Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

219. Phan Đào Lãnh đấu phép Lục đấu phép Lục đầu tăng

01/11/201820:22(Xem: 7757)
219. Phan Đào Lãnh đấu phép Lục đấu phép Lục đầu tăng

te dien hoa thuong


Tế Công Hoạt Phật
(Tế Điên Hòa Thượng)
Đồ Khùng dịch
(bút hiệu của HT Thích Minh Cảnh)

***

Chương 219:
Phan Đào Lãnh đấu phép Lục đấu phép Lục đầu tăng

Kế thoát thân, kinh hãi Đặng Liên Phương




Tế Công thiền sư cùng Truy hồn thị giả Đặng Liên Phương, Kim côn thuật sĩ Thẩm Thụy vừa đến Phan Đào Lãnh thì nghe phía trước có tiếng la lên:

- Hay cho Điên tăng, mi chạy đi dâu? Sái gia đang tìm ngươi không khác nào dùi băng kiếm lửa, ép cát tìm dầu đây!

Đặng Liên Phương ngước đầu nhìn lên, thấy trước mặt mình là một vị Hòa thượng hình thù quỷ quái, mình cao hơn một trượng, tam đình nở rộng, trên đầu bện tóc thành một vòng kim cô, mặt như màu đồng xám, dưới hai đạo kim mi là cặp mắt vàng tròng đôi lộ hẳn ra ngoài, lông đỏ áp tai, đầy cằm bộ râu quai nón đỏ lòm, mình mặc áo bào màu xanh, tay cầm phất sa, lưng giắt giới dao, dữ như ôn thần, hình thù quỷ quái. Đặng Liên Phương nhìn thấy rất ngạc nhiên, hỏi:

- Hòa thượng, ông tới đây làm gì?

- Ta muốn bắt Tế Điên để báo cừu rửa hận.

- Hòa thượng không cần phải bắt ông ta, hai đứa tôi bắt ông ta giùm ông rồi.

- Hai đứa bây chưa bắt được ông ta đâu.

- Tôi quen biết ông. Đại khái ông chưa biết lai lịch tôi như thế nào mà!

Hòa thượng cười hà hà, nói:

- Sái gia biết truyện 500 năm trước, 500 năm sau, khéo hiểu việc quá khứ vị lai, làm sao mà ta chẳng biết ai? Dù chưa gặp nhưng lai lịch của mi đâu có thể qua mắt được tạ Mi chính là môn hạ của Bát ma ở Thánh giáo đường tại Vạn Hoa Sơn, mi tên là Đặng Liên Phương đây mà. Mi không biết sái gia đâu, mi cứ về hỏi sư phó mi về Lục Bào hòa thượng ở Phan Đào Lãnh thì sẽ biết ta là ai. Hai người muốn bắt Tế Điên thì có tài nghệ gì không?

- Chúng tôi có pháp bửu.

- Được mi có pháp bửu, ta nhường cho mi bắt trước. Nếu mi bắt không được, sái gia sẽ bắt hắn sau.

Đặng Liên Phương nghe nói lớn lối quá, chẳng biết hòa thượng này là ai. Thẩm Thụy nói:

- Tế Điên, mi có biết ta là ai không?

- Mi là con ma mà có gì ta không biết.

Thẩm Thụy nghe nói, đùng đùng nổi giận, hét lên:

- Hay cho Điên tăng, dám nói những lời hỗn xược thế hử? Để ta kết thúc tánh mạng mi đây.

- Mi muốn kết thúc tánh mạng ta hả! Dễ gì!

Thẩm Thụy lập tức móc Lục hợp châu ra, nhắm ngay Tế Điên ném tới. Chỉ thấy một đạo bạch quang chiếu ngay Hòa thượng. Kế nghe Tế Điên la:

- Không xong rồi! Cứu tôi với!

Câu nói chưa dứt thì Lục hợp châu nổ lên một tiếng như long trời lở đất. Tế Điên ngã nằm thẳng đơ, nhân sự bất biết. Thẩm Thụy cười ha hả, nói:

- Đặng đại ca, anh thấy chưa! Tôi tưởng đâu Tế Điên ghê gớm lắm, dè đâu lại là kẻ lục lục tầm thường, bị một quả Lục hợp châu đè bẹp ngaỵ Chúng ta vác hắn về núi rồi chất củi đốt chết trả thù cho Hàn hiền đệ. 

Đặng Liên Phương nói:

- Lục Bào hòa thượng, ông cũng nên trở về đi. Hai đứa tôi đem Tế Điên trở về núi đây. Kể như ông báo thù được rồi.

Lục Bào hòa thượng nói:

- Cũng được, thây kệ nó, hai đứa bây vác hắn đi đi!

Đặng Liên Phương mới vác Tế Điên cùng Thẩm Thụy vận chẩn cước phong chạy về Thánh giáo đường ở núi Vạn Hoa. Lúc đó Ngọa vân cư sĩ Linh Tiêu cùng Thiên hà điếu tẩu Dương Minh Viễn, Quế lâm tiều phu Vương Cửu Phương, Lục hợp đồng tử Tủng Hải đang ngồi nói chuyện ở đại sảnh.

Đặng Liên Phương và Thẩm Thụy về đến nơi, Lục hợp đồng tử Tủng hải hỏi:

- Hai đứa bây đi đâu về đó?

Đặng Liên Phương thưa:

- Thiệt không dám dấu chư vị Tổ gia, hai đứa con xuống núi kiếm bắt Tế Điên đem về báo cừu rửa hận.

Lục hợp đồng tử nói:

- Hai thằng nghiệt súc này, tụi bây quáng gà chỉ làm trò cười cho Tế Điên thôi! Chúng mày làm mất mặt người của Vạn Hoa sơn đây mà!

Đặng Liên Phương nói:

- Sao lại quáng gà?

- Mi xem thử có phải là vác Tế Điên Hòa thượng đó không?

Sau câu nói, Đặng Liên Phương và Thẩm Thụy xem lại thì cái mình vác về chỉ là một cục đá. Hai người tức giận đến nỗi mắt trợn trừng. Lục hợp đồng tử nói:

- Việc hai đứa bây muốn kiếm Tế Điên để báo thù hãy gác lại, đừng nóng vội. Tụi bây cũng bắt không được ông ta đâu. Để chúng ta sẽ bàn cách khác. Hãy đem Lục hợp châu trả lại đây, tụi bây không được dùng bậy bạ.

Thẩm Thụy không còn cách nào hơn đành lấy Lục hợp châu giao trả cho Lục hợp đồng tử Tủng Hải.

Mọi người đang nói tới đó bỗng có người chạy vào báo:

Thưa Ma sư gia! Ở ngoài cổng hiện có một ông Hòa thượng kiếc, vỗ cửa mắng lớn rằng: - Bảo Ma sư gia hãy đem Thiệu Hoa Phong ra thì mọi việc đều thôi, nếu không nghe theo thì giết thẳng đến Thánh giáo đường, cả gà chó cũng không chừa.

Các Ma sư gia nghe báo, tức giận thét lên như sấm:

- Hay cho Tế Điên, mi thiệt là lớn mật! Dám tìm đến Thánh giáo đường của chúng ta chớ! Nó dám vô lễ như thế, để ta ra bắt nó.

Nói rồi, các ma sư gia lập tức bước nhanh ra cổng. Tại sao lại có việc như thế? Sau khi Truy hồn thị giả Đặng Liên Phương vác cục đá do Tế Điên làm phép hoán đổi đi rồi, La Hán gia nấp lại sau gốc cây. Lục Bào hòa thượng thấy Đặng Liên Phương vác Tế Điên đi rồi, bèn cười ha hả nói một mình:

- Ta tưởng Tế Điên Hòa thượng cổ mọc ba đầu, mình có sáu tay, lợi hại ghê gớm lắm! Té ra nghe tên không bằng thấy mặt, thấy mặt còn hơn nghe tên, ông ta có gì ghê gớm đâu! Hôm nay để mặc họ, nếu ta muốn bắt Tế Điên cũng chẳng phải tốn chút sức nào.

Nói xong quay mình sửa soạn cất bước. Tế Điên từ phia sau thân cây bước ra, cười hà hà, nói:

- Đồ nghiệt súc, mi muốn bắt ta hử? Mi bắt thử coi!

Lục hòa thượng nhìn thấy, "a" lên một tiếng, ngạc nhiên nói:

- Hay cho Tế Điên!

Tế Điên cũng nói:

- Hay cho nghiệt súc!

Lục Bào hòa thượng há miệng phun ra về phía Tế Điên một luồng khí xanh lục. Tế Điên lấy tay chỉ một cái, miệng niệm: "Án ma ni bát mê hồng!", tức thì luồng khí xanh lục tan ra bốn phía.

Lục Bào hòa thượng thấy vậy uất lên tận cổ, nói:

- Điên tăng, mi dám phá pháp bửu của ta hử? Để sái gia dùng pháp bửu lấy tánh mạng mi đây.

Nói rồi thò tay vào bọc lấy ra một hạt châu cỡ bằng quả trứng gọi là Như ý châu. Hạt châu này lợi hại vô kể, nếu đánh ra, bất luận yêu tinh nào cũng phải hiện nguyên hình. Nếu là phàm phu tục tử bị trúng phải thì ba hồn bẩy vía phải tiêu tan. Hạt châu nhắm ngay Tế Điên đánh tới. Tế Điên miệng niệm lục tự chân ngôn, đưa tay bắt lấy h5t Như ý đó. Lục Bào hòa thượng thấy vậy cả kinh. Tế Điên lột mũ xuống, nói:

- Hay cho nghiệt súc! Mi cũng chưa biết ta là ai mà! Để ta cho mi thấy.

Nói rồi lấy tay sờ lên đầu, hiển lộ Phật quang, kim quang, linh quang. Lục Bào hòa thượng nhìn thấy hồn phi phách tán. Tế Điên nói:

- Đồ nghiệt súc, mi hết bửu bối rồi, để Hòa thượng ta bắt mi.

Lục Bào hòa thượng nghe nói sợ quá, hóa ra trận quái phong trốn mất. Ông ta chạy trốn về Ngũ Vân động trên Ngũ Vân Sơn, mời Ngũ Vân Lão tổ dựng Yêu phan hội tụ quần yêu lập nên Ngũ Vân trận để đối địch với Tế Điên. Đó là chuyện sau này.

Lục Bào hòa thượng chạy trốn, Tế Điên chẳng thèm rượt theo, bèn đi thẳng đến phủ Thường Châu. Sai nhân thấy Tế Công lật đật chạy vào bẩm báo với Tri phủ Cố Quốc Chương. Cố Quốc Chương vội cho người mời vào. Quan Tri phủ xuống thềm, ôm quyền, nói:

- Thánh tăng lâu quá không về, đệ tử đang nhớ mong, định phái người đi tìm mời Thánh tăng về. Không ngờ Thánh tăng lại về đến.

Tế Điên nói:

- Lão gia vẫn khỏe chứ?

- Nhờ trời vẫn khỏe.

Tế Điên và Tri phủ cùng vào văn phòng ngồi xuống uống trà. Tri phủ nói:

- Đệ tử đây hiện giờ không biết Thiệu Hoa Phong đang trốn tránh ở đâu? Đệ tử đang mong đợi Thánh tăng, nhân vì thượng cấp gởi văn thư thôi thúc bắt Thiệu Hoa Phong. Đệ tử đang lo lắng vì không biết tặc nhân đang hiện trốn nơi nào? Bọn thủ hạ khoái ban tử hiện đang cho dán cáo thị Ở bốn cửa thành truyền rao ai bắt được Thiệu Hoa Phong sẽ trọng thưởng.

- Cáo thị như thế nào? Cho ta xem thử!

Quan Tri phủ lấy tờ cáo thị đưa cho Tế Điên. Cáo thị viết là:

"Chức chánh phẩm họ Cố, tiền nhiệm chánh đường phủ Thiệu Hưng, được điều bổ chánh đường phủ Thường Châu, vì trừ gian diệt tà để cứu giúp dân sinh. Dưới ánh thiên quang khó dung li mị công hành; trong vòng cương hóa, đâu cho tà thuật li mị? Cho nên luật có khoản ghi, cấm tuyệt hành nghề đồng cốt, chính vì trừ hại cho dân. Gần đây bản phủ hết lòng trong bổn phận, nhưng gặp yêu đạo Thiệu Hoa Phong ở Từ Vân quán hưng yêu tác quái, làm hại dân lành. Hành động giống như hổ lang vì ỷ vào tà thuật, tâm khác nào rít độc, ai gặp phải thì nhà nát thân vong; lòng dạ tựa sài lang, ai chạm đến thì khó toàn mạng sống. Nếu không sớm trừ khử thế tất thành độc hại.

Thế nên nay công bố cho toàn thể quan dân quan quân đều biết, hoặc ai có thuật chém tà, hoặc ai có phép trừ yêu, hoặc ai thấy mình không khả năng, tiến cử người khác, hoặc nơi này không có người tài, mời thỉnh ở quận khác. Nếu trừ bỏ được hại cho dân, bản phủ không tiếc phần trọng thưởng.

Mong rằng, mọi người hợp tác cùng làm, cẩn thận chớ đem lòng nghi sợ.

Cáo thi.

Ngày... tháng... năm...

(cho dán các nơi)

Tế Điên xem cái thị xong, cười hà hà, nói:

- Tờ cáo thị này dán lên chắc có người ra ứng nhận.

Tri huyện nói:

- Tôi nghĩ cũng phải. Chi bằng lạy cầu xin Thánh tăng chiếm cho một quẻ thử xem Thiệu Hoa Phong đang ở đâu? Xin Thánh tăng từ bi bắt yêu đạo giùm cho mới xong!

- Ta còn biết Thiệu Hoa Phong hiện ở Thánh giáo đường trên Vạn Hoa Sơn, Hòa thượng ta không đi thành ra làm một việc đầu voi đuôi chuột, còn nếu Hòa thượng ta đi thì ắt vương phải một trường ma nạn, âu cũng là số trời.

Vừa nói tới đó thì sai nhân đưa Tiểu Ngộ Thiền vào. Ngộ Thiền trước đây vâng lệnh Tế Điên cùng anh em Kim mao hải mã Tôn Đắc Lượng, Hàn Long, Hàn Khánh trấn giữ chùa Linh Ẩn đề phòng bọn yêu đạo đến đó ám hại chúng tăng. Quả nhiên bọn yêu đạo đến bị Ngộ Thiền đuổi chạy mất. Bọn Kim mao hải mã xong việc cáo từ về núi Lục Dương. Một mình Ngộ Thiền ở lại Linh Ẩn giữ chùa, đã lâu mà không thấy Tế Điên trở về, cũng không biết sự việc ở Thường Châu kết thúc chưa?

Ngộ Thiền mới đem việc giữ miếu uỷ thác cho sư đệ là Ngộ Chơn và nói rằng mình phải đi tìm sư phụ, nói xong rờ lên đầu đến cổng nha môn Thường Châu ngaỵ Đến nơi, Ngộ Thiền hỏi các đương sai và được họ đưa vào. Quan Tri phủ nói:

- Thiếu sư phụ đến đây rồi!

Ngộ Thiền bước tới hành lễ sư phụ rồi mới quay qua chào quan Tri phủ. Tế Điên hỏi:

- Ngộ Thiền, con đến đây làm gì?

- Con không yên lòng, đến gặp sư phó hỏi xem việc của Từ Vân quán đã xong chưa?

Quan Tri phủ nói:

Thôi đừng nhắc tới! Hiện Thiệu Hoa Phong bắt không được. Thánh tăng nói hắn trốn ở Thánh giáo đường trên Vạn Hoa sơn, không dễ gì đi bắt, thế mới là khó.

Ngộ Thiền nói:

- Cái đó có khó gì? Chẳng cần đến sư phó, để tôi đi lên núi Vạn Hoa bắt hắn cho.

Tế Điên nói:

- Con đừng đi, nếu con đi sẽ vây vào họa lớn đấy!

Ngộ Thiền không nghe, đứng lên đi. Tế Điên đưa tay giữ lại không kịp. Ngộ Thiền lấy tay rờ lên đầu thẳng đến Thánh giáo đường. Ngờ đâu lại gây ra một trường đại họa.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
13/11/2015(Xem: 4544)
Một người phụ nữ ra khỏi nhà và nhìn thấy ba người đàn ông râu dài bạc trắng đang ngồi trên băng ghế đá ở sân trước. Bà không hề quen ai trong số họ. Tuy nhiên, vốn là người tốt bụng, bà nói: “Tôi không biết các ông nhưng chắc là các ông đang rất đói, xin mời các ông vào nhà ăn một chút gì đó”.
03/11/2015(Xem: 4191)
Đã lỡ hứa với lòng là từ đây nhất định sẽ không viết chuyện tình nữa, nhưng có lẽ “mối dây ràng buộc của nghiệp trần duyên“ của tôi vẫn còn nên phải đành viết tiếp câu chuyện tình của Liên Hoa Hòa Thượng và nàng công nương em gái vua Gia Long. Thiên tình sử kéo dài đến 40 năm với một tình yêu độc đạo, nghĩa là đường yêu chỉ có một chiều. Nàng yêu đắng, yêu cay trong tuyệt vọng vị Hòa Thượng làm Tăng Cang chùa Thiên Mụ ở kinh đô Huế và cũng là sư phụ truyền Bồ Tát giới cho nàng. Để tránh mối tình ngang trái chỉ làm cản trở đường tu và sự trong sáng của mình, vị Hòa Thượng khả kính đã tìm cách trở về chùa xưa, Sắc Tứ Từ Ân ở Gia Định để tỵ nạn tình duyên. Nhưng Hoàng Cô - cô của vua Minh Mạng vẫn bám theo kiểu, cho dù chàng có đi đến chân trời góc biển nào, thiếp cũng khăn gói theo chàng.
24/10/2015(Xem: 6427)
Tại Hoa Kỳ, nếu nói về những người Mỹ gốc Việt đang thành danh trong ngành Luật và hành nghề Luật sư tại các Tiểu Bang khắp nước Mỹ thì thật là cả một lực lượng quá đông. Nhưng nói đến một nữ Luật sư có nhan sắc xinh đẹp, có nhiều tài năng đa dạng vừa là Luật sư xuất sắc kiêm Họa sĩ từng nhiều lần triễn lãm tranh sơn dầu vẽ kích thước lớn trên vải bố Cavas; và là một Thi sĩ có những bài Thơ rất hay đầy tính nhân bản, thật lãng mạn thì chắc chắn người ta phải nói đến Nữ Luật Sư JENNY ĐỖ tại San Jose, bắc California.
08/10/2015(Xem: 3949)
S au 5 năm, tôi trở lại thăm bạn lần thứ tư trên xứ người. Bước xuống phi trường, thấy bạn lững thững từ xa đi đến, bóng dáng lẻ loi nổi bật trên nền trời xanh biếc làm lòng tôi quặn thắt. Tôi biết bây giờ bạn là người cô đơn nhất, lòng đang chất chứa một nỗi u hoài. Còn tôi, cũng chỉ đến với bạn đôi ba ngày, có chăng cũng chỉ đem đến cho bạn vài nụ cười ngắn ngủi rồi đành phải chia xa!
02/10/2015(Xem: 3478)
Hôm nay tôi đến nhà người anh họ để dự đám giỗ mẹ của anh ấy (cũng là mợ của tôi), nhìn lên bàn thờ thấy khói hương nghi ngút, thức ăn, trái cây bày cúng ê hề, lòng tôi bỗng nhói lên một niềm cảm xúc. Thời gian trôi nhanh quá, mới đó đã mười hai năm. Nhớ lúc cha tôi vừa mất, khi chuẩn bị tẩn liệm cho người, mợ ấy đến nhìn mặt cha tôi lần cuối rồi khen rằng cha tôi chết không mất một miếng thịt (cha tôi mất đột ngột do tai biến mạch máu não), mấy tháng sau bắt đầu đến mợ ấy. Thế nhưng căn bệnh ung thư đại tràng đã hành hạ thân xác mợ gần một năm trời khiến mợ như chỉ còn da bọc xương.
01/10/2015(Xem: 8454)
Vạn Dặm Rong Chơi, Đường Rộng Mở _ Thích Từ Lực
14/09/2015(Xem: 3978)
Văn Nhân là văn sĩ nổi tiếng đã có vài chục tác phẩm xuất bản. Nếu như sinh ra ở Hoa Kỳ hay Tây Phương thì chàng ta đã trở thành triệu phú, đời sống đế vương. Thế nhưng thị trường chữ nghĩa của người Việt hải ngoại thì nhỏ, “văn chương hạ giới lại rẻ như bèo”, báo phát không, báo biếu, báo chợ, báo cắt dán khơi khơi đăng truyện của chàng mà không phải trả nhuận bút, nhà xuất bản kiếm được mớ tiền khi xuất bản sách của chàng…thế nhưng chính tác giả lại nghèo kiết xác.
08/09/2015(Xem: 4616)
Ông trời run rủi thật kỳ lạ, cho những người từ những phương trời xa lắc xa lơ bỗng nhiên gặp nhau, rồi cuộc đời ràng buộc với nhau ! Hôm đó trong văn phòng ông Paul, khoa trưởng trường đại học ở một tỉnh xa Paris, có ba người gặp nhau lần đầu : ông Paul, cậu Santy và Jean. Ông Paul người gốc Ba Lan, giòng dõi quý phái, theo cha mẹ lưu lạc sang Pháp. Ông học xuất sắc, đỗ đạt cao, làm giáo sư , rồi lên chức khoa trưởng kiêm giám đốc một trung tâm khảo cứu. Santy là một thanh niên người Lào, con nhà khá giả, được bố mẹ cho đi học bên Tây. Thông minh, chăm chỉ, đậu tiến sỹ rất sớm, cậu được nhận ngay làm giáo sư diễn giảng trong đại học ông Paul.
03/09/2015(Xem: 3597)
Tôi rất thích thiên nhiên. Dù đối với tôi, ở đâu, ngắn hay dài ngày, diện tích lớn hay nhỏ không quan trọng mà tôi luôn chọn cho mình một nơi trú ngụ có thiên nhiên. (Và yêu cầu thứ 2 là sạch sẽ). Điều mong muốn này không có nghĩa rằng tôi đòi hỏi cho mình vườn cây, hồ nước hay bể bơi. Cái mà tôi muốn nhất là khoảng không, là bầu trời. Dù ở căn hộ hay ở phòng thuê nhỏ xíu tôi rất thích có cửa sổ để ngắm trời xanh, mây trắng, và có thể thêm màu xanh của cây cối nơi xa xa…
28/08/2015(Xem: 4737)
Cải biên từ một bài hát, tôi xin đổi là: “Âu Châu có gì lạ không em? Mai em về còn nhớ gì không?”. Còn nhớ chứ, nhớ nhiều nữa là khác. Nhớ như một người yêu nhớ người tình. Và tôi đã nhớ gì, xin... thỏ thẻ cùng các bạn nỗi lòng của tôi nha. Âu Châu năm nay có hai sự kiện: * Sự kiện thứ nhất là khóa tu học hằng năm vẫn thường xảy ra tại một nước trong Âu Châu, không chỉ Phật tử khắp Âu Châu đều biết mà cả thế giới cũng có một số người quan tâm. * Sự kiện thứ hai độc nhất vô nhị thật đặc biệt chưa từng có trên thế gian này đã làm xôn xao khắp năm châu bốn biển đó là 4 đại lễ cùng tổ chức một lần tại chùa Khánh Anh, Paris. - Lễ Đại Tường Cố Hòa Thượng Thích Minh Tâm. - Lễ Khánh Thành Chùa Khánh Anh, Evry. - Lễ Hiệp Kỵ Lịch Đại Tổ Sư (Ngày về nguồn 9) - Đại Giới Đàn Khánh Anh.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]