TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG
Tuyển tập 10 bài - thơ MặcGiang - Số 144
(Từ bài số 1431 đến số 1440)
01.Nhờ Hội VuLan
02.Hoa Hồngmuôn thuở
03.Cánh Hoathiên thu
04.Ước vọng VuLan
05.Vin CànhHoa Trắng
06.Hiếu HạnhPhật Giáo
07.Hoa TrắngThù Ân
08.Theo chân ĐứcPhật
09.Tịch diệu chơnthường
10.Huyền nhiệmĐạo Mầu
Nhờ Hội Vu Lan
Mỗi độ Vu Lan nhớ Mẹ hiền
Nhớ thương một mái ấm đoàn viên
Không sao có được từ khi ấy
Uống cạn biết bao nhiêu nỗi niềm
Mỗi độ Vu Lan bỗng nhớ nhà
Ôi chao nhớ quá nhũn lòng ta
Nhũn mềm như bún đời phiêu lữ
Quán trọ trần gian có đậm đà
Mỗi độ Vu Lan bỗng nhớ quê
Bao năm xa xứ vẫn chưa về
Chuông chùa vang vọng khi còn bé
Mấy chục năm trường tôi vẫn nghe
Nghe, để biết rằng Mùa Hiếu Hạnh
Cái Mùa Báo Hiếu của thiêng liêng
Một khi đã mất thì vô vọng
Hoa Trắng, trắng cành, trắng vĩnh miên
Nghe, để biết rằng Mùa Thắng Hội
Cái Mùa cứu độ mọi âm linh
Tôi xin kính cẩn thành tâm nhất
Trong đó có chung Cha Mẹ mình
Nhớ xưa, chính Đức Mục KiềnLiên
Đắc đạo chân thân thật diệuhuyền
Vận dụng thần thông không cứunổi
Còn tôi phước mỏng, tội vôbiên
Chân thành đảnh lễ Đức Từ Bi
Phật Pháp nhiệm mầu, xinchứng tri
Cứu tế hàm linh và tất cả
Mẹ Cha thoát khỏi mọi A Tỳ
Nguyện cầu quy hướng Hội VuLan
Hiếu Hạnh hòa theo Ánh ĐạoVàng
Sống trọn vẹn con hiền cháuthảo
Từ bi thấm nhuận khắp nhângian
Nguyện cầu quy hướng Đạo BồĐề
Đày ải lâu rồi đừng ngủ mê
Biển khổ quay đầu là bỉ ngạn
Đường xưa lối cũ dắt nhau về
Nương nhờ từ Pháp Hội Vu Lan
Pháp cổ trầm hùng đã vọngvang
Trên thấu thiên đường, dướiđịa ngục
Chúng sanh thức tỉnh mọi nguynàn
Thầm cảm thâm ân Đức Phụ Từ
Đàn con lạc lõng lại dễ duôi
Lang thang lặn hụp trong bacõi
Đức Phật Từ Bi, mỉm miệngcười.
Tháng 6 – 2010
TNTMặc Giang
Hoa Hồng muôn thuở
Hai tay ôm ấp Hoa Hồng
Xin dâng cho Mẹ ấm nồng nghĩaân
Còn Mẹ, diễm phúc vô ngần
Thiên Đường chẳng muốn, trầngian chẳng màng
Hoa Hồng đỏ thắm con mang
Tình thương của Mẹ chứa channhiệm mầu
Trả đời tất cả minh châu
Chỉ cần bên Mẹ, gục đầu ấpyêu
Nhìn Mẹ, không cần nói nhiều
Mà sao trời đất yêu kiều Mẹơi
Kìa trông ánh mắt Mẹ tôi
Ngàn sao lấp lánh, trăng soithiên hà
Nhìn Mẹ bằng thịt bằng da
Kim ngân ẩn hiện, châu phađong đầy
Con ôm diễm phúc trong tay
Để không vụt khỏi có ngàychia xa
Đừng có ngày ấy Mẹ nha
Dù ai đổi cả Ta Bà cũng không
Đừng có ngày ấy nghe hông
Dù ai đổi cả Tiên bồng chẳngcam
Mẹ còn, hơn cõi Thiên Đàng
Huống chi cái cảnh trần giansá gì
Cuộc đời sung sướng quá đi
Tôi xin tất cả cũng vì Mẹ yêu
Mẹ yêu, cần nói chi nhiều
Nhìn Mẹ sẽ biết Mẹ yêu là gì
Mẹ yêu, cần nói nhiều chi
Ôm hai tay Mẹ, biết gì MẹThương
Tôi xin đổi cả vô thường
Chỉ xin giữ lại Song Đường màthôi
Tôi xin đổi cả đất trời
Chỉ xin giữ lại Mẹ tôi vôcùng
Hai tay nâng đóa Hoa Hồng
Hoa Hồng muôn thuở ấm lòng MẹThương.
Tháng 6 – 2010
TNTMặc Giang
Cánh Hoa thiên thu
Con xin nâng đóa Hoa Hồng
Dâng lên cho Mẹ ấm lòng mẫuthân
Mẹ là cao cả từ ân
Cho con vững bước phong trầnnhân gian
Mẹ là cao quý muôn ngàn
Cho con thước ngọc leo thangvào đời
Hoa Hồng một đóa tuyệt vời
Dâng lên cho Mẹ những lời Mẹ thương
« Mẹ là hoa, Mẹ là hương
Mẹ là nguồn cội tình thương nhiệm mầu »
Mẹ là vị ngọt nếp xôi
Vị thanh hoa bưởi, vị bồi hoa cau
Cho con từ thuở ban đầu
Để con vững lái con tàu nghĩaân
Hoa Hồng dâng tặng Mẫu thân
Cuộc đời còn Mẹ phước phầnnào hơn
Mẹ là dấu ngọc điểm son
Cho con châu thể tâm hồn trinh nguyên
Mẹ là mầu nhiệm tay tiên
Cho con trọn vẹn bình yên anlành
Hoa Hồng một đóa tinh anh
Xin dâng lên Mẹ lòng thànhcháu con
Cuộc đời chẳng có gì hơn
Bằng hình bóng Mẹ vẫn còntrần gian
Con xin đánh đổi bạc vàng
Con xin đánh đổi cả ngànthiên thu
Để cho còn Mẹ, dẫu dù
Trời long đất lở mây mù bủagiăng
Tình Mẹ không thể lượng cân
Càn khôn vũ trụ phù vân sá gì
Lòng Mẹ mà nhớ li ti
Hư vô trùm khắp khắc ghi chưađầy
Nhân Mùa Hiếu Hạnh về đây
Xin dâng lên Mẹ, Hoa nàythiên thu.
Tháng 6 – 2010
TNTMặc Giang
Ước Vọng Vu Lan
Mỗi Mùa Thắng Hội Vu Lan
Ai ai cũng cảm bàng hoàng tâm tư
Một năm man mác còn dư
Đến Mùa Thắng Hội thêm nhưthế này
Phải rồi Tháng Bảy mưa bay
Gió se se lạnh nỗi này tình kia
Mưa sa nhỏ giọt chia lìa
Công ơn Cha Mẹ hiện về giăng giăng
Hòa theo Tháng Bảy Mùa Trăng
Là Mùa Hiếu Hạnh nặng oằn thâm sâu
Ra bờ Ái Tử đầu cầu
Lăn tăn gợn sóng vũng nâu ru hời
Võng đưa kẽo kẹt à ơi
Cả hình bóng Mẹ một đời hiện ra
Vọng nghe trên ải sơn hà
Chim kêu quốc quốc gia giacanh trường
Cấu thành hình bóng quê hương
Có tình Phụ Tử vương vương cơđồ
Kệ kinh trầm bỗng Nam Mô
Lung linh nghĩa địa cửa mồtối om
Kìa Cha kìa Mẹ chúng con
Kìa anh kìa chị lon ton hiện về
Chờ Mùa Hiếu Hạnh nằm nghe
Rụng rơi trái chín não nề tấm son
Chùn sâu thẩm thấu tâm hồn
Động lên trí não lòng cồn ruột đau
Thương Mẹ thì Mẹ còn đâu
Thương Cha mấy lớp cỏ khâu xanh rì
Anh em mỗi kẻ phân ly
Ngày xa tháng vắng nói chi họ hàng
Tình quê một nỗi mênh mang
Tình non nghĩa nước lại càng lao lung
Nhện giăng quán trọ đóng khung
Ngẫm riêng mới thấy não nùng nghĩa ân
Công ơn sinh dưỡng Song Thân
Công ơn non nước ngàn cânngập lòng
Hiếu kia đền đáp sao xong
Hạnh kia bù lấp sao mong chocùng
Nương Mùa Hiếu Hạnh bao dung
Con hiền cháu thảo trĩu chùnglòng son
Chân thành thắp nén tâm hương
Dâng Mùa Hiếu Hạnh nhớ thươngtôn thờ
Chắp tay niệm tiếng Nam Mô
Dâng Mùa Hiếu Hạnh đến giờlinh thiêng
Chứng tri con thảo cháu hiền
Dù cho muôn một đáp đền nghĩaân
Trung nguyên tháng bảy hằngnăm
Là Mùa Thắng Hội Vu Lan nhiệm mầu
Dù ai ở tận nơi đâu
Đến Mùa Báo Hiếu mau mau tựu về
Đàn tràng mở Hội đề huề
Cho tròn Hiếu Hạnh nguyện thề Vu Lan.
Tháng 6 – 2010
TNTMặc Giang
Vin Cành Hoa Trắng
Nhìnai đó, đang cài bông hoa trắng
Tôibiết rồi, anh trắng cả thiên thu
Cònchị và em, trắng cả mịt mù
ChaMẹ mất rồi, còn gì mà nói
CàiHoa Trắng, là bầu trời khép lại
Làkhông gian đóng khung cửa yêu thương
Làthời gian gởi vĩnh viễn vô thường
ChaMẹ mất rồi, là mất tất cả
CàiHoa Trắng, màu xanh mờ lá mạ
Màuúa vàng, lúa chín khóc ruộng nương
Màuthu tím, cuốn lá rụng vương vương
Màucủa những ai không còn Cha Mẹ
CàiHoa Trắng, nhiều khi ta giật mình khe khẽ
Nằmmơ gì mà lệ đẫm đêm qua
Giọtlệ buồn hay giọt lệ châu pha
Gốiđã trũng biết bao lần thương Cha nhớ Mẹ
CàiHoa Trắng, ta ra đầu cửa bể
HỏiBiển Đông sao sóng vỗ mù sương
Tiếngsóng kia không phải tiếng trùng dương
Màlà tiếng của vô cùng nhớ Mẹ
CàiHoa Trắng, ta lên đầu quan ải
HỏiTrường Sơn, núi Thái cao đến đâu
Ngóngược lên chót vót cuối đỉnh đầu
Côngđức Cha vẫn nhìn chưa thấy hết
Chứkhông những chỉ đồng cao ruộng thấp
Chứkhông những chỉ manh áo chén cơm
Vùngđất khô khan trâu kéo cõi còm
Lúamạ hao gầy cày lên sỏi đá
Chứkhông những chỉ nhà tranh gốc rạ
Máiquê nghèo khốn khó đãi nhiêu khê
Chongười dân tôi sống nỗi ê chề
Thiếutrước hụt sau hai mùa mưa nắng
Lạicòn phải kinh qua bao thời chinh chiến
Khóilửa tơi bời dày xéo quê hương
Chongười dân tôi nát ruột đoạn trường
Đổnước mắt dập vùi trong sự sống
Mỗibước chân đi ta mang hình ảnh Mẹ
Mỗibước chân đi, ta mang vóc dáng Cha
Trongthâm tâm luân lưu huyết thống đậm đà
Trongtình tự chứa chan tình Dân tộc
Chứkhông có nghĩa dành riêng con trẻ
KhôngCha không Mẹ, mới gọi mồ côi
Dùmình già cả, chết tới nơi rồi
Nhưngnghĩ đến Tông Đường, bỗng thấy đời lạc lõng
Áocài Hoa Trắng
Trắngmột cành hoa
Thứctrắng đêm qua
Nằmru gối mộng
ÔiMùa Hiếu Hạnh
Khépcửa đơn côi
Trờiđất rụng rơi
Ngânhà ngưng đọng
Thờigian nín thở
Khônggian lặng thinh
Conđứng một mình
Ômrêu Hiếu Hạnh
Chakhông lên tiếng
Mẹcũng xa mờ
Conđứng trơ vơ
Vincành Hoa Trắng.
Tháng6 – 2010
TNTMặc Giang
Hiếu Hạnh Phật Giáo
Hiếuđạo thường tình trong thế gian
Mongsao cha mẹ được bình an
Dướihòa trên thuận và êm ấm
Đủmặc đủ ăn sống nhẹ nhàng
Hiếuđạo thường tình của thế nhân
Mongsao cha mẹ sống dư phần
Giàusang phú quý nhiều duyên phước
Để lại đời sau cho cháu con
Nhân tâm hiếu đạo của con người
Hạnh phúc, sang giàu, đẹp tốt tươi
Sung túc, dư thừa, và thọ hưởng
Phì gia, vinh thế, phải hơn đời
Mẹ Cha đắc thọ sống miên trường
Con cháu đầy đàn cùng vấn vương
Tráo đấu, lường đong, đãi phú quý
Hiền lương, thiện ác, ít cân lường
Suốt đời tận tụy kiếp nhân sinh
Địa vị, quyền uy với lợi danh
Tranhđoạt, gian tham và cố thủ
Thờigian đâu nữa nói hư vinh
Mấychốc thoi đưa đã yếu già
Đólà chưa kể bịnh tình đa
Nghĩatrang đã lắm mồ hoang lạnh
Còn lấn chen nhau, cãi, khóc, la
Phật rằng, như thế mới thường tình
Lục đạo, tam đồ lụy chúng sinh
Nước mắt nhiều hơn bốn biển lớn
Lộnnhào trong bóng dáng vô minh
Phậtrằng, ta tạm mấy lời khen
Cháuthảo con hiền khá đáp đền
Đãhết cuộc đời bên quán trọ
Nhàxưa không biết cho nên quên
ChưThiên tuổi thọ thật không lường
Thụhưởng dư thừa rớt vãi vương
Phướccạn, đức khô, còn đọa xuống
Huốngchi nhân thế lắm tai ương
ĐạoHiếu cao siêu, Phật tỏ bày
Lắngnghe cho kỹ, kể từ nay
Hànhtrì cẩn mật và truyền lại
Kimcổ dung thông không đổi thay
ĐạoHiếu Thế Tôn thì khác nhiều
Sốngthời tu tập, chết tiêu diêu
Không sa tro bụi căn nhà lửa
Hát khúc vô sanh đỉnh nguyên siêu
Đạo Hiếu Như Lai, Phật dạy rằng
Quá thời Cha Mẹ được siêu thăng
Sống thời làm phước bồi tâm đức
Tam thế nhàn cư mới vĩnh hằng
Đạo Hiếu của ta vô thượng thừa
Ba đường sáu nẻo cứ ra vô
Chúng sanh tất cả đều con một
Đưa đến Niết Bàn, khá biết chưa
Đó là Hiếu Hạnh tuyệt trần gian
Thánh đức từ bi của Đạo Vàng
Vạn loại sinh linh đều tế độ
Liênhoa chín phẩm tọa an ban.
Tháng6 – 2010
TNTMặc Giang
Hoa Trắng Thù Ân
BôngHoa Trắng đang cài trên chiếc áo
Mắtrưng rưng và lệ thắm mềm môi
Lặngnhìn thôi và không nói một lời
Saokỳ lạ hỡi người trong nhân thế
HoaMàu Trắng, là màu gì như thế
Embiết rồi, nói chi nữa thêm đau
Chịbiết rồi, nói chi nữa thêm sầu
Anhbiết rồi, nói chi nữa, ân hận
HoaMàu Trắng, là màu của cam phận
Đeomột lần, là gắn cả thiên thu
Mang một lần, là gắn cả mịt mù
Thầm cầu nguyện thiết tha Mùa Hiếu Hạnh
Hoa Màu Trắng, là màu của câm nín
Không còn Cha một tiếng để mà kêu
Không còn Mẹ để nũng nịu kèo nhèo
Đổi cả trần gian cũng không bao giờ tìm được
Hoa Màu Trắng, là màu của bất hạnh
Không còn Cha, để núp bóng Song Đường
Không còn Mẹ, để tắm gội yêu thương
Đổi cả bạc vàng cũng không bao giờ mua được
Hoa Màu Trắng, là màu của vĩnh biệt
Màu tạ từ, màu vĩnh viễn, màu thiên thu
Anh, chị, và em, sẽ không có nụ cười
Khi nhìn người ta cài Hoa Hồng Trên Áo
Hoa Màu Trắng, chia sẻ cơn áo não
Chắp tay cầu Mùa Thắng Hội Vu Lan
CửaA Tỳ, hãy rộng mở thênh thang
Đểcon hiền cháu thảo đền ơn trong muôn một
HoaMàu Trắng, diễn tả cho cùng tột
Chữnghĩa của thế gian, cho cạn hết ngôn từ
CôngĐức Sinh Thành, vẫn chỗ thiếu chỗ dư
Chonước mắt cứ chảy, cho hoa cài trên áo
HoaMàu Trắng, cho tôi xin khép lại
MùaBáo Hiếu về, Thắng Hội Vu Lan
Nguyệncầu sinh linh vạn loại siêu thăng
Trongđó có Cha Mẹ, và cửu huyền Thất Tổ
Hoặclục thân quyến thuộc, những ai quá cố
Đếnchiến sĩ trận vong, đồng bào tử nạn, thập loại cô hồn
Haybởi thiên tai, nạn tai, sơn hà hải địa oan vong
Cũngđược nương nhờ Mùa Vu Lan Hiếu Hạnh
HoaMàu Trắng, cho tôi xin được gắn
Gắnmột lần, chứ không dám nữa đâu
Bởitừ nay, và mãi mãi về sau
Anhchị và em, hãy tự gắn, chứ không cần ai gắn nữa
Kểtừ đó, ta về hoang đảo nhỏ
Khépkhung trời đóng cửa tiếng Mẹ Cha
Mỗimột năm, Mùa Báo Hiếu đi qua
Talại gắn thêm một lần Hoa Trắng
Kểtừ đó, ta về căn quán trọ
Củacuộc đời nhiễm thể kiếp phù sinh
Nguyệnpháp giới không còn Tam đồ, Lục đạo điêu linh
Đểnước mắt của con người, của tình dữ vô tình
Biếnthành nước Cam Lồ thanh lương giải thoát
Đó,là ý nghĩa siêu tuyệt Vu Lan Thắng Hội cao nhất
Đó,là ý nghĩa nêu gương Hiếu Hạnh Mục Kiền Liên
Baonhiêu tầng địa ngục còn giải cứu, chứ đừng nói hoàng tuyền
Và,ta sẽ sung sướng mỉm cười
MàuHoa Trắng là màu Thù Ân cao cả.
Tháng6 – 2010
TNTMặc Giang
Theo chân Đức Phật
Ôinhớ làm sao thuở Phật tiền
Yvàng rợp sắc trong Nhà Thiền
TăngNi đệ tử đồng câu hội
KiếtHạ An Cư pháp bảo viên
Batháng An Cư trụ một nơi
Giớitrường đã mở đâu cần mời
TăngNi tự động xin tìm đến
Trưởngtử Như Lai tự biết thôi
Thúcliễm thân tâm rèn giới đức
Traudồi tánh thể luyện chơn kinh
NguyệnBáo Phật ân gìn huệ mạng
Truyềnlưu thế thế độ mê tình
Nhậpthế, thật ra xuất thế thời
Conthuyền Bát Nhã đã ra khơi
Châu du bốn biển trong trần thế
Cứu độ sinh linh, vớt vạn loài
Xuất nhập phi thường chuyển hóa duyên
Mau mau khách lữ bước lên thuyền
Xa rời biển khổ trầm luân mãi
Bờ Giác đây rồi ngự diệu liên
HoaSen thơm ngát tỏa phương đài
Hànhgiả du phương khách vãng lai
Mặtmũi xưa nay đâu diện mục
Minh châu rực sáng tựa ban mai
An Cư Kiết Hạ luyện châu thân
Giới đức tinh nghiêm tánh thể chân
Đã đến nhà rồi đừng hỏi nữa
Hư không đom đóm tựa phù vân
Lôngrùa sừng thỏ chẳng can chi
Lìangữ lìa ngôn nắm ý hì
Bảnsở không xa rời tự tánh
Tâm nhưkhai mở lý huyền vi
Chuyệnxưa gió động phướng tơi bời
Tứchúng nhìn đi ai có lời
Phướngđộng hay cho rằng gió động
Chẳngvì phướng gió bởi tâm thôi
An Cưlà thế mới Cư An
Lạcđạo cư trần vốn Lạc Bang
Lụcđộ bản hoài tùy thế nhập
Thậtra xuất thế bất thời khan
Trưởngtử Như Lai rõ ý này
Barừng giáo lý nắm trên tay
Phậttrao tâm ấn từ đây vậy
Tổ Tổtruyền thừa chẳng đổi thay
Cóxưa mới có đến ngày nay
Naygiữ mai gìn chẳng đổi thay
Thếthế thời thời nhưng bất biến
Truyềnlưu quá khứ tận tương lai.
Tháng 6 – 2010
TNTMặc Giang
Tịch diệu chơnthường
An CưKiết Hạ giới trường
TăngNi tứ chúng muôn phương tựu về
Bảoban sách tấn vỗ về
Bướclên bờ giác, bến mê xa rời
Đèntâm đã mở khai rồi
Đuốctuệ thắp sáng thời thời dõi soi
Ra đivì đạo cứu đời
Ra đivì đạo cứu người trầm luân
Lụcđộ vạn hạnh dấn thân
Chúngsanh khổ hải ân cần thiết thi
Thânsơ bất luận làm chi
Ngườicon của Đạo Từ Bi nhiệm mầu
Nơinào cần gọi ở đâu
Châuthành đồng nội xa xôi không màng
Nơinào cần gọi lên đàng
Khókhăn chẳng ngại gian nan chẳng sờn
Bởinhờ Kiết Hạ điểm son
An Cưsở ngộ thường chơn hiển bày
Giớichuyên, đó chính là Thầy
Diệnmục, đó chính mặt mày xưa nay
Đãcầm bửu bối trên tay
Bảochâu như ý tháng ngày tiêu dao
Lợitha, phát nguyện đi nào
NhưLai áo mặc đi vào trần gian
Đâuđâu cũng nhuận Đạo Vàng
Đâuđâu cũng thấm lời ngàn pháp vương
Conthuyền Bát Nhã thanh lương
Nhậplưu Tứ Thánh lên đường độ sanh
Đềnơn Phật Tổ Cha Lành
Chúngcon phát nguyện chân thành khắc ghi
Vìđời, nhủ Đức Từ Bi
Vìđạo, phụng hiến ra đi vô cùng.
Tháng 6 – 2010
TNTMặc Giang
Huyền nhiệm ĐạoMầu
Chớ hỏi ngày mai ta ở đâu
Hôm nay chính thị chẳng tìm cầu
Có nhân có quả xưa nay vậy
Quá khứ tương lai đó Thoại Đầu
Chớ hỏi ngày mai như thế nào
Trước sân đã nở một cành đào
Tới nhà còn hỏi đường chi nữa
Chiếc gậy trên tay nện mấy hèo
Bảo châu như ý cầm trên tay
Tựtại thong dong theo tháng ngày
Vàochợ thõng tay buông tất cả
Ruộngđâu vướng bận hỡi trâu cày
Mấtngưu nên hớt hãi tìm ngưu
Ngưumất vòng tròn chẳng vết lưu
Tịchlắng châu viên hoàn tánh thể
Ngưucòn ngưu mất chẳng cần ngưu
Hoànnguyên Bản sở tọa phương đài
Gánhvác nhưng không để dính vai
Hạnhnguyện cưu mang không ngã chấp
SenVàng hàm tiếu diệu liên khai
Đạotuyệt siêu nhiên mới Đạo Vàng
ChaLành một thuở đã An Ban
Ngườicon Đức Phật nên Thủ Ý
PhàmThánh đồng cư tịnh độ nhàn
Sốngđời phụng sự thoát trầm mê
Cứuđộ chúng sanh mau trở về
Lạclối lầm đường chi thống nỗi
NhàXưa đích thị Đạo Bồ Đề
Bồ ĐềLan Nhã Đạo Tràng đây
Tứchúng đồng đăng câu hội này
BáoPhật đền ơn vi diệu pháp
Vìđời phụng hiến, ôi lành thay
Phậtân cao cả sâu dày
Chúngcon phát nguyện từ nay lưu truyền
Ra đikhắp chốn mọi miền
SenVàng hiến tặng diệu liên cho đời
Đạomầu huyền nhiệm ai ơi…
Tháng 6 – 2010
TNTMặc Giang