Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Tàn tích của nền văn minh

11/04/202208:37(Xem: 2410)
Tàn tích của nền văn minh

Tàn tích của nền văn minh

 

 BM


Nhiều năm trước, tôi đã đứng trên đại lộ trung tâm của Kyiv, nhìn đám đông cổ vũ cho thắng lợi của người Ukraine, cảm thấy niềm vui từ tận đáy lòng và cũng hoan hô cổ vũ cho họ. Họ đã được hưởng tự do và hòa bình mà tổ tiên đã phải trả giá bằng mạng sống.

 

Dưới sự khích lệ của bạn bè, tôi chạy vào đoàn diễu hành và trao những bó hoa trên tay cho các cựu chiến binh đã tham gia cuộc chiến. Mặc cho sự khác biệt về ngôn ngữ và chủng tộc, tôi vẫn dành trọn sự ngưỡng mộ và kính trọng đối với những cựu chiến binh đã ra trận. Họ đã đối mặt với sinh tử, không sợ hãi trước mưa đạn, tinh thần này được trui rèn bởi hàng chục năm thời thế vẫn có thể vượt qua khoảng cách của bao thế hệ, làm lay động lòng người.

 

BM

 

Với lá quốc kỳ trên tay, người ta mặc trang phục dân tộc và cùng nhau hát những bài hát cổ, nhảy múa vui nhộn. Cũng giống như bạn và tôi, những người Ukraine đều yêu cuộc sống, yêu quê hương và yêu hòa bình.

 

Khi ấy, nếu có ai đó nói với tôi rằng sẽ có một cuộc chiến ở Ukraine trong tương lai, và Kyiv sẽ trở thành chiến trường, tôi nhất định sẽ cười phản đối, trong lòng không chừng còn mắng là “thật khùng”.

 

Hơn một thập kỷ sau, vườn hoa Âu Châu xinh đẹp Kyiv đã trở thành một bãi chiến trường. Cửa sổ sáng bóng của các cửa hàng bị vỡ tan tành, những con đường rộng lớn bị chặn đầy bởi chướng ngại vật, bao cát chất thành đống, thành phố ngăn nắp dần dần ngập trong khói súng.

 

BM

 

Những người bạn ở Kyiv nói với tôi rằng, ngay khi bước ra khỏi nhà, họ đã có thể ngửi thấy mùi khét. Bất kể ngày hay đêm, vào bất kỳ thời điểm nào khi ý thức của bạn tỉnh táo, bạn đều có thể nghe thấy tiếng pháo nổ rền vang. Họ nói: “Đây chính là cuộc sống hiện tại của chúng tôi”.

 

Sau hỏa tiễn sẽ là hỏa hoạn, nó gần như đã trở thành điều bình thường trong cuộc sống của người dân Ukraine. Những sinh mệnh, sau khi hỏa tiễn phóng qua, đã trở thành những thi thể trên đường phố. Tiếng la hét của những người phụ nữ mất con vang vọng trong không trung cùng tiếng khóc của những người mất người thân trên các con phố. Bầu trời rộng lớn là vậy, nhưng tiếng kêu của con người lúc này lại thật nhỏ bé và thê lương.

 

BM

Một cô gái ở Kherson cho biết, để tránh bị bắn đạn pháo, rất nhiều người đã ở nhà và không dám ra ngoài. Lúc thì tiếng đại pháo vang tận mây xanh, lúc thì bên ngoài im lặng chết chóc. Cô ấy nói rằng, thà nghe thấy âm thanh còn hơn là không nghe thấy gì, cảm giác đó thật đáng sợ. Không có âm thanh nào ngược lại sẽ khiến người ta càng cảm thấy hoảng sợ bất an.

 

BM

 

Những ngọn lửa bùng bùng bốc cháy và những quả hỏa tiễn xuyên qua bầu trời đều, không kiêng dè gì mà gây hấn, điên cuồng hủy diệt nền văn minh hiện đại, tàn phá trái tim của chúng ta.

 

Dưới mối đe dọa của chiến tranh, thì nền văn minh, công lý, và nhân loại, đều thật dễ dàng bị tổn thương.

 

BM


Đôi khi, nhìn qua màn hình máy tính, trong tâm tôi vẫn ảo tưởng và hy vọng về thế giới lương thiện, và con người ít nhiều vẫn còn tồn tại một chút nhân tính. Nhưng khi nghe được những câu chuyện của bạn bè, nó thực sự xé nát những mộng tưởng còn sót lại trong tim chúng ta.

 

BM

 

Rất nhiều người khi tỉnh dậy, đều nghĩ đến là sự sống và cái chết, tình hình chiến trận ở tiền tuyến, và điều gì sẽ xảy ra trong tương lai nếu Kyiv thất thủ? Nếu không có nước và thiếu thức ăn thì sao? Không có tiền và không có điện thì sao? Vợ đang mang thai nên sắp xếp như thế nào để không xảy ra nguy hiểm? Vì sợ hãi trước tiếng đại bác nên bố mẹ già lên cơn đau tim, đến đâu để mua thuốc cấp cứu? Ô tô bị cháy, đường bị phá hủy, một người có thể chạy bộ bao xa?

 

BM

 

Trong thời đại văn minh, ở Kyiv, thủ đô của Ukraine, một thành phố đầy du khách và một đất nước thanh bình, bây giờ người ta chỉ nghĩ về việc làm sao để tránh bom, pháo kích và súng đạn. Thật sự là mỗi ngày, rất nhiều người đều đang phải đối mặt với một vấn đề: sống và chết. Trong mắt không ít người, quê hương không còn là quê hương, và đất nước không còn là đất nước nữa rồi!

 

Trước chiến tranh, thành phố Kyiv có rất nhiều danh lam thắng cảnh, công trình kiến trúc, nhà thờ cổ kính và uy nghiêm. Cứ đến giờ, tiếng chuông nhà thờ lại ngân vang, giống như tiếng triệu hồi từ Thiên quốc. Tiếng chuông kêu to như lời cảnh báo, như lời nhắc nhở. Những người lương thiện sẽ dừng chân hành lễ, có lẽ vào thời khắc đó, sự thành kính nơi thế tục đã thông linh với Chúa rồi.

 

BM

 

Ở một đất nước thịnh hành văn hóa chính giáo, hầu như các hộ gia đình đều tổ chức các lễ hội tôn giáo hàng năm, trong nội tâm của mọi người còn có thiện lương, và tiếng gọi của Chúa vẫn tồn tại trong sâu thẳm trái tim của họ.

 

Vào ngày 24/2/2022, chiến tranh Nga-Ukraine bùng nổ. Hiện đã là tháng 3 [thời điểm tác giả viết bài], và sau một khoảng thời gian nữa là sẽ đến các ngày lễ hội truyền thống.

 

https://baomai.blogspot.com/
 

Giữa sự đau khổ của số phận, trong cơn hoảng sợ khi chạy trốn, chúng ta làm sao có thể hỏi họ: “Bạn có nghĩ đến Chúa không? Bạn có cầu nguyện với Chúa không?”

 

BM

 

Tôi từng đến Kharkiv, Chernihiv, Odessa, từng đến nhiều thành thị ở phía tây, và bây giờ chúng đã tan hoang dưới sự công kích của hỏa tiễn. Bạn bè và người thân của tôi đang ở Kharkiv và Chernihiv. Nhà của họ bị hỏa tiễn phá hủy, sau quả hỏa tiễn là một ngọn lửa dữ dội bùng lên.

 

Đối với nhiều người, đây là một cảnh nóng để đưa tin, tôi cũng từng nảy ra một ý tưởng ngu ngốc, đó là nhanh chóng chụp một vài bức ảnh và quay một vài video trực tiếp. Nhưng sau khi nghĩ lại, tôi mới giật mình nhận ra sự tàn nhẫn và độc ác của suy nghĩ này. Mọi người phải đối mặt với chiến tranh, nhà cửa của họ bị phá hủy, nhưng tôi lại sử dụng điều này như một mánh lới để quảng cáo và kiếm lời trên nỗi đau của họ.

 

BM

 

Tôi rất nhớ vùng đất đó, và tôi thực sự muốn được gặp trực tiếp những người bạn cũ của mình, ôm họ thật ấm áp và dùng bữa với họ, hoặc tìm một vài người bạn rồi đi xem biểu diễn, nghe hòa nhạc, cùng nhau thưởng thức vở opera “Hồ thiên nga”… Nhưng những điều này đã trở thành hy vọng xa hoa và ước mơ không thể thực hiện.

 

Chiến tranh đã thay đổi nhiều thứ và phá hủy tất cả. Nó khiến một lượng lớn các khu dân cư và các tòa nhà thương mại trở thành tàn tích của thời bình. Trong thế kỷ 21 của nền văn minh, nó đã dựng nên một cảnh tượng gây sốc ở Ukraine.

 

Tôi thấy nhiều tin tức và bài bình luận về tình hình chiến trận. Chỉ là, chiến trường là chiến trường, không phải bàn ăn hay bàn đàm phán. Thực tế chính là thực tế, không phải là diễn xuất hay thể hiện. Đối mặt với tính sát thương khổng lồ của cuộc chiến ngạo mạn và bất kham, cuối cùng sẽ chỉ có những công dân vô tội phải bỏ mạng.

 

BM

 

“Vì nước hiến thân”, một khẩu hiệu vang dội. Trong thời đại hòa bình, có bao nhiêu gia đình thực sự muốn gửi con trai, cháu trai của mình ra chiến trường để hy sinh. Không quá khi đặt câu hỏi này, đây là chuyện thường tình của người dân và của đất nước.

 

Tổng thống Ukraine đã ra lệnh cấm nam giới trong độ tuổi từ 18 đến 60 ra khỏi đất nước, phụ nữ và trẻ em thì được phép xuất cảnh. Rất nhiều gia đình đã phải đối mặt với một thực tế: thê ly tử tán. Cả đàn ông và phụ nữ, ai cũng có khát vọng sinh tồn và bản năng tự bảo vệ bản thân. Vì vậy, tại biên giới Ukraine-Moldova, một người đàn ông Ukraine có thể được đưa ra khỏi đất nước miễn là anh ta trả từ 3,000 đến 5,000 USD. Lính biên phòng đang kiếm được rất nhiều tiền vào thời điểm này, họ có thể dễ dàng kiếm được số tiền bằng với đồng lương trong vài năm, thậm chí hơn mười năm, chỉ trong một hoặc hai giờ.

 

BM

 

Là người đứng ngoài cuộc, bạn có quyền hỏi họ: “Bạn là người Ukraine, bạn không thể phát tài trên quốc nạn”. Nhưng mà, bạn có quyền mắng họ tham sống sợ chết và ngăn cản nguyện vọng cầu sinh của họ không? Hay là kích động nói với họ: “Bạn phải dũng cảm và nhanh chóng quay về đi. Tổ quốc đã nuôi bạn lớn như thế này, đến lượt bạn vì đất nước hiến thân rồi”. Câu này nghe có vẻ hợp lý. Nhưng tại thời điểm này, muốn tôi nói thế với một người Ukraine, nó giống như một lời nguyền hơn, một lời tàn nhẫn và tuyệt tình.

 

Trong sâu thẳm trái tim mỗi người, có lẽ ai cũng yêu quê hương sâu sắc, không ai muốn ly biệt quê hương, vượt ngàn dặm xa xôi, xuyên qua mưa bom bão đạn để tha hương làm nạn dân nơi đất khách quê người.

 

BM

 

Đối mặt với chiến tranh, mọi người đều đưa ra lựa chọn cá nhân của mình, hoặc tham chiến hoặc trốn chạy. Là một người ngoài cuộc, tôi chỉ có thể cầu nguyện cho họ. Giờ phút này, dù họ ở đâu, tôi cũng mong họ bình an vô sự mà tiếp tục sống.

 

 

Bạch Giản -  Xuân Hoàng
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
06/09/2010(Xem: 9605)
Được sinh ra, lớn lên, đi vào trường học, đi vào trường đời, rồi dong ruổi muôn phương, và dù có ra sao, Quê Hương vẫn Còn Đó ! Từ thuở phôi sinh xuất hiện Lạc Hồng, Hùng Vương - Văn Lang, xuyên qua chiều dài lịch sử, cấu thành mảnh dư đồ Chữ S, với Bắc Nam Trung gấm vóc, với núi non hùng vĩ, biển rộng sông dài, với những tên gọi thân yêu Huế - Sài Gòn - Hà Nội, với từng thời kỳ dù có qua đi, không gian dù có biến đổi, và dù cho vật đổi sao dời, Quê Hương vẫn Còn Đó !
06/09/2010(Xem: 7748)
Người phương tây thường nói “trẻ ước mơ, già hoài niệm”, nhưng sau khi đọc xong tập thơ Hành Trình Quê Mẹ, tôi thấy tác giả, một nhà thơ ở tuổi tri thiên mạng, nhưng lại luôn ghi lòng tạc dạ, nâng niu trân trọng các giá trị được tài bồi bởi tiền nhân; tác giả còn hoài bảo, mơ vọng một hướng sống thiết thực cho người Việt Nam nói chung. Với Mặc Giang, hoài niệm và ước mơ nào có hạn cuộc bởi tuổi tác. Hoài niệm và ước mơ ấy đã trở thành chất liệu tài bồi cho dòng thơ với chủ đề Hành Trình Quê Mẹ tuôn chảy không mỏi mệt, để nguồn thơ của thi nhân vốn nhào nặn từ cuộc sống, trở lại phụng sự cuộc sống ấy, trở thành niềm tự hào kiêu hãnh của trào lưu thi ca hiện đại.
06/09/2010(Xem: 10084)
Qua năm mươi năm, tiếp bước tiền nhân tôi trót vào con đường khảo cứu lịch sử văn học dân tộc. Tôi đã đọc rất nhiều thơ và cũng làm được một số việc cho các thế hệ thơ ca. Nhưng khi may mắn được đọc tập thơ Quê Hương Nguồn Cội (và khoảng 650 bài khác nữa) của nhà thơ Mặc Giang, một tập thơ chan chứa tình quê hương dân tộc, với tâm hồn bao la, sâu rộng bằng trái tim và dòng máu của người Việt Nam, tập thơ đã làm cho tôi hòa đồng trong tác phẩm không còn phân biệt được tâm tư và cảm giác của mình và chỉ còn là một con tim, một dòng máu chung của dân tộc trộn lẫn vào sự cấu tạo chung trải qua mấy ngàn năm lịch sử của núi sông.
06/09/2010(Xem: 8083)
Nhịp Bước Đăng Trình, TNT Mặc Giang
01/09/2010(Xem: 9948)
Theo dòng diễn tiến của những cuộc du hóa qua những quốc gia trên thế giới, giàu và nghèo, Đông và Tây, chúng tôi đã từng thấy con người say sưa với niềm vuisướng, và những con người khổ đau. Sự phát triển của khoa học kỷ thuật dường như có đạt được thêm một ít đường nét, một số cải tiến; phát triển thườngcó nghĩa thêm ít nhiều những tòa nhà ở thành thị.
31/08/2010(Xem: 10210)
Em có về cồn phượng là tuyển tập truyện ngắn của nhà văn Hoàng Ngọc Hiển.(Tên thật Trần Ngọc Hiển) Sinh năm 1942 tại Phú Lý, Hà Nam. Di cư vào Sài Gòn năm 1954. Cựu học sinh Chu Văn An. Sinh viên Luật khoa (dở dang). Sinh viên ban Triết Tây, Đại học Văn Khoa (cũng dở dang). Tốt nghiệp khả năng Sư Phạm Trung Cấp, ban Văn Chương. Giáo sư văn chương các trường trung học Côn Sơn, Ngô Quyền, Minh Đức, Trí Đức Sài Gòn và Kỷ Thuật Biên Hòa.
30/08/2010(Xem: 7140)
Nửa đời người tôi hiểu được Vô thường - ấy lẽ thường nhiên Và ta chỉ là chiếc lá Trong rừng nhân loại vô biên..
28/08/2010(Xem: 9534)
Chén cơm trong chốn lao tù, Con xin cúng Phật con tu quá đường ! Thế gian huyết hận đau thương ! Nghẹn nào lệ nhỏ vô phương kêu gào !.
12/08/2010(Xem: 8397)
Nằm ngủ ôm vầng trăng Đồi Cù nghiêng nghiêng mộng Đà Lạt chảy trong thân Tôi như rừng thông im bóng. Em như sương trăng áo mộng Đêm thu xưa quyến hớp hồn tôi.
04/08/2010(Xem: 6502)
Để hướng về Mùa Hiếu Hạnh Thiêng Liêng Để tưởng nhớ công ơn Công Đức Sinh Thành Để cùng nhau nhắc nhở Con Hiền Cháu Thảo Để đền đáp trong muôn một công đức Cha Mẹ Và lễ tạ Thù Ân Bốn Ơn Trọng cưu mang. Chúng tôi xin viết, cảm ơn quý vị đón nhận và phổ biến. Trân trọng, TNT Mặc Giang macgiang@y7mail.com
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567