Hoa thơm cỏ lạ ven đường
Thảnh thơi từng bước dạo vườn thiên nhiên
Thái dương hồng rực chân thiên
Hồng tươi vạn vật mọi miền đẹp xinh
Lối mòn dẫn đến Quang Minh
Trên đồi yên đứng một mình tịnh tâm.
Đường về qua tượng Quán Âm
Hoa từ bi nở thành tâm nguyện cầu
Cầu cho nhân loại hết sầu
Thảnh thơi an sống bạc đầu còn thơ.
Cuộc đời không là giấc mơ
Ở trong hiện thực từng hơi thở nồng.
***
Phải chăng con thấy Mẹ cười
Đóa sen hồng nở giữa trời trang nghiêm
Ngàn hoa vui với Mẹ hiền
Reo mừng múa hát chư thiên họa lời
Hân hoan điệu nhạc vui tươi
Ra về nhớ mãi nụ cười Quán Âm.
Trí Lạc
CHẲNG PHẢI TÔI
Mười năm tu học với đạo tràng
Trước là tôi nay chẳng phải tôi
Thân này giả tạm do duyên hợp
Tâm vọng pháp huyễn chẳng phải tôi.
Nghe giảng pháp ghi lại thành thơ
Thơ đủ duyên hoá thành ca khúc
Duyên nhạc, duyên tài, duyên ca sĩ
Thưởng thức rồi thật chẳng phải tôi.
Mười năm tu học với đạo tràng
Di Đà, Ba La Mật, Viên Giác
Cực lạc ta bà còn phân biệt
Còn sông còn núi chẳng phải tôi.
Mượn ý người xưa viết áng văn
Văn tải đạo lời hay ý đẹp
Mỹ từ chau chuốt dòng tâm thức
Đọc đi đọc lại chẳng phải tôi.
Mười năm tu học với đạo tràng
Thời gian dính mắc theo ý niệm
Pháp trần lưu lạc trong tàng thức
Quay tới quay lui chẳng phải tôi.
Bốn mùa vận chuyển giữa hư không
Nhân quả, vô thường, vô ngã, không
Duyên sinh hợp tán biến vạn pháp
Chân lý vi diệu chẳng phải tôi.
Mười năm tu học với đạo tràng
Khách phong trần lang thang không hướng
Chủ si mê quên đường lạc lối
Năng sở đối diện chẳng phải tôi.
Tách trà xanh chứa đựng pháp mầu
Chiếu sáng khắp mười phương thế giới
Ngay đại định hiển lộ Bản Tánh
Sanh tử luân hồi chẳng phải tôi.
Trí Lạc
OAI NGHI ĐỨC HẠNH
Khi đi thì biết mình đi
Từng bước vững chãi chẳng ly đạo tràng
Giữ người ngay thẳng nghiêm trang
Thân tâm hòa hợp lạc bang hiện tiền.
Khi đứng chớ nên ngả nghiêng
Xiêu vẹo trước gió theo chiều lung lay
Hãy đứng như tùng bách ngay
Tuyết phủ chẳng ngại theo ngày tháng vui.
Khi ngồi hơi thở vào ra
Tay lần chuỗi hạt niệm A Di Đà
Tịnh độ tại cõi ta bà
Nhiệm mầu giây phút Phật là tâm ta.
Khi nằm là lúc nghỉ ngơi
Buông xả thư giãn quên đời nhiễu nhương
Quán chiếu sống với tình thương
Tạ ơn người đã chung đường sẻ chia.
Khi nói nhớ hạnh Quán Âm
Lắng nghe ái ngữ diệu âm giúp người
Ban vô ý lẫn nụ cười
Ngàn năm trăng mãi sáng ngời không gian.
Khi ăn hạt ngọc của trời
Cảm niệm vạn pháp vì đời duyên sanh
Giữ tâm thanh tịnh trong lành
Tuân lời Phật dạy thiện hành ác xa.
Khi uống nhớ nguồn nước trong
Nhớ ơn cha mẹ ẵm bồng trên tay
Nhờ ai có được thân này
Nguyện lòng báo hiếu sâu dầy dưỡng sinh.
Trí Lạc