Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Bài 8 – Lộc dã uyển (Lesson 8 – The Deer Park)

23/07/202112:34(Xem: 4682)
Bài 8 – Lộc dã uyển (Lesson 8 – The Deer Park)

phat giao cua nhi dong


Bài 8
– Lộc dã uyển

Lesson 8 – The Deer Park

Lecon 8Le pare aux Gazelles

           

 

            Tương truyền, ở Ấn Độ, thuở xưa có một khu rừng rộng lớn, đầy hoa cỏ là nơi mà loài nai thường tụ tập, sinh hoạt.

            Một hôm, có vị quốc vương dẫn một đội lính vào rừng ấy săn bắn. Một con nai mẹ đã bị trúng tên, nhưng nó vẫn cố gắng trốn thoát. Đoàn người đi săn rượt đuổi theo và cuối cùng họ thấy con nai mẹ đó đang núp trong đám cỏ rậm để cho con bú.

            Khi nai con vừa bú no thì cũng là lúc nai mẹ không còn chịu nổi sự đau nhức của vết thương và ngã lăn ra chết. Nhưng trước khi chết nó còn gắng gượng nhìn nai con lần cuối với đôi mắt đẫm lệ, nghẹn ngào!...

            Trước tình cảnh đau thương ấy, vị quốc vương kia vô cùng xót xa, ông đến bồng nai con với vẻ âu yếm và thề rằng: “Sẽ thay nai mẹ nuôi lớn nai con và nguyện từ nay bỏ hẳn việc săn bắn.”

            Vì thế, tên Lộc Dã Uyển được đặt cho nơi nầy.

 

            According to ancient stories, there was in India a large woodland, full of flowers and trees where deer used to gather and play.

            One day, a King came to hunt in the woodland with a troop of soldier. A mother deer was badly wounded by their arrows, but she managed to drag herself away and escape. The hunters chased after her, and finally found the doe hidden in the deep grass, giving milk to her baby fawn.

            The mother struggled to stay alive until the little fawn had sucked his fill, but finally, unable to bear the agony caused by her wounds, she fell dead on the spot. Before dying, she made an ultimate effort to look at her baby for the very last time. Her soft eyes brimming with tears…

            The King was deeply moved by the mother deer’s love. He picked the fawn up and tenderly in his arms, and vowed: “I shall look after you in your mother’s place, and from this day on, I promise never to go hunting again.”

            After that, the place became known as the “Deer Park.”

 

 

            Selon les anciennes histoires, il y avait en Inde une grande forêt, plein, de fleurs et d’arbres où les daims avaient l’habitude de se rassembler et de jouer.

            Un jour, un roi vint chasser dans le bois avec une troupe de soldats. Une Maman Gazelle fut gravement touchée par leurs flèches, mais elle réussit à s’échapper à sa poursuite et la trouvèrent finalement cachée dans les hautes herbes, en train d’allaiter son faon.

            Le mère lutta pour rester en vie jusqu’à ce que le faon eut fini de téter, mais finalement cédant à ses blessures, tomba morte sur place. Avant de mourir, elle fit un ultime effort pour regarder son enfant pour la dernière fois, ses yeux pleins de larmes…

            Le roi fut profondément touché par l’amour de la maman gazelle. II prit tendrement le faon dans ses bras et jura: “Je vais m’occuper de toi à la place de ta mère et, dès, ce jour, je promets de ne plus jamais chasser!”

            Après cela, le bois fut connu comme le “Parce aux Gazelles”.

 

                                               

 
08_Bai 8 Picture

 

**0**

 

(Đánh máy - Diệu Vân)

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
21/02/2011(Xem: 8468)
Đêm đã khuya không biết bây giờ là mấy canh giờ mà Nàng Lan vẫn còn miệt mài bên cây đèn bóng 60Watt, nàng Lan Rừng đang cặm cụi viết cho xong đoản văn mài dũa cái bọn đàn ông bạc tình, vô nghĩa, chỉ ích kỷ nghĩ cho mình, chỉ thích đi theo Ma Nữ trẻ đẹp tại quê nhà. Bàn tay ngà lướt nhanh trên phím gõ của dàn máy vi tính khá hiện đại.
18/02/2011(Xem: 13651)
Phần 01: 1/ Hồn ma nhà đạo sĩ 2/ Chiếc cầu muôn thuở 3/ Tôn Giả tí hon 4/ Không đau ruột bằng . . . 5/ Dạy khỉ nói Phần 02 : 6/ Mục Kiền Liên 7/ Bát cơm cúng dường 8/ Vườn Nai 9/ Duyên xưa nghiệp củ
23/01/2011(Xem: 3059)
Người ta truyền tụng rằng tại Nam Thiên Đệ Nhất Động có một vị sư tu hành đắc đạo. Có lúc sư ngồi thiền cả tháng, không ăn không uống, không lay động để thể hiện trí tuệ dũng mãnh của của Phật.
20/01/2011(Xem: 2543)
Thằng Hào cảm thấy hạnh phúc vô bờ, nó cứ muốn cho giây phút này kéo dài ra, dài ra mãi mãi… Nó cảm nhận được, cảm thấy được từ bên ngoài vừa có một mùa Xuân an vui...
20/01/2011(Xem: 3623)
Tôi giật mình thức giấc khi nghe tiếng chim hót líu lo líu rít bên ngoài: - “Ôi! Tiếng chim hót ở đâu, sao giống miền quê mình đến thế...” Vươn vai đứng dậy, tôi nói trong tiếng ngáp dài rồi chợt im bặt lại khi kịp nhớ ra... đây chẳng phải là những nơi mà mình từng đến từng đi trong suốt mấy chục năm qua.
19/01/2011(Xem: 17114)
Trở về từ Xứ Tuyết - Nguyên Phong
15/01/2011(Xem: 4700)
1- Vậy là chỉ còn ba ngày nữa, đúng chiều hai mươi ba tháng Chạp, sẽ diễn ra trận chung kết bóng đá tranh ngôi vô địch. Đây là cúp bóng đá dành cho trẻ em lang thang cơ nhỡ, mồ côi được tuyển chọn từ các Nhà Mở, Làng S.O.S, và các gia đình vô gia cư sống lây lất trên vỉa hè trên địa bàn thành phố.
15/01/2011(Xem: 3388)
Mất cũng phải hết một ngày đêm suy nghĩ đến nhức đầu mệt óc, cắn trụi móng của ngón tay cái, thằng Thạch mới tìm ra được cách giải cho bài toán hóc búa đã làm cho nó mất ăn mất ngủ suốt một tuần qua. Tìm ra được là một chuyện, còn giải được hay không là chuyện khác, phải tùy thuộc vào… ông nội. Thằng Thạch quyết định về quê
15/01/2011(Xem: 4090)
Mọi lần, khi vợ chồng tôi cãi vã nhau chẳng đi đến đâu, tôi đều giận lẫy bỏ đi khỏi nhà, khi thì bồng con theo khi thì chỉ đi một mình tay không. Và, anh ấy sẽ chạy theo, đến một chỗ vắng vẻ nào đó mới níu kéo, năn nỉ, xuống nước xin lỗi. Anh ấy luôn luôn là người nhường nhịn, làm hòa trước. Vậy mà lần này, sau cuộc kình cãi kịch liệt, lời qua tiếng lại có phần động chạm tự ái của nhau, tôi giận muốn khùng lên, bỏ đi khỏi căn nhà đang ấm cúng. Tôi bỏ đi khỏi nhà lần này nhằm vào lúc chẳng còn bao lâu nữa là bước sang năm mới, vậy mới là... giận. Vừa đi, tôi vừa nhìn chừng lại phía sau, hy vọng anh ấy sẽ đuổi theo. Nhưng không, không hề thấy anh ấy.
15/01/2011(Xem: 3131)
Ngồi bên cửa sổ trên căn gác thấp lè tè, thằng Hào nhìn bâng quơ xuống con hẻm nhỏ ngoằn ngoèo chạy ngang trước nhà, đôi mắt nó long lanh ngấn lệ. Nó đâu có muốn khóc, vì nó căm ghét nước mắt lắm. Nó đâu có ưa gì chuyện khóc lóc, vì nó cho đó là yếu hèn, và khóc lóc kể lể là đặc tính chỉ nên dành cho phụ nữ. Mình là con trai thì nhất quyết không được khóc
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]