- 01. Phẩm Song Yếu
- 02. Phẩm Không Phóng Dật
- 03. Phẩm Tâm
- 04. Phẩm Hoa
- 05. Phẩm Ngu
- 06. Phẩm Hiền Trí
- 07. Phẩm A La Hán
- 08. Phẩm Ngàn
- 09. Phẩm Ác
- 10. Phẩm Đao Trượng
- 11. Phẩm Già
- 12. Phẩm Tự Ngã
- 13. Phẩm Thế Gian
- 14. Phẩm Phật Đà
- 15. Phẩm An Lạc
- 16. Phẩm Hỷ Ái
- 17. Phẩm Phẫn Nộ
- 18. Phẩm Cấu Uế
- 19. Phẩm Pháp Trụ
- 20. Phẩm Đạo
- 21. Phẩm Tạp Lục
- 22. Phẩm Địa Ngục
- 23. Phẩm Voi
- 24. Phẩm Tham Ái
- 25. Phẩm Tỷ Kheo
- 26. Phẩm Bà-La-Môn
Kinh Pháp Cú
Chuyển vần lục bát : Nhuận Tâm Nguyễn Kim Cương
Hoà Thượng Thích Thiện Siêu dịch từ bản chữ Hán
Hoà Thượng Thích Minh Châu từ bản chữ Pali
11. Phẩm Già (JARAVAGGO)
---o0o---
146. Cười chi, đâu có chi mừng
Sân, tham, lửa dữ đốt nung đời mình
Mịt mù trong cõi Vô Minh
Không tìm đuốc tuệ cho mình sáng soi
147. Thân này cứ tưởng đẹp rồi
Hay đâu bịnh tật trong người ẩn cư
Gây toàn khổ não, suy tư
Cái thân giả tạm, huyễn hư, chẳng bền
148. Mỗi ngày lại một già thêm
Thành rừng bệnh tật, nỗi niềm mong manh
Vô thường, tất phải mất nhanh
Sự đời có tử, có sanh, lẽ thường
149. Trái bầu kia đẹp, dễ thương
Sang thu bị héo, vẫn thường vứt đi
Thân này cũng chẳng khác chi
Chỉ còn xương trắng, có gì vui đâu
150. Thân này như thể thành hào
Xây từ xương thịt, máu đào mà ra
Nơi đây chỉ chứa chết, già
Đúng là ngã mạn, đúng là dối gian
151. Xe vua dù đẹp cũng tàn
Thân dầu trang điểm, cũng lần già thôi
Pháp lành bậc Thánh trên đời
Không suy tàn, được truyền nơi hiền tài
152. Ít nghe, kém học những ai
Lớn, già chẳng khác những loài bò kia
Thịt, gân tăng trưởng mọi bề
Nhưng phần trí huệ chẳng hề tăng thêm
153. Qua bao kiếp sống triền miên
Ta đều cố sức truy nguyên luân hồi
Thân này phải tạo lại thôi
Khổ thay, phải chịu luân hồi tái sanh
154. Bây giờ lẽ rõ rành rành
Thoát vòng sanh tử, tử sanh luân hồi
Thân này thân chót đấy thôi
Ta đà chứng đắc, an nơi Niết Bàn
Vô minh, chấp thủ, dục tham
Cũng đà dứt hết, chẳng còn bận tâm
155. Trẻ người không cố lập thân
Không lo tu đạo, tích nhân dồi dào
Khi già ủ rũ làm sao
Như con cò yếu bên ao không mồi
156. Trẻ người chẳng cố xây đời
Không lo tu đạo, chẳng vời tích nhân
Khi già, dáng tựa cung cong
Xót về dĩ vãng, thở than buồn tình
---o0o---
***
***