Thanh minh trong tiết tháng ba Lễ là tảo mộ hội là đạp thanh Gần xa nô nức yến anh Chị em sắm sửa bộ hành chơi xuân. (Truyện Kiều)
Niềm vui biến thiên theo cá tính từng người, theo thời gian không gian. Khi trẻ vui khác,
khi già vui khác, khi người Việt Nam mừng Tết Nguyên Đán thì bên Tây im re, người Việt kiều
lặng lẽ đi làm và gọi điện chúc nhau: Happy New Year.
Khi đức Phật ở Kỳ Viên, có 500 thầy Tỳ-kheo ngồi ở pháp đường bàn luận về
“Điều hạnh phúc nhất trên đời”. Một Thầy nói: Không có gì hạnh phúc bằng làm vua. Thầy khác nói: Chỉ có tình yêu là hạnh phúc nhất. Một Thầy đề nghị: Chỉ có ăn ngon là hạnh phúc nhất. Khi câu chuyện đến tai đức Phật, ngài dạy:
Tất cả hạnh phúc mà các ông kể ra đều nằm trong vòng luân hồi khổ đau. Ngược lại gặp Phật ra đời,
được nghe chánh pháp, sống thanh tịnh hòa hợp trong tăng đoàn, những điều ấy là hạnh phúc nhất.
Đức Phật có lý của Ngài khi nói như thế, vì những điều mà các thầy Tỳ-kheo đề nghị,
ngài đã từng nếm trải khi làm thái tử của kinh thành Ca-tỳ-la-vệ. Nếu nó không khổ đau Ngài đâu
có bỏ để tìm chân lý. Đi theo dấu chân Phật, để tìm cho mình sự an lạc vĩnh hằng, các thầy Tỳ-kheo
đã có nhiều dịp đạt được. Thầy Datta, sống đời khổ hạnh bên bờ sông Hằng, do vậy được đặt tên
Gangatiriya (Ẩn sĩ bên sông Hằng). Ngài nguyện không nói với ai, như vậy cả năm. Đến năm thứ hai,
một phụ nữ trong làng thường cúng dường Ngài, muốn biết Ngài có câm hay không, nên khi rót sữa
cúng bà đổ tràn ra ngoài bát. Ngài mới nói: “Thôi đủ rồi, bà chị!”. Đến năm thứ ba, Ngài chứng quả
A-la-hán, nói lên bài kệ:
Trên bờ của Hằng Hà. Dùng ba lá thốt nốt Ta dựng lên cho ta . Một chòi lá nho nhỏ ... ... ... Suốt hai năm sống vậy. Ta chỉ nói một câu Trong khoảng năm thứ ba. Khối si ám tan vỡ
Chọn đời sống không có chút gì tiện nghi sung sướng để cuối cùng đạt đến chân lý, sự thật sáng ngời,
là hạnh phúc không gì sánh bằng. Do vậy, khi đắc quả A-la-hán, hầu hết các vị đều tuyên bố một cách
rất happy: “Ta sanh đã tận, phạm hạnh đã lập, việc làm đã xong, không còn thọ thân sau”. Câu này như một
dấu ấn đặc biệt quen thuộc trong hầu hết các kinh Nguyên Thủy. Tới đây coi như cầm được visa đến vô sanh,
Niết-bàn. Pháp cú 204 nói:
Không bệnh lạc tối thượng Biết đủ, giàu tối thượng Thành tín, bạn tối thượng Niết-bàn, lạc tối thượng.
Niết-bàn có nơi chốn riêng hay không? Nơi nào khổ đau chấm dứt, nơi đó là Niết-bàn, thiền sư
Ajahn Chah nói: Chúng ta không hành thiền để thấy Niết-bàn, nhưng để chấm dứt khổ đau
(We don't meditate to see heaven, but to end suffering). Tổ sư Trung Hoa nói: “Cầm một cọng cỏ để tạo
nên thân Phật”. Có thể thấy Niết-bàn quanh ta, một cọng cỏ mùa Xuân, một cánh bướm lượn, hoặc
đôi mắt trẻ thơ. Khi tâm trong sáng không vướng chút xíu ý niệm phân biệt, ta sẽ không tự hỏi đâu là
Niết-bàn hay chẳng Niết-bàn. Nhà thơ Masaoka Shiki khi nhìn những ngọn núi xanh biếc,
bỗng liên tưởng đến một giỏ cỏ non mềm:
Giỏ đầy cỏ non Như núi mùa xuân Núi xa xanh biếc Như tầng cỏ xuân
Mùa xuân hay năm mới là để bắt đầu cho những gì tốt đẹp, hạnh phúc.
Đức Phật không nói đến thời gian, nơi chốn, nhưng những điều Ngài dạy
luôn luôn là xây dựng cõi nước trang nghiêm vĩnh hằng.
Ý xuân ở trong ấy.
Tn Như Đức
Năm trước gặp thanh xuân,
Má hồng khoe đào lý.
Năm nay gặp thanh xuân, Tóc bạc đầy cả mái. Người đời tuổi bảy mươi, Nhanh như dòng nước chảy, Chẳng ngộ tâm nguyên sơ, Sanh tử làm sao khỏi.
*** “Khứ niên phùng thanh xuân, Châu nhan ánh đào lý. Kim niên phùng thanh xuân, Bạch phát yểm song nhỉ.
Nhân sanh thất thập niên, Tật nhược đông lưu thủy. Bất liễu bổn lai tâm, Sanh tử hà do ly”.
Quang Giác Thiền sư (HT Thích Thanh Từ dịch)
Cửa Thiền Chúc Xuân
Ngày Xuân gặp bạn lên chùa Chúc nhau gì nhỉ, cho vừa lòng nhau! Tay sen kết nụ xuân đầu Dâng hương trước Phật, nguyện cầu muôn sinh..
- Chúc cho em vững niềm tin Để xua thất vọng nếu.. nhìn chung quanh.. - Chúc cho anh đủ nhiệt thành Tàn đông, Mai vẫn đầy cành Xuân sang. - Chúc cho trăm họ bình an '' Đá mền chân cứng '' lúc gian nan đời. - Chúc cho chị đẹp nụ cười Dù người thi thoảng những lời buồn tênh. - Chúc cho nhau biết bỏ, quên Tính toan, hiềm hận.. lòng bền với nhau.
- Chúc mình biết '' sống trước, sau '' Nhẹ nhàng vật chất, vẹn câu nghĩa tình. - Chúc ta biết đến hy sinh Cái tôi biến, hiện qua hình Trái tim - Chúc cho nhau ít muộn phiền Hiểu và trân quí Bình Yên mới là.. - Chúc cho đời, đạo thăng hoa Giữa vô thường vẫn hoan ca ngọt ngào. - Chúc người trong cõi chiêm bao Lắng nhìn Tỉnh thức nhiệm mầu trổ hoa...
- Xuân này hơn hẳn Xuân qua Mấy lời tâm chúc.. thay quà Tân niên Hoa yêu thương nở trước thềm Mơ Xuân hạnh phúc khắp miền nhân gian..
Thích Tánh Tuệ Xuân Ất Mùi-2015
Nụ Cười "KIÊNG" Tất Niên
Tết đến nhà kia đủ thứ kiêng, Sắm chi cũng sợ gánh ưu phiền.
Nửa thế kỷ Tôn Sư vắng bóng,
Ánh Đạo Vàng tỏa rộng muôn phương
Hôm nay tổ chức huy hoàn
Hằng năm kỷ niệm, đàn tràng tôn nghiêm.
Môn đồ Tứ chúng ngưỡng chiêm,
Đầu tiên học “nhận lỗi mình”
Chúng sinh thường chẳng có thành thật đâu
Cho rằng mình đúng trước sau
Lỗi lầm nếu có đổ mau cho người
Khi ta chối lỗi, than ôi!
Chính là lỗi lớn nhất đời của ta!
Tên Phật, theo tiếng Phạn,
Là A-mi-tab-ha,
Tức Vô Lượng Ánh Sáng,
Tức Phật A Di Đà.
Đức A Di Đà Phật
Là vị Phật đầu tiên
Trong vô số Đức Phật
Được tôn làm người hiền.
Ngài được thờ nhiều nhất
Trong Ma-hay-a-na,
Tức Đại Thừa, nhánh Phật
Thịnh hành ở nước ta.
Lá xanh hoa trắng hội duyên
Gió đưa nắng sớm mái hiên sân chùa
Vi vu hàng liễu đong đưa
Tu Viện Quảng Đức, nay mùa Kiết Đông
Hai ngàn mười bốn (2014) chung lòng
Tăng, Ni, Phật tử tình nồng đạo thâm
Trang nghiêm Chánh điện hương trầm
Hương Giới, hương Định nở mầm Huệ sâu
Lời Kinh diệu vợi nhiệm mầu
Thanh âm Mật Pháp, cuối đầu tri ân
Buông xả hết, Phật vào rừng khất thực
Quán chiếu Thiền sáng đạo cứu chúng sanh
Giáo Pháp Ngài dùng trải nghiệm thực hành
Đặng giác ngộ và hoàn toàn giải thoát
An Lạc Hạnh
Sống an hưởng lạc đời người
Đó nguồn hạnh phúc ngự nơi cõi lòng
Khi mà muốn được thong dong
Giới hạnh đạo đức song song giữ gìn
Niềm vui tạo ở nơi mình
Hằng ngày giữ lễ như in thoát phiền
Bình an vẹn tánh hồn nhiên
Kính trên nhường dưới câu hiền chớ vơi
Thế gian mười khóc một cười
Vì không luyện tập để đời oán đau
Dù cho sướng ít sầu nao
Riêng người bậc trí vốn thao hạnh rèn
Nhờ huân tập mãi thành quen
Phiền lụy dẫu bám không len vào người
Đời sống phạm hạnh cao vời
Thanh bần đơn giản thảnh thơi bất kỳ
Không tham ái chẳng mê si
Năm dục đoạn dứt tánh thì an nhiên
Phật dạy giới vững thần yên
Một giới ba sáu, năm thì hàng trăm
Nên cần giữ giới trau tâm
Mạch nguồn an lạc thậm thâm dạ này.
_Quang Toàn Thành Anh_
Phàm phu trạo cự cố ôm thiền...
Xóa bỏ men tình sự trợ duyên.
Rõ khó bền tu ngày lập nguyện,
Càng ngây thuận sửa kiếp xin nguyền.
Ba đường giác ngộ không lờ viễn,
Sáu nẻo xoay vần mãi lụy điên.
Huyễn gởi ghìm tâm cầu hướng thiện,
An nhiên tĩnh tại hết mơ huyền.