Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Chợ trưa với Mẹ

26/08/201114:18(Xem: 3108)
Chợ trưa với Mẹ

Con đã từng hờn dỗi vì có những bữa mẹ đi bán rau về muộn, con phải ăn cơm trễ, không kịp giờ lên lớp buổi chiều. Con đã từng vô tâm trách mẹ sao có vài bó rau mà mẹ cố ngồi lại làm chi giữa trưa hè nắng gắt. Con đã hờn dỗi, đã trách móc như thế, cho đến một ngày…
mehien2.jpg
Ảnh minh họa
Trưa hôm ấy, khoảng gần 12 giờ, con tình cờ qua chợ cùng mấy người bạn. Trời càng lúc càng nắng. Giờ này, người bán đã về, người mua cũng đã vãn. Vậy mà mẹ vẫn còn nấn ná thêm để mong kiếm thêm vài đồng thêm vào chút cơm chút mắm cho nhà mình. Mẹ ngồi mớm bên lề đường vào chợ, mồ hôi giọt giọt rơi trên khuôn mặt hao gầy đã trải qua bao gian truân vất vả. Hình như không còn sức để mời người ta mua mấy bó rau bầm giập trong rổ, mẹ đưa đôi mắt mệt mỏi nhìn dòng người mua bán lại qua. Trên tay mẹ, mấy đồng bạc lẻ nhàu nát run run, phất phơ, mong manh quá.

Chợt tiếng còi huýt của mấy người bảo vệ chợ vang lên rất gần. Mẹ chỉ kịp đứng dậy, ôm rổ rau, mong một chút yên bình để bán nốt, kiếm mấy đồng lẻ về mua chút cá, chút canh. Người ta mở chợ chỉ cho những người buôn bán lớn vào bán và đánh thuế. Mẹ thì buôn gánh bán bưng bó rau bó cải, được mấy đồng đâu mà vào đấu giá từng lô ngồi bán.
Vậy là đành loanh quanh lúc đứng lúc ngồi trên lề đường vào chợ. Vậy mà người ta đâu có để cho mẹ được yên. Người thanh niên làm công tác bảo vệ chợ chỉ lớn hơn con vài tuổi đá văng rổ rau trên tay mẹ xuống cống nước gần đó. Kèm theo đó là một tràng chửi: “Bà ni ngó rứa mà ngoan cố nghe! Không ra khỏi chợ coi chừng lần sau tôi không khách sáo đâu!”.
Rồi họ bỏ đi trước khi đá văng thêm vài rổ rau của những cô, những bà cũng ngồi bán như mẹ. Những người bảo vệ chợ cười hô hố với nhau. Tiếng cười như những đợt kim châm thẳng vào tim con.

Mẹ ngồi xuống, từ từ nhặt nhạnh những bó rau văng ra, bỏ lại vào rổ, bưng đi tìm một chỗ khác ngồi bán. Gương mặt xanh xao của mẹ dưới trời trưa càng xanh xao hơn. Hình như mẹ muốn khóc nhưng nước mắt đâu còn nữa. Mà khóc để làm gì khi cái nắng của trời trưa và cái nắng của lòng nhẫn tâm con người cứ dội thẳng xuống đầu mẹ. Mẹ mím môi, đưa tay gạt những giọt mồ hôi bịn rịn chưa rơi khỏi đôi gò má gầy gò, nhăn nhúm.
Con vừa thấy thương, lại vừa thấy tủi cho thân phận mình, thân phận của một nông dân nghèo đi bán mấy bó rau mà còn bị xúc phạm, bị chà đạp. Chẳng lẽ phận mình hẩm hiu và rẻ rúng thế sao mẹ? Người ta ưng đạp đổ miếng cơm của mình hồi nào, ưng chửi mắng mình hồi nào mình cũng phải cúi đầu cam chịu ư!
Con lớn dần lên, sự vất vả của mẹ cũng tăng dần. Không biết có bao nhiêu buổi chợ trưa như thế đã đi qua đời mẹ. Không biết đã bao nhiêu uất ức, tủi hờn, xót xa; bao nhiêu mồ hôi và nước mắt đã đi qua đời mẹ. Vẫn bình dị sống, bình dị miệt mài với từng bó rau, bó cải, mẹ tiếp thêm cho con sức mạnh để học tập, để bước vào đời vốn đã nhiều ngang trái này.
Giờ, con lang bạt qua các miền quê với nghiệp bút nghiên mưu sinh đầy lận đận. Sương gió quê người mấy lớp dập dồn nhưng con vẫn thương, vẫn lo nhiều cho gia đình mình, nhất là mẹ. Có lớn mà chẳng có khôn, con như đứa trẻ tự quăng mình vào biển đời giông tố, mỏi mắt trông về tổ ấm nơi quê nhà ngút ngát sau làn khói bếp từ từ bay lên mỗi sáng mỗi chiều.
Nỗi buồn thân phận cứ day dứt trong con. Miệt mài đi, miệt mài với từng câu từng chữ mong chút mộng áo cơm có ngày nhẹ bớt, con vẫn chưa chút gì làm cho ba mẹ bớt khổ, bớt lo.

Hè đã dần đi sâu vào những ngày nắng oi nồng. Trưa miền Trung lại càng khắc nghiệt hơn. Chợ trưa bây giờ, mẹ vẫn còn ngồi đó. Bao giờ cho hết những ngày nhọc nhằn, xót xa trĩu nặng bên đời mẹ, hỡi mẹ của con?

Nguyễn Thành Giang

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
12/08/2011(Xem: 3017)
Thực chất Vu Lan chính là sự kết hợp của tự lực với tha lực, từ bi với trí tuệ, tu và học, tri hành đi đôi, đó là điều kiện tất yếu để đi đến giải thoát.
11/08/2011(Xem: 2645)
Vượt qua gần 65.000 bài dự thi gửi về BTC cuộc thi “Nét bút tri ân” lần II, bài viết “Ba hạt đậu xanh của mẹ” của cô Nguyễn Thị Việt Hà, giáo viên Trường THCS Lê Hồng Phong, Thị Trấn Cái Đôi Vàm, huyện Phú Tân, tỉnh Cà Mau đã xuất sắc giành giải Nhất năm nay. Câu chuyện của cô giáo Việt Hà về người mẹ chịu nhiều khổ đau, một mình nuôi mấy người con khi ba bỏ mẹ con cô ra đi.
11/08/2011(Xem: 3146)
Tình cờ tôi lại đọc được những vần thơ cũ, tưởng đã thấm, đã quen nhưng khi ôn lại thì thấy mới tinh nguyên, xúc động rơi nước mắt. Chắc tại đó là vần thơ về mẹ, một định nghĩa giản dị nhưng gần gũi xiết bao. Những vần thơ tôi vừa nhắc là của Thanh Nguyên: “Mẹ! Có nghĩa là duy nhất/ Một bầu trời/ Một mặt đất/ Một vầng trăng/ Mẹ không sống đủ trăm năm/ Nhưng đã cho con dư dả nụ cười và tiếng hát...”.
11/08/2011(Xem: 3000)
Phật tử Thị Giới - Trần Đức Phi Bằng là một cộng tác viên thân thuộc của Nguyệt san Giác Ngộ. Nhân mùa Vu lan Báo hiếu, nhận được thư mời cộng tác của bộ phận biên tập, không như thường lệ, anh đã gửi đến tòa soạn một lá thư, với lời nhắn: “Lần này, như quý thầy biết, vì lu bu quá, con không viết được bài nào.
11/08/2011(Xem: 2844)
Mẹ sinh con ra nhưng khi con còn rất nhỏ, mẹ lại không có điều kiện để chăm sóc con. Mọi thứ đều phải nhờ vào bà ngoại và mấy dì. Việc ấy khiến giữa con và mẹ luôn có khoảng cách. Con không thể nói với mẹ về những gì con muốn nói, cũng không mấy khi chịu lắng nghe về những gì cần lắng nghe. Khi mẹ hỏi một điều gì đó, con không trả lời. Con đối với mẹ hơn cả người dưng nước lã. Nhưng mẹ vẫn bình thường. Mẹ vẫn làm những gì mẹ có thể làm, bù cho những ngày mẹ đã bỏ lỡ trước đây.
09/08/2011(Xem: 6570)
Ngày lễ Vu Lan không gì khác hơn là ngày lễ dành cho cha mẹ, ngày nhắc nhở phận làm con là phải biết nhớ về cội nguồn, phải luôn tâm niệm báo đáp công ơn của cha mẹ.
09/08/2011(Xem: 5029)
Khi con bắt đầu lớn khôn nên người, thì lúc đó con mới cảm nhận được tình thương bao la, rộng lớn mà mẹ đã dành cho con - một sinh mạng nhỏ nhoi được lớn khôn và trưởng thành...
08/08/2011(Xem: 3394)
Lễ Vu Lan xuất xứ từ kinh Pháp Thuyết Vu Lan Bồn. Theo kinh này Phật có dạy Mục Kiền Liên rằng: "Là đệ tử của Phật tu hành đạo hiếu thảo...
07/08/2011(Xem: 5069)
Kinh Vu Lan thuật chuyện Tôn giả Mục Kiền Liên với thần lực đệ nhất mà vẫn không cứu được mẹ nơi cảnh khổ ngạ quỷ. Sau đó, vâng lời Phật dạy, Tôn giả đã thiết lễ trai nghi...
06/08/2011(Xem: 5266)
Sau khi xuất gia khoảng 5 năm, vị tân Tỷ-kheo ấy đã am tường giáo pháp và được các vị trưởng lão cùng đại chúng tán thán về đức hạnh.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567