem: 13497)
Với một sự sáng suốt tuyệt đối và một niềm thương cảm vô biên Ngài nhận thấy con người tác hại lẫn nhau chỉ vì vô minh mà thôi...
15/09/2011(Xem: 3780)
Bài viết này phác thảo những kết quả nghiên cứu được thực hiện vào năm 2000 về những đóng góp của các tổ chức Phật giáo vào phúc lợi xã hội ở Úc. Việc nghiên cứu này minh chứng rằng, Phật giáo Úc rõ ràng là tôn giáo nhập thế, không chỉ ở trong thực tiễn, mà còn xuất phát từ quan điểm các thành viên của những tổ chức Phật giáo, họ cho rằng sự thực hành như vậy luôn là điều quan yếu đối với những tổ chức Phật giáo của họ và không phải là một hiện tượng mới.
13/09/2011(Xem: 6058)
Muốn sáng tạo sự giáo dục đúng đắn, chắc chắn chúng ta phải hiểu rõ ý nghĩa của sống như một tổng thể, và muốn có điều đó chúng ta phải có thể suy nghĩ, không cố chấp...
10/09/2011(Xem: 3130)
Ngày nay nhân loại đang đứng trước vấn đề khủng hoảng môi sinh. Khủng hoảng môi sinh là sự ô nhiễm môi sinh do các phóng xạ, sự phân bạch, bụi bạch của thiên nhiên, nạn khai thác rừng, cháy rừng, giao thông vận tải quá tải, sự thiêu đốt, sự khai thác các nguồn năng lượng vô tội vạ, phục vụ cho nhu cầu phát triển công nghiệp nhẹ và nặng trong một nền kinh tế thị trường đầy lợi nhuận luôn biến động.
16/08/2011(Xem: 8211)
Khi Trung Cộng xâm lăng Tây Tạng năm 1950, người ta hứa hẹn đem hiện đại đến một vương quốc phong kiến cô lập. Thay vì thế, nó đã đến một sự cai trị đè nén tôn giáo và văn hóa đã làm cho chính phủ Tây Tạng đi đến lưu vong, kể cả lĩnh tụ tối cao giáo quyền và thế quyền của Tây Tạng. Được khám phá như hóa thân của tu sĩ cao cấpTây Tạng thứ 14 vào lúc hai tuổi và đăng quang lúc bốn tuổi, Đức Đạt Lai Lạt Ma đã đào thoát đến Ấn Độ năm 1959 và chưa bao giờ trở lại. Sau bốn mươi lăm năm cố gắng bảo tồn một quốc gia không lĩnh thổ, Đức Đạt Lai Lạt Ma đang phải vật lộn với tương lai của Tây Tạng trong một cung cách thực tiển rất ngạc nhiên, một cách mà có thể có ngu ycơ khiến đồng bào của Ngài sự ủng hộ của quốc tế, và ngay cả gia đình của Ngài xa lánh.
15/08/2011(Xem: 3210)
Đức Phật là người chinh phục vĩ đại nhất. Ngài chinh phục thế giới bằng vũ khí của tình thương và chân lý
11/08/2011(Xem: 5371)
Tôi thích nhìn ngắm những sự việc như chúng là và đối diện những sự kiện; thuộc cá nhân tôi không có cảm tính của bất kỳ loại nào, tôi xóa sạch tất cả điều đó.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567