Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

115. Kinh Đa Giới

19/05/202011:29(Xem: 6369)
115. Kinh Đa Giới

TAM TẠNG THÁNH KINH PHẬT GIÁO

TẠNG KINH (NIKÀYA)
Thi Hóa
TRUNG BỘ KINH

( Majhima  Nikàya )


Tập IV
Hòa Thượng THÍCH MINH CHÂU
Dịch sang tiếng Việt từ Tam Tạng Pàli

Chuyển thể Thơ :

Giới Lạc  MAI LẠC HỒNG  tự TUỆ NGHIÊM

 ( Huynh Trưởng Cấp Tấn  - GĐPTVN tại Hoa Kỳ )

Email : honglacmai1@yahoo.com


115. Kinh  ĐA GIỚI

( Bahudhàtuka sutta )

 

Như vậy, tôi nghe :

 

          Một thời nọ Thế Tôn Thiện Thệ 

          An trú tại Xá-Vệ thành này

              Sa-Vát-Thí  cũng là đây

       Kỳ Viên Tinh Xá  hôm mai tịnh, hòa

          Còn có tên Chê-Ta-Va-Ná    (Jetavana - Kỳ Viên)

          Cấp-Cô-Độc Trưởng-giả tín gia

              A-Na-Thá-Pin-Đi-Ka

       Tín thành dâng đến Phật Đà trước đây.

 

          Tại nơi này Ngài gọi Tăng Chúng :

    – “ Này Tăng Chúng ! Hãy khéo nghe đây ”.

              Chư Tỷ Kheo tại nơi này

       Vâng đáp lời Phật. Rồi Ngài thuyết ngay :

 

    – “ Chúng Tăng này ! Phàm khi nói tới

          Sợ hãi gì sanh khởi ở đây

              Thời tất cả sợ hãi này

       Sanh khởi cho những kẻ đầy ngu si,

          Không phải cho các vỉ hiền-trí.

          Thất vọng, hoạn nạn bị khởi dần

              Là sanh khởi cho ngu nhân

       Không phải cho những hiền nhân trí tài.

 

          Ví như, này Chúng Tăng ! Nếu có

          Từ ngôi nhà bằng cỏ, lợp tranh

              Tia lửa bùng phát hoành hành

       Cháy cả nhà cạnh hay quanh nhà này 

          Ngôi nhà lầu được xây chắc chắn

          Trét trong, ngoài che nắng che mưa,   

              Che chở khói gió chẳng lùa

       Chốt khóa gài kỹ, song thưa vững vàng,

          Dù chắc chắn, kỹ càng như vậy

          Nhưng cũng bị thiêu cháy tan tành.

 

              Các Tỷ Kheo ! Điều sẵn dành  

       Cho kẻ ngu muội khi sanh khởi điều  

          Sợ hãi, thất vọng, nhiều hoạn nạn

          Không phải cho các hạng hiền nhân.

              Kẻ ngu sợ hãi mọi phần,

       Người hiền trí chỉ sợ nhân chẳng lành.

          Kẻ ngu muội thường sanh thất vọng,

          Người hiền trí thì sống vững vàng

              Không có thất vọng, hoang mang.

       Kẻ ngu hoạn nạn ngập tràn khổ đau.

          Người trí không vấp vào hoạn nạn.

 

          Các Tỷ Kheo ! Căn bản điều này

              Các ông cần học tập đây : 

      ‘Chúng tôi thành người đầy hiền minh

          Biết suy tư, tự mình tìm biết’

          Các Tỷ Kheo ! Phải thiệt học vầy ”.

 

              Nghe Thế Tôn nói như vầy

       A-Nan Tôn-giả bạch Ngài như sau :

 

    – “ Bạch Phật ! Mức độ nào vừa đủ

          Để nói : ‘Vị Phích-Khú là người

              Hiền trí, biết suy tư nơi

       Sự tìm hiểu’ đó như lời Thế Tôn ? ”.

 

    – “ A-Nan-Đa ! Sa-môn Thích-tử

          Khi thiện xảo về Xứ, giới điều

              Thiện xảo về duyên khởi nhiều

       Thiện xảo xứ, phi xứ… đều giỏi giang,

          Này A-Nan ! Đến mức độ vậy

          Đủ để nói : ‘Người ấy trí hiền

              Biết suy tư tìm hiểu chuyên ”.

 

(Giới)

 

 – “ Bạch Phật ! Đến mức độ nào nên nói là :

         ‘Tỷ Kheo đà thiện xảo về giới ? ”.

 

     – “ A-Nan ! Mười tám giới trải qua  

              Nhãn giới, sắc giới, cùng là

       Nhãn-thức giới – nhĩ giới và giới thanh,

          Nhĩ-thức giới – ngọn ngành tỷ giới

          Hương giới, tỷ-thức giới hiểu qua.

              Thiệt giới, vị giới, cùng là

       Thiệt-thức giới – thân giới và có ngay

          Xúc giới này và thân-thức giới.

          Ý & pháp giới, ý-thức giới vầy.

              A-Nan-Đa ! Đến mức này

       Vừa đủ để nói : ‘Vị này Tỷ Kheo

          Thiện xảo điều về giới’ là thế ”.

 

    – “ Bạch Thiện Thệ ! Có pháp môn nào

              Khác hơn để nói như sau :

      ‘Tỷ Kheo thiện xảo giới’ sâu rộng vầy ? ”.

 

     – “ A-Nan này ! Đều có thể có

          Sáu giới đó : Địa-giới, thủy, phong,

              Hỏa, không, thức-giới gồm trong.

       Khi nào biết, thấy viên thông đủ đầy

          Sáu giới này, vừa đủ để bảo :

         ‘Tỷ Kheo đó thiện xảo giới’ thông ”.

 

        – “ Nhưng kính bạch Đức Thế Tôn !

       Có thể nào có pháp môn khác vầy

          Đủ để nói : ‘Vị này Phích-Khú

          Thiện xảo giới’ tròn đủ rõ ràng ? ”. 

 

        – “ Có thể có, này A-Nan !

       Sáu giới : Lạc, khổ, hỷ hoan giới, và

          Ưu giới, xả giới, vô minh giới,

          Biết, thấy được sáu giới ở đây,

              Cho đến mức độ như vầy

       Vừa đủ để nói : ‘Vị này Tỷ Kheo

          Thiện xảo về giới’ đều như thế ”.

 

    – “ Bạch Thiện Thệ ! Pháp môn nào mà

              Khác hơn, đủ để nói là :

      ‘Tỷ Kheo thiện xảo giới đà trải qua ? ”.

 

    – “ A-Nan-Đa ! Có thể có thực

          Sáu giới : dục & ly-dục giới, và

              Sân & vô sân giới, cùng là

       Hại giới, bất hại giới mà có ra ”.

 

    – “ Bạch Phật Đà ! Có giới nào khác

          Tỷ Kheo đạt thiện xảo giới này ? ”.

 

        – “ A-Nan ! Có thể có ngay

       Ba giới : dục giới, sắc giới và thứ ba

          Đó chính là cõi vô-sắc-giới.

          Biết, thấy rõ ba giới ở đây

              Cho đến mức độ như vầy

       Đủ để nói : ‘Tỷ Kheo đây đúng là

          Thiện xảo về giới là như thế ”.

 

    – “ Bạch Thiện Thệ ! Pháp môn khác nào  

              Vừa đủ để nói như sau :

      ‘Tỷ Kheo thiện xảo giới mau, dễ dàng ? ”.

    – “ Này A-Nan ! Cũng có hai giới :

          Hữu vi giới, vô vi giới sau ”.

 

(Xứ)

 

         – “ Bạch Phật ! Đến mức độ nào  

       Được nói : ‘Vị thiện xảo vào giới đây ? ”.

 

     – “ A-Nan này ! Sáu nội & ngoại xứ

          Mắt duyên sắc thanh tú dễ thương, 

              Tai và tiếng, mũi và hương,

       Lưỡi và vị, thân & xúc thường đi đôi,

          Ý và pháp trong ngoài xứ ấy. 

          Cho đến khi biết, thấy như vầy

              Thì cho đến mức độ này

       Đủ để nói : ‘Tỷ Kheo đây giỏi về

          Thiện xảo cả sáu bề vừa kể ”.

 

(Duyên khởi)

 

          Bạch Thiện Thệ ! Đến mức độ nào

              Để nói “ ‘Vị Tỷ Kheo nào

       Thiện xảo về duyên khởi sâu như vầy ? ”.

 

     – “ A-Nan-Đa ! Vị này biết rõ :

          Cái này có, thì có cái kia,

              Cái này sanh, sanh cái kia,

       Cái này không có, cái kia không rồi !

          Cái này diệt, kia thời cũng diệt

          Tức vô minh mãi miết duyên hành,

              Hành duyên thức, thức duyên nhanh

       Với danh sắc. Danh sắc dành duyên qua

          Lục nhập. Và lục nhập duyên xúc,

          Xúc duyên thọ. Tiếp tục thọ này

              Duyên ái. Ái duyên thủ ngay,

       Thủ duyên hữu. Rồi hữu này duyên sanh,       

          Do duyên sanh – già, chết, sầu, khổ,

          Bi, ưu, não… sẽ khởi sanh ra.

 

              Như vậy, này A-Nan-Đa !

       Là sự tập khởi trải qua tức thì

          Của toàn bộ những gì khổ uẩn.

          Nhưng bất luận do diệt trú, và

              Sự ly tham hoàn toàn, mà

       Của vô minh ấy, hành đà diệt nhanh,

          Do các hành diệt, danh sắc diệt,

          Danh sắc diệt, lục nhập diệt ngay,

              Lục nhập diệt, xúc diệt vầy,

       Xúc diệt, thọ diệt – Thọ đây diệt thời

          Ái diệt. Ái diệt thời thủ diệt,

          Do thủ diệt, hữu diệt tức thì,

              Do hữu diệt, sanh diệt đi,

       Sanh diệt – lão, tử, ưu, bi, khổ, sầu,

          Và não, hại… mau mau đoạn diệt.

          Như vậy là đoạn diệt hoàn toàn

              Của khổ uẩn này rõ ràng,

       Đến như vậy, này A-Nan ! Hiểu vầy :

         ‘Tỷ Kheo này thiện xảo duyên khởi ”.

 

(Xứ, Phi xứ)

 

          Bạch Thế Tôn ! Do bởi những gì

              Mà cho đến mức độ chi

      ‘Tỷ Kheo thiện xảo Xứ, Phi xứ vầy ? ”.

 

     – “ A-Nan-Đa ! Ở đây câu chuyện   

          Tỷ Kheo biết : ‘Sự kiện này là

              Không hiện hữu, không xảy ra

       Khi một Phích-Khú trải qua tựu thành

          Chánh kiến thật an lành như vậy

          Mà vị ấy xem hành thuộc về

              Thường còn, việc ấy không hề

       Không thể xảy đến vấn đề kể trên.

          Vị ấy biết, nêu lên việc đó

          Có hiện hữu và có xảy ra.

 

              Khi một phàm phu nào mà

       Đến các hành và xem ra có hoài.

          Sự kiện này có thể xảy đến

          Vị ấy biết : ‘Sự kiện ở đây

              Không có xảy ra như vầy,

       Không có hiện hữu việc đây mọi thời.

 

          Khi một người tựu thành chánh kiến

          Lại có thể đi đến các hành,

              Ý niệm lạc thọ khởi nhanh,

       Sự kiện như vậy không dành xảy ra’.

          Vị ấy biết rõ là : ‘Việc đó,

          Sự kiện đó là có xảy ra,

              Có hiện hữu. Khi người là

       Phàm phu đến các hành qua vấn đề

          Với ý niệm thuộc về lạc thọ,

          Sự kiện này là có xảy ra’.

 

              Vị ấy lại biết rằng là :

      ‘Sự kiện ấy không xảy ra, đồng thời

          Không hiện hữu. Khi người nào đấy

          Thành tựu chánh kiến, lại trải qua

              Có thể đến các pháp mà

       Ý niệm tự ngã khởi ra như vầy.

          Sự kiện này không có xảy đến’.

          Vị ấy biết : ‘Sự kiện này là

              Có hiện hữu, có xảy ra’.

       Phàm phu đến các pháp qua vấn đề

          Với ý niệm thuộc về tự ngã

          Việc ấy đã có xảy ra ngay.

              Vị ấy biết rõ như vầy :

      ‘Không có hiện hữu, không rày xảy ra

          Sự kiện là một người thành tựu

          Chánh kiến lại có thể giết ngay

              Sinh mạng mẹ cha công dày,  (1)

       Giết A-La-Hán, bậc đầy tịnh thanh,  (1)

          Hoặc ác tâm chẳng lành cố tạo

          Làm thân Phật chảy máu (1), và hằng

              Cố ý phá hòa hợp Tăng  (1)

       Sự kiện như vậy có chăng thực hành ?

          Nhưng phàm phu chẳng lành, cùng kiệt

          Có thể làm năm việc kể trên’.

 

              Vị ấy lại biết rõ liền :    

      ‘Việc này không có hiện tiền xảy ra

          Khi người mà thành tựu chánh kiến

          Có biểu hiện đề cao tán dương

              Một Đạo Sư khác bất tường.

       Nhưng phàm phu có thể thường đề cao

          Đạo Sư khác. Do vào việc đó

          Sự kiện này là có xảy ra’.

              Vị ấy lại biết rõ là :   

 

      ‘Sự kiện đó không xảy ra bao giờ

          Không hiện hữu, chẳng cơ hội, khiến

          Một sự kiện xuất hiện đồng thời

    ____________________________

 

(1) : Năm đại trọng tội ( Ngũ nghịch đại tội ) gồm :

     –  Giết mẹ.     –  Giết cha.     –  Giết vị A-La-Hán.

    –  Làm thân Phật chảy máu.  –  Chia rẽ Tăng Chúng.

              Hai vị Chánh Giác trên đời,

       Hoặc hai Chuyển-luân-vương nơi cõi trần

          Cùng một lần trong một thế giới.

          Sự kiện với một Vua Chuyển-luân

              Có thể xuất hiện một lần

       Không sau không trước cõi trần này thôi.

          Và vị ấy đồng thời biết rõ

         ‘Sự kiện này không có xảy ra :

              Khi một nữ nhân (đàn bà)

       Có thể chứng đắc Phật Đà Thế Tôn.

          Sự kiện ấy thì không có thể,

          Nhưng thân nam có thể tựu thành

              Bậc Chánh Đẳng Giác tịnh thanh.

 

       Tương tự, người nữ không thành Sắc-Ka  (1)

         (Vua cõi Trời Băm Ba – Đế Thích)  (1)

          Nhưng nam nhân khi tích phước lành

              Có thể Đế Thích đạt thành.

       Người nữ không thể trở thành Ma Vương,

          Bậc Đại Phạm Thiên Vương, tương tự

          Thì người nữ cũng không thể thành.

              Bốn điều trên quả không dành

       Cho người nữ (đang mang thân đàn bà).

 

          Phật, Đế Thích và Ma Vương đó

          Cùng Phạm Thiên – duy có đạt thành

              Khi là nam nhân tu hành.

       Vị này điều ấy biết rành xảy ra.

    _________________________

 

(1) : Vua Trời SAKKA – Đế Thích hay Thích Đề Hoàn Nhơn, chủ

       quản  Cung Trời  Đao  Lợi ( Tavatimsa ) hay còn gọi là Cõi

      Trời Tam Thập Tam Thiên  vì gồm có 33 nơi. Đây thuộc tầng 

      trời thứ 2 trong 6 tầng trời Dục giới.     

          Vị ấy biết rõ là : ‘Sự kiện

          Không xảy ra, không hiện hữu vào

              Khi một thân-ác-hành nào

       Có thể sinh quả báo bao nhiêu điều

          Rất đáng yêu, khả hỷ, khả lạc,

          Điều sai lạc không thể xảy ra’.

              Vị ấy cũng biết rõ là :

      ‘Sự kiện không có xảy ra rành rành :

          Khẩu hay ý-ác-hành có thể

          Sanh quả báo mỹ lệ, đáng yêu

              Khả hỷ, khả lạc… mọi điều.

       Trái lại, ác báo có nhiều trái ngang

          Không khả ái, không mang hỷ, lạc,

          Việc này chắc chắn có xảy ra’.

 

              Vị ấy biết rõ rằng là : 

      ‘Thân & khẩu & ý-thiện-hành mà thực thi

          Trong mọi thì, sinh ra quả báo

          Thật khả ái, an hảo, vui vầy

              Có xảy ra sự kiện này’.

       Biết rõ rằng : ‘Sự kiện đây cũng là

          Không xảy ra, không hiện hữu có`

          Khi một người nào đó hành trì
Thân & khẩu & ý-ác-hành, thì

       Do nhân & duyên đó, sau khi từ trần

          Có thể sinh các tầng Thiên giới,

          Sinh thiện thú, phúc lợi cõi người.

              Với sự kiện như vậy, thời

       Không có xảy đến, không đời nào đâu !

 

          Hành trì vào các ác hành đó

          Do nhân đó, duyên đó – sau khi 

              Thân hoại mạng chung, tức thì

       Sanh vào cõi dữ, man di cõi người,

          Đọa lạc nơi địa ngục ác tệ…

          Việc như thế là có xảy ra’.

 

              Vị ấy biết rõ rằng là : 

      ‘Một người nào hành trì qua điều lành

          Thân & khẩu & ý-thiện-hành như vậy

          Do nhân ấy, duyên ấy – sau khi

              Thân hoại mạng chung, tức thì

       Được hưởng phước báo những chi đã làm,

          Sinh lên làm Chư Thiên, cõi phúc

          Hoặc tiếp tục làm người cao sang…

              Không thể có việc trái ngang

       Sanh cõi dữ, địa ngục, toàn khổ đau’.

 

          Căn cứ vào những sự kiện đó

          Thời không có hoặc có xảy ra 

              Cho đến mức độ ấy mà

       Vừa đủ để nói : ‘Đúng là Tỷ Kheo

          Thiện xảo theo Xứ và Phi Xứ ”.

 

(Kết luận)

 

          Được nghe đấng Điều Ngự thuyết ra

              Vị Tôn-giả A-Nan-Đa

       Thưa rằng : “ Bạch đức Phật Đà Như Lai !

          Hy hữu thay ! Thật là vi diệu !

          Pháp môn này được hiểu tên gì ? ”.

 

        – “ Này A-Nan ! Hãy thọ trì

       Pháp môn ‘Đa Giới’ vốn hy hữu này.

          Pháp môn đây cũng gọi ‘Pháp chuyển’,

          Là ‘Pháp kính’ phương tiện vững bền,

              Là ‘Trống bất tử’ gióng lên,

      ‘Vô thượng chiến thắng’ cũng tên pháp này ”.

 

           Đức Thế Tôn trình bày thong thả 

           A-Nan-Đa Tôn-giả, cùng hàng

               Tỷ Kheo Tăng nơi đạo tràng

       Hoan hỷ tín thọ lời vàng Thế Tôn ./-

 

Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật  ( 3 L )

 

*   *

 

( Chấm dứt Kinh số 115 :  ĐA GIỚI  –

BAHUDHÀTUKA  Sutta )

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
08/09/2010(Xem: 6636)
Mười con nhạn trắng về tha Như Lai thường trụ trên tà áo xuân Vai nghiêng nghiêng suối tơ huyền Đôi gò đào nở trên miền tuyết thơm
08/09/2010(Xem: 7126)
Nắng Sài gòn anh đi mà chợt mát bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng
06/09/2010(Xem: 7862)
Văn Tế Thiên Thái Trí Giả Tác giả Đại Sư Tuân Thức Việt dịch: Từ Hoa Nhất Tuệ Tâm *** 1. Nhất tâm đảnh lễ Thiên Thai Trí Giả trong núi Đại Tô tu Tam Muội Pháp Hoa Tâm tâm tịnh thường lại qua pháp giới Như mặt nhật trên không chẳng trụ không Ba ngàn thật tướng tức khắc viên thông Tám vạn trần lao đều đồng chân tịnh. Xưa hội kiến Linh Sơn còn hoài niệm Nay toàn thân bảo tháp thấy rõ ràng Nếu chẳng cùng sư Nam Nhạc tương phùng Ai biết được tướng thâm sâu thiền định?
06/09/2010(Xem: 8664)
Trước khi viết loạt bài thơ trong phần 1 (Hương Đạo Pháp) của thi tập này, tôi đã có gần 900 bài thơ, xoay quanh các đề tài như quê hương đất nước, lịch sử, địa lý, giáo dục, cuộc sống hiện thực, triết lý sắc không, nhân sinh quan - vũ trụ quan Phật giáo, xưng tán Phật và Bồ-tát….. Tôi đang tạm thời dừng lại công việc sáng tác và chuẩn bị làm một số công việc chuyên và không chuyên khác. Nhưng chợt nhớ lại nhiều năm trước đây, thỉnh thoảng có trao đổi với vài vị thân, quen, những người đã đọc gần hết thơ tôi. Họ nói, trong số gần 900 bài thơ đã đọc qua, tuy cũng có nhiều bài khuyến tu, nhiều bài mang tính giáo lý sâu sắc, có khả năng tịnh hóa lòng người, tuy nhiên những bài đó nằm tản mạn chưa tập trung. Hơn nữa cũng cần một loạt bài có nội dung giáo lý căn bản với thuật ngữ, danh từ, pháp số thông dụng, nếu có thể cho thành một tập riêng biệt thì càng tốt.
06/09/2010(Xem: 7611)
Phù Sinh Nhiễm Thể Ca, TNT Mặc Giang
06/09/2010(Xem: 7939)
Mùa hạ mà hơi lạnh xông ướp cả gian phòng. Tắt điện, thắp lên ngọn bạch lạp cắm vào một quả thông, nhựa sống vẫn còn mơn man đâu đây, nồng nàn. Mấy mươi năm hiên ngang sừng sững, một cơn bão thổi qua, thông bật gốc ngã quỵ, vương vãi xác xơ. Có gì tồn tại mãi đâu! Rồi tất cả, cũng bị thiêu rụi như ngọn bạch lạp đang cháy dỡ…
06/09/2010(Xem: 9665)
Được sinh ra, lớn lên, đi vào trường học, đi vào trường đời, rồi dong ruổi muôn phương, và dù có ra sao, Quê Hương vẫn Còn Đó ! Từ thuở phôi sinh xuất hiện Lạc Hồng, Hùng Vương - Văn Lang, xuyên qua chiều dài lịch sử, cấu thành mảnh dư đồ Chữ S, với Bắc Nam Trung gấm vóc, với núi non hùng vĩ, biển rộng sông dài, với những tên gọi thân yêu Huế - Sài Gòn - Hà Nội, với từng thời kỳ dù có qua đi, không gian dù có biến đổi, và dù cho vật đổi sao dời, Quê Hương vẫn Còn Đó !
06/09/2010(Xem: 7801)
Người phương tây thường nói “trẻ ước mơ, già hoài niệm”, nhưng sau khi đọc xong tập thơ Hành Trình Quê Mẹ, tôi thấy tác giả, một nhà thơ ở tuổi tri thiên mạng, nhưng lại luôn ghi lòng tạc dạ, nâng niu trân trọng các giá trị được tài bồi bởi tiền nhân; tác giả còn hoài bảo, mơ vọng một hướng sống thiết thực cho người Việt Nam nói chung. Với Mặc Giang, hoài niệm và ước mơ nào có hạn cuộc bởi tuổi tác. Hoài niệm và ước mơ ấy đã trở thành chất liệu tài bồi cho dòng thơ với chủ đề Hành Trình Quê Mẹ tuôn chảy không mỏi mệt, để nguồn thơ của thi nhân vốn nhào nặn từ cuộc sống, trở lại phụng sự cuộc sống ấy, trở thành niềm tự hào kiêu hãnh của trào lưu thi ca hiện đại.
06/09/2010(Xem: 10130)
Qua năm mươi năm, tiếp bước tiền nhân tôi trót vào con đường khảo cứu lịch sử văn học dân tộc. Tôi đã đọc rất nhiều thơ và cũng làm được một số việc cho các thế hệ thơ ca. Nhưng khi may mắn được đọc tập thơ Quê Hương Nguồn Cội (và khoảng 650 bài khác nữa) của nhà thơ Mặc Giang, một tập thơ chan chứa tình quê hương dân tộc, với tâm hồn bao la, sâu rộng bằng trái tim và dòng máu của người Việt Nam, tập thơ đã làm cho tôi hòa đồng trong tác phẩm không còn phân biệt được tâm tư và cảm giác của mình và chỉ còn là một con tim, một dòng máu chung của dân tộc trộn lẫn vào sự cấu tạo chung trải qua mấy ngàn năm lịch sử của núi sông.
06/09/2010(Xem: 8130)
Nhịp Bước Đăng Trình, TNT Mặc Giang
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567