- 1. Bombay, ngày 6 tháng 1 năm 1960
- 2. Eddington, Pennsylvania, ngày 12 tháng 6 năm 1936
- 3. Từ quyển: Những cuộc nói chuyện ở Châu Âu năm 1967, London, ngày 30 tháng 9 năm 1967
- 4. Seatle, ngày 16 tháng 7 năm 1950
- 5. Từ quyển: Những cuộc nói chuyện ở Châu âu năm 1967, Paris, ngày 30 tháng 4 năm 1967
- 6. Từ quyển: Tự do đầu tiên và cuối cùng, Chương 28
- 7. Từ quyển: Cuộc sống trước mặt, Chương 4
- 8. Từ quyển: Cuộc Sống Trước Mặt, Chương 7 với Những Người Trẻ
- 9. Từ quyển: Bình phẩm về cuộc sống Quyển một, Chương 18
- 10. Bombay, ngày 3 tháng 3 năm 1965
- 11. Bangalore, ngày 4 tháng 7 năm 1948
- 12. Bombay, ngày 8 tháng 2 năm 1948
- 13. Bombay, ngày 27 tháng 2 năm 1955
- 14. Bombay, ngày 24 tháng 12 năm 1958
- 15. Bombay, ngày 8 tháng 3 năm 1961
- 16. London, ngày 23 tháng 10 năm 1949
- 17. Madras, ngày 29 tháng 1 năm 1964
- 18. Madras, ngày 15 tháng 12 năm 1974
- 19. Từ quyển: Ghi Chép của Krishnamurti
- 20. New Delhi, ngày 31 tháng 10 năm 1956
- 21. Ojai, ngày 5 tháng 7 năm 1953
- 22. Ojai, ngày 21 tháng 8 năm 1955 - Nói chuyện
- 23. Ojai, ngày 21 tháng 8 năm 1955, Những câu hỏi
- 24. Saanen, ngày 2 tháng 8 năm 1964
- 25. Saanen, ngày 1 tháng 8 năm 1965
- 26. Từ quyển: Sự kết thúc của thời gian, ngày 2 tháng 4 năm 1980
- 27. Từ quyển: Sổ tay của Krishnamurti
BÀN VỀ THƯỢNG ĐẾ
Nguyên tác: ON GOD - Lời dịch: ÔNG KHÔNG – 2008
BÀN VỀ THƯỢNG ĐẾ
Ngày 12 tháng 6 năm 1936
Quan điểm máy móc về cuộc sống là, vì con người là sản phẩm của môi trường sống và của những phản ứng khác nhau, chỉ có thể nhận thức qua những giác quan, môi trường sống và những phản ứng nên được kiểm soát bởi một hệ thống có lý luận mà sẽ cho phép cá thể vận hành chỉ trong cái khung. Làm ơn hãy hiểu rõ ý nghĩa đầy đủ của quan điểm máy móc này về cuộc sống. Nó tin tưởng rằng không có thực thể thăng hoa tối thượng, không cái gì có một tiếp tục, quan điểm về cuộc sống này công nhận không có sự tồn tại của bất kỳ loại nào sau khi chết; sự sống chỉ là một khoảng ngắn ngủi dẫn đến hủy hoại hoàn toàn. Vì con người không là gì cả ngoại trừ kết quả của những phản ứng thuộc môi trường sống, bị quan tâm đến sự theo đuổi an toàn ích kỷ riêng của anh ấy, anh ấy đã giúp đỡ tạo ra một hệ thống bóc lột, hung bạo, và chiến tranh. Vì vậy những hoạt động của anh ấy phải được định hình và được hướng dẫn bằng sự thay đổi và kiểm soát môi trường sống.
Và rồi có những người công nhận quan điểm rằng con người căn bản là thần thánh, rằng số mạng của anh ấy được kiểm soát và được hướng dẫn bởi một đấng tối cao nào đó. Những người này khẳng định rằng họ đang tìm kiếm Thượng đế, sự hoàn hảo, sự giải thoát, hạnh phúc, một trạng thái tồn tại trong đó tất cả những xung đột chủ quan đã kết thúc. Niềm tin của họ trong một thực thể tối thượng đang hướng dẫn số mạng của con người được đặt nền tảng trên sự trung thành. Họ sẽ nói thực thể thăng hoa hay đấng tối thượng này đã tạo ra thế giới và rằng cái “tôi”, bản ngã, cái cá thể, là cái gì đó vĩnh cửu trong chính nó và có một chất lượng thường hằng.
Thỉnh thoảng bạn nghĩ rằng cuộc sống là máy móc, và vào lúc khác khi có đau khổ và hoang mang, bạn chuyển sang sự trung thành, hướng vào một thực thể tối thượng để có hướng dẫn và giúp đỡ. Bạn liên tục thay đổi quan điểm giữa những đối nghịch, trái lại chỉ qua hiểu rõ sự ảo tưởng của những đối nghịch bạn mới có thể giải thoát chính mình khỏi những giới hạn và những ngăn cản của chúng. Bạn thường tưởng tượng rằng bạn được tự do khỏi chúng, nhưng bạn chỉ có thể được tự do khi bạn hoàn toàn hiểu rõ qui trình dựng lên những giới hạn này và kết thúc chúng. Bạn không thể có được sự hiểu rõ sự thật, cái gì là, chừng nào qui trình không có khởi đầu của ngu dốt này còn được tiếp tục. Khi qui trình này, tự nuôi dưỡng chính nó qua những hoạt động có ý chí riêng của nó về tham lam, kết thúc, có cái đó mà có lẽ được gọi là chân lý, sự thật, hạnh phúc vô cùng.