Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Rồi Khi (Tuyển tập Thơ của Quê Chiều, bút danh của HT Thích Đồng Bổn)

19/05/202308:38(Xem: 3198)
Rồi Khi (Tuyển tập Thơ của Quê Chiều, bút danh của HT Thích Đồng Bổn)

roi khi-ht dong bon
HÀNH TRÌNH THỂ NHẬP
Cảm nhận khi đọc tuyển tập thơ
RỒI KHI của tác giả Quê Chiều




Thơ là cõi mênh mông, thi nhân là người gởi hồn vào cõi mênh mông đó.
Để đi vào hồn của thi nhân một cách trọn vẹn là điều không phải dễ.
Có người đã nói: “Tu sĩ phải có tâm hồn nghệ sĩ thì mới sâu sắc phong phú.”

Vốn có tâm hồn nhạy cảm, tác giả của tuyển tập thơ đã khéo vận dụng phân chia thời gian qua nhiều phân đoạn, nhiều góc nhìn để tâm hồn được trang trải, được hòa quyện theo từng cung bậc của cảm xúc.

Chỉ một từ KHI, mà tác giả đã khéo phân chia trên 30 cung bậc khác nhau như: những khi, đến khi, có khi, nhiều khi..v.v…, để tâm hồn nương vào đó mà cảm nhận giải bày từng trạng thái của tâm.

- Nhiều khi cảm thấy thật cô đơn…
- Thương khi đạo lực chưa cao…
- Đến khi tìm lại được chính mình…
- Chợt khi chân vọng rõ nơi lòng…
- Sau khi ngộ được lý sắc không…
- Rồi khi tỏ ngộ lối đi về…

Tất cả mọi diễn biến tâm lý mà tác giả đã trải nghiệm, đã nhận chân khi trực diện với cung bậc thời gian Khi, Khi, Khi… là cả một chuỗi dài tâm lý trên hành trình hướng về phía trước, từ sơ tâm cho đến vô ngại tâm.
“Chợt khi nhìn thấy lá vàng rơi
Nghĩ về thân phận chiếc bè trôi
Tùy theo phước nghiệp và duyên số
Hướng nội mà tu sẽ đến nơi.”
(Chợt khi. Tr. 218)
Hành giả mang tâm hồn nghệ sĩ pha dấu ấn thiền sư, cho nên khi nhìn chiếc lá vàng rơi không thuần túy là lá vàng rơi, mà sâu sắc hơn nữa là nhận ra được cái vô thường trên chiếc lá có liên quan đến cái vô thường trên kiếp người, để từ đó phát hiện ra con đường hướng nội, con đường trụ tâm, rồi buông bỏ, rồi phát nguyện.
Mặc dù đã nhận rõ hướng đi, đã vui trong cảnh tịnh, nhưng vì còn là con người nên lòng chưa thôi vấn vương:
“Có khi lòng vẫn thấy lao xao
Con tim loạn nhịp bởi niềm đau.”
(Có khi. Tr. 44)
Nghiệp nhân sinh có mấy ai đã rũ sạch, hơn thua, thương ghét, buồn vui, rồi có cả giận hờn trách móc, để rồi mãi mãi ra vào lên xuống theo nhịp đập của con tim còn nặng sắc màu:
“Còn khi đã có chút lợi danh
Tâm địa cũng theo nghiệp hiện hành
Nắm bắt tìm cầu đâu để mất
Chỉ là những chuyện chạy vòng quanh.”
(Còn khi. Tr. 74)
Vẫn biết cuộc đời là biển khổ, chúng sanh mãi ra vào ngược xuôi lặn hụp trong biển khổ đó, nhưng một khi đã lên thuyền thì hành giả sẽ tự tại an nhiên trên những con sóng vô minh, vì lý tưởng, vì nhân sinh, vì tương lai của chính mình.
“Một khi đã bước lên thuyền
Ngược nguồn cội khổ, tìm miền an vui
Khó khăn bao bận dập vùi
Trải qua nghiệp lực kéo lôi từng hồi.”
(Một khi. Tr. 38)
Và bây giờ, hành trang đã sẵn, nguyện lực đã đủ,
chỉ cần cất bước là điểm hẹn sẽ đến, chỉ cần một điểm tựa, một chỗ đứng là hành giả sẽ được tràn ngập ánh sáng lung linh:
“Miễn khi trăng chếch lên cao
Cho tôi một góc ngàn sao riêng mình
Rồi trong hư huyễn hàm linh
Sẽ thôi chìm nỗi phù sinh bao lần.”
(Miễn khi. Tr. 209)
Tâm đã định, lòng đã sáng, chí đã quyết, còn gì để phân vân tư lự, hành giả an lạc trên từng bước chân, với một tâm hồn vô biên hỷ lạc đi vào cõi không của thế giới viên dung vô ngại:
“Chỉ khi trì tụng Thủ Lăng Nghiêm
Nghìn trăm câu chữ đọng nơi tim
Tánh nghe tuôn xuất ra mật chú
Mười loại ấm ma nhận diện thêm.”
(Chỉ khi. Tr. 191)
Sanh đã tận, tử đã hết, bây giờ chỉ còn bầu trời vô ngôn lồng lộng , trâu nằm nghe sáo, thiền sư thỏng tay vào chợ, nơi nào không là nhà, cảnh nào không là cảnh Bụt, con đường mòn đã cuối nẻo, có còn chăng chỉ là dư âm của dòng sinh diệt, là tấm lòng bao la thương chúng sanh trầm luân bể khổ:
“Rồi khi nhận biết bóng Lăng Già
Quên hết vọng đời đã trải qua
Thấy ở thinh không vang sấm động
Trời bày thiên nhạc hát múa ca.”
(Rồi khi. Tr. 83)
Quê Chiều, hay Quê Xưa, hay Quê Hương giờ chỉ còn là Chân Quê. Chân Quê là quê nhà mà mỗi hành giả sẽ trở về sau bao tháng năm lưu lạc.
Chúc mừng tác giả Quê Chiều đã về đến nhà, đã đi đến đích, đã hòa nhập cùng trăng sao pháp giới, để nghe tiếng Ca Lăng Tần Già diễn diệu pháp âm trên vô sanh pháp hội.

Lễ Vía Di Đà 2022
Lăng Già Tâm
Cảm niệm.




🙏🙏🙏🌼🍁🌺🍀🌹🥀🌷🌸🏵️🌼🍁🌺🍀🌹🥀🌷🌸🏵️
***
***
***
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
23/01/2012(Xem: 17695)
Xuân hiểu là một bài thơ ngũ ngôn tứ tuyệt xinh xắn, trong trẻo, hồn nhiên, thuần túy tả cảnh buổi sớm mùa xuân thật thơ mộng. Bài thơ có lẽ được viết khi Trần Nhân Tông còn trẻ...
22/01/2012(Xem: 9330)
này cô, cô ni nhỏ xin giữ thật vắng lặng từng bước cô đi thật dịu dàng hãy lắng nghe từng góc chùa tiếng gió xao xác của rừng thiền năm xưa
22/01/2012(Xem: 8646)
Ta là Di Lặc, Đức Phật của mặt trời Ta chiếu soi với lòng từ ái bình đẳng đến tất cả Ta được gọi là Đức Phật kế tiếp không phải bởi vì ta sẽ biểu hiện trong hình sắc thân thể Nhưng bởi vì ta sẽ đến với những ai tiến bộ trên những giai tầng của con đường tâm linh và nói: " Hãy là những người thân hữu hạnh phúc, và hãy ban bố phước lành."
22/01/2012(Xem: 10324)
Trước khi định nói điều gì Ta nên học hạnh nhu mì lắng nghe, Trước khi chỉ trích, cười chê Ta nên nhìn lại tự phê phán mình.
21/01/2012(Xem: 10061)
này cô, cô ni nhỏ xin giữ thật vắng lặng từng bước cô đi thật dịu dàng hãy lắng nghe từng góc chùa tiếng gió xao xác của rừng thiền năm xưa kể lại một thời Đức Phật đã ngồi vắng lặng
20/01/2012(Xem: 12146)
Tuổi trẻ chưa tường tỏ sắc không Tâm xuân vừa đến trăm hoa lòng Chúa Xuân hiện hữu thừa chân lý Giường Thiền tĩnh toạ thấy hồng rơi. (Tâm Thường Định dịch)
18/01/2012(Xem: 14680)
Viết, để khen tặng người trong cuộc đã vì tình thương, sự sống, vượt qua mọi lằn mức của khổ đau, chịu đựng và thân phận - TNT Mặc Giang
15/01/2012(Xem: 8619)
Thời gian như thể thoi đưa Ngày nào bé tí giờ vừa sáu mươi Sáu mươi - tuổi thích ăn chơi Chẳng thèm quà bánh chỉ xơi thuốc nhiều Sáu mươi mới thật biết yêu Yêu con yêu cháu hơn yêu chính mình
15/01/2012(Xem: 13941)
Đi cho hết cõi Ta Bà,sống cho trọn kiếp nhân sinh, cuối cùng chúng ta quay đầu về cố quận, điểm không cùng của sanh tử, lằn ranh vô tận của vô minh, khởi đầu và chung cuộc. Mộtsự đối diện gay go, thách đố giữa hai bờ mê ngộ, trên từng đỉnh cao ngút ngàn củagian truân vất vả, với vô thường cận kề nối nhịp, hay trên từng hoang sơ trơ trụituyết sương, nhịp bước cùng ta trong sự hoan hỷ tuyệt cùng?.. Trong chuỗi dài bất tận đổi thay của năm tháng, quá khứ nối nhịp với tương lai, trở thành thông lệ, mỗi lần xuân đến mang theo hương lạ, khiến cho cõi lòng hân hoan...
14/01/2012(Xem: 11324)
“Mùa Xuân bỏ vào suối chơi Nghe chim hát núi gọi trời xuống hoa Múc bình nước mát về qua Ghé thôn mai nọ, hỏi trà mạn xưa ” Chỉ bốn câu thơ mà đã hiện lên đôi nét chấm phá về “Gã từ quan” Phạm Thiên Thư.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]