Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Một Mùa Xuân Thật Sự của Chúng Ta

16/01/202019:48(Xem: 3863)
Một Mùa Xuân Thật Sự của Chúng Ta

Bài viết gởi tạp Chí Từ Quang

 




hoa_mai_2

 MỘT MÙA XUÂN THẬT SỰ CỦA CHÚNG TA

 

 

Không nói thì ai cũng rõ về thời tiết và khí hậu Miền Nam, đặc biệt Sài gòn. Nhiều người nói vui  ở đây chỉ có hai mùa mưa nắng, điều đó chẳng có gì sai nhưng nếu cứ vin vào đó mà nghỉ theo lối suy diễn thực dụng thì e rằng chưa đúng lắm. Trên thực tế, với người sinh ra và lớn lên  nơi đây, ai cũng đều nhận rõ sự  thay đổi  theo từng bước chuyển mùa của thời tiết. Một chút se lạnh , cái se lạnh  dù so với người nơi xứ lạnh chẳng thấm vào đâu, cũng đủ làm cho  họ nhận ra có sự chuyển mùa. Người  có cơ địa  yếu  ớt thì sẽ cảm thấy một chút sổ mủi, ho hen. Mùa nằng chuyển sang mùa hạ cũng thế, người  Miền Nam rất dễ nhận biết qua nhiều điều kiện sinh học,  và môi trường chung quanh. Thí dụ tiếng cóc kêu trong hang khô khan, dân gian gọi là “cóc chậc lưỡi” thì đó là báo hiệu của những trận mưa rào. Tiếng chim cu kêu  cũng làm   lòng người nôn nao rộn rả khi biết mùa xuân đã  vừa về  bên mái hiên nhà.

Những  tín hiệu thời tiết đó, những  thanh âm  chung quanh, hằng bao nhiêu  thời gian tích tụ được để ông bà ta đúc kết nên  và  xem đó là sự chuyển mùa  được báo trước.

Nhưng , vẫn có những tín hiệu  báo trước tương tự như thế mà sự chỉ định lại rộng nghĩa trong bao la, không hằn chỉ dừng lại hay gói gọn  trong một mùa cô đọng. Vì nội hàm mang nghĩa rộng bao la nên người ta mang  ý nghĩa  đi khắp muôn nơi, ghé lại bất kỳ bờ bến của cuộc  trần gian nào. Dù ngay giữa mùa hạ khô cằn nắng cháy mà đi nói về mùa xuân; đang lúc  có chuyện không vui mà nói về mùa xuân, nói về hoa mai, thậm chí trên giường bệnh  mà nói lời của mùa xuân..v…v…thì  khi đó mùa xuân, mùa hạ sẽ không còn là mùa xuân mùa hạ nữa.

 Nhắc đến đây trong chúng ta ai lại chẳng nhớ về Mãn Giác Thiền Sư ( 1052 – 1096 ). Ngài đã làm được những điều trái khuấy ấy nhưng lại được muôn đời sau ca tụng, thậm chí mỗi độ xuân về còn trích  bài kệ “ Cáo Tật Thị Chúng “ ấy ra là câu chúc !

Vấn đề ở đây là chuyện con người tự tạo ra khái niệm, rồi vin vào đấy đặt tên  cho từng  cái vốn không thật có, rồi gọi đó là mùa xuân, kia là mùa hạ, mùa thu, mùa đông, để rồi cũng tự chính mình  gieo sầu chuốc thảm hoặc giả bộ cười tươi hân hoan trên trên chính tác phẩm của mình ! Mùa xuân – hoa mai của Mãn Giác Thiền Sư đâu có nằm trong  phạm trù nhỏ hẹp đó! Mùa xuân của Ngài nằm ở những lời dạy về sanh lão bệnh tử, về những chân lý vi diệu  mà xưa kia đức Thế Tôn đã từng  khuyến hóa. Mùa xuân của Ngài được  bay đền từ thân xác vô thường này, từ  nơi giường bệnh, từ  những lời   khuyên dạy chúng  đệ tử noi theo chân lý Phật Đà mà hãnh tiến. Có hay không những mùa xuân kỳ lạ như thế ? Sao lại không! Đó mới chính là mùa xuân thực thụ và miên viễn, mang đầy đủ ý nghĩa nhất mà lâu nay trên các văn đàn về chủ đề mùa xuân chưa từng được  thấy nhắc đến.

              Mang những ý nghĩa thâm sâu  lời dạy về mùa xuân ấy vào trong cuộc sống, chúng ta sẽ  thấy  nơi nào, lúc nào cũng là mùa xuân rạo rực , đáng sống  và hân hoan biết bao. Chư Tổ sư ngày trước cũng từng khắc chữ TỬ trên trán để  luôn nhắc nhở chính mình về một cuộc đi về tất yếu khi còn sống trên đời. Sống hết mình, lạc quan, yêu đời và sống sao cho đáng sống. Một mùa xuân trên giường bệnh , một cành mai lấp ló ngoài sân của Mãn Giác Thiền Sư  há chẳng là một viễn cảnh tươi sắc, rực rở của một mùa xuân bất di dịch ngay từ trong  nội tâm trần tục này ?

             Thú thật, người viết và gia đình từng trải qua những giai đoạn thiếu hụt tư bề, trong đó có những mùa xuân không áo mới, không  hoakhoe với sắc với chung quanh. Để rồi trong những lúc ấm no sum vầy, xuân về tết đến  tràn ngập niềm vui, hình ảnh những mùa xuân  không vui ấy  lại cứ hiện về. Phải chăng có cái không vui đó  mình mới tấm thía  được trọn vẹn niềm vui hôm nay ? Vậy thì  mùa xuân  trong nghèo túng có khác gì với  mùa xuân  lúc áo mũ xênh xang  hay đó cũng chỉ là  lớp màng sương của ngoại cảnh bôi phớt nhẹ vào  mảnh đời ta một chút nhợt phai ?Chính  ngoại cảnh chung quanh và những thôi thúc của của cuộc sống thực dụng  đã thúc đầy  lòng tham chúng ta  phải đi tìm  cái gọi là  một mùa xuân trọn vẹn, hân hoan và hạnh phúc nhất. Nhưng để trả lời  mùa xuân hạnh phúc, trọn vẹn là như thế nào thì không phải ai cũng  lý giải được.

Trong cuộc sống. Ngày nay, ngay trong những ngày xuân  vẫn còn đó đây  bao cảnh đời  cơ nhỡ, lang thang  không nhà giữa trời sương. Với họ mùa xuân  không có – nếu có thì đó chỉ là một mùa xuân cơ hàn, một mùa xuân không trọn vẹn. Có thề với họ, sẽ trách “ tết nhứt mà làm chi, ai bày tết nhứt  làm chi “ như  lời ca hài hước của ban tam ca AVT ngày trước.

                     Vậy thì mùa xuân của chúng ta có thực sự có hay không  và sẽ làm gì  khi mùa xuân ấy đến ?

                    Đơn giản thôi, trong lòng  của chúng ta, những người con Phật  đã có sẵn  những mùa xuân bất tận. Khi bộc lộ ra ngòai ấy là để chúng ta tùy thuận với thế nhân, chấp nhận  mùa xuân một chiều với những lời chúc có cánh, bỏ qua những sinh già bệnh chết một bên, những yếu tố làm nên cuộc sống và làm nên mùa xuân !

DƯƠNGKINH THÀNH

 

 




tu quang so 31

Trở về Mục lục Tạp Chí Từ Quang

https://quangduc.com/p157a66987/tap-chi-tu-quang



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
31/01/2011(Xem: 7564)
Hễ muốn có lộc thì phải gieo nhân. Một khi nhân đã gieo trồng thì tương lai cảm quả sẽ không sai khác, trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu.
28/01/2011(Xem: 5856)
Nếu chọn một số tròn để ghi lên cột mốc thời gian của những mùa Xuân lạc xứ, xa nhà thì tôi sẽ đề số 35/30 trên cột mốc năm nay. Đây không phải là số tuổi chín muồi của một cặp vợ chồng lý tưởng; cũng chẳng phải là hai con số cặp kè của sự phân chia bí ẩn nào đó. Nó chỉ đơn giản như những mùa xuân qua đếm bằng cuốn lịch trên tường và tóc bạc trên đầu. Con số đó là dấu chỉ của dòng thời gian nhớ nhớ, quên quên: 35 năm sống trên quê mẹ và 30 năm sống ở quê người. Ở tuổi về hưu, một người sống gần trọn đời giữa hai thế giới. Người ấy sẽ là ai ở giữa mùa Xuân?... Trời Cali suốt cả tháng cuối năm mưa buồn như mưa Huế. Trong bầu trời tím lịm của mưa lạnh, người ta mới nghĩ tới mùa Xuân. Tôi lắng lòng nhìn lại cột mốc mùa Xuân của đời mình...
28/01/2011(Xem: 4331)
Trong một năm, thời khắc thiêng liêng đầy xúc cảm, đó là đêm giao thừa, thời điểm giao thoa giữa năm cũ và năm mới, cảm xúc giữa cái cũ và cái mới.
25/01/2011(Xem: 3954)
Đón năm mới, ai cũng mong muốn mọi việc đều mới. Mới ở đây mang ý nghĩa may mắn, bình an, khá giả hơn những gì đã xảy ra trong năm cũ.
23/01/2011(Xem: 2979)
Hạnh phúc từ cấp độ thô thiển nhất cho đến cấp độ cao siêu, bền vững nhất, là gì? Khi nào chúng ta cảm thấy hạnh phúc? Đơn giản, đó là khi chúng ta có được một lợi ích nào đó hoặc đang làm một lợi ích nào đó cho mình. Vậy thì, lợi ích cho chính mình là hạnh phúc. Và lợi ích ấy bao gồm cả thân tâm, nghĩa là lợi ích phải bao gồm cả vật chất và tâm thức. Hạnh phúc phải bao gồm vật chất và tâm thức, thân và tâm, nên chúng ta vẫn thường chúc “Thân tâm thường an lạc”.
22/01/2011(Xem: 3234)
Cây mai vàng Yên Tử tượng trưng cho tinh thần bền bỉ, vượt lên mọi khó khăn theo truyền thống Thiền môn mà các hoà thượng đã dày công vun xới và phát triển hệ phái Trúc Lâm Yên Tử.
21/01/2011(Xem: 3824)
Xuân về, những chậu hoa trong vườn tôi nở rộ, tỏa ngát hương. Xuân mang không khí hân hoan bủa khắp, cây lá thay áo mới, mặt người hớn hở, không còn nét lạnh lùng mùa Đông, nóng nảy của mùa Hạ hay vẻ đìu hiu của mùa Thu.
21/01/2011(Xem: 4663)
Ngày xuân mà thiếu trà là thiếu hương vị đậm đà của xuân. Người xưa coi trà như lẽ sống, người nay cũng lấy trà làm bạn tri âm. Một người bạn hiền, một khung cảnh ấm áp, thư thái nâng chén trà ngon, cho nhau một chút tình đời ý đạo, còn gì thú vị hơn! Trà là thức uống có từ rất xưa, gắn liền với đời sống con người Á Đông, nhất là người Việt Nam. Trà có mặt trong đời sống của ta từ khi ta sinh ra cho đến khi từ giã cõi đời (người chết được liệm bằng trà), trà như là một phần tất yếu của đời sống.
21/01/2011(Xem: 2784)
Cây mai vàng Yên Tử tượng trưng cho tinh thần bền bỉ, vượt lên mọi khó khăn theo truyền thống Thiền môn mà các hoà thượng đã dày công vun xới và phát triển hệ phái Trúc Lâm Yên Tử. Vì vậy rừng mai cổ Yên Tử phải được gìn giữ, bảo tồn... Mai, lan, cúc, trúc được người đời tôn là tứ quý và được coi là biểu tượng của bốn mùa: Xuân, Hạ, Thu, Đông. Mai vàng là một loài hoa đẹp cao quý chỉ nở mỗi năm một lần đúng vào dịp xuân về.
21/01/2011(Xem: 3072)
Nhà thiền có danh từ “Tọa Xuân Phong” để diễn tả hạnh phúc khi thầy trò, đồng môn, được ngồi yên với nhau, không cần làm gì, nói gì mà như đang cho nhau rất đầy, rất đẹp. Danh từ đó, tạm dịch là “Ngồi Giữa Gió Xuân” Mùa Xuân chẳng phải là mùa tiêu biểu cho những gì hạnh phúc nhất trong bốn mùa ư? Hạ vàng nắng cháy, vui chơi hối hả như đàn ve sầu ca hát suốt mùa để cuối mùa kiệt lực!
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567