Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Luật Nhân Quả (thơ của Đào Đình Hiếu, Ngạo Nhiên & Vũ Phong)

05/08/202111:08(Xem: 5920)
Luật Nhân Quả (thơ của Đào Đình Hiếu, Ngạo Nhiên & Vũ Phong)

luat nhan qua

LUẬT NHÂN QUẢ
Thơ: Đào Đình Hiếu

Tự tay trồng được rau xanh,
Vừa xanh, vừa sạch, ngon lành yên tâm.
Mới hôm nào, mới gieo mầm,
Hôm nay thu hoạch, quả mầm là đây.
Để hạt mà trở thành cây,
Nhờ duyên với đất, ngày ngày nắng mưa.
Quả nổ không sớm thì trưa,
Gieo nhân gặp quả, phải vừa chữ duyên.
Nhiều khi quả báo nhãn tiền,
Gieo nhân gặp quả, ta liền thấy ngay.
Nhiều khi gieo nhân đời này,
Đời sau mới nổ, nhân ngày xưa gieo.
Vạn vật đều phải tuân theo,
Quy luật nhân quả, thuận theo luật trời.
Người ta sống ở cõi đời,
Nên tin nhân quả, để rời vô minh.
Nhân quả như bóng với hình,
Ở trong vũ trụ, quân bình âm dương.
Ai ơi! Chớ có xem thường,
Không tin nhân quả, khó lường bi ai.


hoa_sen (4)

NHÂN QUẢ
Thơ: Ngạo Thiên


Con người chưa đủ lớn khôn
Làm sao hiểu hết, ngọn nguồn xưa nay
Cuộc đời trăm đắng ngàn cay
Qui luật Nhân quả, kiếp này mà thôi
Trách trời trách đất xa xôi
Oan nghiệp phải trả, đứng ngồi không yên
Tâm mang nặng gánh buồn phiền
Mấy ai có được, phước hiền đầy thân
Buồn thay cho kẻ lỡ chân
Lầm đường lạc lối, bất phân chánh tà
Cuộc đời gặp cảnh xót xa
Nay thì hối hận, nhận ra muộn màng
Cuộc đời thực tế phủ phàng
Nhìn quanh ta cũng, dể dàng nhận ra
Nhân quả không phân trẻ già
Không chừa không xót, trả vay cho đời
Ai ơi hãy nhớ lấy lời
Tu nhân tích đức, chớ rời khỏi tâm
Cuộc đời dù có thăng trầm
Biết sai nên sửa, lỗi lầm tiêu tan.
 

hoa_sen (9)
ĐỪNG QUÊN NHÂN QUẢ
Thơ: Ngạo Thiên


Giàu sang phú quý mà chi
Để rồi coi rẻ, khinh khi người nghèo
Càng giàu bản tính càng keo
Khư khư cất giữ, vàng đeo đầy người
Ăn sang mặc đẹp ở đời
Xem thường tất cả, nặng lời mắng la
Chữi cha mắng mẹ chẳng tha
Ỷ mình quyền quý, sinh ra ngông cuồng
Nghiệp từ cửa miệng cứ tuông
Mang tội bất hiếu, chẳng buồn để tâm
Nghiệp ác vì thế gieo mầm
Không màng bố thí, lỗi lầm cứ gieo
Nghiệp duyên vì thế tăng theo
Mai sau nhận lấy, nạn đeo đầy mình
Tật bệnh từ đó phát sinh
Ngày đêm than khóc, do mình gây ra
Làm ác trời đất chẳng tha
Chỉ là hậu quả, do ta sinh thời
Luân hồi nhân quả luật trời
Người ơi xin nhớ, cuộc đời đừng quên.



hoa_sen (15)

ĐỪNG HẠI NHÂN
Thơ: Ngạo Thiên


Giết người tội lắm ai ơi
Nghiệp duyên nhân quả, cuộc đời mang theo
Dẫu ta cuộc sống còn nghèo
Đừng vì phú quý, mà đeo gông cùm
Chúng sanh bình đẳng sống chung
Đừng nên gieo nghiệp, tận cùng nổi đau
Nghiệp đời nhân quả trước sau
Có ai thoát khỏi, ngục lao luật trời
Lưới trời thưa thớt ai ơi
Hỏi ai chui lọt, nghiệp đời trả vay
Sanh thời tay trắng đôi tay
Đến khi ngã xuống, có thay đổi dời
Vui chơi thì cứ vui chơi
Đừng gieo nghiệp ác, đất trời không dung.

hoa_sen (14)

LỖI NGƯỜI
Thơ: Ngạo Thiên

Định mệnh an bày…mộng uyên ương
Người đến người đi…chuyện đời thường
Âu là duyên số, nợ kiếp trước
Nghĩ đến chi nhiều…thêm vấn vương
Cứ mãi chạy theo…tiếng yêu đương
Người đi kẻ nhớ…giọt lệ trường
Đừng nên vướng luỵ ,đời đau khổ
Tiếc nuối mà chi…khổ trăm đường
Có yêu có hận…chuyện đời thường
Yêu nhiều sinh hận…thật thê lương
Hết duyên lỡ bước, đành xa cách
Oán hận nhau chi…nhớ tỏ tường
Thấy lợi quên nghĩa…chuyện xưa nay
Lòng người thay đổi…có ai hay
Dòng đời đen trắng, luôn trộn lẫn
Ân tình bạc bẽo…thật chua cay
Tiết trời thay đổi…trái đất quay
Luân hồi nhân quả…vẫn cứ xoay
Nhân sinh thiện ác, tâm khởi phát
Đừng nên vướng bận…chuyện đổi thay
Khi mình có lỗi…mình thứ tha
Thấy người mắc lỗi…mình cứ tra
Con người lầm lỗi, ai chẳng có
Phán xét làm chi…hãy buông ra
Mở lòng suy xét…sẽ nhận ra
Lỗi người đừng xét…xét lỗi ta
Tâm mình còn rác, sao không quét
Rác người, người quét…chớ lo xa.


hoa_sen (19)

BẤT NHÂN

Thơ: Ngạo Thiên

Những người mang tính bất nhân
Chỉ vì danh lợi, si sân với đời
Hại người bản tính không rời
Ăn sâu vào máu, cuộc đời mang theo
Vì tham không thích mình nghèo
Hại người hại bạn, đạp trèo đi lên
Tình người từ đó mà quên
Quên nhân quên nghĩa, quên mình là ai
Lòng tham ích kỷ nối dài
Nghiệp tạo thêm nghiệp, hình hài nặng mang
Đêm về suy nghĩ than van
Tại sao kiếp số, bẽ bàng với ta
Quên rồi vì ác mà ra
Luân hồi nhân quả, do ta tạo thành
Sao ta không biết ở lành
Tiền vàng biết đủ, đua tranh làm gì
Sang giàu nào có nghĩa chi
Mai kia nằm xuống, mang gì theo ta
Phải chăng được cái hồn ma
Tay không tay trắng, đi ra đi vào.

hoa_sen (20)


THIÊN ĐIỀU NHÂN QUẢ
Thơ: Vũ Phong


Luật Nhân Quả Thiên điều đã định,
Nó ví như sắc lịnh Phật Trời.
Dù không tin cũng vậy thôi,
Huyền vi siêu đọa Luân Hồi vẫn xoay.
Xưa bạo ác kiếp này cam chịu,
Cảnh bệnh rên liệt chiếu liệt giường.
Thấy người đói rách khinh thường,
Kiếp sau phải chịu đau thương bần hàn.
Xưa chửi mắng, cân gian đếm thiếu,
Nay mắt môi ngọng nghịu mù đui.
Thấy ai khờ khạo giỡn vui,
Kiếp sau ghẻ lở kiến ruồi bám bu.
Xưa mượn Đạo hành tu gian dối,
Nay thành loài chồn sói hôi tanh.
Ăn dùng cá thịt sát sanh,
Kiếp sau gặp cảnh chiến tranh khổ sầu.
Nay cuộc sống sang giàu mạnh khỏe,
Do kiếp xưa vui vẻ giúp nghèo.
Thông minh nhờ phước đã gieo,
Trước xem Kinh Sám hành theo Đạo Nghì.
Mượn ý vận xét ghi phổ hóa,
Nếu hữu duyên thong thả ngộ mau.
Nghĩ suy nhỏ lớn, trước sau,
Nghiệp căn hiền dữ nghèo giàu do ta.
Luật Nhân Quả xét qua dễ hiểu,
Răn ác gian quấy nhiễu nghiệp duyên.
Sẽ vui với những lương hiền,
Xem như phần thưởng trọn biên đức bồi.
Đời chẳng thoát Luân Hồi biến chuyển,
Bởi vọng cầu mãi khiến tham tranh.
Luật Nhân Quả đã phân rành,
Do lòng người tạo… Tu hành nên hư…
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
06/11/2010(Xem: 23502)
Ẩn tu nào phải cố xa đời! Mượn cảnh u-nhàn học đạo thôi! Những thẹn riêng mình nhiều nghiệp chướng Bốn ân còn nặng nghĩa đền bồi.
03/11/2010(Xem: 8515)
Để tạ ơn Tất cả chúng sinh là cha mẹ của tôi, Tôi thực hành tâm linh ở nơi này. Nơi chốn này như một hang ổ của những dã thú hung dữ; Trước cảnh tượng này, những người khác sẽ bị kích động đến độ phẫn nộ. Thực phẩm của tôi thì giống như thức ăn của những con heo và chó; Trước cảnh tượng này, những người khác sẽ phải xúc động đến độ nôn mửa. Thân thể tôi như một bộ xương; Trước cảnh tượng này một kẻ thù hung dữ sẽ phải khóc than.
02/11/2010(Xem: 11837)
Đôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn từ núi lạnh đến biển im muôn thuở Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan Cười với nắng một ngày sao chóng thế Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng Đếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ Bụi đường dài gót mỏi đi quanh Giờ ngó lại bốn vách tường ủ rũ Suối nguồn xa ngược nước xuôi ngàn
31/10/2010(Xem: 9135)
Giấc đời tỉnh hạt mù sương Chim về bên cửa Phật đường nghe kinh. Mới hay từ buổi vô tình Sắc-Không nào chẳng không hình huyển như.
29/10/2010(Xem: 11592)
Thơ Trong Tuyển Tập Thơ Tuệ Thiền (Lê Bá Bôn) (Trích trong Đường Về Minh Triết; 1989-2005; NXB Văn Nghệ, 2007) --- * Nghìn Câu Thơ Tài Hoa Việt Nam (Bản tái bản lần 4; NXB Hội nhà văn, 2013) Không Đề Chất chứa những cằn nhằn Hồn lô nhô sỏi đá!... Chút lặng thầm hỉ xả Sỏi đá dậy hồn thơ…
29/10/2010(Xem: 9961)
May I be free from enmity and danger, May I be free from mental suffering, May I be free from physical suffering
28/10/2010(Xem: 13898)
Một thương chú tiểu dễ thương Hai thương chú tiểu chọn đường đi tu Ba thương sớm tối công phu Bốn thương chú học và tu đàng hoàng Năm thương chú tiểu nhẹ nhàng Sáu thương chú tiểu đoan trang nụ cười
23/10/2010(Xem: 11820)
Nhiều thế kỷ trước, một vị vua đã lãnh đạo dân tộc Việt Nam hai lần đẩy lui quân Mông Cổ xâm lăng. Một hôm, vào năm 1293, vị vua anh hùng này đã rời ngôi vua, và vài năm sau trở thành một nhà sư và đã để lại một di sản Thiền Tông bây giờ vẫn còn phát triển để trở thành dòng Thiền lớn nhất tại Việt Nam. Ngài tên là Trần Nhân Tông, vị vua thứ ba của Nhà Trần và là vị sáng lập Dòng Thiền Trúc Lâm.
22/10/2010(Xem: 15006)
Vào khoảng các năm 1972–1974, Cố Hòa thượng Thích Trí Thủ, thường được Tăng Ni-Phật tử gọi cung kính gần gũi là “Ôn Già Lam”, đang trong thời gian dài hoằng pháp tại Nha Trang và các tỉnh miền Trung, Ôn tạm an trú trên chùa Hải Đức, nơi có Phật học viện Trung Phần, trên ngọn đồi Trại Thủy. Khoảnh vườn và thềm hiên phía trước tịnh thất của Ôn dần dà trở thành một hoa viên nho nhỏ với nhiều cây cảnh hoa lá đẹp lạ, là nhờ ở bàn tay chăm sóc thương yêu của một vị cao tăng đức độ nhân từ.
21/10/2010(Xem: 10427)
Bướm bay vườn cải hoa vàng , Hôm nay chúng ta cùng đọc với nhau bài Bướm bay vườn cải hoa vàng. Bài này được sáng tác trước bài trường ca Avril vào khoảng năm tháng. Viết vào đầu tháng chạp năm 1963. Trong bài Bướm bay vườn cải hoa vàng chúng ta thấy lại bông hoa của thi sĩ Quách Thoại một cách rất rõ ràng. Đứng yên ngoài hàng dậu Em mỉm nụ nhiệm mầu Lặng nhìn em kinh ngạc Vừa thoáng nghe em hát Lời ca em thiên thâu
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]