Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Ngậm ngùi

03/02/201708:55(Xem: 3872)
Ngậm ngùi


truong quoc hoc


 Ngậm ngùi
 
 Nguyên Hạnh HTD


 

 

       Thời gian đã vẽ thêm một vòng hào quang cho quá khứ thêm lộng lẫy đẩy lùi tất cả vào dĩ vãng trong một ngăn nào đó của bộ nhớ, và tuổi già thường hay hoài niệm những ngày cũ mà ngậm ngùi nuối tiếc.

      Tuổi già đối với những người khác không biết thế nào nhưng riêng tôi lại thích tham dự những buổi họp mặt với bạn bè cũ, gặp lại nhau biết bao mừng vui tràn ngập cả tâm tư. Tôi lại định cư tại một nước xa xôi lạnh lẽo, bạn bè ngày xưa không có, thành ra tôi cứ ao ước được bay đến những vùng trời khác. Nơi đó có những người bạn thời trung học thật tuyệt vời, là niềm an ủi cho mái tóc đã điểm bạc trong cuộc sống cách biệt quê người vạn dặm này.

      Tôi nhớ lại lần tôi qua Cali dự lễ kỷ niệm 50 năm xa trường. Đêm Đại hội đã để lại trong tôi quá nhiều cảm xúc, suy nghĩ; sự suy nghĩ với nhiều thứ pha trộn nhau. Với tôi, đó cũng là một sự hạnh phúc quá lớn vì khó mà tìm lại cho đủ, cho đầy, cho trọn vẹn các hình ảnh của những người bạn đã đến tuổi " thất thập cổ lai hy ".

      Tôi ngồi yên lặng trong một góc cuối dãy, ngắm nhìn, ghi nhận và sự hạnh phúc ấy cứ tăng dần, tăng dần... Nếu còn trẻ, tôi nghĩ mọi người vẫn cứ vui, cứ hưởng, cứ hạnh phúc mà không cần ngoái nhìn lại từ đâu mà có được những ngày vui như thế này? Dĩ nhiên những người bạn tôi mỗi người mang mỗi tâm trạng, mỗi bệnh hoạn, mỗi gian truân khác nhau, nhưng họ chỉ giống nhau một điểm đó là sự nhiệt tình, sự quý nhau và tấm lòng cho nhau.

      Các bạn tôi đã từ bốn phương trời bỏ công bỏ sức, thời gian và không ngại sức khỏe để bay, để lái xe đường trường mà chỉ có một mục đích là tham gia ngày vui của Đại hội. Họ đã quên cả tuổi tác để đem cả một tấm lòng đến hòa nhịp cùng bạn bè, đi tìm lại cái hạnh phúc không từ phù phiếm bên ngoài mà từ trái tim chuyển hoá, cảm nhận và sự xúc động khi được gặp lại những khuôn mặt dấu ái của một thời quá đẹp đã đi qua và vẫn còn đẹp trong tình bạn đã 50 năm thăng trầm của một đời người.

      Đang ngồi mơ màng, lòng xôn xao với bao kỷ niệm của những ngày cấp sách đến trường, tôi bỗng giật mình khi nghe gọi tên mình. Thì ra vì tôi là người ở tận phương trời Âu, nên mọi người muốn tôi phát biểu cảm tưởng của mình sau khi đã vượt bao ngàn dặm để đến đây.

      Tôi ái ngại đứng lên trong niềm cảm xúc đang dâng trào:

    " Trước hết tôi xin hân hoan chào mừng các Thầy Cô, bạn bè cùng thân hữu từ muôn phương đã quy tụ về đây để tham dự đêm Hội ngộ của Đại hội 50 năm xa trường.

      Kính thưa các Thầy Cô, bạn bè cùng thân hữu,

      Những ngày còn lưu lạc nơi xứ người hay trong các trại tị nạn, khi nghe bài hát " Hẹn nhé Việt Nam" của Hà Thúc Sinh, chúng ta có cái suy nghĩ chắc là cái hẹn vu vơ chứ hẹn gặp nhau ở đâu bây giờ. Vậy mà chúng ta đã có những cái hẹn như cuộc hội ngộ hôm nay chẳng hạn. Sở dĩ chúng ta còn gặp được nhau là do tấm lòng chúng ta muốn gặp rồi cũng có ngày thành tựu được.

      Giữa một thế kỷ đầy lo âu bất trắc, chúng ta đã tạo dựng được một bầu không khí ấm cúng và thân mật như thế này quả thật là một điểm son đáng ghi nhận. Chúng ta phải hãnh diện là đã không quên những nét đẹp truyền thống văn hóa Việt Nam; đó là truyền thống tôn sư trọng đạo, tình bằng hữu tương thân tương ái mà nhiều người tưởng rằng sẽ phai nhạt dần trong thời gian ở hải ngoại.

      Trong số chúng ta, có người đã xa quê hương 30 năm rồi đó; 30 năm quả là một thời gian quá dài đủ để làm phôi pha tất cả những hình ảnh cũ trong đời người, vậy mà chúng ta vẫn còn nhớ đến nhau, còn muốn tìm đến nhau. Vậy thì động lực nào đã thúc đẩy chúng ta làm như vậy nếu không phải là sự thôi thúc từ con tim của mỗi người muốn tô đậm thêm tình nghĩa thầy trò, bè bạn và nhất là gặp lại người thân cũ nơi đất khách quê người.

       Tôi còn nhớ 4 câu thơ chữ Hán diễn tả 4 niềm vui sướng nhất của đời người:

                                               Đại hạn phùng cam vũ

                                               Tha hương ngộ cố tri

                                               Động phòng hoa chúc dạ

                                               Kim bảng hữu danh thì.

      Đó là niềm vui sướng của hạn hán gặp mưa, của đêm tân hôn, niềm vui sướng khi thấy có tên trên bảng vàng và " tha hương ngộ cố tri " là một trong bốn niềm vui sướng đó.

      Thật vậy, tất cả chúng ta là những kẻ đang lưu lạc tha phương, vậy mà chúng ta vẫn có cái duyên gặp nhau trong bối cảnh xứ người nơi khung trời Cali nắng ấm, thật là một điều vui mừng khôn xiết không phải dễ dàng thực hiện. Chúng ta như những cánh chim trời từ bốn phương đã quay về đây để được hội ngộ, cùng nhau sống lại những ngày xưa thân ái. Nhưng dù hân hoan đến đâu, nắng ấm Cali cũng đâu bằng nắng ấm quê hương và sự hội ngộ này cũng đâu bằng sự hội ngộ to tát của một ngày mai tươi sáng trên mảnh đất Việt Nam thân yêu!

       Tôi xin chân thành cảm ơn ban Tổ chức đã tạo cơ hội nối một nhịp cầu cho những cánh chim viễn xứ được hội ngộ sau 50 năm xa cách! „

       Giờ đây, hồi tưởng lại khung cảnh ngày Đại hội ấy, không gian Cali đã mở rộng vòng tay để đón chào những cánh chim thân yêu về sum họp, chia xẻ cho nhau hơi ấm của tình bạn. Riêng tôi, tôi rất làm mãn nguyện vì đã thực hiện được ước mơ của mình. Ngoài ra tôi cũng đã được những dịp tham dự lễ kỷ niệm 100 năm trường Quốc Học và 80 năm trường Đồng Khánh. Niềm vui được gặp lại Thầy cũ, bạn xưa đã tràn ngập hồn tôi.

      Tôi đã từng sống những tháng năm dài ở một phương trời mà mùa đông và mây mù chiếm hết thời gian của một năm, muốn gặp được những người cùng quê hương cũng không phải là chuyện dễ dàng, chứ đừng mong gặp lại tất cả bạn bè cũ như thế này. Bây giờ tôi chỉ biết nâng niu gìn giữ những kỷ niệm đẹp này cho đến cuối cuộc đời của mình, bởi vì kỷ niệm làm cho con người thêm giàu có, cuộc đời có ý nghĩa hơn và cũng là chiếc gối ôm êm ái của tuổi già.

      Đại hội đã thành công mỹ mãn. Tôi thích dùng chữ "đẹp" để diễn tả quá nhiều điều tôi cảm nhận, sung sướng và hạnh phúc khi được nhìn ngắm và chan hòa trong cái hạnh phúc chung của các bạn. Sau những giây phút rộn rịp tưng bừng, hàn huyên rộn rã, bao giờ cũng cảm nghe lòng mình chùng hẳn xuống. Những ngày vui đã qua, để lại nhiều ấn tượng đẹp. Chỉ cần có những tấm lòng là có tất cả - " Sống trong đời cần có một tấm lòng " (TCS). Đó là nét đẹp của người Việt Nam nói chung và của chúng ta nói riêng.

     Thời gian đã làm cho tuổi đời chúng ta thêm chồng chất, những mái đầu đều bạc. Ngoảnh nhìn lại ai còn, ai mất! Một vì sao rơi là tiễn một người đi... mới thấy kiếp người thật mong manh. Còn lại chăng là những kỷ niệm một thời đã đi cùng năm tháng len lỏi vào tận tâm hồn già nua, để nhớ, để thương...

      Giờ đây, trong tôi chỉ còn nỗi ngậm ngùi!

 

                                                                                        Cuối tháng 10 - 2016

                                                                             Nguyên Hạnh HTD

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/05/2016(Xem: 16321)
Hằng triệu dân Miền Nam nói chung trong các tôn giáo, nói riêng Quân, Cán Chính VNCH, (KiTô Giáo, Tam Giáo), tất cả các cấp từ trung ương đến địa phương, đều thấy biết chốp bu (VIP) của Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng, đều là Tướng, Tá các cấp trong Tam giáo, do Đại Tướng Dương Văn Minh làm chủ tịch có lời hiệu triệu kêu gọi toàn quân binh chủng tham gia Cách Mạng nhưng, những Tướng, Tá các cấp Cần Lao KiTô Giáo ngồi im và có hành động chống lại. Tức thì liền bị bắn chết ngay. Như Đại Tá Quyền (Cần Lao – Bộ Tư Lệnh Hải Quân) bị bắn chết trên xa lộ, do không tham gia, chống lại HĐQNCM. Nói rõ hơn, Tướng, Tá gốc Cần Lao Thiên Chúa không ai lên tiếng xin tham gia, đánh điện ủng hộ. Đến khi nghe ĐT Quyền bị bắn chết, liền gọi điện thoại, đánh công điện về Bộ Chỉ Huy Cách Mạng xin tham gia, nói lời ủng hộ. Nhưng, tất cả đều giả vờ, không thật lòng, là ý tưởng chung của các ông Cần Lao, họ đã hội kiến với nhau, với các giới KiTô trong nhà thờ, ngoài xóm đạo, là cứ giả theo, để rồi sau đó
05/05/2016(Xem: 5216)
Festival Huế lần 9 đã chiêu đãi khách quý và bà con mình một bữa tiệc văn hóa, nghệ thuật, lịch sử, âm nhạc, ẩm thực, gồm: Lễ hội chính 13 chương trình; Hoạt động hưởng ứng 28 chương trình; Âm nhạc 27 chương trình; Nghệ thuật truyền thống 9 chương trình; Múa 9 chương trình; Triển lãm, trưng bày, sắp đặt 19 chương trình; Nghệ thuật 14 chương trình. Để thực hiện một Festival hoành tráng, kỳ công, đa dạng, đậm chất Huế như vậy, ai cũng biết là không hề đơn giản. Nó thấm đẫm trí tuệ, mồ hôi, tâm huyết của chủ (Bộ máy nhà nước và bà con Thừa Thiên Huế) và khách (các đoàn quốc tế và du khách).
05/05/2016(Xem: 6602)
Cậu bé vô gia cư thường xuyên gạt tiền cơm của chủ quán, cho đến khi hành vi đó bị con trai bà chủ phát giác ra. Câu chuyện về cậu bé ngày nào, 20 năm sau đó khiến nhiều người xúc động.
29/04/2016(Xem: 4398)
Hai đứa tôi hợp lại thật là đẹp đôi, ai cũng bảo thế. Tôi hăm tám, nàng hăm hai. Tôi cao thước bảy tám, nàng thước sáu, nếu thêm giày dép phụ trợ nàng cũng chẳng thể qua được vành tai tôi. Tôi lưng thẳng, vai rộng, mặt chữ điền, mày rậm, mũi cao, nếu không như Từ Hải cũng là một đấng nam nhi không đến nỗi bị các bà, các cô nhăn mày hỉnh mũi khi phải đối mặt, đối mày. Nàng thanh tao, cân đối với đầy đủ kích thước của một hoa khôi phối hợp với một gương mặt trong sáng như một vầng trăng, vầng trăng có những nét chấm phá tuyệt vời của đôi mày thanh tú không tỉa gọt, đôi mắt to dài sáng long lanh dưới hàng mi cong đen tuyền, chiếc mũi thẳng, và đôi môi, ôi đôi môi xinh đẹp ngọt ngào luôn mọng đỏ như trái chín đầu mùa, y như mấy ông văn sĩ vẫn thường hay diễn tả các giai nhân.
24/04/2016(Xem: 5171)
Đâu là những rủi ro khi kết hôn giả để tìm đường ở lại Úc? Chính phủ có những biện pháp nào để ngăn chặn vấn nạn này? Làm gì khi kết hôn giả nhưng lại bị đối tác xâm phạm tình dục hay bạo hành?
22/04/2016(Xem: 11469)
Jimmy Phạm thừa nhận anh từng cảm thấy xấu hổ với nguồn gốc Việt của mình, và luôn khẳng định mình là người Úc khi ai đó hỏi anh đến từ đâu. Nhưng giờ đây, mặc cảm ấy biến mất, nhường chỗ cho sự phát triển mạnh mẽ của doanh nghiệp xã hội Koto, nơi đổi thay cuộc đời hơn 1000 trẻ bụi đời Việt Nam.
18/04/2016(Xem: 6227)
Vị bác sĩ với đôi mắt thâm quầng lo lắng theo dõi tín hiệu sinh tồn của người đàn ông trên bàn mổ, đằng xa nữ y tá ngủ gục sau ca phẫu thuật ghép tim kéo dài 23 giờ. Gần 30 năm trôi qua, trái tim người thầy thuốc đã ngừng đập nhưng bệnh nhân được ông cứu sống vẫn còn sống. Không đơn thuần tái hiện nỗi vất vả của đội ngũ y tế, tác phẩm của nhiếp ảnh gia James Stansfield trên hết truyền tải mối liên kết đặc biệt giữa bác sĩ và người bệnh.
08/04/2016(Xem: 4386)
Tính từ đêm nhìn ngắm trời sao Paris qua khung cửa sổ Linh Sơn (*), hơn ba mươi năm đã qua còn nhanh hơn bóng câu qua cửa. Ánh trăng vằng vặc buổi ấy còn soi tỏ đến nay những ý nguyện phần nào được khơi dậy trong chuyến đi xa đầu tiên mà Linh Sơn là bước đầu bỡ ngỡ. Đi là mở rộng thêm được nhiều cánh cửa. Chuyến trở lại Pháp và mấy nước láng giềng lần này mới thật là chuyến rong chơi. Không chương trình và cũng chẳng vướng bận một dự tính nào cần phải hoàn tất.
07/04/2016(Xem: 4646)
Tôi có một ông bác họ, Bác Hương Thạch, thành viên Hội Đồng Hương Chính thời kỳ sau Hiệp Định Geneve năm 1954, tức là một Ủy Viên của Ủy Ban Hành Chánh Xã, lúc đó khoảng gần 60 tuổi mà tôi thì còn con nít mới 9 tuổi. Ông bác này có một chiếc nhà nhỏ bằng gỗ ván thùng cây để nuôi chim bồ-câu. Chiếc nhà gỗ nhỏ đó khoảng 50 cm x 50 cm x 40 cm có hai cửa tròn để chim bồ câu ra vào. Bác sơn chiếc nhà màu xanh da trời rất đẹp rồi đặt lên trên một cây trụ khá cao, có lẽ khoảng 5 đến 6 mét. Bác nuôi một cặp chim bồ câu gồm một trống và một mái.
03/04/2016(Xem: 3745)
Một đại văn hào người Pháp đã viết câu “Con người không bao giờ tắm hai lần trên một dòng sông“, nhưng Dòng sông Tịnh Độ của tôi không phải là “Dòng sông định mệnh“ của Quỳnh Dao, nên đã chan hòa đến lần thứ 11 tại chùa Linh Thứu rồi mà vị giải thoát vẫn ngời ngợi tỏa sáng. Vâng, khóa Huân Tu Tịnh Độ kỳ 11 từ ngày 14 đến 20 tháng 3 năm 2016 đã có khoảng 180 Phật Tử đa số từ phương xa và 20 Chư Tăng Ni đến tham dự. Đặc biệt vẫn là HT Phương Trượng chùa Viên Giác Thích Như Điển đến khai mạc và giảng Pháp, để phần hướng dẫn khóa tu cho Thầy Hạnh Giới một chuyên gia hay nói đúng hơn là một Hành Giả chỉ dẫn chúng ta con đường ngắn nhất và nhanh nhất đến gặp Đức Phật A Di Đà.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]