Tứ cú lục bát “NƯƠNG”
THIỀN
Mệt nhoài lăn giữa vô minh
Lục dục nghịch cảnh, thất tình chướng duyên
Nương theo hít thở cùng Thiền
Đón đưa vọng tưởng tâm yên với đời.
NẤP NƯƠNG
Đất cha vườn tổ chưa về
Bóng cây lẻ bạn chiều quê mơ màng
Nấp nương dưới ánh đạo vàng
Ngày mai quẫy gánh lên đàng vượt qua...
CHỐN
Lênh đênh thân phận hoa bèo
Đạn bom chia cắt, khổ nghèo chia ly
Bèo trôi hoa dạt lất lây
Chốn nương thân đến báo ngày bình yên!
HÁT NHỚ
Gang tay đo nỗi nhớ dài
Đo tình nương náu hình hài xa xôi
Câu hò gửi gắm dòng trôi
Còn đây bài lý riêng tôi hát buồn.
LIÊU TRAI CHÍ DỊ
LIÊU xiêu vách đất mái rơm
TRAI phòng cắm cúi tóc bờm bút nghiên
CHÍ cao nương bóng cửa thiền
DỊ ma tà quỷ về miền tịnh an.
HẬU KIẾT
Giang hồ tứ cố vô thân
Vỉa hè ngơi tối, xiếc rong nương ngày
Lặng nhìn lừa lọc, xót cay
Tiền hung hậu kiết sum vầy người thân.
TÌM NHÀN
Thường ngày ở huyện xôn xao
Tuô ông chí chóe, mày tao rần rần
Thằng khôn phải giả bộ đần
Tìm về chốn vắng nương thân mà nhàn!
TÌM
Thời gian vụt mất, đi tìm
Ve sầu, phượng vĩ im lìm trường xưa
Bóng mờ lây lất nắng mưa
Nương thân tìm chốn chuông chùa vọng âm.
CHỐN NƯƠNG THÂN
Lênh đênh thân phận hoa bèo
Đạn bom chia cắt, khổ nghèo chia ly
Bèo trôi hoa dạt lất lây
Chốn nương thân đến báo ngày bình yên!
TỰ LẬP
Nấp nương dựa bóng sống nhờ
Thẹn thùng rễ bám, dật dờ dây leo
Gió đùa ngọn cỏ cười reo
Mong manh tự lập dẫu nghèo vẫn sang!
NƯƠNG CHÙA
Trăng lên trêu ngọn dừa già
Gió lùa qua lá sương sa bạc đầu
Bồi hồi vầng trán hằn sâu
Nương chùa ký ức hoa màu, đất hoang.
Mãn Đường Hồng