Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Tuyển tập 06

26/11/201102:45(Xem: 14971)
Tuyển tập 06

Tình Tự Quê Hương 06

1. Ta đi trên nước non mình

2. Mẹ Việt Nam muôn đời

3. Một ngày như mọi ngày

4. Tôi là người tài xế xe đò

5. Từ ly ngày tàn

6. Những đứa em tôi

7. Mặt trời đi ngủ sớm

8. Người dân quê đất mới

9. Tôi là một người câm

10. Tôi là một người điếc

Ta đi trên nước non mình !

Tháng 03 - 2004.

Ta đi trên mọi con đường

Ta đi khắp nẻo quê hương

Ta đi khắp lòng đất nước

Đường lên miền ngược

Đường về miền xuôi

Lên truông qua mấy lưng đèo

Cao nguyên, miền ngược cheo leo núi đồi

Xuôi về tận cuối miền xuôi

Dọc theo bờ biển mặn mùi phù sa

Dọc ngang lên xuống lại qua

Để thăm đất nước hương hoa ba miền

Ta đi khắp nẻo tình quê

Ta về khắp lòng phố thị

Lên cao nguyên, núi rừng hùng vĩ

Ghé thượng du, heo hút buôn làng

Ghé trung du, tiếng hát còn vang

Về Hà Nội, ngàn năm văn vật

Gió bay lất phất

Gợi bóng Cổ Loa

Hồn thiêng sông núi chưa nhòa

Xa xa hương khói đền thờ Hùng Vương

Thăng Long dấu ấn còn vương

Hà Nội ba sáu phố phường dấu yêu

Ta đi các tỉnh địa đầu phương Bắc

Nhìn về dấu móc, ghi Ải Nam Quan

Nghe tiếng kêu sử tích chưa tàn

Mù khói lửa trải dài thời đại

Đường đi quan ải

Nhớ nước non nhà

Hồn vi vu, tiếng gọi của ông cha

Đau da diết đã ngàn năm gìn giữ !

Đường về bến Ngự

Ghé chợ Đông Ba

Lá me đưa đẩy la đà

Vương vương nhớ bóng chiều tà Cố Đô

Sông Gianh, mấy trăm năm, xương máu phơi khô

Bến Hải, mắt rưng rưng, lệ nhòa tình tự

Đường trường xa, ta còn đi nữa chứ

Đáp Qui Nhơn, văng vẳng tiếng Đồ Bàn

Xuyên vào Phan Rí, Phan Rang

Rêu mờ khép kín Tháp Chàm hồn bay

Miền Trung sỏi đá khô cày

Thùy dương cát trắng có hay nỗi niềm

Đường dài chưa hết

Mấy nẻo chưa quên

Đi về thành phố Sài Gòn

Ba trăm năm cũ vẫn còn khắc ghi

Sài Gòn giã biệt ra đi

Và bao năm nữa, bờ mi khép hờ

Sài Gòn, còn đó mộng mơ

Bạch Đằng gợn sóng bên bờ thành đô

Miền Nam ta đó nên thơ

Bước đi từng bước cuối bờ Cà Mau

Xanh xanh bát ngát một màu

Miền Nam ơi hỡi, dạt dào mến thương

Ta đi trên khắp nẻo đường

Ta về trên khắp phố phường dấu yêu

Đi qua mấy nẻo cầu kiều

Đi về mấy nhịp nâng niu dân tình

Ta đi trên nước non mình

Ta về lưu lại bóng hình quê hương

Ta đi một nhớ hai thương

Ta về ta nhớ vấn vương muôn đời

Tình quê, xin gởi nụ cười

Hồn quê, xin gởi con người Việt Nam

Mẹ Việt Nam, Muôn Đời !

Thơ Nhạc * Tháng 03 - 2004.

Mẹ Việt Nam

Năm ngàn năm tổ quốc oai hùng

Năm ngàn năm lịch sử huy hoàng

Để muôn đời là núi là sông

Mẹ Việt Nam

Năm ngàn năm từ thuở Vua Hùng

Năm ngàn năm dòng giống Tiên Rồng

Để muôn đời là nước là non

Mẹ Việt Nam

Năm ngàn năm từ thuở khơi dòng

Năm ngàn năm tay bế tay bồng

Để muôn đời là cháu là con

Mẹ Việt Nam máu đỏ da vàng

Mẹ Việt Nam sau trước một lòng

Và muôn đời gìn giữ sắt son

Mẹ Việt Nam mái tóc buông dài

Như chiều dài tổ quốc quê hương

Mẹ Việt Nam ánh mắt sâu mờ

Như bến bờ muôn vạn tình thương

Mẹ Việt Nam chân cứng tay mềm

Như dịu dàng muôn sắc thiên hương

Cao tiếng nói Việt Nam

Cho quê hương còn sống

Cao tiếng hát Việt Nam

Cho quê hương rạng ngời

Cao tiếng nói Việt Nam

Cho quê hương bừng sáng

Cao tiếng hát Việt Nam

Cho quê hương muôn đời

Mẹ Việt Nam

Mẹ Việt Nam

Muôn đời.

Một Ngày Như Mọi Ngày !

Tháng 03 - 2004.

Muôn chim hót, reo bình minh thức dậy

Tiếng hòa vang lớn nhỏ thật nhịp nhàng

Như một hí trường hòa tấu âm vang

Trổi khúc nhạc, hân hoan chào ngày mới

Cảnh vật lộ dần, im lìm chờ đợi

Sau một đêm, giấc ngủ chắc bình an

Vừng đông dần ảnh hiện bóng thiều quang

Mặt trời cũng nhô dần, khoe nắng sớm

Đèn thành phố còn mập mờ nhiều ngọn

Đường vắng tanh, lanh lảnh tiếng hàng rong

Tiếng bé cất cao bánh mì nóng giòn

Tiếng động cơ xa gần cùng vang dậy

Người dân quê, đã ra đồng, nương, rẫy

Người công nhân, vui công xưởng một ngày

Người nhân viên với cặp giấy trong tay

Em học trò thêm một trang sách mới

Bầy bướm vờn bay vườn cà vườn cải

Giọt sương khuya còn vướng lá vương cành

Lúa mộng vàng đơm nét ngọc tinh anh

Đường phố thị dập dìu người qua lại

Rồi một ngày, lại một ngày, mãi mãi

Bóng thời gian gõ nhịp thoáng trôi qua

Và hoàng hôn nán đợi bóng chiều tà

Đêm sắp ngủ để ngày mai lại mới

Cái gì đi sẽ đi, cái gì tới sẽ tới

Dòng chuyển sinh chưa từng đợi hay chờ

Đi giữa đời như trong mộng trong mơ

Nếu biết sống là một ngày trọn vẹn

Ngày mai nữa, và ngày mai ước hẹn

Cây đã trồng, hoa lá sẽ đơm bông

Nhân thế hòa vang, lòng hãy dặn lòng

Xây sức sống, xây trần gian thêm đẹp.

Tôi Là người Tài Xế Xe Đò

Tháng 03 - 2004.

Tôi là người tài xế xe đò

Chở người đi trên khắp nẻo quê hương

Đưa người về khắp châu thành đất nước

Những người già, xin mời lên phía trước

Những người trẻ, chịu khó ở phía sau

Người dễ tánh nói tôi là kẻ biết điều

Người khó tánh nặng nhẹ, bác tài thiệt lộn xộn

Tôi là người tài xế xe đò

Người thì bảo sao mà chạy quá chậm

Người thì la sao lại chạy quá nhanh

Tôi cố giữ tay, tốc độ xa hành

Chứ nào phải cố tình nhanh với chậm

Có những lần đi, cơ hồ thật thấm

Khách đã nhiều mà hành lý lại nặng cân

Đường trường xa, xe nặng nhọc bội phần

Sức bình sinh, vẫn lù lù lao tới

Tôi là người tài xế xe đò

Trên lộ trình, có những người đứng đợi

Ai lại không có lúc ngặt đáng thương

Tôi ngừng xe cho ké một đoạn đường

Chứ đâu phải mang lòng gian với lận

Đường dài vương vấn

Bến cuối còn xa

Qua dốc qua đèo còn cao vời vợi

Tôi rống hết ga, ráng lết ráng bò

Như cụ già mang gánh nặng lại ốm o

Gánh vẫn oằn vai, phì phào thở dốc

Tôi là người tài xế xe đò

Đường chúi xuống, tôi hạ số, giảm ga, giảm tốc

Ghì chiếc xe, giữ tay lái an toàn

Xe vẫn lao mình vun vút boong boong

Như cơ hội xả hơi, tô bồi sinh lực

Trời nắng gắt, xe mệt nhừ, đuối sức

Khi trời mưa, đường trơn trượt, hãm phanh

Đêm còn dài, khách cứ ngủ an lành

Tôi chong mắt, rọi đèn pha, lao tới

Tôi là người tài xế xe đò

Đến đi từng bến khách đừng lo

Muốn xuống dọc đường, tôi tốp cho

Xin vẫy bàn tay chào tiễn khách

Rồ ga, ngon trớn chạy ro ro

Tôi là tài xế xe đò

Đi cho tới bến về cho tới bờ

Đường xa in dấu bụi mờ

Đi cho khách đến về chờ khách đi

Thời gian còn đó khắc ghi

Không gian còn đó, ai đi xe đò

Đời tôi, tài xế xe đò !!!

Từ Ly Ngày Tàn !

Thơ Nhạc * Tháng 03 - 2004.

Ngày tàn treo đỉnh hoàng hôn

Bóng chiều buông xuống sóng cồn xa đưa

Biển khơi trùng điệp sao vừa

Mây bay thấp thoáng lưa thưa chân trời

Ngày tàn gọi bóng chiều rơi

Tà dương chưa ngủ trên đồi mênh mông

Đỏ hoe dụi mắt ráng hồng

Ngày chưa muốn tắt đã lồng bóng đêm

Mân mê tựa cửa khung thềm

Chim muông về tổ vén rèm ấm êm

Ngày tàn gọi bóng sao đêm

Ngàn sao lấp lánh buông rèm về dinh

Lá hoa e ấp thu mình

Cỏ cây nghiêng bóng lung linh chiều về

Ngày tàn nhẹ gót lê thê

Nghe hồn vương vấn câu thề đầu non

Đường xưa rêu phủ lối mòn

Nghe trong gió thoảng có còn gì không

Ngày tàn nhẹ bước ven sông

Dòng sông mấy khúc nước lồng trôi đi

Thời gian ghi khắc được gì

Không gian đã khép từ ly ngày tàn.

Những Đứa Em Tôi

Thơ Nhạc * Tháng 03 - 2004.

Những đứa em tôi, còn nhỏ trên quê hương mình

Cuộc đời gian khó, quê nghèo bao ải chưa qua

Tuổi trẻ thơ ngây, không đủ chất liệu mặn mà

Nhiễu điều phủ lấy, ta về ta tắm ao ta

Những đứa em tôi, cắp sách đi học nhà trường

Áo quần ba mảnh, dép giầy xốc xếch mà thương

Củ sắn, khoai lang, cùng nhau chia chác dọc đường

Nghèo mà san sẻ, chia cùng ăn đủ tựa nương

Những đứa em tôi, quanh quẩn chơi giỡn trong làng

Còn thơ đâu biết, quê nghèo lam lũ lầm than

Ngày tháng trôi đi, em ơi tuổi ngọc tuổi vàng

Ai người hiểu thấu, em nghèo không tiếng kêu vang

Ôi nếp sống lầm than

Trên quê hương ta đó

Ôi tuổi bé em ngoan

Trên thôn xóm khắp làng

Sinh ra đời đã khó

Khi còn bé em mang

Trên quê nghèo đâu có

Em, tuổi ngọc tuổi vàng

Những đứa em tôi, cuộc sống trên quê hương nghèo

Làng trên xóm dưới, bao giờ sung sướng hỡi em

Tôi bước chân đi, thương lấy em tôi phận nghèo

Tôi làm gì đó, bán nghèo đi, hết cho em

Tôi bước chân đi, hình bóng mang theo mái nhà

Em tôi còn đó, mai mốt với đời người ta

Dù có ra sao, tôi biết em tôi thật thà

Ngày mai vẽ lối, mở đường em bước đi qua

Em sẽ lớn lên, từng bước đi vào trường đời

Giấy rách giữ lề, trong đời mới khó nghe em

Em sẽ lớn lên, từng bước đi cùng mọi người

Uống nước nhớ nguồn, trong đời mới khó nghe em !

Mặt Trời Đi Ngủ Sớm

Tháng 03 - 2004.

Bữa hôm nay mặt trời đi ngủ sớm

Nắng nhẹ rơi vàng vọt kéo nương chiều

Đẩy lưng trời nhè nhẹ gió hiu hiu

Nắng gát đầu non ngập ngừng chưa muốn tắt

Từng tia nắng loang đi, giăng ánh mắt

Hoa lá cỏ cây biến sắc, sẫm màu

Chim muông về tổ, cất tiếng bay mau

Hoàng hôn xuống, bóng chiều rơi yếu ớt

Bầy bướm nhỏ, rời vườn hoa, biến mất

Muỗi vo ve, đồng xuất hiện bay bay

Người dân quê đã kết thúc một ngày

Đèn phố thị gần xa chập chờn xanh đỏ

Bếp nhà quê phất mùi bay đầu ngõ

Bếp châu thành đồng vương gió lây lan

Tiếng chuông chùa trong thanh thoát ngân vang

Nến nhà thờ lung linh đèn cầu nguyện

Đêm đã đến buông bóng đen khép kín

Những vì sao lấp lánh chốn xa mờ

Dòng mực dài, tôi viết vội vầng thơ

Ghi lại nét mặt trời đi ngủ sớm

Kìa những ánh lập lòe bầy đôm đốm

Thương bóng đêm, mang chút sáng hiện về

Tiếng dế nỉ non nho nhỏ sau hè

Tiếng thạch sùng cũng hòa âm chắt lưỡi

Vạc đầu hôm, gọi hồn ai nhắn gởi

Quốc canh khuya, mòn mỏi thức đêm trường

Vầng thơ chạy dài những nét du dương

Mặt trời ngủ, vầng thơ bay đâu mất.

Người Dân Quê Đất Mới

Tháng 03 - 2004.

Từ giã quê hương đi tìm đất sống

Giã biệt xóm làng, nơi cắt rốn chôn nhau

Đi đến thật xa núi thẳm rừng sâu

Đôi tay trắng vẽ khung trời gian khổ

Rừng núi hoang vu, mồ hôi đã đổ

Nước mắt tuôn theo mưa nắng dãi dầu

Đốn cây, phá rừng, cuốc bẩm, cày sâu

Dựng vách dựng phên xây mái nhà nho nhỏ

Năm tháng dần qua, phong trần mới có

Lúa, bắp, mì, lang, rau, cải, bí, bầu

Sơn lam chướng khí bạc đãi biển dâu

Biến sỏi đá thành gạo cơm, ăn mặc

Mười năm, hai mươi năm, dày công khổ nhọc

Cơ ngơi, sự nghiệp, gian khó mới tạm nên

Vườn trà, cà phê bung sức vươn lên

Xoài, mít, vải, điều sum suê trĩu trái

Từng vụ, từng mùa thi công gặt hái

Từng bước thời gian cuộc sống yên lành

Ngày từng ngày, lao khổ vẫn vờn quanh

Tay nhổ, tay trồng, tay vun, tay vén

Vào bước tương lai có nhiều hứa hẹn

Chỉ mong sao cho mưa nắng thuận hòa

Vùng sâu vùng xa cây trái đơm hoa

Chung sức sống đẫm cần lao quê mẹ

Gối mộng rừng khuya giật mình nói khẽ

Quãng đường qua, sỏi đá cũng ghê gai

Bước phong sương, mòn sức lực dặm dài

Đời lam lũ, người dân quê đất mới.

Tôi Là Một Người Câm

Tháng 03 - 2004.

Tôi là một người câm

Câm từ trong bụng mẹ

Câm mới khi ra đời

Câm đến ngày khôn lớn

Câm ơi hỡi là câm

Tôi là một người câm

Câm từ thuở chào đời

Câm khi bập bẹ nói

Lớn lên và trôi nổi

Câm sao vẫn còn câm

Tôi là một người câm

Nói năng chỉ lầm bầm

Hết ê a rồi á

Ai người trong thiên hạ

Sao hiểu được người câm

Vì câm nên nói lầm bầm

Nói bao nhiêu nữa vì câm nói gì

Người câm dù có nói chi

Ai nghe có biết nói gì mà nghe

Trông tôi sao ngộ quá hè

Nhìn người ta nói, không nghe, mỉm cười

Tưởng tôi giữ tiếng giữ lời

Người ta lại mến con người của tôi

Đến khi họ biết tôi rồi

Người câm mang nỗi thiệt thòi biết bao

Dù cho có nói thế nào

Người ta không thể làm sao hiểu mình

Nói năng hay cứ lặng thinh

Người ta không thể hiểu mình muốn sao

Không nghe, nói được thế nào

Biết không nói được làm sao bây giờ

Tôi buồn ngẫm nghĩ vẩn vơ

Nhiều khi tính chuyện dại khờ riêng tôi

Tính đi tính lại rồi thôi

Cam thân cam phận và tôi cam lòng

Trời đong nước mắt lưng tròng

Đất đong ấm ức chất chồng lên nhau

Đêm dài thức trọn canh thâu

Người câm thức trọn một bầu tâm tư

Sự đời thật lắm dễ ngươi

Đã câm mà lại có người luyến thương

Ông tơ kết mối tơ vương

Bà nguyệt se chỉ vẽ đường nên duyên

Vợ chồng cùng hội cùng thuyền

Chỉ tay ra dấu nỗi niềm cũng xong

Rồi con rồi cái long tong

Cùng câm cùng lặng cùng tròng lên nhau

Mới hay cùng kéo khổ đau

Mới hay cùng chở một tàu thương thân

Mới hay cái nợ phong trần

Mới hay cái nợ phù vân thế tình

Riêng tôi đã khổ riêng mình

Rồi chồng rồi vợ hết mình tới con

Dòng sông cay đắng bồ hòn

Đắm chìm bi lụy vuông tròn oan gia

Câm chi câm cả một nhà

Đeo mang nghiệp dĩ mới ra nỗi này

Người câm khổ lắm ai hay !!!

Tôi Là Một Người Điếc

Tháng 03 - 2004.

Tôi là một người điếc

Người ta có nói gì

Tôi cũng đâu có biết

Người ta có nói gì

Tôi cũng đâu có nghe

Tôi là một người điếc

Có ai nói cái gì

Tôi cũng kêu tiếng hã

Có ai hỏi điều gì

Tôi cũng đáp tiếng ha

Ha cái gì mà ha

Hã cái gì mà hã

Người điếc tôi đâu lạ

Có nghe được cái chi

Sự đời cũng đến cũng đi

Cũng ăn cũng mặc riêng thì cái nghe

Lỗ tai mở giống như che

Ráng ha ráng hã có nghe được nào

Dù cho có nói làm sao

Tôi nghe không được kêu gào làm chi

Dù cho có nói làm chi

Tôi nghe không được cái gì làm sao

Họ nói trời cao cao

Tôi nói ừ, thấp thấp

Họ nói đời bầm dập

Tôi nói ừ, không sao

Điếc mà nghe được thế nào

Điếc rồi khổ lắm ai nào có hay

Người ta nói hết một ngày

Tôi nghe tôi nói tối nay về nhà

Người ta nói chuyện gần xa

Tôi nghe tôi nói cửa nhà của tôi

Người ta kể chuyện đất trời

Tôi nghe tôi nói chè xôi mua về

Người ta nói tiếng khen chê

Tôi nghe tôi nói ước thề gì đâu

Hai lỗ tai, vọng không âm, chẳng động

Một cái nghe, vang không tiếng, chẳng lay

Điếc năm điếc tháng điếc ngày

Điếc từ thuở nhỏ đến nay vẫn còn

Tôi là một người điếc

Thấy người cười, tôi cười

Thấy người vui, tôi vui

Tôi cũng chưa biết tiếng con người ra sao nữa

Người ta nói chi rứa

Tôi nói chi như ri

Điếc tôi nào có nghe gì

Thương thay người điếc ai vì có nghe !!!

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/12/2020(Xem: 7480)
Con kính dâng Thầy bài thơ nói lên tâm trạng con khi nghe pháp thoại trong những tháng có đại dịch Kính đa tạ Thầy , HH Nhờ đại dịch, qua livestream nghe Thầy giảng pháp, Hành trạng, giáo hoá chúng sanh ... Tổ Sư Thiền Thấy ra ...Thầy ẩn tàng ...Trí Vô Sư của túc duyên Đạo hiệu Thầy mang quả thật là NGUYÊN TẠNG !! Đâu cần thượng đường pháp chiến...khắp nơi xưng tán, Nội điển làu thông, trí nhớ tuyệt luân, Liễu nghĩa đại thừa, giới luật giữ tuân . Hành Bồ Tát Đạo, ngũ minh làm phương tiện !!!
10/12/2020(Xem: 8031)
Một lòng chuyên niệm Di Đà, Kết duyên Tịnh độ Ta bà bình yên. Nhất tâm từng niệm an nhiên Tây Phương hé nở hoàng liên đợi chờ
07/12/2020(Xem: 6999)
Có cánh rừng xưa mùa rợp bóng Mây ngàn về trắng nẽo trời xa. Thâm sơn hun hút hồn u tịch, Tiếng vọng vang cùng khắp cỏ hoa.
04/12/2020(Xem: 13199)
Lớn lao thay Bài Ca Chứng Đạo! Ngài Huyền Giác đã nói lên được những gì ngài thật tu thật chứng trong bài ca này. Nói là bài ca là vì mỗi lời mỗi chữ đều là Trí Tuệ Bát Nhã xuất phát từ Chân Tâm của ngài, nên thông suốt vô ngại và an vui tự tại. Vui trong cảnh giải thoát, vui trong cảnh Niết Bàn, hân hoan mà thốt lên những lời này, không biết gọi nó là gì, nên tạm gọi nó là Bài Ca Chứng Đạo vậy! Ngài Huyền Giác đã bài trừ tất cả sự chấp có, không, cũng có cũng không, không có không không (tứ cú), để nêu ra cái Bản Thể Tuyệt Đối Chân Tâm. Người giác ngộ được Bản Thể Chân Tâm này là người “tuyệt học, vô vi, an nhàn vô sự”. Xưa nay nó vốn không một vật mà lại thường đầy đủ muôn pháp không thiếu sót. Khi chưa giác ngộ thì thấy biết bằng vọng thức nên mới có muôn ngàn sai biệt. Khi giác ngộ được Bản Tâm thì thấy biết bằng trí tuệ Bát Nhã nên tất cả là Bất Nhị, Như Thị, và Không.
04/12/2020(Xem: 8187)
Kính chúc mừng sinh nhật Thượng Toạ Thích Nguyên Tạng, Bảy tháng phong tỏa, lạ thay Thầy phát ... hào quang? Tướng tự tâm sanh, không do mặc áo vua ban! Chắc hẳn Thầy tìm thấy minh châu trân bảo ? Giảng pháp, công phu khuya, thỉnh chuông ...Phật sự đều hoàn hảo !!! Tự tại ung dung như đang sống giữa rừng xanh, Khiêm cung, đức độ hội tụ các duyên lành Kính chia sẻ niềm vui cùng đạo tràng Quảng Đức !
02/12/2020(Xem: 10184)
Làm thinh không phải mình sai Làm thinh là để tương lai cuộc đời Làm thinh không phải dại khờ Làm thinh là để lu mờ thị phi Làm thinh không phải khinh khi Làm thinh là để biết đi biết về Làm thinh không phải u mê Làm thinh là để nghĩ về đường tu Làm thinh không phải gật gù Làm thinh là để Văn Thù hiện ra Làm thinh không phải thứ tha Làm thinh là để biết ta làm gì Làm thinh không phải nhu mì Làm thinh là để mỗi khi thực hành Làm thinh không phải tranh giành Làm thinh là để trung thành hạnh tu
02/12/2020(Xem: 11494)
¨ THƯ TÒA SOẠN, trang 2 ¨ TIN TỨC PHẬT GIÁO THẾ GIỚI (Diệu Âm lược dịch), trang 3 ¨ LŨ LỤT MIỀN TRUNG VIỆT NAM (thơ ĐNT Tín Nghĩa), trang 8 ¨ BIỆN TRUNG BIÊN LUẬN TỤNG THÍCH, t.t. (HT. Thích Thắng Hoan), trang 9 ¨ QUÊ HƯƠNG MÙA BÃO LŨ (thơ Mặc Phương Tử), trang 11 ¨ QUẢ BÁO VỀ VIỆC GÂY TẠO CHIẾN TRANH (Quảng Tánh), trang 12 ¨ CÁI THIỆN VÀ HẠNH PHÚC (Quảng Tánh), trang 13 ¨ CHỈ LÀ LỜI HỎI THĂM (thơ Thy An), trang 15 ¨ KHỔ THÁNH ĐẾ (Chân Hiền Tâm), trang 16 ¨ SAU LỤT LÀM BÀI THƠ VỀ CỎ (thơ Lê Vĩnh Tài), trang 20 ¨ ĐẠO ĐỨC VƯỢT KHỎI TÔN GIÁO (Tuệ Uyển dịch), trang 21 ¨ MÙA LŨ (thơ Tiểu Lục Thần Phong), trang 25 ¨ LÀM THẾ NÀO ĐOẠN TRỪ CÁC LẬU HOẶC? (TN Hằng Như), trang 27 ¨ AI ƠI, MAU DỪNG LẠI (thơ Huệ Trân), trang 32 ¨ CHÙA LINH QUANG VÀ CHÙA TỪ ĐÀM Ở TRUNG VIỆT, VNPG Sử Luận, Chương 33 (Nguyễn Lang), trang 33 ¨ LOAY HOAY GIỮA CON ĐƯỜNG (thơ Du Tâm Lãng Tử), trang 36 ¨ CHẤP THỦ LÀ ĐÁNG SỢ (Lâm Thanh Huyền), trang 37 ¨ TRUYỀN THỐNG GĐPT
01/12/2020(Xem: 10028)
Từ Nguyễn Du đến Bùi Giáng, lục bát Việt Nam đã tạo nên một bước đi tân kỳ, một bước nhảy ngoạn mục, rung lên những tiếng thơ tự tình giữa trường mộng nhân sinh, nỗi ngậm ngùi nhân thế với niềm xao xuyến, bồi hồi. Rồi tiếp nối trên những bước đi song hành cùng lục bát, rạt rào bao sóng vỗ ngân nga, hòa âm thâm thiết với những tâm hồn quá đỗi tiêu sái như Hoài Khanh, Nguyễn Đức Sơn, Hồ Dzếnh, Phạm Thiên Thư, Huy Cận, Trần Xuân Kiêm, Huy Tưởng, Vũ Hoàng Chương… Đặc biệt Huy Tưởng, riêng một cõi trời thơ Mười Phương Tố Vọng phiêu diêu giữa Phương Chiều: Trũng hai mắt vọng bia đời Cổng tồn sinh mở mù khơi nắng tà Lòng tay nát mộng châu sa Phương chiều bãi quạnh mưa qua bến mình Nghiêng tầm con mắt soi kinh Vẳng nghe tâm lặng hồn chênh chếch về Phôi thu rụng lá mây đè Phiền ban sơ dậy đất se sắt lòng Im nghe thác máu loạn dòng Trôi phiêu lạc giữa vô cùng mộ Không
28/11/2020(Xem: 7420)
Bóng chiều nghiêng nhịp gió Giữa mây ngàn muôn phương Ta chiều theo nhịp gió Từng bước chiều dâng hương.
26/11/2020(Xem: 7655)
Còn đau không tiếng chim kêu buồn nơi nhánh sầu đông trước ngõ phù sa cuộn đục trên sông dài bờ bến mông lung rác rưởi lầy nhầy ung thối ngày tàn thu bầy ruồi nhặng no bụng buồn tung cánh gia tài dành dụm một sớm tan bay
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]