Nỗi Niềm Đạo Pháp-Quê Hương (thơ)

21/05/202408:22(Xem: 12158)
Nỗi Niềm Đạo Pháp-Quê Hương (thơ)

phat dan sanh-qd 2

NỖI NIỀM
ĐẠO PHÁP-QUÊ HƯƠNG

Am tranh soi bóng trăng Từ
Dõi trông quê mẹ thầm ưu tư buồn!
Nỗi niềm theo suối lệ tuôn
Bẽ bàng vận nước tấn tuồng thế nhân.

Tha phương luống những trở trăn
Vọng về cố quận bao lần xót xa
Quê hương-Đạo pháp tình nhà
Dường như chung phận san hà long đong?

Than ôi! Thời bốn chấm không (4.0)
Đúng-sai, phải-trái… truyền thông định hình
Mạng xã hội, rối dân tình
Giựt dây thiên hạ điêu linh đứng ngồi.


Đạo nhà gốc rễ giống nòi
Hai ngàn năm lẻ tô bồi nước non
Trải bao dâu bể sắt son
Lương duyên Đời-Đạo vuông tròn trước sau.

Bao phen đất dậy ba đào
Mây đen giông tố bủa rào Đạo thiêng
Dù không chạm được người hiền
Mà hô hào ý tư riêng thổi phòng!

Thói thường lửa tạo khói xông
Cũng đừng quơ đũa đánh đồng gần xa!
Cơm có sạn, khéo nhặt ra
Mía sâu có đốt, dột là tuỳ nơi.

Chỉ vài ba kẻ dở hơi
Vướng tình-danh-lợi… lỗi thời cá nhân
Người thất niệm, sập bẫy giăng
Xấu hư âu chỉ dăm phần mà thôi!

Hỏi nhà nào chẳng lõm lòi
Cháu con “quý tử” quên đòi “phá gia”?
Đâu ra đó, người hay ta
Chớ nên quy kết đều là như nhau?

Tổ chức hay tập thể nào
Có người tốt xấu xen vào, hẳn nhiên!
Gia đình năm bảy thành viên
Chắc gì êm ấm, thoát miền ưu tư?


Cuộc đời ảo ảnh phù du
Ngải bùa chi để đánh đu hồng trần?
Giáo đoàn hàng chục ngàn Tăng
Đôi ba người tệ… đong cân được gì?


Ai làm ố đạo Từ bi?
Ai làm quần chúng sân si tội tình?
Ai làm sông núi bất bình?
Ai làm nghiêng ngã đức tin thiện lành?

Ô hô! Thế sự đua tranh
Ô hô! Các bậc tu hành im re
Hơn thua bởi thấy quặt què
Lặng thinh vì thấu… hết hè tới thu…


Tránh ồn náo, gắng công phu
Soi tâm xét ý lo tu sửa lòng
Quay vào thúc liễm bên trong
Phản quan tự kỷ… bềnh bồng tự ta!


Ngoài kia điên đảo phiền hà
Lẽ nào mình cũng rầy rà bon chen?
Bởi ham ưa thích chê khen
Trách sao rắc rối lại len lỏi vào?

Ô hô! Ta cũng tầm phào
Nửa vòng trái đất… lao xao ví dầu…
Buông xả đi, mắc gì rầu?
Sau cơn mưa, nắng bắt đầu long lanh!

Tháng tư trời đất trong lành
Đón chào ngày Phật đản sanh cõi người
Khắp nơi Phật tử hoà vui
Thắp lên ánh đạo rạng ngời nhân gian.


Tháng tư nắng trải lụa vàng
Mừng lễ Vesak huy hoàng năm Châu
Truyền trao lời Phật nhiệm mầu
Dựng xây cuộc sống toàn cầu an yên.


Việt Nam Phật Giáo thường niên
Mỗi khi lễ hội… ắt liền gặp nguy?
“Tai bay hoạ gởi” tức thì
Dường như thử thách kiên trì đạo tâm?


Phật Việt ngót hai ngàn năm
Đương cơn pháp nạn lạc lầm truyền thông
Dẫu rằng sương khói mênh mông
Cũng xin tỏ rõ đục trong nơi mình.

Tháng tư mừng Phật đản sinh
Nước thơm rưới tắm tơ tình trong ta
Mỗi thời khắc, dứt bôn ba
Thân-khẩu-ý tịnh: Phật đà hiện thân.

San Jose, mùa Phật đản 2024
Tâm Chơn


phat dan sanh-qd


TÂM NIỆM

Kính họa bài thơ của Thầy Tâm Chơn



Trang nghiêm cửa Phật ánh từ
Niệm đời thịnh phát thoát ưu giải buồn
Cam lồ tịnh thủy hằng tuôn
Nguyện thời sống trọn chỉnh buông dần dần


Tâm thường sám hối ăn năn
Quay lưng lậu nghiệp điều cần tránh xa
Thế gian vốn dĩ là nhà
Tình thương gieo trải thế là thong dong


Cội nguồn gốc đạo là không
Nhìn đời chốn tận mà đong nghĩa tình
Còn hoài cảnh khổ điêu linh
Chung tay góp sức yên bình lên ngôi


Xin đừng nghĩ tưởng đời vôi
Cho đi chẳng ngại đi ngồi thong dong
Dương trần lấy phước mà đong
Duyên phần tốt đẹp xua vòng trước sau


Vui buồn chia sẻ cùng nhau
Bao lời dịu ngọt bớt đau giảm hiềm
Chung cùng điểm đích ánh viên
Tâm tha lợi lạc niềm riêng tấc lòng


Dòng đời uốn lượn quay vòng
Có không được mất theo dòng nước qua
Nương tìm giáo pháp sáng ra
Xua dần ách nạn đường tà hết khơi


Thế trần chẳng chổ để ngơi
Gắng công tu học thì vơi khổ phần
Bạn bè tứ chúng chớ phân
Bình thường thị đạo trong ngần thế thôi


Thương người thấy lỗi chớ chòi
Dèm pha trách cứ để lòi ác ra
Thân người chẳng khác thân ta
Từ bi rộng trải thật thà với nhau


Cũng đều giọt thắm máu đào
Có không được mất nhìn vào tánh viên
Bao thời chớ động an nhiên
Chung về cõi Phật là miền vô ưu


Trăm điều thế thái phù du
Theo dòng luẩn quẩn vi vu khổ trần
Sống đời đạo hạnh triêm ân
Khi về cõi tịnh càng ngân tư nghì


Quần sanh gắng giữ tâm bi
Xua dần hận khồ là vì chúng sinh
Sát Na chẳng động là bình
Luôn cầu chánh niệm là vin phúc lành


Hành trình tu tập chẳng nhanh
Không phanh để trượt tanh bành giống xe
Khi thành xác xấu khung què
Đau thương khổ tựa trưa hè ngóng thu


Nương trần nguyện sống ôn nhu
Tinh cần chớ thối công phu sửa lòng
Theo thời vẩn đục thành trong
Khi thuần tánh lặng vườn hồng trong ta


Xa rời lục đạo phiền hà
Quang minh sáng tỏ đường tà hết chen
Suy cùng ta mãi chuyên rèn
Lâu ngày tánh lặng dần len thấm vào


Thong dong tự tại vui nào
Chợ đời cứ thế đừng nao trong đầu
Hết thời khổ cực ưu sầu
Dần theo thế thái thoát cầu tử sanh


Nguyện cho thảy thảy an lành
Con quì lễ Phật tinh anh đất trời
Gieo mầm giáo pháp nơi nơi
Suối nguồn vi diệu lặng ngời thế gian


Tháng tư Phật Đản đoàn tràng
Kinh cầu phước lạc vang vang thoát sầu
Mưa ngàn tịnh thủy nhiệm mầu
Muôn trời pháp trải mãi thâu cảnh phiền…


SG, 21/05/2024
PT. Minh Đạo (kính họa vận)

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
12/11/2025(Xem: 46)
Đời người là một cuộc hành trình dài, nhưng lại ngắn ngủi đến không ngờ. Ta khởi đi từ đâu và đích đến là đâu? Câu hỏi ấy không cần ở đâu xa, mà cần sự hồi quang (quay lại nhìn) vào chính tâm mình. Giữa biển đời mênh mông vô tận, con người mãi ngược xuôi tìm cầu tham ái. Có kẻ rong ruổi ngoài trần thế, tìm kiếm một miền an lạc ở tận đâu xa; có người hướng vào tâm linh, mong thấy Phật trong lời kinh, trong tiếng mõ. Lục Tổ Huệ Năng từng dạy: “Tâm mê tức chúng sinh, tâm ngộ tức Phật.” (心迷即眾生,心悟即佛。)(1) “Người mê đi tìm Phật ở phương xa, người ngộ nhận ra Phật nơi tự tâm.”
08/11/2025(Xem: 159)
Thuở đức Phật ngồi dưới cội bồ đề Đêm gần tàn sáng sao mai xanh biếc Khai mở con đường minh triết phương Đông Sư tử hống chấn động mười ngàn thế giới Giặc ngu tối rùng mình rũ rượi Người vượt thoát tử sinh đến bến bờ tịch tinh Trí tuệ quang minh bừng lên rạng rỡ
06/11/2025(Xem: 654)
Bạn thương mến, hy vọng lá thư này đến từ những người đang tiếp xúc trực tiếp với các bạn ( những người chịu nhiều thiệt hại và mất mát sau thiên tai ) như một làn gió nhẹ thổi thật dịu dàng đến những trái tim từng mất tất cả, bằng một lòng thương cảm sâu xa giúp các bạn nhìn lại sự sống bằng ánh sáng hiền hòa của từ tâm và chánh niệm.
31/10/2025(Xem: 273)
Dao Ca Trăng Nhạc & Lời: Khánh Hoàng Ca sĩ: Hạnh Nguyên Hòa âm: Thái Bảo Lộc pps: Thường Minh
25/10/2025(Xem: 384)
Ngón Tay Chỉ Trăng (tập 01) Trực Chỉ Đề Cương
24/10/2025(Xem: 866)
a bậc tài danh – Leonardo da Vinci, Baruch Spinoza và Vincent van Gogh – mỗi người là một khía cạnh của hành trình nhân loại tìm đến chân lý. Cả ba đều chứng minh rằng: trí mà không phước thì sáng mà mong manh, phước mà thiếu duyên thì nở muộn như hoa trong đêm, còn duyên mà không trí thì chỉ là hư sắc thoảng qua.
24/10/2025(Xem: 722)
Thuần nhiên, nhẹ nhàng như hơi thở là tiếng thơ của Chân Tạng Nghiêm. Một tiếng thơ lấp lánh, long lanh ngời ánh thanh cao, là nguồn thơ trong trẻo, reo ca giọng hát thiên lương trong tận đáy xanh lòng... Lòng yên, tâm lặng như vầng trăng sáng chiếu diệu kỳ. Thi ca đi về trên đôi chân trần, chất phác, nhè nhẹ khẽ chạm vào núi sông, rừng biển, suối thác, mưa nắng, trăng sương, gió mây, cây lá, chim bướm, cỏ hoa trên mặt đất thân yêu. Nhật nguyệt cũng huyền hòa chan chứa giữa ánh sáng ban sơ, diễm tuyệt, bừng lên rực rỡ trong tâm hồn vô ngại của trái Tim Thơ.
22/10/2025(Xem: 1385)
Về thôi, về mặc Cà Sa Về thôi cởi áo Ta Bà phong sương Về thăm lại tiếng chơn thường Thăm vườn lam nhả khói thiêng Cõi Thiền Ô hay, một góc trời yên Một vườn hoa toả hương miền ngàn bay Thoảng trong gió, thoảng chân đài… Gót sen thoát những cơn say bụi trần
21/10/2025(Xem: 554)
Quảng Đức từ quang chiếu cõi thiền, Tăng Ni đạo hạnh sáng tâm nguyên. Phật tử tinh chuyên bền chí nguyện, Nương theo ân đức bậc cao hiền. Ngưỡng mộ đức - tài Thầy Nguyên Tạng Chí nguyện độ sinh khắp mọi miền Lời kinh nhẹ rót như mưa pháp, Từng bước khoan thai ấm cửa thiền
19/10/2025(Xem: 849)
Kể từ ngàn xưa muôn thuở nọ, tuy xa xăm, hun hút tuyệt mù nhưng vẫn còn dư vang, thấp thoáng trong sương mờ vạn cổ, những bóng người đi giữa thiên thu vời vợi. Đó là những Thiền sư, những Thi sỹ, những đạo nhân, mặc khách, hành giả đã xuất hiện trên mặt đất, trần gian này. Họ đến rồi đi, chỉ để lại vài tiếng thơ, tiếng sáo hòa lẫn trong tiếng hét, tiếng gầm rền vang với giọng cười tiêu dao, hào sảng còn dội âm trầm hùng suốt vạn đại rung ngân...