Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Audio Truyện Cổ Tích: Chín Mươi Ba Kiếp Mới Gặp Lại Con; Việt dịch: HT Tăng Giáo Trưởng Thích Huyền Tôn; diễn đọc: TT Thích Nguyên Tạng

24/09/201808:23(Xem: 9379)
Audio Truyện Cổ Tích: Chín Mươi Ba Kiếp Mới Gặp Lại Con; Việt dịch: HT Tăng Giáo Trưởng Thích Huyền Tôn; diễn đọc: TT Thích Nguyên Tạng
93 kiep moi gap lai con-3

Chín Mươi Ba Kiếp Mới Gặp Lại Con
(Hướng vọng Vu Lan 2551. Vl. 4886. Đinh-Hợi)
Việt dịch: Hòa Thượng Thích Huyền Tôn
Diễn đọc: Thượng Tọa Thích Nguyên Tạng 





Vào khoảng thời gian hai mươi năm sau Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni nhập diệt, Từ thành Tỳ-Xá-Ly hướng về phía Bắc Thành Ca-Tỳ-La-Vệ. Có một đoàn Tăng lữ gồm 17 vị, họ bước những bước chân nhịp nhàng và đều đặn, tuy không phát ra tiếng động của nhiều bàn chân cùng nện xuống mặt đất bột khô dưới sức nóng của mùa hè oi bức, nhưng không sao tránh khỏi lớp bụi bủn tung tỏa dưới sức dẫm của 34 cái bàn chân, tạo nên một đám mây cuồn cuộn; từ xa, tưởng chừng như các tiên nhân vừa từ trên không đằng vân vừa đáp xuống. Mây bụi vẫn cuộn trôi về phía sau lưng của họ, mặt trời càng rực đỏ và nghiêng hẳn về hướng tây, đến ngã rẽ, trước mặt họ là rừng cây khô trụi lá, một con quạ cô đơn ngoác mỏ kêu: Quạ! Quạ! Quạ!

Đoàn Tăng lữ bỗng dừng bước! Vị Tăng uy nghi đi dẫn đầu ngước mặt nhìn đăm đăm vào con quạ! 16 vị đi sau cũng im lặng nhìn theo, họ đều bất động!??..

20 phút! 30 phút! 45 phút! Con quạ cũng yên lặng nhìn vị Tăng! Chốc, chốc lại nghiêng nghiêng cái đầu in tuồng như nó vừa lắng nghe vừa dò xét, vừa hỏi gì gì đó!?

Một giờ trôi qua! Con quạ chớp đôi cánh kêu lên giọng mừng rỡ: Quá! Quá! Quá! Rồi nó bay liệng một vòng sà xuống nhìn vị Tăng uy nghi. Quá! Quá! Có lẽ nó chào!Và nó bay thẳng vào rừng cây khô! Vị Tăng mỉm cười! Nhưng ngược lại, đôi mắt Ngài đượm nét u buồn??.

Họ là ai? Thì ra, Vị Tăng uy nghi nầy chính là Xà-Dạ-Đa Tôn Giả.

Tôn-Giả là người đã chứng đắc quả vị A-La-Hớn, Tôn-Giả Xà-Dạ-Đa Ngài thường đem theo 16 vị đồ đệ, hành hóa khắp nơi để thuyết pháp và cứu độ chúng sanh, ai có duyên gặp được Tôn-Giả đều thọ nhận được những pháp lạc nhiệm mầu giải thoát các khổ nạn.

Tôn Giả không nói suông, mà Ngài đích thân săn sóc, chỉ dạy thuần thục các phương pháp phải tu như thế nào để công đức kết quả tối thắng và nhờ đó tiêu trừ các ác báo ác quả của nhiều tiền kiếp và sớm đoạn mối dây nhân quả luân hồi, thoát ly sanh tử.

Sau khi con quạ đã bay mất hút qua khỏi rừng cây khô, thì một trong trong các vị đệ-tử đã kính lễ bạch rằng:

Kính bạch Sư Phụ: Do nhân duyên gì, mà Sư Phụ đã đứng khá lâu và mãi im lặng nhìn con Quạ như vậy? Tại sao con Quạ ấy nó không bay đi mà nó cũng nhìn mãi vào Sư Phụ, chúng con vô cùng ngỡ ngàng và nghi hoặc! Chúng con thấy như là Sư Phụ và con Chim Quạ trao đổi, tỏ bày gì gì đó với nhau vậy!
Câu chuyện trước mắt chúng con hôm nay, không biết Sư Phụ có thể giải bày chỉ dạy cho chúng con hay không? Chúng con kính lễ sám hối những lời hỏi và lòng nghi hỏi, mong Sư Phụ từ bi cho chúng con sáng tỏ.

Tôn Giả Xà-Dạ-Đa hiền hòa nói:


 - Chúng ta phải đi nhanh và làm một việc, khi đến thạch thành nghỉ ngơi Sư Phụ sẽ giải bày cho các con hiểu.

to qua

Thế là thầy trò 17 vị, Họ bước nhanh theo hướng bay của con chim Quạ khi đã rời khỏi họ, qua khỏi bên kia rừng cây khô. Ở ven rừng bên đó cây lá đã có màu sắc của rừng cây. Tôn-Giả hướng dẫn các đệ tử đến một cây có nhiều màu lá vàng, trên một chạc cây nhiều nhánh trông thấy có một ổ chim…

Tất cả các đệ tử đều cùng gợi lên một cảm giác “rúng động” len nhẹ vào lưng của họ! Họ như có một động thức tiên tri về cái ổ chim ấy (?).

Tôn-giả lặng lẽ vươn dài cánh tay thần biến hơn một trượng, bưng cả ổ chim từ trên chạc cây cao xuống đặt xuống đất? Một xác chết con chim Quạ! Tất cả đệ tử như biết phải làm gì! Yên lặng! Nhất tâm! và cầu nguyện!.

Tôn Giả nói nhỏ: Các con đi hốt lá khô và ít củi để hỏa thiêu nó! Hoàn tất! Thầy trò Tôn giả quay về hướng Bắc lẳng lặng bước đều, trên lộ trình xuôi ngược 10 dặm đó, chẳng gặp một bóng bộ hành. Một đệ tử reo lên: Thạch Thành đã thấy phía trước rồi đó sư phụ! Tất cả như cảm thấy khỏe ra.

Thạch Thành, chỉ là một bờ đá sắp chồng gắn dính lên nhau; chỗ thấp cao quá khỏi đầu, chỗ cao vươn cao trông như trái núi, chiều dài hơn trăm bộ, khoản giữa xếp đá vòng cung như một cái động, có thể che nắng mưa cho vài trăm người tạm trú ngụ trong đó. Bên trong còn có những phiến đá có thể nằm tựa lưng hay ngồi nghỉ ngơi.

Sau khi dùng lương khô và uống nước, các đệ tử cùng ngồi chung quanh nhìn sư phụ họ cảm thấy lòng rộn rã, nôn nao và một cảm giác thổn thức về điều mà họ cho là thật đủ nhân duyên để nghe, để biết và nhất định là một đạo lý… chứ không thể câu chuyện tầm thường được.

Tôn Giả Xà-Dạ-Đa, bấy giờ tôn dung của Ngài thật nghiêm trang còn pha một tí đăm chiêu về cái câu chuyện mà Ngài đã hứa giải bày cho đệ-tử. Câu chuyện có giúp gì cho đệ tử thêm phần kiến văn và từ đó nhận thức rộng sâu về diệu lý nhân quả hay chỉ là một hý luận (?)!.


93 kiep moi gap lai con-3

Photo: Hoàng Lan (Portsea 26 Dec 2017)




Tôn Giả nhìn qua các đệ-tử: Các con có biết không? Ngài hỏi, nhưng thật ra chỉ là một cách để mở đầu câu chuyện “Cách đây 93 kiếp, hồi đó đã gần kiếp cuối của Trang-Nghiêm-kiếp, Đức Tỳ Xá Phù Phật, bậc Chí Tôn Giáo Chủ thuyết pháp suốt thời gian 20 tiểu kiếp, ta có duyên được nghe pháp nên muốn quyết tâm xuất gia cầu giải thoát và giác ngộ. Chẳng may cho ta vì, gia đình của ta rất giàu có, cha mẹ quyết ý ngăn trở vì ta là con một. Ta thưa trình với cha mẹ thật nhiều lý lẽ luân hồi trong sáu nẻo khổ đau…Cuối cùng cha mẹ ta chấp nhận với một điều kiện! Cái điều kiện mà muôn ngàn người trên thế gian có cùng hoàn cảnh như ta, không ai tránh khỏi được; đó là phải lập chánh thê, có con trai nối giỏi rồi sau đó mới có thể xuất gia.


Giáo pháp của Phật, Lễ hiếu làm đầu ta không dám xóa bỏ, chỉ trừ trượng hợp vì hiếu mà gây ra đớn đau và tàn sát sanh linh! Diệt vong vô số nhân mạng và của cải thì phải đành bất hiếu. Các con phải thấm sâu đạo lý ấy.

Bảy năm sau, ta đã có một con trai vừa đúng sáu tuổi. Đứa con nầy, thật thông minh đĩnh ngộ, ta rất yêu nó! Nhưng ta không thể tiếp tục sự vướng mắc mãi trong mối giây oan nghiệt của luân hồi. Ta thưa với cha mẹ, với bổn phận và vâng lời con đã làm xong, và qua phân trần nhắc lại lời hứa mà vợ ta đã chấp nhận để ta xuất-gia vào bảy năm về trước. Chia ly trong lúc mà những thân ái vây quanh ràng buộc quả là không dễ, những lòng ta tự thề quyết phải độ cho cha mẹ, thân bằng, chúng sanh, nàng và con thoát ly sanh tử khi ta đắc đạo.

Đêm hôm ấy, gió mùa trở lạnh canh năm là canh mà mọi người đang mê ngủ, ta lạy cha mẹ rồi ngang qua phòng ngủ của hai mẹ con nàng, ta định ngỏ vài lời từ biệt, nhưng ta thôi, chỉ tạo thêm vướng bận; ta lặng lẽ khép cửa ra đi.

Vì nhà cửa đồ sộ, nên từ mái hiên ra đến cổng ít lắm cũng xa 50 bộ. Ta vô cùng kinh ngạc cửa cổng đã mở trống một bên! Thằng bé con ta, Nó đã ngồi đó án ngữ nghạch cửa để bước ra tự bao giờ!?

cha conTa vừa xúc động! Vừa bàng hoàng! Ta ngồi xuống ôm con, nhìn vào mặt nó. Trong ánh sáng lờ mờ mặt nó như se tím, đôi mắt căm căm. Ta cảm thấy run sợ trước cái nhìn cương quyết và trừng trừng của nó! Ta lạnh buồn hỏi:

-Con, giờ nầy sao con không ngủ? Sao con có thể ra ngồi được ở đây? Mẹ đâu?

Nó chắc nịch:

-Con đợi cha đã lâu! Để tiễn biệt cha và cũng để tiễn con! Ta bỗng dưng rúng động và tê điếng cõi lòng!

-Cha đi xuất gia, chứ nào có bỏ con hay xa lánh con đâu!

Nó nhìn thẳng vào ta:

-Con biết! Cha đi xuất gia, nhưng con thì từ nay con đã mất cha! Một thằng bé con nít sáu tuổi đầu, còn bú sữa mẹ, sống không cha! Sống để mà chi! Tiễn cha đi rồi, con cũng sẽ tự con tiễn lấy con!


Nói xong, nó đưa tay lên chớp theo một tia ánh sáng, trong tay thằng bé đã có sẵn một con dao! Ta khiếp quá. Ôm chặt nó và giữ cứng con dao.


Nó cười nghe như tiếng thép và nói:

- Cha đi đi, cho trọn nguyện ước. Cha đi rồi con cũng đi, con quyết không sống với cuộc đời không cha!

Ta bấn loạn, nước mắt ràn rụa! Ta nói như điên: Không không, cha không đi, không đi đâu cả! Cha thương con! Cha sống bên con! Cha ở với con mà!.

Thằng bé vất đao xuống, nó nhảy bổ lên ôm chặt vào cổ ta, nó cắn vào cổ ta mà lệ tràn xuống đôi má nó! Ta ôm con vào nhà, bình minh đã sáng từ lúc nào.

 Ngày nay, ta là đệ tử của Từ phụ Thích Ca, sau khi chứng quả A-La-Hớn rồi, Ta dùng Túc-mạng và Thiên-nhãn tìm kiếm đứa con 93 kiếp về trước, đứa con đã ngăn trở bao kiếp tu hành chứng quả của ta, không biết nó đọa ngã nào trong 6 nẻo luân hồi! Ta đã tìm hết trong cõi người, không thấy nó! Trong loài cá biển! Cá đồng và hồ ao cũng không! Trong các cầm thú cọp beo, rắn rết, gà vịt cũng không gặp nó! Không ngờ ngày nay gặp nó ở trong loài chim, lại đang thọ thân con chim quạ! Ôi! 93 kiếp qua rồi! Trong suốt giờ, nó nghe pháp và sám hối! Con ta giờ đây đã thoát kiếp bàng sanh. Căn lành đầy đủ, đến ngày Phật Di-Lặc ra đời nó sẽ giác ngộ trong hội đầu Long-Hoa. Cầu nguyện tất cả chúng sanh đồng thành Phật Đạo.

Ôi, chín mươi ba kiếp rồi mới gặp được con.

 Đệ Tử kính lễ Thương kính Đức Tôn Giả Xà Dạ Đa.

Nam Mô Xà Dạ Đa Tôn Giả!

Con Thích Huyền Tôn Kính Bái.



-----------------------

HT Thích Huyền Tôn
Phỏng dịch từ Hán Tạng “ Phật Thuyết Xuất Gia Công Đức Kinh”

Ý kiến bạn đọc
06/10/202002:04
Khách
Giọng đọc của SP rất truyền cảm và hay lắm đã làm con vừa nghe vừa chạy theo cả những vòng chữ đã làm thành 1 tác phẩm để đời của Sư Ông Huyền Tôn, kèm hình minh hoạ của Hoàng Lan thật rất công phu và dùng tâm quyết cho ra những tác phẩm để lại cho đời 1 mẫu chuyện nhân quả và tình người của Tôn Giả Xà-Dạ-Đa thật cảm động. Đúng là đối với 1 người đã muốn xuất gia rồi thì đời này không đủ duyên thì đời đời cũng sẽ đủ duyên và đạt thành ước nguyện. Con thật kính tri ân Sư Ông, SP và QTD
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
25/03/2014(Xem: 5733)
Hồi đức Phật còn tại thế, trong kinh thành Vương-xá của vương quốc Ma-kiệt-đà, có một vị trưởng giả tên là Thất Lị Cấp Đa, vốn là tín đồ thuần thành của giáo phái ngoại đạo Lõa-hình.
24/03/2014(Xem: 27842)
Nói đến chùa Thiên Ấn không ai còn lạ về ngôi chùa này, một thắng tích được xem là “đệ nhất thắng cảnh„ cách trung tâm 3,5km (độ 10 phút xe hơi) nằm ở tả ngạn sông Trà Khúc của thành phố Quảng Ngãi.
19/03/2014(Xem: 5718)
Điểm xuất phát từ Tp. Long Xuyên, bây giờ đã hơn 20 giờ ngày 7.02al năm Giáp ngọ (2014), tổng số trong đoàn Tham quan và Cứu trợ trên dưới 150 người, trong đó có 10 vị thầy, thầy G. Tín là trưởng đoàn. Xe đến xa lộ Nam Saigon hướng thẳng cầu Phú Mỹ trong khu vực Quận 7, Tp. HCM, tiếp tục băng qua ngả tư Cát Lái giao lộ mới tiếp giáp đoạn đến cầu vượt sông Đồng Nai đến Thị Trấn Long Thành, hướng về Bình Sơn để trổ ra ngả tư Dầu Dây, rồi trực thẳng Long Khánh, Phan Thiết.
16/03/2014(Xem: 5777)
Văn Sinh là một cựu sinh viên Văn Khoa thiên về Triết Đông cho nên tính khí cũng có hơi bất thường. Bất thường ở đây không có nghĩa là “mát dây” mà ưa suy nghĩ về những gì con người không suy nghĩ hoặc những gì mà cả xã hội cho rằng “Ôi dào! Đời là thế, suy nghĩ làm gì cho mệt!”
13/03/2014(Xem: 4110)
Một ngày nắng thật đẹp, cái nắng ngan ngát rực rỡ của mùa Xuân lan tỏa khắp vạn vật vàng ánh trên những thảm cỏ xanh tươi mượt mà, những căn nhà chập chùng đan san sát nhau ẩn hiện trong những cánh rừng thưa vẽ nên một bức tranh êm đềm thơ mộng trên những ngọn đồi thấp.
12/03/2014(Xem: 6886)
Mỗi đứa trẻ một hoàn cảnh, nhưng tất cả đều như cây cỏ thiếu ánh nắng, thiếu nước tưới nên cằn khô chai sạn, và chỉ biết đến tiếng cười khi được một tu sĩ Phật giáo đưa về ngôi nhà chung ở Thiên Cầm
20/02/2014(Xem: 8974)
lua_tam_muoi Đừng đùa với lửa, có ngày sẽ bị phỏng tay. Câu dọa này Hoa Lan nghe đến mệt cả tai rồi nhưng vẫn chưa ngán một tí nào. Cô nàng chẳng thèm đùa với lửa thường, loại lửa dùng để nấu cơm thì ăn thua gì, nàng phải đùa với loại lửa thứ dữ cơ, phải đốt cháy hết cả tim gan phèo phổi mới chịu. Còn thứ lửa nào dữ dội hơn Lửa Tình phải không các bạn?
07/02/2014(Xem: 5134)
Có thầy nọ sống đời tu hành rất mực thánh thiện. Không kể những lúc bắt buộc phải nhín chút thời gian dành cho các sinh hoạt cần thiết của đời thường, thầy luôn cố gắng thu xếp tối đa thời gian trong ngày để cầu nguyện, tụng kinh, ngồi thiền, v.v
29/01/2014(Xem: 6907)
Không biết trong bảng tử vi của anh Năm Nhiều có phải “Mệnh thân có tử vị cư Mão Dậu gặp Kiếp Không” hay sao mà đời anh lại gắn liền quá mật thiết với sự cung kính dường đó. Phải chứng kiến sự sắp đặt quy mô của bàn thờ nhà anh mới thông cảm được phần nào sự an bài bất khả kháng của Hóa công. Nhà nhỏ lợp tranh đã cũ mèm, gần nát vụn ra và vách đất. Nền nện đất, nứt thủng ở nhiều chỗ. Hai cái cửa sổ lùa và một cửa ra vào bị mái che thấp xuống nên ánh sáng vào quá ít. Nhà thành ra tối hùm hụp suốt ngày. Tôi chưa hề nghe một ngọn gió nào thổi ngang qua đây nên ngồi trong nhà thì phải ngửi mùi hôi thối cố hữu của ngôi nhà, mùi hôi lưu lại từ ngày mẹ anh còn bán nước mắm, dầu lửa,
21/01/2014(Xem: 22366)
Đọc bản dịch Cảnh Đức Truyền Đăng Lục của anh Lý Việt Dũng, tôi không khỏi thán phục khi biết sức khỏe anh rất kém mà vẫn phấn đấu kiên trì để hoàn thành dịch phẩm khó khăn này một cách đầy đủ chứ không lược dịch như ý định ban đầu.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]