Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Chẳng Trụ Vào Đâu Để Sanh Tâm Mình (thơ)

27/12/202006:06(Xem: 7250)
Chẳng Trụ Vào Đâu Để Sanh Tâm Mình (thơ)



ngoi thien

Chẳng Trụ Vào Đâu Để Sanh Tâm Mình


Đối với các bậc đạo sư thì ngồi trong cung vàng điện ngọc,

Hay ở lều cỏ cũng giống như nhau.

Hãy lên Núi Yên Tử để xem am nhỏ,

Của ông vua từ bỏ ngai vàng.

Đối với bậc đạo sư thì ngồi trên ghế nạm vàng,

Hay ngồi trên tảng đá cũng đều như vậy.

Đối với các bậc đạo sư thì mặc chiếc áo vài ngàn đô-la của Luân Đôn, Ba Lê, Nữu Ước,

Hay mặc chiếc áo vá của các A La Hán thời xưa thì cũng chẳng khác gì.

Đối với các bậc đạo sư thì thuyết pháp cho ba, bốn người nghe,

Thì cũng giống như thuyết pháp cho ngàn vạn.

Tại sao thế?

Bởi vì các bậc đạo sư không chấp vào nhiều-ít để sanh tâm.

Đức Phật khởi đầu chỉ thuyết pháp cho năm anh em Kiều Trần Như.

Sao giáo pháp của Ngài lưu truyền mãi mãi?

Nếu ngàn vạn người nghe,

Chỉ nghe cho sướng mà không tu, giống như giải trí,

Thì cũng chẳng bằng ba bốn người nghe mà quyết chí tu hành.

 

* * *

Đối với các bậc đạo sư thì nghe tiếng chuông, tiếng mõ,

Tiếng sóng vỗ, tiếng chim kêu, tiếng gà, tiếng gió,

Thì cũng giống như những người say mê nghe nhạc Rock, nhạc Rap, nhạc Bolero, nhạc Pop.

Đối với các bậc đạo sư,

Tiếng khen thì cũng chẳng khác tiếng chê.

Đối với người đạt đạo thì tiếng nỉ non, tiếng du dương, tiếng thỏ thẻ,

Thì cũng giống như tiếng chửi, tiếng la của những người thô lỗ.

Tại sao thế?

Bởi vì các đạo sư không chấp vào âm thanh để sanh tâm mình.

                      * * *

Đối với những người đạt đạo thì màu sắc nào cũng là màu sắc.

Da đỏ, da trắng, da nâu, da vàng, da đen, đâu nào có khác?

Quỷ Dạ Xoa và cô hoa khôi, người mẫu,

Người đẹp người xấu cũng giống như nhau.

Vì sao thế?

Bởi vì các đạo sư không chấp vào sắc để sanh tâm mình.

Trong các pháp hội có rất nhiều thiên vương, quỷ dữ.

Mà Phật chẳng hề khen chê xấu đẹp bao giờ.

                                  * * *

Đối với các bậc đạo sư thì miếng tương, miếng chao hay miếng cà, hạt muối,

Thì cũng giống như các món sơn hải hải vị của những nhà giàu.

Tại sao thế?

Bởi vì các đạo sư không chấp vào vị giác để sanh tâm mình.

                             * * *

Đối với bậc đạo sư thì tể tướng, quốc vương,

Công chúa hay gái quê lam lũ,

Người gánh phân hay ăn mày, quét rác,

Cũng đều một thể như nhau,

Tại sao thế?

Bởi vì các đạo sư không chấp vào chức vị để sanh tâm mình.

* * *

Các bậc đạo sư không trụ vào cảm xúc để sanh tâm mình.

Không trụ vào vui để sanh tâm mình,

Mà cũng chẳng trụ vào buồn để sanh tâm mình.

Các đạo sư không vui khi đám cưới.

Mà cũng chẳng buồn chỉ vì đám đưa ma.

Nếu có phân ưu chỉ vì độ sinh mà nói.

Có một người Bà La Môn hỏi Đức Phật ngài có vui không?

Phật đáp: Như Lai có được gì đâu mà vui?

Thế Ngài có buồn không?

Phật đáp: Như Lai có mất gì đâu mà buồn?

Vậy Ngài không vui, không buồn sao?

Đúng vậy, Như Lai không buồn mà cũng chẳng vui.

Như Lai lúc nào cũng như vậy.

Đó là đại định.

Tâm đại định không xôn xao vì cảnh - chính là tâm Phật.

***

Đối với các bậc đạo sư,

Sự tiếp xúc thân thể là điều tối kỵ.

Thiền ôm, cầm tay nhau ca hát sẽ nảy sinh ham muốn.

Liếc mắt đưa tình, lả lơi lời nói,

Là con đường nguy hiểm.

Cho nên các bậc đạo sư rất sợ hãi đụng chạm xác thân và phô bày cảm xúc,

Như Đức Phật đã dạy trong Kinh Kim Cang:

Không chấp vào Thanh, Hương, Vị, Xúc, Pháp để sanh tâm mình.

***

Xin nhớ cho,

Tu sĩ vẫn chỉ là con người:

“Priests Are Human Beings”.

Với tất cả đam mê dục vọng và thỏa mãn xác thân,

Đã hiện hữu cách đây cả triệu năm.

Ngày nay do văn minh,

Con người có quá nhiều phương tiện để hả hê dục vọng.

Mà muốn thỏa mãn dục vọng thì phải:

Thỏa mãn, con mắt, lỗ tai, cái lưỡi, cái mũi của xác thân này.

Do đó chư Tổ nói rằng phải lo sáu căn điều phục.

Mà phương thức điểu phục ở đây chính là Giới Luật.

Sáu căn giúp ta thành Phật mà cũng đưa ta vào Địa Ngục.


Thiện Quả Đào Văn Bình

(California ngày 26/12/2020)

 


***
 











 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
01/09/2010(Xem: 12587)
Theo dòng diễn tiến của những cuộc du hóa qua những quốc gia trên thế giới, giàu và nghèo, Đông và Tây, chúng tôi đã từng thấy con người say sưa với niềm vuisướng, và những con người khổ đau. Sự phát triển của khoa học kỷ thuật dường như có đạt được thêm một ít đường nét, một số cải tiến; phát triển thườngcó nghĩa thêm ít nhiều những tòa nhà ở thành thị.
31/08/2010(Xem: 11497)
Em có về cồn phượng là tuyển tập truyện ngắn của nhà văn Hoàng Ngọc Hiển.(Tên thật Trần Ngọc Hiển) Sinh năm 1942 tại Phú Lý, Hà Nam. Di cư vào Sài Gòn năm 1954. Cựu học sinh Chu Văn An. Sinh viên Luật khoa (dở dang). Sinh viên ban Triết Tây, Đại học Văn Khoa (cũng dở dang). Tốt nghiệp khả năng Sư Phạm Trung Cấp, ban Văn Chương. Giáo sư văn chương các trường trung học Côn Sơn, Ngô Quyền, Minh Đức, Trí Đức Sài Gòn và Kỷ Thuật Biên Hòa.
30/08/2010(Xem: 10656)
Nửa đời người tôi hiểu được Vô thường - ấy lẽ thường nhiên Và ta chỉ là chiếc lá Trong rừng nhân loại vô biên..
28/08/2010(Xem: 10828)
Chén cơm trong chốn lao tù, Con xin cúng Phật con tu quá đường ! Thế gian huyết hận đau thương ! Nghẹn nào lệ nhỏ vô phương kêu gào !.
12/08/2010(Xem: 9765)
Nằm ngủ ôm vầng trăng Đồi Cù nghiêng nghiêng mộng Đà Lạt chảy trong thân Tôi như rừng thông im bóng. Em như sương trăng áo mộng Đêm thu xưa quyến hớp hồn tôi.
04/08/2010(Xem: 9839)
Để hướng về Mùa Hiếu Hạnh Thiêng Liêng Để tưởng nhớ công ơn Công Đức Sinh Thành Để cùng nhau nhắc nhở Con Hiền Cháu Thảo Để đền đáp trong muôn một công đức Cha Mẹ Và lễ tạ Thù Ân Bốn Ơn Trọng cưu mang. Chúng tôi xin viết, cảm ơn quý vị đón nhận và phổ biến. Trân trọng, TNT Mặc Giang [email protected]
04/08/2010(Xem: 8768)
Quê tôi còn đó dòng sông Nước đi nước đến chờ con nước về Quê tôi còn đó sơn khê Sắt son tô thắm ước thề không phai Ơn sâu nghĩa nặng tình dài Đường quê lối nhỏ hoa cài thơm hương Tin yêu hòa ái mến thương Chia mưa sẻ nắng gió sương không màng Quê tôi còn đó đò ngang Chờ người lữ thứ miên man chưa về
04/08/2010(Xem: 9878)
Quê Cha ngàn dặm mù khơi Đất Mẹ vạn lý một đời chia xa Thương non, ôm ấp mái nhà Nhớ núi, sầu mộng sơn hà chờ ai Thương sông, con nước chảy dài Nhớ biển, sóng vỗ miệt mài trùng dương Ra đi, vạn lý mù sương Rong rêu in bóng dặm đường phân ly Nhớ xưa, mấy thuở kinh kỳ Mà nay cũng lắm tư nghì hồn đau “Chiều chiều ra đứng ngõ sau Trông về quê Mẹ ruột đau chín chiều”
04/08/2010(Xem: 9590)
Rằng xưa, có Mục Kiền Liên Tu hành giác ngộ, chứng liền lục thông “Thiên nhãn”, “Thiên nhĩ” vô cùng “Tha tâm”, “Thần túc” thỉ chung rõ ràng “Túc mệnh”, “Lậu tận” vô can Đường xuôi lối ngược dọc ngang đi về Mục Liên bèn nhớ Mẫu hề
04/08/2010(Xem: 10098)
Bảy tình (thơ)
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]