Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

168. Thấy người đẹp, ác nhân định diệu kế

31/10/201818:34(Xem: 6915)
168. Thấy người đẹp, ác nhân định diệu kế

te dien hoa thuong


Tế Công Hoạt Phật
(Tế Điên Hòa Thượng)
Đồ Khùng dịch
(bút hiệu của HT Thích Minh Cảnh)

***

Chương 168:

Thấy người đẹp, ác nhân định diệu kế

Lục Bính Văn hiến sắc đẹp hại dân lành



Đậu Vĩnh Hàng bị đưa ra trước đại đường, sợ đến nỗi tay chân run rẩy, nhìn lên thấy ngồi bên trên là một vị đại nhân, đầu đội mũ sa đen nhị phẩm, mình mặc đại hồng mãng bào, ngọc đái quan hài rõ ràng, mặt trắng nhơn nhơn càng nổi bật ba chòm râu đen nhánh. Vị Hình đình Đại nhân này họ Lục, kêu là Lục Bính Văn. Thời nhà Tống, chức quan Kinh doanh điện soái hình đình tương đương với chức Cửu môn đề đốc thờ nhà Thanh, thống nhiếp cả văn võ, quản hạt cả hai doanh lục và bộ, đi tra xét bắt trộm cướp, đánh bạc, kẻ sống lang thang. Hình đại nhân truyền đem Đậu Vĩnh Hàng lên. Đậu Vĩnh Hàng quỳ dưới đất, miệng hô:

- Đại nhân ở trên, tiểu nhân là Đậu Vĩnh Hàng xin dập đầu bái kiến.

Lục đại nhân ngồi trên vỗ kỉnh đường một cái chát, nói:

- Này Đậu Vĩnh Hàng, mi ở Bạch Sa Cương chặn đường cướp bạc, giết chết quan giải lương, cướp đi lương tiền như thế nào hãy thành thật khai báo đi! Khỏi phải viện ba lần sáu lượt tra hỏi, thịt da mi khỏi bị rách nát vì đòn bọng.

Đậu Vĩnh Hàng một mực dập đầu, kêu:

- Tiểu nhân là Đậu Vĩnh Hàng, nguyên quán người Đậu Gia Cương ở ngoài cửa Bắc phủ Thường Châu, trước đây sống về nghề sắn bắn, về sau muốn kiếm việc làm ở hãnh bảo tiêu sinh sống, vợ chồng tiểu nhân mới dắt nhau đến Lâm An, ở ngụ tại ngõ số 4 hẻm Thanh Trúc. Tiểu nhân từ hồi nào tới giờ chưa làm gì phạm pháp, hôm nay đi ra thăm bạn, không biết tại sao bị quan nhân bắt về đây. Cầu xin đại nhân gương sáng treo cao, gia ân soi xét, để tiểu nhân khỏi bị Oan khuất này. Việc ở Bạch Sa Cương cướp của giết người như thế nào, tiểu nhân hoàn toàn không biết.

- Cái thằng cứng đầu này, đại khái nói ngọt mi không chịu nghe, nhẹ tay tra hỏi mi chẳng chịu cung khai mà. Bây đâu, đem bày côn kẹp ra đây.

- Xin đại nhân soi xét, nếu đại nhân dùng nghiêm hình khảo tra tiểu nhân, cho rằng tiểu nhân đốt đuốc cầm gậy cướp giựt thì có bằng chứng gì? Tiểu nhân thật oan uổng, xin đại nhân soi xét chọ Cầu nguyện đại nhân công hầu vại đại, lộc vị thêm cao.

- Mi nói bản bộ viện xử mi oan uổng phải không? Bản viện từ khi làm quan tới giờ, trên không dối vua, dưới không hại dân, há lại lấn hiếp mi sao! Nếu không có bằng chứng, ta bắt mi làm chỉ Tại sao ta không bắt người khác? Để ta đưa chứng cứ ra xem mi có chịu nhận không cho biết?

Đại nhân lập tức ném giám bài ra, dặn bảo đem chứng cứ đến. Đậu Vĩnh Hàng nghe nói có chứng cứ, thất kinh lo sợ, nghĩ thầm: "Không xong! Thiệt có bằng chứng rồi à?". Lời tục có nói không sai: "Giặc cắn một miếng, thấu xương ba phân", lại nghĩ: "Mình không kết giao với phỉ đồ, cũng không có ai thù oán, tại sao có người làm chứng nhăng như vậy kìa?". Suy nghĩ như vậy không lâu, nghe có tiếng xích sắt rổn rảng, Đậu Vĩnh Hàng nhìn xem, hai người mới đến đều mặc áo quần tội nhân, cổ mang gông, tay chây bị xiềng trói, người đi trước mình cao chín thước, đầu to cổ ngắn, bụng to mặt như chàm xanh, tóc đỏ như chu sa, mày hung mắt ác, mái tóc nối liền với bộ râu quai nón; còn người đi sau, thân thể cũng cao lớn, trán đen thui, hai đạo chân mày kiếm trên đôi mắt ốc nhồi, mặt đầy những mụt thịt. Đậu Vĩnh Hàng nhìn thấy hai phạm nhân đều không quen biết. Hai người ấy vào trong đại đường quỳ xuống. Quan Hình đình hỏi:

- Hai người có quen biết với hắn không?

Người mặt xanh nói:

- Đậu đại ca, chuyện đánh cướp lương này anh làm mà! Nhớ lại hôm đó mình cùng gây án một chỗ, ăn một nơi, nghỉ một nhà để đi chia bạc, hiện giờ hai tôi bị bắt giam, cả đến lấy mắt nhìn anh cũng không thèm. Chúng tôi chịu đòn hết nổi rồi, đành phải khai thôi, cũng không có cách nào để anh ở ngoài vòng cho được! Hồi nào chúng ta đối xử với nhau tốt biết bao! Chúng ta là người sống cùng một nơi, chết làm quỷ một chỗ, cùng ăn cùng hưởng kể ra cũng đâu có oan uổng gì?

Hình đình đại nhân nói với Đậu Vĩnh Hàng: 

- Mi còn chưa chịu cung khai sao?

- Bẩm đại nhân, tiểu nhân không quen biết hai người này!

- Vương Long, Vương Hổ, đại nhân nói, hai đứa bây hãy nói thiệt đi, tụi bây có quen biết với Đậu Vĩnh Hàng không?

- Bẩm đại nhân, Vương Long nói, chúng tôi cùng Đậu Vĩnh Hàng là anh em kết nghĩa. Việc ở Bạch Sa Cương chận đường cướp bạc giết chết quan giải lương là do Đậu Vĩnh Hàng chủ mưu, chúng tôi chỉ là tùng đảng thôi.

Lục đại nhân nói:

- Đậu Vĩnh Hàng, mi có nghe thấy chưa?

Tiểu nhân thiệt không quen biết họ, Đậu Vĩnh Hàng nói, những lời họ nói đều là bịa đặt cả, thiệt không có những việc như thế, xin đại nhân ra ơn cứu xét cho.

Lục đại nhân nói:

Bản viện từ khi làm quan tới giờ, trên không dối vua dưới không hại dân, há có việc lấn hiếp mi sao? Ta tự có cách riêng của tạ Hai người này là đã là anh em kết nghĩa với mi, đại khái mi bao nhiêu tuổi, sanh vào ngày nào, quên quán ở đâu, nhà có mấy người, họ chắc biết rõ. Đậu Vĩnh Hàng, mi lấy bút viết rõ năm sanh, quên quán, chỗ ở ra đi. Bản viện sẽ hỏi họ. Nếu họ nói không đúng, chắc chắn là đặt điều, ta sẽ phạt nặng họ, bản bộ viện sẽ thả mi ngay tại đây; nếu họ nói đúng với điều ngươi đã viết, chừng ấy bản viện sẽ chiếu theo luật mà xử phạt mi.

Đậu Vĩnh Hàng nghĩ thầm: "Làm cách này hay đấy! Đại khái hai người này đặt điều vu oan cho ta, chắc không biết được năm tháng ngày sinh của ta; ta viết ra, họ nói không đúng thì đại nhân sẽ thả ra ngay tức khắc". Nghĩ rồi bèn nói:

- Đại nhân đã gia ân, tiểu nhân xin viết ra, cầu xin đại nhân ban cho giấy bút.

- Được, mi muốn viết hãy viết đi! Này Vương Long, Vương Hổ, mi có biết ngày sinh năm sinh của Đậu Vĩnh Hàng không?

- Bẩm đại nhân, có biết.

- Để Đậu Vĩnh Hàng viết ra, tụi bay hãy nói.

Đương sai đưa giấy bút nghiên tới. Hình đình đại nhân nói: 

- Đậu Vĩnh Hàng, mi hãy day lưng lại bọn chúng mà viết, đừng để cho họ thấy.

- Vâng.

Đậu Vĩnh Hàng đáp rồi quay lưng lại cầm bút viết:

- Đậu Vĩnh Hàng 28 tuổi, sanh vào giờ tý ngày rằm tháng ba, nguyên quán ở Đậu Gia Cương ngoài cửa Bắc phủ Thường Châu, trước đây làm nghề săn bắn, cưới vợ là Châu thị, năm nay 24 tuổi, hiện đến kinh đô tìm việc, ngụ Ở nhà Châu lão đầu ngõ số 4 hẻm Thanh Trúc, đồng viện là ngã ba phòng phía Bắc hai gian phòng phía Đông.

Viết xong, đưa cho đương sai trình lên Hình đình đại nhân. Đại nhân xem rồi mới hỏi Vương Long, Vương Hổ. Vương Hổ nói:

Đại nhân muốn hỏi về việc Đậu Vĩnh Hàng, tiểu nhân xin nói: Anh ta nguyên quán là người Đậu Gia Cương ngoài cửa Bắc phủ Thường Châu, trước đây làm nghề săn bắn, hiện giờ không sắn bắn nữa, đến thành Lâm An ở tại đường phía Bắc ngõ thứ tư của hẻm Thanh Trúc. Anh ta nay đã 28 tuổi, sanh vào giờ tý ngày rằm tháng ba, chị dâu của chúng tôi, tức vợ anh ta, họ Châu, năm nay 24 tuổi, sanh vào giờ mão ngày mùng 9 tháng 2, ở nhà vợ của Châu lão đầu, nơi hai gian phòng Đông phía Bắc. Ba gian Bắc phòng này một gian sáng, hai gian tối. Gian phía Đông là phòng ngủ, gian phía Tây là phòng khách, gian giữa có một bàn bát tiên với hai cái ghế dựa, phía trong nhà có cái là sưởi với hai cái rương, dưới đất có đặt một cái bàn xếp và một tủ tiền, bên Đông là nhà bếp.

Đậu Vĩnh Hàng nghe nói tất cả đều đúng, ngày giờ sanh của vợ mình cũng đúng, đồ đạc bài trí trong nhà cũng không sai chút nào, bèn nghĩ thầm: "Thiệt lạ! Hai người này chưa tới nhà mình lần nào, tại sao họ biết nhà mình rõ ràng như vậy?". Rồi lại nghĩ: "Vụ này chắc không xong rồi đây!".

Hình đình đại nhân nghe Vương Long, Vương Hổ nói như vậy mới hỏi Đậu Vĩnh Hàng:

- Vương Long, Vương Hổ nói như vậy có đúng không?

- Đúng thì cũng đúng, nhưng tiểu nhân thiệt tình oan uổng, cầu xin đại nhân xử đoán công bằng cho.

Hình đình đại nhân vỗ kỉnh đường một cái chát, nói:

- Đậu Vĩnh Hàng, mi còn dám nói quanh co hử? Đại khái nhẹ tay không hỏi việc mi không chịu cung khai, tên cứng đầu này mi quen thói làm giặc mà! Bây đâu, hãy dùng côn kẹp ra đây, kẹp nó cho ta, rồi sẽ hỏi.

Quan nhân nghe truyền dạ ran, ba cây bổng là một tổ ngũ hình, đem bỏ nó ra trước đại đường, thiệt là:

Lòng người như sắt chẳng phải sắt,

Quan pháp như lò đúng là lò. 

Đậu Vĩnh Hàng sợ đến nỗi run rẩy lập cập, nói:

- Đại nhân, ngài phải xem trời xanh trên đầu chớ!

Lục Bính Văn đùng đùng nổi giận, nói:

- Đậu Vĩnh Hàng, mi còn dám bảo ta xem trời xanh trên đầu ư? Bản bộ viện xử ngươi oan uổng à? Hãy kẹp nó cho ta!

Quan nhân lập tức đưa Đậu Vĩnh Hàng vào bàn kẹp, lúc ấy Đậu Vĩnh Hàng đột nhiên nhớ lại mấy câu nói của Tế Điên: "Ấn đường nổi xanh, sắc diện bất chánh, sẽ bị tai bay họa gởi, dè đâu ta bị họa lớn như thế này. Quả nhiên Tế Công trưởng lão là vị Phật sống có tài thấy biết trước! Sự việc đến như thế này, Đậu Vĩnh Hàng ta mới biết. Nếu ta nghe lời Tế Công sớm trốn khỏi thành Lâm An thì đâu có mắc phải hung họa này!".

Chưởng hình đem kẹp tới tròng vào hai tay chân của Đậu Vĩnh Hàng. Lục đại nhân đưa tay ra hiệu, quan nhân nhìn thấy hình phạt tám thành, hai người một người giữ dây, một người kéo, Đậu Vĩnh Hàng cảm thấy kẹp đau buốt cả xương tủy, lúc đó mới nhớ lại lời Tế Công: - Khi có đại nạn kêu kêu ba tiếng liên tiếp "Tế Công Hòa thượng", ắt có cứu ứng. Đậu Vĩnh Hàng lúc đó đau như dao cắt ruột gan, tên xuyên tim phổi, trong miệng bèn cầu khẩn: "Đệ tử Đậu Vĩnh Hàng, trước đây không biết Tế Công là Phật sống, hiện nay đệ tử mắc phải đại nạn, Tế Công trưởng lão lão nhân gia thiệt có linh có thánh, xin đến giải cứu đệ tử, đệ tử bây giờ chịu hết nổi rồi!". Đậu Vĩnh Hàng trong miệng nói lẩm nhẩm cầu khẩn ba lần liên tiếp, các quan nhân cũng không biết anh ta nói những gì. Lời cầu khẩn chưa xong thì từ trên đại đường nổi lên một trận gió xoáy. Thật là:

Cuồng phong nổi dậy

Xô cây dẹp rừng,

Mặt sông sôi trào,

Biển sông như tung.

Nước réo sục sôi vang ầm ĩ,

Cây khô răng rắc vặn thân mình,

Vực sâu giận dữ tuôn mù khói,

Đá chạy cát bay đả thương người.

Một trận cuồng phong đó ghê gớm kinh người, trên đại điện xòe tay không thấy ngón, đối diện không thấy người, chỉ nghe tiếng ào ào vang động. Trận gió qua đi, Lục Bính Văn mở mắt ra xem thấy dưới đại đường gãy vỡ lung tung.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
17/04/2018(Xem: 4899)
Mẹo hay Đánh cược với hòa thượng, cậu bé thắng một gánh củi nhưng để mất thứ quý giá gấp nhiều lần
30/03/2018(Xem: 9878)
Ngày xưa có chú nai hiền Nhởn nhơ vui sống giữa miền hoang sơ Trong khu rừng rậm ven bờ Sông Hằng cuồn cuộn sóng mờ nhân gian. Dáng nai đẹp đẽ dịu dàng Sừng trong nước ngọc, thân vàng ánh châu Nhưng mắt nai lắng u sầu Thương cho trần thế nhuốm mầu bi ai, Nai nghe, nói được tiếng người Nai là Bồ Tát một thời hiện thân. Bên nai muông thú quây quần Coi nai như mẹ muôn phần yêu thương
21/03/2018(Xem: 9814)
Tu Viện Quảng Hương Già Lam, thường được công chúng gọi ngắn gọn là Chùa Già Lam, tọa lạc tại quận Gò Vấp, Thành Phố Hồ Chí Minh. Chùa thuộc hệ phái Bắc tông, do Hòa thượng Thích Trí Thủ sáng lập vào năm 1960, đây chính là nơi đào tạo tăng tài (cấp đại học) để hoằng dương chánh pháp, phụng sự Phật đạo. Ban đầu, chùa có tên là Giải Hạnh Già Lam, đến năm 1964 được đổi tên là Quảng Hương Già Lam, do lấy tên của một vị học tăng pháp danh Quảng Hương đã vị pháp thiêu thân vào năm 1963 ở Sài Gòn.
16/03/2018(Xem: 15833)
Bí Mật Xứ Tạng (sách pdf) Thích Minh Thế
13/03/2018(Xem: 10375)
Đại hành giả yogi Milarepa sinh trưởng tại tỉnh Gungthang miền Tây Tây Tạng. Ngài là con trai của một chúa đất giàu có tên là Mila Sherab Gyaltsen. Nhưng năm lên bảy tuổi, cha Ngài lâm trọng bệnh và qua đời, trước đó ông đã giao phó toàn bộ gia sản và gửi gắm vợ con mình cho chú thím của Milarepa rồi dặn dò khi nào Milarepa trưởng thành thì chú thím phải trả lại tài sản cho Milarepa và cô em gái. Thế nhưng sau khi cha Ngài mất, người chú và người thím xấu xa tước đoạt toàn bộ gia tài, họ còn bắt ba mẹ con Milarepa phải làm việc như những kẻ nô bộc trên đồng ruộng mà không được trả công. Khi Milarepa lớn lên, chú thím không những không trả lại gia sản mà còn cho rằng đó là phần mà cha Ngài phải trả nợ cho họ. Tức giận và cảm thấy bị sỉ nhục, mẹ của Milarepa gửi Ngài đi học huyền thuật để trừng phạt những kẻ vong ân bội tín. Chẳng bao lâu sau, Milarepa thành thục quyền năng huyền thuật hủy diệt và trong khi trả thù chú thím, Ngài đã sát hại rất nhiều người vô tội. Vô cùng hối hận t
13/03/2018(Xem: 8908)
Tôi rất vui mừng khi được một người bạn mời đóng góp cho trang tôn giáo, tiết mục Phật giáo, trên website của Gia đình Mũ đỏ vùng Thủ đô Hoa Thịnh đốn & Phụ cận, Trước khi bắt đầu cho những bài viết sắp tới, tôi xin được nói về bản thân mình, điều mà rất hiếm khi tôi thường nói đến. Vì tôi nghĩ, nói về Nhảy dù mà bản thân chẳng có một ngày nào sống trong binh chủng này, hay nói về Tae Kwon Do mà không biết tí gì về võ thuật, hay nói về kỹ thuật nhảy toán mà chưa một ngày mang huy hiệu thám sát của Liên đoàn 81 Biệt Cách Dù, thì khi nói đến ai mà tin. Vì vậy tôi phải nói một ít về bản thân, tạo niềm tin cho đọc giả với những bài viết về Phật giáo sau này.
09/03/2018(Xem: 12254)
Tuy là thầy của Nhật Hoàng Thiền sư vẫn thích lang thang du hành Ngài tuy đã rất nổi danh Vẫn làm khất sĩ dạo quanh khắp vùng. Một hôm ngài chợt tạm ngừng Ghé ngôi làng nhỏ trên đường lãng du Trời chiều tăm tối âm u Mưa rơi tầm tã, gió ru lạnh lùng Thân ngài thấm ướt vô cùng Dép rơm tơi tả muốn bung đứt rồi. Tại ngôi nhà nhỏ ven đồi Thấy vài đôi dép bày nơi cửa ngoài Ngài bèn ghé lại tìm người Hỏi mua dép mới thay đôi cũ này, Một bà ở tại trong đây Biếu ngài đôi dép. Lòng đầy xót xa
01/03/2018(Xem: 9441)
Con người còn sống là còn nhiều chuyện để làm, để nói, và suy nghĩ. Ngay cả sau khi chết, sự sống vẫn tiếp tục dưới nhiều hình thức khác. Dù tu chứng đến thành Phật hay Bồ tát thì các ngài vẫn có chuyện để làm, đó là tiếp tục ra vào sinh tử độ sinh, và công việc đó không bao giờ chấm dứt. Mạng sống của con người có ngày chấm dứt nhưng sự sống và dòng đời trôi chảy bất tận.
01/03/2018(Xem: 14712)
Từ lâu Kinh Phật dạy rồi: "Những điều chứa ẩn ở nơi Tâm người Luôn luôn biểu lộ ra ngoài: Tâm như họa sĩ đại tài khéo tay Vẽ muôn hình tượng giống thay, Chúng sanh nên gắng tu ngay Tâm mình!".
04/02/2018(Xem: 5197)
Các trung tâm Bưu điện Úc ( Australia Post – Mail Centre ) có thể nói là nơi dung nạp hay nói đúng hơn là nơi lựa chọn công việc để nương thân của một số những người VN tỵ nạn trong những năm đầu tiên được định cư nơ xứ sở tốt đẹp nầy. Công việc được tuyển dụng vào các trung tâm thư tín nầy là lựa thư ( mails sorting ) và đã được hệ thống Bưu điện Úc gọi cho một cái tên tương đối cũng vui vui là “Mail Officer “ . Việc làm tương đối không có gì cực nhọc, lương bổng cũng tạm hài lòng so với những công việc hiện thời, nhiều over time nên càng có cơ hội để kiếm thêm tiền, công việc vững vàng, ổn định, vì là thuộc diện Job chính phủ, rất hợp cho hoàn cảnh của những người VN tỵ nạn nữa thầy, nữa thợ nơi đây, nói vậy chứ một số lớn người VN làm cho ngành Bưu điện Úc, ngoại trừ một số người có mưu cầu cao hơn, thì cũng ít người bỏ việc nữa chừng, họ đã từ cái job nầy mà được ăn ngon, mặc đẹp, nhà cao, của rộng, xe cộ xênh xang, đời sống khá vững vàng, đủ điều kiện lo cho con cái ăn học nê
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]